Vang Bóng Một Thời
✍ Nguyễn Tuân
14 chương
4,265 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Bữa rượu máu
- Chương 2: Những chiếc ấm đất
- Chương 3: Thả thơ
- Chương 4: Phế Hán Ðế, Trần Lưu lên ngôi Lừa Ðổng tặc, Mạnh Ðức dâng kiếm
- Chương 5
- Chương 6: Ngôi mã cũ
- Chương 7: Chữ người tử tù
- Chương 8: Ném bút chì
- Chương 9: Chén trà trong sương sớm
- Chương 10: Một cảnh thu muộn
- Chương 11: Báo oán (Khoa thi cuối cùng)
- Chương 12: Trên đỉnh non Tản
- Chương 13: Xác ngọc lam
- Chương 14: Vườn Xuân Lan Tạ Chủ
Thể loại: Sách văn học Việt Nam
Nền văn học Việt Nam xưa đã có rất nhiều tác phẩm để lại những ấn tượng sâu sắc trong giới văn đàn và trong lòng độc giả. Rất nhiều tác phẩm đã được công nhận qua thời gian như: Số đỏ (Vũ Trọng Phụng), Việc làng (Ngô Tất Tố), Gió đầu mùa, Hà Nội băm sáu phố phường (Thạch Lam), Miếng ngon Hà Nội (Vũ Bằng) và Vang bóng một thời (Nguyễn Tuân) cũng chính là một trong những tác phẩm để lại nhiều dấu ấn năm tháng...
Trích đoạn
“Chùa nhà ta có cái giếng này quý lắm. Nước rất ngọt. Có lẽ tôi nghiện trà tàu vì nước giếng chùa nhà đây. Tôi sở dĩ không đi đâu xa được là vì không đem theo được nước giếng này đi để pha trà. Bạch sư cụ, sư cụ nhớ hộ tôi câu thế này: Là giếng chùa nhà mà cạn thì tôi sẽ cho không người nào muốn xin bộ đồ trà rất quý của tôi. Chỉ có nước giếng đây là pha trà không bao giờ lạc mất hương vị...”