Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
”Đi vào.” Quân Mạc Ly dẫn Đường Mẫn vào trong nhà, đóng cửa lại.
“Làm gì vậy? Sáng sớm đóng cửa, chàng muốn làm gì!” Đường Mẫn có hơi tức giận, Quân Mạc Ly ngươi muốn gì đây!
Quân Mạc Ly đứng chỗ ở bức tranh bên cạnh bàn đọc sách, chăm chú nhìn. Cho đến khi chữ viết trong bức tranh dưới ánh sáng chói mắt trở thành màu vàng, kỳ tích xảy ra. Những chữ ở bên cạnh đó bắt đầu vặn vẹo, cả bức tranh hướng về phía giữa giường, Đường Mẫn nhìn sang, giường mà nàng ngủ mỗi ngày cư nhiên xuất hiện một cái ngăn nhỏ!
“Tối hôm qua không phải là nàng muốn biết sao, tự mình đi lấy xem đi.”
Quân Mạc Ly hào phóng mở miệng, hai cuốn sách này hắn đã học thuộc lòng, vốn định bỏ đi, bây giờ cho Mẫn nhi cũng không tệ.
Ta? Đường Mẫn chỉ vào mình, có chút không dám tin. Khi nào Quân Mạc Ly tin tưởng nàng như vậy? Bò vào giữa giường, móc ra đồ ở trong hộp gì đó, vừa nhìn, lại là hai cuốn sách. Mở ra nhìn kỹ, Đường Mẫn mới giật mình, ánh mắt nhìn về phía Quân Mạc Ly trở nên khác thường.
“Thân thể nàng yếu, luyện võ mới có lợi, có gì không hiểu hỏi ta. Đêm đó nhìn thủ đoạn của nàng biết được y thuật của nàng không yếu, đây là sách y mà sư phụ ta ghi chép cả đời, nàng cầm lấy xem sẽ có ích lắm đó.” Đối với Mẫn nhi, hắn không muốn giấu giếm.
“Cám ơn.” Trong lòng của Đường Mẫn sôi sục, võ công, nàng cũng có thể học nha. Hơn nữa, tỉ mỉ lật xem một quyển ghi chép khác, phía trên này có rất nhiều kiến thức y học mà nàng chưa bao giờ biết. Quân Mạc Ly, tin tưởng của chàng, ta nhận!
Ngồi xuống, bắt đầu mở bản ghi chép ra. Tìm được rồi, Thương Lan Tuyết Liên, sinh trưởng ở trên đỉnh của Thương Lan Tuyết Sơn, sống cộng sinh với Băng Thiền, kháng cự nguồn nhiệt, gặp hỏa tức hóa, trăm năm khó gặp! Lui về phía sau nữa nhìn, xích tàm, chỉ có Hiên Viên Liệt diễm trong núi hang tất cả, sợ rét lạnh, Ly Hỏa ch.ết ngay lập tức.
Không hiểu!
Đường Mẫn không nghĩ ra, điều kiện của hai sinh vật này hoàn toàn tương khắc, bọn họ cùng được sử dụng làm thuốc dẫn cho Quân Mạc Ly, thật sự có thể giải độc củ hắn sao?
Liên tục mấy ngày, Đường Mẫn không ăn không ngủ. Nàng hoàn toàn đắm chìm trong bản ghi chép mà Quân Mạc Ly cho nàng, không ngừng tiếp thu kiến thức y học ở trong đó. Gặp trúng chỗ nào không hiểu thì nàng trực tiếp hỏi Quân Mạc Ly, nàng trời sanh thích y học, ở thế giới khác này, ngay cả y học cũng có rất nhiều chỗ khác nhau.
“Mẫn Nhi?” Quân Mạc Ly ngồi ở gần đó, Đường Mẫn tập trung tinh thần vào trong sách, căn bản không nghe thấy Quân Mạc Ly kêu.
Hình như hắn đã làm sai, Quân Mạc Ly có chút ảo não. Những thứ này hắn nên tự mình dạy nàng, bây giờ thì tốt tồi, hắn trở thành người không quan trọng. Cái vật ch.ết kia lại có thể thành bảo bối, được yêu thích hơn cả hắn, Mẫn nhi ngày ngày cầm không chịu buông, lúc lên giường đi ngủ cũng để nó xuống bên gối. Từ khi nào thì hắn bị đối xử như vậy chứ!
“Mẫn Nhi.”
“Chàng làm gì thế!” Vẻ mặt của Đường Mẫn ấm ức, trực tiếp đoạt lại sách mà Quân Mạc Ly cướp đi. Nàng đang nghiên cứu hăng say, hắn lấy lại làm gì vậy!
“Nàng coi thường ta.” Quân Mạc Ly có chút uất ức .
“Chậc chậc, Quân Mạc Ly, “ Đường Mẫn mặt trêu chọc: “Bộ dáng của chàng như vậy nếu như để nha hoàn hay thị vệ của chàng nhìn thấy, hay là những người hầu ở trong phủ nhìn thấy, thật là khó có thể tưởng tượng ra vẻ mặt phong phú của bọn họ đó.”
“Bọn họ sẽ không nhìn thấy được.” Quân Mạc Ly khoanh tay ôm Đường Mẫn, thuận tay cầm lấy ly trà trên bàn, Mẫn Nhi đọc cho tới trưa chắc khát rồi.
Đường Mẫn hớn hở nhận lấy, tối hôm qua hình như làm rõ với hắn, bây giờ Quân Mạc Ly đối với nàng vô cùng thân mật. Nàng không có bài xích, mặc dù không yêu, nhưng mà nàng không ghét loại chung đụng này. Bây giờ, rất tốt!
“Chừng nào thì chàng dạy ta võ công?” Đường Mẫn muốn học võ, nhất là khinh công, đó là công phu mà ở hiện đại căn bản không thể thấy Về phần những thứ nội lực cao thâm khác thì phải xem tình hình. Nàng lười lắm, chỉ cần có thể tự bảo vệ mình là tốt rồi.
“Muốn học cái gì?” Công phu Bách gia rất nhiều, bất luận là cái gì đều phải tốn tâm tư và thời gian.
“Khinh công, cái khác không cần, không có nhiều thời gian như vậy.”
“Tốt.” Quân Mạc Ly cưng chìu nắm chóp mũi của Đường Mẫn, chọc cho miệng của Đường Mẫn vẩu lên.
Liên tục mấy tháng liền, Đường Mẫn đặc biệt bận rộn. Học y, luyện võ, điều tr.a chuyện của Thượng Quan Lâm, còn muốn lén điều tr.a hậu viện Tĩnh An Đường.
Quân Mạc Ly hình như cũng không để ý tới nàng nữa, nhiều lần nàng lén chạy ra ngoài đi tới hậu viện, bị hắn bắt quả tan. Nàng cười gượng không biết như thế nào cho phải, kết quả hắn chỉ ném ra một câu: “Cẩn thận, đừng để bị phát hiện.”
Chẳng lẽ đây chính là đối xử khác biệt sao? Trước kia nói cái gì chỉ cần làm tốt Thiếu phu nhân của nàng, thể tử của Quân Mạc Ly là được rồi, nghiêm khắc cấm nàng đi đến hậu viện. Kể từ sau đêm đó, hắn liền bắt đầu đổi tính. Nàng muốn điều tr.a Hầu phủ, hắn nói hắn sẽ giúp nàng làm, nàng muốn đi hậu viện nhìn Nhị phu nhân Tướng phủ thần bí kia, hắn cũng không ngăn trở.
Đường Mẫn buồn bực, Quân Mạc Ly lúc nào thì như thế hiểu lý lẽ vậy chứ?
“Ta muốn đi Tiền viện.”
“Đi đi.” Quân Mạc Ly không ngẩng đầu lên, nói ra. Đường Mẫn mất hứng, nàng chính là bị coi thường, mọi việc đều tùy ý nàng, nàng cũng không còn muốn đi làm.
“Thư phòng của Tướng gia, ta đi xem một chút.”
Lời này thành công khiến Quân Mạc Ly ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Đường Mẫn. Đường Mẫn nghiêm túc, tổng kết biểu hiện của Quân Mạc Ly trong khoảng thời gian này, nàng cũng chỉ cho ra hai chữ, nhưng nàng có chút không dám tin ——”Sủng thê” .
“Buổi tối, ta đi với nàng, nơi đó có thủ vệ.” Quân Mạc Ly trình bày sự thật, Mẫn Nhi thích làm, có hắn ở đây, cho dù có xảy ra chuyện cũng có hắn khắc phục hậu quả cho nàng.
Đêm khuya yên tĩnh, hai bóng đen ở trên bầu trời của Tướng phủ bay qua. Bước chân của Đường Mẫn có chút không vững, vừa mới học khinh công không bao lâu, trời tối thui như vậy làm sao mà nàng còn thấy rõ mục tiêu chứ. Được cái này mất cái khác, vận khí kém hơn so với bình thường rất nhiều.
“Cẩn thận.” Quân Mạc Ly ôm Đường Mẫn, nhún người một cái bay xuống một cái cây ở trước thư phòng.
“Chàng, a” Đường Mẫn trực tiếp bị che miệng lại, còn chưa nói xong Quân Mạc Ly đã chặn lại. Qua thật lâu, Quân Mạc Ly mới buông tay ra, Đường Mẫn thừa cơ cắn một cái lên trên tay của hắn.
“Lúc nào thì thành mèo rồi hả.” Đau đớn trên tay làm cho hắn biết được nàng cắn rất mạnh, răng nanh của Mẫn Nhi rất sắc bén.
“Sao chàng lại bịt miệng của ta chứ, còn có ta bay rất tốt, chàng kéo ta xuống làm gì!” Đường Mẫn còn chưa hết giận, Quân Mạc Ly này chính là con hồ ly làm loạn, mỗi lần đều không chịu thông báo trước một tiếng.
“Mới vừa rồi có thị vệ, bọn họ đều là cảnh vệ tinh anh của Tướng phủ, với trình độ của nàng.” Quân Mạc Ly sờ lên cằm, “Ta sợ nàng sẽ trực tiếp té xuống rồi bị phát hiện.”
“Chàng!” Đường Mẫn không hiểu, ban ngày ở trong sân bay rất tốt, ngay cả Hồng Mai và Lục Trúc cũng không phát hiện nàng bay qua nữa mà. Sao đến tối lại thành mèo ba chân chứ?
“Ngoan, trở về ta lại dạy cho nàng. Khinh công là chuyện không thể gấp. Không phải nàng muốn xem thư phòng sao, có đi hay không?” Quân Mạc Ly an ủi,“Thê tử ngốc” của hắn đang tức giận, hắn thích, nhưng lúc này cũng không đúng lúc.
Hai người nhảy lên trên mái nhà, dưới sự hướng dẫn của Quân Mạc Ly, hai người như vào chỗ không người, rất nhanh đi tới nóc nhà của thư phòng Tướng Gia Quân Hách Thiên.
Đường Mẫn cẩn thận vén lên một miếng ngói, cực kỳ hưng phấn. Trước kia chỉ ở trong TV mới được thấy cảnh cao thủ rình coi ở trên nóc nhà, bây giờ mình cũng có thể chân thật trải nghiệm một lần rồi.
Bên trong phòng, Quân Hách Thiên Chính ngồi ngay thẳng. Đồ giả bộ! Đường Mẫn nói thầm trong lòng, thuận thế nhìn xuống, bất ngờ phát hiện một người mà nàng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ xuất hiện tại thư phòng này.
Tại sao lại là hắn chứ.