Tuyết Trung Hãn Đao Hành Convert
✍ Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Hoàn thành
Võ HiệpHuyền Huyễn
997 chương
40,453 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Tiểu nhị đưa rượu lên
- Chương 02: Bạch hồ nhi mặt
- Chương 03: Hai cái lúm đồng tiền
- Chương 04: Đi kia ngọn núi hái táo gai
- Chương 05: Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân
- Chương 6: Đi một cái
- Chương 07: Võ Mị Nương nhìn đầu thành
- Chương 08: Đông khôi
- Chương 09: Tuyết trong đao
- Chương 10: Hâm rượu gõ chuông lại ngắm cảnh
- Chương 11: Son phấn thám hoa
- Chương 12: Hồ bên trong có lão đầu
- Chương 13: Đeo đao lão đầu, lưng hộp lão Hoàng
- Chương 14: Ngựa tồi hoàng tửu sáu ngàn dặm
- Chương 15: Trên núi có cái cưỡi trâu
- Chương 16: Tốt nhất thật tốt
- Chương 17: Nói cùng sơn quỷ nghe
- Chương 18: Những cái kia vò hoàng tửu
- Chương 19: Luyện đao
- Chương 20: Giết người ngắm tuyết
- Chương 21: Thật lớn đại quốc thủ
- Chương 23: Trên núi lão đạo
- Chương 23: Chó con nhỏ tượng đất
- Chương 24: Dời núi
- Chương 25: Dưới núi nữ tử là lão hổ
- Chương 26: Công chúa tội gì khó xử công chúa
- Chương 27: Nhất là có thể giết người
- Chương 28: Chữ lớn thề giết thiếp
- Chương 29: Biết hay không
- Chương 30: Tức điên thiên hạ người
- Chương 31: Đại Hoàng đình
- Chương 32: Một vai chọn nói
- Chương 33: Núi không ở cao
- Chương 34: Đưa tay cúi đầu sắc đẹp đều là thiền
- Chương 35: Nửa cân hồng trang
- Chương 36: Bắc tạ Nam lý
- Chương 37: Trâu già cỏ non
- Chương 38: Ngươi là thiền
- Chương 39: Mứt quả cùng đầu sọ
- Chương 40: Huy hoàng Bắc Lương trấn linh ca
- Chương 41: Đình lớn trấn áp lão yêu quái
- Chương 42: Âm phủ đổi đao, dương gian uống rượu
- Chương 43: Nhân đồ
- Chương 44: Đọc sách dụng tâm bởi vì gì
- Chương 45: Núi kia táo gai, hồ này hoa sen (thượng)
- Chương 46: Núi kia táo gai, hồ này hoa sen (trung)
- Chương 47: Núi kia táo gai, hồ này hoa sen (Hạ)
- Chương 48: Lão tốt cùng quả dâu tằm
- Chương 49: Ha ha cô nương
- Chương 50: Mắt gà chọi lão đầu nhi
- Chương 51: Đưa Tú Đông, cho chó săn
- Chương 52: Ngựa trắng ra Lương Châu
- Chương 53: Vương cờ Ngư Long trống
- Chương 54: Áo trắng tiễn đưa
- Chương 55: Một kiếm liền là trăm vạn sư
- Chương 56: Lục địa thần tiên
- Chương 57: Mưa to tiểu đạo lập giáp đỏ
- Chương 58: Giọt nước đối thủy giáp
- Chương 59: Dù nhỏ lớn vòi rồng
- Chương 60: Chậm đao vẽ tranh
- Chương 61: Thiên Sư phủ trên tiểu thiên sư (thượng)
- Chương 62: Thiên Sư phủ trên tiểu thiên sư (trung)
- Chương 63: Thiên Sư phủ trên tiểu thiên sư (Hạ)
- Chương 64: Hai nga đổi lấy lớn vàng cửa
- Chương 65: Ba bát liền ba bát
- Chương 66: Làm thưởng không làm thưởng
- Chương 67: Chết cười rồi
- Chương 68: Ăn cướp
- Chương 69: Có tử khí đông lai
- Chương 70: Vẫn là ăn cướp
- Chương 71: Thanh Dương Cung trên nhìn thần tiên
- Chương 72: Thanh Dương Cung bên trong giết thần tiên (thượng)
- Chương 73: Thanh Dương Cung nội giết thần tiên (trung)
- Chương 74: Thanh Dương Cung bên trong giết thần tiên (Hạ)
- Chương 75: Thanh Thành Vương cúi đầu
- Chương 76: Che giáp tỳ nữ
- Chương 77: Tiên cơ năm mươi
- Chương 78: Đại Lương Long Tước mỹ nhân trống
- Chương 79: Phải Bồ Tát trái Kim Cương
- Chương 80: Biết rõ
- Chương 81: Vừa bước vào thiên tượng
- Chương 82: Long vương gia cần tre cản sông
- Chương 83: Cứu người
- Chương 84: Mấy cười một phi kiếm
- Chương 85: Cá chép vọt long môn
- Chương 86: Dạy ngươi luyện chữ không cho phép học
- Chương 87: Lên núi vào thành tiến cung (thượng)
- Chương 88: Lên núi vào thành tiến cung
- Chương 89: Phá giáp
- Chương 90: Ngồi ngoan xem kiếm (thượng)
- Chương 91: Ngồi ngoan xem kiếm (trung)
- Chương 92: Ngồi ngoan xem kiếm (Hạ)
- Chương 93: Có dám một trận chiến
- Chương 94: Tử chiến
- Chương 95: Đều mang tâm tư
- Chương 96: Một chân đạp Hoàng Long
- Chương 97: Lên thuyền nhảy thuyền đều đáng ghét
- Chương 98: Đi Tương Phiền
- Chương 99: Lớn tiếu đại triều
- Chương 100: Quan Âm sau lưng vạn quỷ đi đêm
/10
Giới Thiệu : Đây là tác phẩm của 1 trong 5 vị chí tôn của văn võng Trung Quốc: Phong Hỏa Hí Chư Hầu.
800 năm trước Đại Tần hoàng đế thống nhất thiên hạ , cả đời chỉ có 2 nữ tử , 1 người cùng nhau chinh chiến giành thiên hạ , một người vì thế mà mất thiên hạ.
Hơn 700 năm trước một đạo nhân đứng trước thiên môn mà không vào , quyết định binh giải chuyển thế chỉ vì đợi 1 bóng áo hồng .
500 năm trước tiên nhân Lữ Động Huyền binh giải chuyển thế
100 năm trước tiên nhân Tề Huyền Tránh binh giải chuyển thế
… ngày nay Võ Đang chưởng môn Hồng Tẩy Tượng tố cáo thiên địa , luân hồi tu đạo thêm 300 năm chỉ để một cho một nữ nhân được phi thăng thiên đình
Có một cái khuôn mặt như bạch hồ, mang song bội đao tên Tú Đông Xuân Lôi, muốn làm đệ nhất thiên hạ. Đáy hồ có lão khôi tóc bạc thích ăn mặn. Có một lão bộc gẫy răng cõng hộp kiếm. Trên núi có cái cưỡi thanh ngưu tuổi trẻ tiểu sư thúc tổ, không dám xuống núi. Có cái cưỡi gấu mèo mang hoa hướng dương không quá lạnh thiếu nữ sát thủ.
Cái này giang hồ, cao nhân xuất hành muốn chú trọng hoá trang xuất trần, nữ hiệp hành tẩu giang hồ phải chú ý bồi dưỡng nhân khí, tông phái muốn cùng triều đình tạo mối quan hệ.
Mà nhân vật chính, thì lại tiêu sái đeo đao, đem giang hồ chọc cho một cái thông thấu.
Cuối cùng, hô một tiếng: Tiểu nhị, đưa rượu lên ~
Cảnh giới trong truyện:
Tùy theo trường phái mà có các cảnh giới khác nhau, nhưng cảnh giới cao nhất là lục địa thần tiên ( với võ – đạo – nho - phật thì là bồ tát quả vị ), lục địa thần tiên : thần tiên hành tẩu chốn nhân gian.
Võ đạo thì chia làm 4 phẩm:
Từ tứ phẩm đến nhất phẩm.Trong đó nhất phẩm lại chia là 4 cảnh giới phân biệt là Kim Cương cảnh, Chỉ Huyền cảnh, Thiên Tượng cảnh, và Lục địa thần tiên.
Đạo giáo:
Tìm hiểu Thiên Đạo, nhưng Thiên Đạo mờ ảo khó nắm bắt, vì thế không có cảnh giới chính thức, hiểu là hiểu không hiểu là không hiểu….. thành ra các đạo sĩ vẫn tính thực lực như võ đạo. Cao nhất vẫn là lục địa thần tiên.
Phật giáo:
Cũng tính như võ đạo, nhưng theo mình được biết thì thành tựu cao nhất là chứng bồ tát, phật.
Nho giáo:
Không có đẳng cấp cụ thể, cao nhất cũng là lục địa thần tiên, Nho giáo có vẻ thiện về bày mưu nghĩ kế, tính toán thiên hạ. Ngồi trong phòng nhưng biết chuyện ngoài ngàn dặm ( dùng thiên nhãn, tính toán … để biết kết quả …. ).
Tác phẩm đã full và rất đc nhiều đọc giả đánh giá cao.
Cầu kim đậu, phiếu phiếu
Lịch ra chương: Truyện này rất hay nhưng mỗi tội tác hành văn rất khó hiểu và rất khó cv, nhưng ta có kinh nghiệm làm bộ Kiếm Lai rồi nên làm bộ này tốt.
800 năm trước Đại Tần hoàng đế thống nhất thiên hạ , cả đời chỉ có 2 nữ tử , 1 người cùng nhau chinh chiến giành thiên hạ , một người vì thế mà mất thiên hạ.
Hơn 700 năm trước một đạo nhân đứng trước thiên môn mà không vào , quyết định binh giải chuyển thế chỉ vì đợi 1 bóng áo hồng .
500 năm trước tiên nhân Lữ Động Huyền binh giải chuyển thế
100 năm trước tiên nhân Tề Huyền Tránh binh giải chuyển thế
… ngày nay Võ Đang chưởng môn Hồng Tẩy Tượng tố cáo thiên địa , luân hồi tu đạo thêm 300 năm chỉ để một cho một nữ nhân được phi thăng thiên đình
Có một cái khuôn mặt như bạch hồ, mang song bội đao tên Tú Đông Xuân Lôi, muốn làm đệ nhất thiên hạ. Đáy hồ có lão khôi tóc bạc thích ăn mặn. Có một lão bộc gẫy răng cõng hộp kiếm. Trên núi có cái cưỡi thanh ngưu tuổi trẻ tiểu sư thúc tổ, không dám xuống núi. Có cái cưỡi gấu mèo mang hoa hướng dương không quá lạnh thiếu nữ sát thủ.
Cái này giang hồ, cao nhân xuất hành muốn chú trọng hoá trang xuất trần, nữ hiệp hành tẩu giang hồ phải chú ý bồi dưỡng nhân khí, tông phái muốn cùng triều đình tạo mối quan hệ.
Mà nhân vật chính, thì lại tiêu sái đeo đao, đem giang hồ chọc cho một cái thông thấu.
Cuối cùng, hô một tiếng: Tiểu nhị, đưa rượu lên ~
Cảnh giới trong truyện:
Tùy theo trường phái mà có các cảnh giới khác nhau, nhưng cảnh giới cao nhất là lục địa thần tiên ( với võ – đạo – nho - phật thì là bồ tát quả vị ), lục địa thần tiên : thần tiên hành tẩu chốn nhân gian.
Võ đạo thì chia làm 4 phẩm:
Từ tứ phẩm đến nhất phẩm.Trong đó nhất phẩm lại chia là 4 cảnh giới phân biệt là Kim Cương cảnh, Chỉ Huyền cảnh, Thiên Tượng cảnh, và Lục địa thần tiên.
Đạo giáo:
Tìm hiểu Thiên Đạo, nhưng Thiên Đạo mờ ảo khó nắm bắt, vì thế không có cảnh giới chính thức, hiểu là hiểu không hiểu là không hiểu….. thành ra các đạo sĩ vẫn tính thực lực như võ đạo. Cao nhất vẫn là lục địa thần tiên.
Phật giáo:
Cũng tính như võ đạo, nhưng theo mình được biết thì thành tựu cao nhất là chứng bồ tát, phật.
Nho giáo:
Không có đẳng cấp cụ thể, cao nhất cũng là lục địa thần tiên, Nho giáo có vẻ thiện về bày mưu nghĩ kế, tính toán thiên hạ. Ngồi trong phòng nhưng biết chuyện ngoài ngàn dặm ( dùng thiên nhãn, tính toán … để biết kết quả …. ).
Tác phẩm đã full và rất đc nhiều đọc giả đánh giá cao.
Cầu kim đậu, phiếu phiếu
Lịch ra chương: Truyện này rất hay nhưng mỗi tội tác hành văn rất khó hiểu và rất khó cv, nhưng ta có kinh nghiệm làm bộ Kiếm Lai rồi nên làm bộ này tốt.