- Chương 1: Vị Thành có mưa, thiếu niên có người hầu
- Chương 2: Dưỡng tỳ lấy tự trọng
- Chương 3: Điểu quý nhân
- Chương 4: Đường nhân đích mộc
- Chương 5: Phi điển hình đường nhân
- Chương 6: Ở biên thành tưởng tượng
- Chương 7: Lần đi Trường An hỗn
- Chương 8: Xuân phong lục liễu nhân
- Chương 9: Dạ ẩm thần biến
- Chương 8: Bắc sơn đạo ngoại, nhất
- Chương 9: Tâm như bàn thạch đích
- Chương 10: Hữu kiếm hoành tại đầu
- Chương 11: Kiếm kia than khóc tán thưởng
- Chương 12: Ma Tông đoạn chỉ dữ
- Chương 13: Thanh sam hoa hồng ẩm ướt
- Chương 14: Ta có ba thanh kiếm
- Chương 15: Hắn là sơ Bích Hồ đích
- Chương 16: Hắn tòng trong núi đến,
- Chương 17: Bên cạnh đống lửa đích
- Chương 18: Trách ngươi quá phận xinh
- Chương 19: Trong núi tuyết không có
- Chương 20: Ba phần hai phần họa
- Chương 21: Vấn đạo vô cự
- Chương 22: đi chung đường thượng
- Chương 23: Ta nghĩ đến ngươi biết
- Chương 24: Hảo gia hỏa
- Chương 25: đệ một giấc mộng
- Chương 26: Hùng thành, đã lâu không
- Chương 27: Ta cùng với Trường An
- Chương 28: Tướng quân bên ngoài phủ
- Chương 29: bảy năm gặp lại
- Chương 30: Ta thấy Chu Tước nhiều
- Chương 31: Một đồng tiền khó khăn
- Chương 32: Một đồng tiền khó khăn
- Chương 33: Bút rơi gặp bốn mươi
- Chương 34: Lão bút trai vị thứ nhất
- Chương 35: Một ít tràng hơi lạnh
- Chương 36: Tâm can thông suốt, trạng
- Chương 37: Tìm kiếm Mịch Thanh Lâu
- Chương 38: Hoa tửu trái cây, chuyện
- Chương 39: Giản Đại Gia Hồng Tụ
- Chương 40: Bên khe suối chỉ có một
- Chương 42: Ngự Sử Trương Di Kỳ
- Chương 43: Ngự Sử Trương Di Kỳ
- Chương 44: Ngự Sử Trương Di Kỳ
- Chương 45: Ngự Sử Trương Di Kỳ
- Chương 46: Thành Trường An phá bỏ
- Chương 47: Cây gậy trúc trống trơn
- Chương 48: Bị thương nha dịch cùng
- Chương 49: đế quốc đạo môn hai
- Chương 50: Một hồi nói chuyện cải
- Chương 51: Trời có thể dung ta, ta
- Chương 52: Xuân Phong Đình, lão Triều
- Chương 53: Bên đình thanh sam người
- Chương 54: Trong đêm mưa, truyền kỳ
- Chương 55: Triều Tiểu Thụ! Triều
- Chương 56: Xe ngựa trong mưa, Tái nhi
- Chương 57: Hai người chiến đấu
- Chương 58: Mưa, gió, bóng đêm đều
- Chương 59: Trường An loạn
- Chương 60: Thiếu niên bắn tên khi
- Chương 61: Từ trên trời giáng xuống
- Chương 62: Giết người và cuốc ruộng
- Chương 63: Nhất thế nhân, lưỡng
- Chương 64: Ngự thư phòng
- Chương 65: Ngư dược lúc này biển
- Chương 66: Ngư dược lúc này biển
- Chương 67: Hoa nở bên kia trời
- Chương 68: Hoa nở bỉ ngạn thiên
- Chương 69: Hoa nở bên kia trời
- Chương 70: Cáo biệt đích trường
- Chương 71: Thư viện
- Chương 72: Năm ấy xuân, ta đem hoa
- Chương 73: Mùa xuân năm ấy, ta ngắt
- Chương 74: Mùa xuân năm ấy, ta ngắt
- Chương 75: Mùa xuân năm ấy, ta ngắt
- Chương 76: Hắc sắc tia chớp cùng
- Chương 77: Giáp thư viện
- Chương 78: Giữa trời chiều "Học
- Chương 79: đệ nhất đường khóa
- Chương 80: Thanh xuân a thanh xuân
- Chương 81: Trong thư viện Yến quốc
- Chương 82: Sách cũ lâu
- Chương 83: Thả phách thư sơn đệ
- Chương 84: Xuân dĩ nùng, nhân tương
- Chương 85: Lâu ngoại phong ba khởi
- Chương 86: Thanh mành xe ngựa
- Chương 87: Trong sách có giấy, không
- Chương 88: Vĩ đại vô sỉ bạn qua
- Chương 89: Mới vào phủ công chúa
- Chương 90: Một bộ tên là tiểu vương
- Chương 91: Thiết phường phòng chứa
- Chương 92: Lấy huyết tẩy huyết
- Chương 93: Người nào động trẫm
- Chương 94: đi thông cái thế giới
- Chương 95: Vĩnh tự bát pháp
- Chương 96: Tối nay không người nào
- Chương 97: Ai dựa vào lan can nhìn
- Chương 98: Cùng là thiên nhai lưu lạc
- Chương 99: Lưỡng đại danh thiếp
Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc là không cần phải giới thiệu nhiều, điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a!
Máu tươi từ cửa phủ tướng quân chậm rãi chảy ra ngoài, vừa đen vừa sền sệt, nhìn như hỗn hợp của chu sa và nước gạo nấu đặc, đây đó còn lẫn theo ít da thịt vụn. Quản gia sắc mặt tái nhợt, nhìn một hồi cũng không khống chế nổi bản thân nữa, bắt đầu nôn mửa như điên.
Chợt ngoài cửa có tiếng vó ngựa gấp gáp vang lên xen lẫn tiếng quát tháo, rồi có tiếng đập ầm ầm lên cửa lớn, dường như phủ tướng quân có người chạy trốn. Một gã gia tướng của phủ thân vương ngồi trên lưng ngựa quát lớn:
- Một người cũng không thể thiếu!
Trên tường của hoa viên sau phủ Thông Nghị đại phu có vài vệt chém và dấu máu.
- Thiếu gia xin người hãy nghe lời, người không thể đi ra ngoài, hãy để Tiểu Sở đi, để hắn đi đi…
Trong căn phòng chứa củi cách nơi này không xa, một gã quản sự của phủ tướng quân cả người đầy máu đang nhìn hai đứa bé trai chừng bốn, năm tuổi trước mặt, đôi môi khô khốc mấp máy, tiếng nói khàn khàn cực kì khó nghe, trên khuôn mặt nhăn nheo đầy bùn đất tràn ngập tuyệt vọng, khóe mắt lệ già ngang dọc, cố gắng phân tích lợi hại.
Vũ Lâm quân sau khi xông vào phủ Thông Nghị đại phu cũng không tốn bao nhiêu thời gian đã tìm tới phòng chứa củi đó, thấy hai thi thể già trẻ nằm lăn lóc trong phòng, sau khi tiến hành kiểm tra thật giả, một gã giáo úy lớn giọng báo cáo:
- Không thiếu kẻ nào, tất cả đã chết hết!