Chương 70: CHƯƠNG 70: LỜI ĐỒN LAN XA.
Viên Thiên cùng Xích Hỏa mang theo một đám tộc nhân rời khỏi Vạn Yêu Cốc, tản đi khắp nới tìm kiếm các loại tài liệu. Theo lời Đế Thích Thiên phân phó, bất kể là loại tài liệu nào, chỉ cần trong cốc không có, đều phải thu thập lại, sau này có khi cần dùng, không thể tối ngày chạy ra khỏi sơn cốc đi tìm tài liệu được.
Nam Man Sơn Mạch hùng vĩ mênh mông, vụ khí nhàn nhạt bao phủ bốn phía, đủ loại động vật, linh thú chạy nhảy khắp nơi.
Bất quá, trong sơn mạch không chỉ có riêng chỉ có tinh quái, yêu thú mà còn có không ít người tu tiên, hoặc là một mình, hoặc là tốp năm tốp ba lặng lẽ di chuyển.
Những người này, phần lớn đều là tán tu hoặc các tiểu gia tộc. Nam Man Sơn Mạch linh khí tất nhiên là vẫn kém hơn so với các loại linh mạch trong tu tiên giới nhưng đối với thế tục lại mạnh hơn rất nhiều. Tu luyện trong này, tiến cảnh so với ở các địa phương khác nhanh hơn nhiều lần.
Đối với bọn người này, săn bắt linh thú, giết tinh quái, truy tìm thiên tài địa bảo là việc làm hàng ngày.
Cũng là lúc trước bọn Đế Thích Thiên may mắn, trên đường đi không gặp phải tên tu sĩ nào, một mạch bình an đến Vạn yêu cốc. Nếu không, chỉ sợ hôm nay tình cảnh đã khác rồi.
Lúc này tại phía nam Sở Quốc, tồn tại một tòa thành lớn, gọi là Lĩnh Nam Cổ Thành. Cổ Thành này so với các thành khác hoàn toàn bất đồng.Trên tường thành không hề có những tên võ sĩ khôi giáp đầy mình thủ vệ, chỉ có vài tên thanh niên y phục màu xanh, đứng nhìn xa xa.
Ở trước cửa thành, cũng có mấy tên sắc phục đồng dạng đứng đó kiểm tra. Ai muốn thông qua, đều phải đưa ra một khối lệnh bài nhỏ, chờ xem xét kỹ càng, không thấy xuất hiện vấn đề gì mới được thông qua.
Nếu như cẩn thận quan sát, có thể thấy được những người vào thành không đơn giản là phàm nhân bình thường. hơn nữa trong đó còn có rất nhiều nhân vật khí chất bất phàm, toát ra vẻ ngạo nghễ, khí chất so với người thế tục hoàn toàn bất đồng.
Toàn Cổ Thành này chính là địa phương để cho người tu tiên tứ phương tụ tập, do nhất lưu tu tiên thế gia Lý gia thành lập. mấy tên lúc trước bị Đế Thích Thiên giết ch.ết cũng chính là ở Lý gia này.
Đối với tu tiên thế gia mà nói, chỉ cần thực lực tấn thăng đến nhất lưu thế gia, sẽ thành lập một tòa tu tiên thành. Mục đích chính là để đám tán tiên tụ tập, trao đổi pháp khí đan dược các loại.
Có thể nói, đây cũng tương tự như những khu mậu dịch ở thế tục, chỉ là đơn vị lưu thông không phải là tiền, mà là linh thạch, hàng hóa là các loại bảo bối trân quý.
Nhưng thành lập một tòa thành như vậy, tốn nhiều tâm huyết như thế để làm gì? Tự nhiên là có rất nhiều chỗ tốt rồi. Tỷ như thu phí giao dịch chẳng hạn, hoặc là thu phí bán hàng. Bất kể là mở cửa hàng, hay là bày bán lưu động, cứ cách một đoạn thời gian đều phải nộp phí tổn nhất định. Chỉ bằng việc này đã đảm bảo cho cả thế gia không thiếu linh thạch tu luyện.
Hơn nữa, còn có thể cơ hội thu được rất nhiều bảo vật, tăng cường sức mạnh cho gia tộc.
Cho nên, một thế gia phát triển lên hàng nhất lưu, việc đầu tiên làm là kiến tạo một tòa tu tiên thành thuộc về mình, có như vậy mới có thể đứng vững, phát triển được. "Nghe nói Lý gia trấn bảo Thông Linh La Bàn đã bị mất, hơn nữa vẫn là do con Hắc Hổ kia cướp đi." "Đâu chỉ như vậy, ta còn nghe nói Lý gia thiếu chủ cũng do con Hắc Hổ kia giết ch.ết. Theo ta thấy, Hắc Hổ đó nói không chừng chính là một yêu thú đẳng cấp cực cao. Bằng không, tại sao có thể có lợi hại như vậy? lại có trí tuệ như con người nữa." "Đúng vậy a, nghe đồn nó xuất thân từ Nam Man Sơn Mạch đó..." Trong Lĩnh Nam Thành xuất hiện không ít lời đồn, hơn nữa đều là sự tình liên quan đến Hổ Khâu Sơn Mạch.
Thông Linh La Bàn! !
Bảo vật này ngay cả trong tu tiên giới cũng chỉ có thể ngộ, không thể cầu. Nếu có được, việc tầm bảo sẽ rất nhẹ nhàng, thiên địa linh vật, tài liệu trân quý sẽ không còn khó khăn với ngươi nữa. Đây chính là chỗ đáng sợ của Thông Linh La Bàn.
Trước kia, Thông Linh La Bàn thuộc về Lý gia, hơn nữa lại có Kết Đan kỳ cường giả trấn thủ. Căn bản là không kẻ nào có gan dám nhòm ngó.
Nhưng bây giờ bất đồng, Thông Linh La Bàn đã bị Yêu thú cướp đi, hiện tại đã không còn là bảo vật của Lý gia, chính là bảo vật vô chủ, ai cũng có thể danh chính ngôn thuật cướp đoạt.
Lời đồn như lửa gặp gió, lan tràn khắp nơi, dấy lên một trận hỗn loạn. Cơ hồ trong một khoảng thời gian ngắn, có rất nhiều người tu tiên điên cuồng mua sắm bảo vật hộ thân, rồi vội vàng rời đi. Phương hướng không hẹn mà trùng, chính vị trí của Nam Man Sơn Mạch. "Rầm! !" Một cái bàn làm từ gỗ tử đàn thượng hạng bị đập cho nát bấy. "Hừ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Thông Linh La Bàn của chúng ta bị thất lạc, sao lại truyện đi khắp nơi? Hơn nữa tại sao lại có lời đồn do con Hắc Hổ kia cướp mất? " Trong nội đường Lý gia, một trung niên nhân mặt lạnh như băng trầm giọng gằn từng chữ. Người này chính là Gia chủ Lý gia, danh xưng Lý Trí. Đây là một đại nhân vật ôm hoài bão, thủy chung chờ đợi đến ngày nào đó sẽ đem Lý gia giương danh như Sở gia kia vậy, trở thành địa cấp thế gia, chính thức có thể đứng vững ở tu tiên giới.
Lý gia dưới sự dẫn dắt của hắn cường thịnh hơn rất nhiều. Đáng hận là hắn chỉ có một đứa con trai, lại ch.ết dưới tay của Đế Thích Thiên.
Bất quá, con trai ch.ết rồi thì cũng thôi, có thể đẻ đứa khác, hắn vẫn còn trẻ mà. Vì gia tộc, có hi sinh thêm mấy đứa nữa, hắn cũng làm. Chính thức làm hắn đau lòng là Thông Linh La Bàn, vật trấn bảo này bị thất lạc, chính là uy hϊế͙p͙ rất lớn đến sự tồn vong của Lý gia.
Năm đó, Lý gia dựa vào Thông Linh La Bàn để lập nghiệp, cuối cùng một đường phát triển cho tới bây giờ. Tác dụng của bảo vật này không cần phải nói tới nữa, tầm quan trọng của nó ảnh hưởng đến tương lai sau này của Lý gia. Cho nên, khi biết chuyện, Lý trí không phải thương tâm cho nhi tử, mà là hận, hận hắn đã đánh rơi mất Thông Linh La Bàn.
Ngay khi nhận được tin tức, hắn đã phái nhân thủ điên cuồng đi tìm đầu Hắc Hổ kia. Đáng tiếc lúc ấy Đế Thích Thiên đã rời khỏi Hổ Khâu Sơn Mạch rồi. Sau khi lục soát khắp nơi vẫn không có chút manh mối nào, cả đám mới không cam lòng trở về gia tộc.
Tin tức của Thông Linh La Bàn đột nhiên xuất hiện, cũng quá mức xảo hợp đi. Tuy vẫn còn nghi vẫn, nhưng Lý gia vẫn không thể bỏ qua, không quản tin tức thật giả, Lý gia vẫn phải hành động.
Làm cho hắn phát điên chính là chuyện tình về Thông Linh La Bàn đã không còn là bí mật. Hiện nay, bất cứ kẻ nào cũng biết, muốn cấm cũng không cấm được, làm cho sự việc càng lúc càng rối tung rối mù. "Đại ca, bất kể lời đồn do kẻ nào tung ra, chúng ta đều không thể làm ngơ được. Thông Linh La Bàn là Lý gia trấn bảo, đầu Hắc Hổ kia lại giết ch.ết Hàng Trần, chúng ta cần phải hành động gấp rút, tránh để đám tán tu kia làm nhiễu loạn. " Đứng trước mặt Lý Trí là một trung niên nhân, chính là thân đệ đệ của hắn, Lý Ngoan. "Nhị đệ, ngươi nói không sai. Hiện tại việc cần làm chính là thu về Thông Linh La Bàn. Ba năm nữa là lúc Thiên Yêu Bí Cảnh mở ra, nếu không có la bàn chỉ dẫn, chúng ta rất khó tìm bảo vật trân quý… Đây chính là cơ hội ngàn năm một thủa để Lý gia ta chính thức tấn chức trở thành đỉnh cấp thế gia. Thông Linh La Bàn nhất định phải thu lại, không tiếc bất cứ giá nào." Lý Trí thần sắc kiên định dị thường, hung hăng nói. "Ngoan đệ (dịch: Nghe kỳ quá =.=’’ ), hiện tại tin tức đã truyền ra, muốn cấm cũng không kịp nữa. Cho đến nay đã có không ít tán tu chạy đến Nam Man… Nhiệm vụ thu lại Thông Linh La Bàn giao cho đệ, lập tức triệu tập cao thủ trong gia tộc lại, bằng mọi giá phải thu lại la bàn. " "Ừm, đại ca, nhất định đệ sẽ đem la bàn bình yên vô sự mang về." Lý Ngoan ánh mắt kiên nghị dị thường.
Lý Trí nặng nề gật đầu: "Lời đồn huynh sẽ đi thăm dò. Những chuyện khác, toàn bộ giao cho đệ." Lại nói, lời đồn truyền đi rất xa, không chỉ ở Lĩnh Nam Thành mà còn lan đến các Tiên thành khác. Sức hấp dẫn của Thông Linh La Bàn không phải là bình thường, dẫn đến không ít tán tu cường đại cũng hướng nhằm Nam Man mà tiến.
Trong lúc nhất thời, Nam Man đã trở thành trung tâm của cơn phong bạo.
Mà lúc này Đế Thích Thiên lại không biết chút nào, một mạch tĩnh tâm bế quan trong sơn động… -o0o-