Chương 18
Năm cuối đại học nên bận quá... giờ đã quay trở lại đây... mọi người tiếp tục ủng hộ mình nhé...
Sáng hai hôm sau, những khúc gân đã hoàn toàn sẵn sàng cho cuộc phẫu thuật. Mị Huyết Thiên đẩy An Long đã được gây mê vào phòng phẫu thuật của lâu đài. Ngạn Phong ỉ ôi lắm mới được vào phòng phẫu thuật, Bỉ Họa viện trưởng cũng được gọi về làm trợ thủ. Còn những người còn lại bao gồm cả Huyết Nguyệt cũng phải chờ ở bên ngoài.
Ngạn Phong khi bước vào cũng ngạc nhiên khi phòng phẫu thuật đầy dẫy những thiết bị tiên tiến nhất hiện có mặt đại lục, thậm chí còn nhiều thiết bị hắn chưa biết tên nhưng hắn chắc đó chính là những thiết bị còn tiên tiến hơn nữa.
Mị Huyết Thiên bắt đầu lấy dao và kéo rạch da chỗ những khúc gân đã được thay thế bằng khúc gân giả. Ngạn Phong tập trung truyền ma lực vào để khi vừa rút gân giả giữ được cho đoạn gân không bị thương còn bình thường trong vòng một phút. Một phút phải vừa đưa gân vào và vừa may hoàn thành nếu không nó sẽ hoại tử và An Long chắc chắn sẽ bị liệt ngay lập tức. Nếu phẫu thuật này là Mị Huyết Thiên thực hiện vậy thì khi xưa cô ấy cũng là người lấy gân của An Long và lắp gân giả mà không phải là viện trưởng Bỉ Họa kia theo như họ biết. Tại sao cô ấy lại muốn rút gân giờ lại muốn khôi phục lại cho An Long? Hắn muốn hỏi nhưng cũng phân biệt được tình huống thế nên khi phẫu thuật xong hắn nhất định sẽ hỏi...
Một tiếng sau, cuộc phẫu thuật hoàn toàn thành công. Mị Huyết Thiên bước ra phòng phẫu thuật và thông báo khiến mọi người vui đến không tưởng nổi. Gân giả cũng chỉ là gân giả, An Long có thể tu luyện được phép thuật đến mức này coi như vận khí hắn không tồi, chứ không đã đứt gân và nằm bẹp dí từ lâu, hơn nữa việc hắn tu luyện đã rút thời hạn sử dụng của gân giả từ 40 năm xuống còn một nửa. Nếu không thể lắp gân thật thì trong vòng 10 năm nữa hắn sẽ tàn phế.
- Hỏi đi Ngạn Phong. Ta thấy ngươi muốn hỏi từ ngay trong phòng kia. - Mị Huyết Thiên mở lời.
- Tại sao ngươi lại phẫu thuật lắp gân giả, giờ ngươi lại phẫu thuật lắp gân thật, nếu như vậy ngày xưa thà ngươi không làm có tốt hơn không?
- Ngươi không biết năm hắn 10 tuổi, bọn nhà họ An đến đây nói gì không? Bọn họ nói muốn ta rút hết gân của hắn để hắn thành phế nhân, lúc trước chính ta đã làm một vụ khác không biết bọn họ nghe ở đâu lại tìm chính xác đến đây. Một người được chọn là người thừa kế nhưng tại sao bọn họ lại ác đến như vậy thì ta cũng không cần nói nhỉ? Ngặt nỗi bọn họ lại muốn tiếng tốt kia. Ngươi cũng biết từ khi ông nội của hắn cũng là người thân duy nhất ch.ết đi, bọn hắn muốn lôi hắn xuống từ lâu, bên ngoài lại hô hào ủng hộ hắn. Nếu muốn hắn không còn khả năng kế thừa mà không giết ch.ết thì chỉ còn cách biến hắn thành phế nhân, tuy nhiên thời gian cũng không được quá ngắn. Độc dược cũng làm được, hay lập tức chặt tay chặt chân đánh gãy xương sống nhưng bọn họ không dám làm không phải sợ bọn ngươi tr.a ra hay sao? Thế là bọn hắn đến đây. Ta cũng chẳng muốn đâu, phí công phí sức như vậy - Mị Huyết Thiên dần dần nói bí mật năm ấy.
Huyết Nguyệt tiếp lời...
- Chính ta đã cầu chủ nhân giúp đỡ, không nỡ nhìn hắn như vậy. Thế là ta tạo sức ép dư luận và sức ép về chính trị lên gia tộc hắn để hắn không có thời gian quan tâm đến vụ này. Bọn hắn dù trong hoàn cảnh như vậy mà cũng đâu muốn buông tha. Bọn hắn đến cầu một lần nữa bởi vì chính ta là người tung tin cho bọn hắn, chỉ cần trong vòng 2 năm An Long sẽ tự mình biến thành phế nhân, chả ai nghi đến đầu bọn họ được. Lúc ấy, chủ nhân đã thức đêm thức ngày để chế tạo những gân giả mà có thời hạn sử dụng kéo dài hơn gấp nhiều lần. Nửa năm sau, phẫu thuật diễn ra bọn họ thậm chí giám sát để xem chủ nhân có rút gân hay không, sau đó không biết tìm đâu ra người của Hồn tộc thôi miên hắn để hắn nhớ ràng thân thể khi sinh ra đã ốm yếu như vậy. Ta biết khi ta biến mất Uẩn Lãnh, Ngạn Dũng và An Lý đã theo dõi hắn từ khi ra đời đến khi hắn lớn rồi cùng làm bạn vì con người 1 tuổi thì bằng ma cà rồng đến 10 tuổi, nên ta đã giả chữ viết của hắn nói đó là trong kế hoạch của hắn sau này sẽ có người giúp hắn trở thành bình thường để các ngươi không còn nghi ngờ. Mỗi năm bọn họ lại đến đây và hỏi tại sao hắn chưa thành phế nhân. Thật nực cười...
Ngạn Phong, An Long và Hàn Ân chỉ biết Huyết Nguyệt qua các lời kể của bọn Ngạn Dũng, đến nay chắc Huyết Nguyệt cũng là 35 tuổi rồi. Bọn họ hâm mộ tình bạn ấy nên cũng vô thức biến Huyết Nguyệt thành bạn của họ. Còn Huyết Nguyệt tuy bên Mị Huyết Thiên nhưng cũng thời thời khắc khắc quan tâm đến đám bạn đầu tiên cũng là cuối cùng của mình.
- Vậy năm ấy sao ta lại nghe người thực hiện là Bỉ Họa mà đâu phải ngươi - Ngạn Dũng hỏi.
- Chậc. Năm ấy ngươi nghe ngóng là viện trưởng đi. Thật ra năm ấy Bỉ Họa còn đang đâm đầu vào cuộc huấn luyện của ta khi đã nhận chức viện trưởng, với lại độ khó cao thế thì chỉ có ta mới thực hiện được thôi nên ta giả dạng thành Bỉ Họa mà vào làm thôi - Mị Huyết Thiên nói.
- Ngươi tự tin đến mức muốn cứu hắn sau này mà lại giao những đoạn gân thật cho bọn họ sao? Không sợ bọn họ đập nát luôn à? - Ngạn Dũng.
- Ta đã đe dọa rồi, nếu bọn họ đập nát thì hắn sẽ ch.ết tức khắc, hơn nữa bao năm qua nhờ công của Huyết Nguyệt ép bọn họ đến mức bọn họ còn cầu hắn sống lâu hơn chút chứ nếu không hắn ch.ết thì loạn trong giặc ngoài bọn hắn chống không nổi và hệ thống yêu dấu cất giữ đó cũng do ta làm, không lẽ ta sợ mình không lấy được... - Mị Huyết Thiên khinh bỉ.
Đám người Ngạn Dũng ngạc nhiên, bọn họ điều tr.a ra được chuyện năm đó giấu hắn định xông vào lấy gân thật của hắn và ép hắn điều trị nhanh vì sau 2 năm hắn đã hết bị thôi miên nhớ lại, còn vì loại bỏ nguy cơ tàn phế cho hắn. Khi chạy vào nhìn thấy hệ thống hắn lại bó tay nên đành rút về êm thấm.
Nhờ Huyết Nguyệt đứng giữa nên bọn hắn và cả An Long đều mơ hồ mà không bao giờ nói rõ với nhau nên bí mật mới giấu đến bây giờ. Huyết Nguyệt cũng thật ra sức vì đám bạn của hắn dù chỉ đứng nhìn xa nhưng hắn biết chờ đợi sẽ có một ngày như hôm nay.
- Nhưng năm đó ngươi chắc cũng bằng tuổi An Long thôi, dù có thiên tài cũng không làm được - An Lý mở lời.
- Không hổ là quân sư. Một kích trúng đích. Ngươi không cần bận tâm đến điều này - Mị Huyết Thiên nói.
An Lý biết hỏi tuổi của phụ nữ là hoàn toàn không nên, hắn không hỏi nữa. Hắn có cảm giác Mị Huyết Thiên không phải con người bởi vì tuổi của con người hoàn toàn không phù hợp hoàn cảnh.
Bỉ Họa thông báo An Long đã tỉnh. Mọi người chạy vào trong thăm hắn. Mị Huyết Thiên lắc lắc đầu, có chút hâm mộ tình bạn giữa bọn họ dù trong đó có người chưa từng gặp mặt nhau, chỉ biết qua những lời kể. Cô đi về phòng của mình, một bóng hình cô đơn bước từng bước nhỏ. Bỗng có người ôm cô từ sau, một cái ôm ấm áp muốn xua đi gương mặt không hề có cảm xúc và thân hình cô tịch ấy. Gương mặt cô dần dần nở nụ cười, Huyết Dương, ta biết là ngươi mà, thật ấm, cả đời này ngươi đừng bỏ rơi ta, nếu không ta không biết mình sẽ như thế nào nữa...