Chương 29: Kết thúc là mãi mãi sao!!!
Tiếng mở cửa vang lên, Tuấn Thần và Vương Hàn bước vào thấy Linh tỉnh lại khuân mặt không còn căng thẳng nữa, ngược lại còn cố tình tỏ ra giận dữ.
"Linh có phải cậu ghét bọn này lắm đúng không" Vương Hàn hét lên.
"hả" Linh bị Vương Hàn dọa cho mặt tái mét
"nếu cậu mệt cậu có thể nói cho bọn này biết, tại sao cậu lại liều mạng như vậy cậu có biết, cậu suýt nữa thì mất mạng không hả." Bình thường Vương Hàn không hề cáu giận nhưng một khi đã giận thì khuân mặt của cậu ấy thật đáng sợ.
"Mình...."
"Thôi em đừng dọa Linh nữa, nhìn xem mặt con bé nó tái xanh đi rồi kìa" Tuấn Thần đứng sau chỉ biết cười.
"em nói đùa đâu thật mà bác sĩ nói vậy còn gì"
"này cậu định lừa tớ hả, mơ đi tớ bị sao bản thân tớ rõ nhất mà, cậu đừng có mà lừa tớ." Linh lấy lại biểu cảm chọc ngược lại Vương Hàn. "tớ đoán bác sĩ bảo tớ truyền xong chai thuốc này là có thể về nhà."
"cậu..."
"sao có đúng không cậu không lừa được tớ đâu"
Truyền xong chai nước Linh rời khỏi rời khỏi bệnh viện dưới sự hộ tống của một dàn vệ sĩ và ba anh chằng đẹp trai. Đám phóng viên này rất zai không hề rời khỏi bệnh viện họ không đứng ở trong phòng bệnh thì ở ngoài cổng. Nếu tản ra thì sẽ không bị tắc đường nhưng khi bốn người này đi ra thì đến chỗ cho người đi bộ cũng không có. Cố gắng lắm bốn người mới vào được trong xe.
Tiến độ quay MV không bị chậm vẫn kịp thời gian, Linh vẫn giữ được tình trạng tốt khi ở bên cạnh ba người này. Quay thêm ở Nha Trang và Tp HCM, rồi lại trở về Hà Nội để chuẩn bị cho show diễn. Linh được cho thêm vào vũ đoàn để trình diễn cùng ba người bạn của mình, rất nhiều người đã thắc mắc tại sao bất kể phần trình diễn của Friends đều có mặt Linh ở trong đó đều được diễn cùng.
"Cậu sao thế" Thiên Vương hỏi
"à tại lâu không tập nên hơi mệt thể lực có bị giảm" Linh ngồi nghỉ mồ hôi nhễ nhại.
"sao cậu lại không tập"
"Tại bận kiếm tiền"
Một cái lý do rất củ chuối cái này ai tin, nhưng với cái vẻ mặt này của Linh không muốn tin cũng phải tin.
Ngày diễn, vốn dĩ hôm nay sẽ phơi bày hết sự thật, hết những thắc mắc của người hâm mộ, "LINH LÀ AI". Nhưng lại xảy ra sự cố không thể lường trước được.
Từng màn trình diễn, từng bước nhảy tựa như tuổi trẻ thanh xuân của họ, từng kỉ niệm, từng này tháng vui vẻ của cái năm ấy.
Đến màn trình diễn thứ 6, Linh cảm thấy bản thân mình không tốt cô đã cố gắng tập chung nhưng vì những cơn đau nhói ở tim, những cơn ho mà cô không thể tiếp tục đành phải bỏ cuộc giữa chừng, mặc cho ba người kia nhảy Linh chạy nhanh vào trong, vừa khuất bóng trong khán đài thì Linh ngã khụy xuống. Mọi người xúm vào đỡ lấy Linh.
"Linh em có sao không" Anh quản lý chạy lại đỡ lấy Linh
"Anh không được cho bọn họ biết em như thế này. Em xin anh đừng cho bọn họ biết" giọt nước mắt lăn trên má Linh, ánh mắt cầu xin. Linh cố gắng đứng dậy đi ra cầu thang bộ và ngồi thụp xuống, vớ lấy thuốc uống.Tầm 10 phút sau cô tình trạng đã ổn định cô lấy điện thoại ra xem buổi live stream của buổi diễn.
"hôm nay các bạn có vui không ạ" giọng nói quen thuộc của Tuấn Thần
"Vui..." Fans hét to
"cám ơn các bạn đã ủng hộ chúng tôi"
"yêu anh" Fans
"cám ơn " Ánh đèn đang sáng đột nhiên tắt, chỉ để lại duy nhất màn hình chiếu mọi người có thể nhìn rõ trên màn hình có những gì. Đó là những bức ảnh của Linh và ba người, những bức ảnh từ rất lâu cũng có mà mới đây cũng có. Điều này Linh không hề biết, vốn chẳng có ai cho cô biết cả nên cô rất bất ngờ.
"Các bạn có phải đang rất thắc mắc đây là ai đúng không" Tuấn Thần nói.
"Mình biết các bạn rất không thích cô ấy vì cô ấy là một nhân viên phục vụ, vì cô ấy không có tài năng đặc biệt"
"nhưng chúng tôi cũng từng là những con người không có gì cả, không có tiền, phải đi làm phục vụ bàn".