Chương 64: CHƯƠNG 64: THÔN PHỆ, ĐỘT PHÁ
Yêu vụ nhận thanh nào thanh ấy có hình trăng khuyết, đen kịt, sau khi ngưng tụ thành hình thì quay tít quanh thân Đế Thích Thiên nhưng nhìn kĩ thì vô cùng trật tự, như có quỹ tích sắp đặt sẵn. “Đương đương đương!!” Yêu vụ nhận được Đế Thích Thiên điều khiển không ngừng xoay chuyển, để lại phía sau đao mang đen kịt, nháy mắt sau chém xuống Thử vương. Thử Vương đúng là một con chuột vô cùng biến thái, không thèm tránh đi, hoàng quang trên thân cũng bùng phát, bao trùm lấy toàn bộ cơ thể đón lấy một đòn này của Đế Thích Thiên.
Yêu nhận chém xuống cơ thể Thử vương tạo ra một trận tiếng vang như người ta đang rèn sắt, mỗi một thanh yêu nhận chém xuống, hào quang lại lún xuống một chút, tại chỗ chém không ngừng lóe lên. Lưỡi đao sắc bén như vậy mà lại bị hoàng quang ngăn cản lại nên càng điên cuồng muốn phá tan lớp phòng ngự ương ngạnh quỷ dị này. “Xèo xèo! Bổn đại vương có thần quang hộ thể, ngươi làm sao có thể gây được tổn thương cho ta.” Thử vương ban đầu nhìn thấy Đế Thích Thiên ngưng tụ ra mấy thanh yêu nhận, hàn quang trên lưỡi đao không ngừng lóe lên thì vô cùng kinh sợ. Nhưng mắt thấy yêu nhận không thể phá được phòng ngự của mình thì lập tức trở nên nghênh ngang, dương dương tự đắc. “Hừ, phòng ngự cường hãn thế nào cũng có cực hạn của nó, ta không tin hoàng quang bảo vệ của ngươi lại bất khả xâm pham. Yêu nhận, phá cho ta! Phá! Phá! Phá!
Đế Thích Thiên hoàn toàn không vì thế mà nản lòng, không khách khí tiếp tục khu động yêu nhận. Lần này, yêu nhận không một lúc chém xuống mà từng đao một hạ xuống, rầm rầm chém lên thân thể của thử vương, tất cả đều chém tại cùng một chỗ. Đế Thích Thiên định đem toàn lực công kích đánh lên một chỗ, tin tưởng rằng nhất định sẽ chọc thủng được phòng ngự biến thái kia. “Ngao!!” Đế Thích Thiên không biết tại sao thử vương lại có phòng ngự đáng sợ như thế, lại có cả thiên phú năng lực cô cùng quỷ dị, hắn luôn cảm nhận thấy khí tức nguy hiểm từ người con chuột này. Bản thân hắn hiện tại yêu lực vẫn chưa đủ để đem kinh mạch toàn thân vận hành một cách viên mãn, đạt tới đệ tam trọng đỉnh phong, trở thành cao thủ của cao thủ trong đám tinh quái.
Thử vương mặc dù không có khả năng vận dụng yêu lực, chỉ dựa vào một thân thực lực của mình đã hoàn toàn đạt tới tinh quái đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tấn chức trở thành yêu thú. Hắn lại có phòng ngự biến thái như thế nên hầu như mọi sự tấn công đều trở nên vô dụng hoàn toàn. “Hừ, ta không tin Đế Thích Thiên ta một con chuột cũng không đánh được.” Nghĩ rồi hắn mạnh mẽ mở to miệng, hướng tới đám xác thử binh bị bọn Xích Hỏa giết hút vào một cái, lập tức cuồng phong bốn xung quanh nổi lên ầm ầm rồi đám chuột ch.ết tất cả bị hắn một hơi cho vào bụng. “Đám chuột này đều sinh sống ở Nam Man, mỗi ngày hô hấp đều hấp thụ không ít linh khí, máu huyết so với động vật bên ngoài thì bổ hơn nhiều. Nếu tiêu hóa chúng, chắc chắn có cơ hội đạt tới tinh quái đỉnh phong. Khi đó ta xem hoàng quang của ngươi mạnh hay Đế Thích Thiên ta mạnh?” Đế Thích Thiên tinh quang trong mắt bắn ra, oai vũ bá đạo như nước thủy triều theo đó tràn ra ngoài.
Trong chiến đấu thôn phệ, luyện hóa huyết thực là một hành động cực kỳ điên cuồng. Cách làm này chỉ có kẻ nào vô cùng tự tin mới dám làm, bởi vì chỉ cần phân tâm một chút thì không khác gì tự sát.
Nhưng lúc này Đế Thích Thiên lại làm, một bên không ngừng điều khiển yêu vụ nhận liên tục công kích thử vương, một bên trắng trợn thôn phệ đám thi thể trên mặt đất, hơn nữa trong cơ thể cũng không ngừng vận chuyển Hổ Khiếu công. Năng lực tiêu hóa cường đại của hắn lúc này mới lộ ra, đám chuột bị ăn vào nhanh chóng bị hắn luyện hóa thành tinh huyết, tinh khí. Tinh huyết, tinh khí nhanh chóng được quán chú đến các nơi trong cơ thể, một phần dung nhập vào huyết nhục, một phần lớn tiến vào kinh mạch, theo công pháp vận chuyển dung nhập với yêu lực.
Trong quá trình luyện hóa này hắn lại cảm nhận được tinh khí và máu huyết trong cơ thể đám chuột này so với bách thú bình thường thì khổng lồ hơn rất nhiều. Một ngụm nuốt vào mấy trăm con chuột khiến cho tinh khí khổng lồ hóa thành sóng nhiệt cuồn cuộn bốc lên trong người.
Lỗ chân lông quanh thân hắn mở ra hết mức, hắc khí từ bên trong không ngừng tuôn ra hình thành thêm một tầng hắc vụ, khí thế trên người hắn cũng theo đó tăng vọt. “Xèo xèo!!” Thử vương không giống với đám chuột bình thường, trí tuệ của nó rất cao, có thể so sánh với một con người bình thường, vì vậy chứng kiến Đế Thích Thiên thôn phệ tộc nhân của mình thì không hề e ngại, ngược lại trong mắt còn biểu lộ ra sự trào phúng. Thử vương nhảy lên, hướng móng vuốt tới cổ Đế Thích Thiên chụp xuống.
Đồng thời, từ hai mắt hắn bắn ra tinh quang như hai mũi tên đâm tới đầu Đế Thích Thiên. “Hừ!!” Đế Thích Thiên biết Thử vương sẽ không ngu ngốc cũng không hảo hán tới mức trơ mắt đợi cho hắn luyện hóa huyết thực xong mới đánh tiếp nên đã sớm có chuẩn bị. Chân hắn lui về sau một bước, nghiêng đầu một chút để tránh, đồng thời một thanh yêu nhận đen kịt thình lình xuất hiện hướng tới móng vuốt của Thử vương chém xuống. Đồng dạng, đối phó với hai đạo tinh quang kia cũng có hai thanh yêu nhận nháy mắt xuất hiện. “Đương, đương, đương!!” Thử vương thân thể có phòng ngự cường hãn, khi móng vuốt cùng yêu nhận va chạm, hoàng quang bảo vệ lóe sáng lên, đánh lưỡi đao bật ra ngoài. Hai tinh quang kia còn đáng sợ hơn, hai thanh yêu nhận sắc bén đến thế mà cũng bị thiên phú năng lực này xuyên thủng rồi biến trở lại thành yêu khí tán loạn. “Phanh!!” Đế Thích Thiên há lại giơ đầu chịu ch.ết, trong lúc Thử vương còn đang bận rộn đối phó với yêu nhận, hổ trảo đã được quán chú yêu lực cường đại không ngần ngại thò ra nặng nề đánh lên thân của Thử vương. “Xèo xèo!!” Thử vương phòng ngự đúng là vô cùng kinh khủng, một kích này đánh lên thân thể cũng chỉ có thể làm hắn bắn ra xa ba trượng, tuyệt nhiên không tạo ra chút tổn thương nào cho hắn. Trong miệng hắn kêu lên hai tiếng sắc nhọn, lập tức thử binh từ bốn phía quay lại rồi điên cuồng lao tới chỗ Đế Thích Thiên.
Số lượng thử binh phải nói là phô thiên cái địa, khí thế hung mãnh, tất cả đồng loạt hướng tới Đế Thích Thiên khiến cho trong cốc như có tiếng biển gầm gào. “Ngao ô!!” Mắt Đế Thích Thiên biến thành lãnh khốc vô bì, hắn biết Thử vương muốn ngăn cản mình luyện hóa huyết thực. Nhưng hắn cũng không có chút nào sợ hãi, ngược lại đối với đám chuột đang ào tới từng ngụm từng ngụm nuốt hết vào bụng. Đây đúng là một cảnh ăn tươi nuốt sống vô cùng rung động, mỗi lần hắn thôn phệ, mấy trăm con chuột cứ thế bị nuốt vào.
Trong thân thể hắn lập tức trào lên một cỗ sóng nhiệt liên miên không dứt. Yêu lực trong kinh mạch nhanh chóng du động đem tinh khí khổng lồ trong cơ thể nhanh chóng luyện hóa khiến cho hắn có thể cảm nhận được rõ ràng yêu lực đang lớn đến cỡ nào. “Nhanh một chút, thêm một chút nữa. Chỉ một chút nữa thôi.” Trong thâm tâm Đế Thích Thiên điên cuồng hò hét, cảm giác rõ ràng được chỉ cần thêm một chút nữa thì các kinh mạch trong cơ thể sẽ triệt để quán thông, đôt phá tới tầng ba đỉnh phong. “Xèo xèo! Ở trước mặt ta còn muốn luyện hóa huyết thực, đúng là tìm ch.ết!!” Thử vương cách đó ba trượng trong mắt lộ ra hung quang.
Một lần nữa hai tinh quang trong mắt hắn lại vọt ra, nhưng nếu những lần trước nó chỉ tấn công được trong phạm vi nhỏ thì lúc này lại giống như hai thanh phi kiếm trong nháy mắt lóe ra vô thanh vô tức phá không mà đi, hướng đầu Đế Thích Thiên hung ác đâm xuống. “Cái gì?” Chiêu thức này của Thử vương khiến cho Đế Thích Thiên hoàn toàn rung động. Hắn cho rằng thiên phú năng lực này của thử vương bắn ra được phạm vi hơn một tấc đã là vô cùng kinh khủng rồi, không nghĩ tới lại có thể bá đạo tới mức độ xa như vậy cũng có thể triển khai tấn công.
Tấc quang tới nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt đã xuất hiện bên người Đế Thích Thiên khiến cho hắn cũng không có thời gian né tránh. “A!!” Trong mắt Đế Thích Thiên toát ra thần sắc điên cuồng, cảm nhận được cực độ nguy hiểm từ một chiêu này của Thử vương.
Hắn có thể cảm nhận được tử vong khí tức từ hai tấc quang này, trong đó ẩn ẩn lực lượng thật đáng sợ. Nếu bị nó đâm phải, chắc chắn hắn ch.ết không nghi ngờ.
Tử vong khí tức này làm cho hắn cảm thấy một loại áp bách trước nay chưa từng có. Tâm thần hắn kịch liệt chấn động, trong cơ thể yêu lực điên cuồng vận chuyển, toàn cơ thể không kiềm chế được đều run lên. “Ngao ô!!” Khi hai tấc quang như chuẩn bị đâm lên đầu hắn thì một âm thanh hổ gầm phá vỡ trời xanh rít gào lên, toàn bộ Vạn Yêu cốc bị tiếng gầm của hắn chấn cho rung động mãnh liệt. Hai đạo tấc quang dưới tiếng gầm này hoàn toàn bị chấn vỡ tan.
Rầm rầm rầm!
Tảng đá, cây cối xung quanh không chịu được đều nổ tung.
Vụt vụt vụt!
Khí thế trên người Đế Thích Thiên lúc này hoàn toàn chuyển biến, bách thú chi vương bá khí bùng nổ, yêu khí nhanh chóng bao phủ thân thể khiến cho thân hình của hắn vốn khổng lồ lúc này lại lớn thêm một chút.
Đế Thích Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng rằng huyết thực được luyện hóa đang lấy một tốc độ kinh người dung hợp cùng huyết nhục của cơ thể. Trong quá trình dung nhập này, cơ thể của hắn cũng không ngừng lớn lên. Oai vũ nồng đậm tăng vọt trong nháy mắt.
Cường đại! Rốt cục cũng cường đại trở lại!
Thú vương uy áp hung mãnh tràn ngập trong Vạn Yêu cốc, vài trăm vạn con chuột xung quanh dưới uy áp này lập tức sợ hãi quỳ rạp xuống, thân thể không ngừng run rẩy. Hung quang trong mắt chúng bị sự sợ hãi thế chỗ, nhìn bộ dáng như muốn đào đất trốn ngay đi, nhưng toàn thân lại vô lực. “Không có khả năng!” Thử vương nhìn về phía Đế Thích Thiên, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.