Chương 4: Cứu con gái mẹ kế vs nam thần bị "đúp"
Nó vừa về đến nhà đã thấy cha nó ông Hứa Trọng Minh đứng ở cửa
-con gái đi tập võ về rồi hả, vào ăn cơm đi con mẹ nấu rồi đó-ông Minh
-không đói,tôi lên phòng đây-nó nói bằng giọng cực kì chán ghét, ông Minh có vẻ quá quen với cảnh này nên không có chút tức giận nào, chỉ là ánh mắt nhuộm 1 tầng bi thương.
-chị Thư ơi,ngày mai cho em đi học võ với-Ngọc
Sao? Nó hỏi Ngọc bằng ánh mắt ngạc nhiên
-chị mệt rồi con đừng làm phiền nữa,ăn cơm đi- Trần Ngọc Thủy
* Trần Ngọc Thủy vợ mới cưới và trước kia là tình nhân của ba nó, mẹ Ngọc, rất thương nó
-chuyện gì?-nó
-dạ thôi ạ-Ngọc
-vậy tôi lên phòng đây
Dù nói vậy nhưng nó khá lo cho Ngọc vì người sai là mẹ Ngọc và cha nó chứ Ngọc không có lỗi, với cả từ lúc sống chung Ngọc rất ngoan lại còn quan tâm nó khiến trái tim sắt đá của nó cũng có chút mủi lòng.
Sáng hôm sau nó ngồi ở phòng khách ăn miếng piza uống ngụm coca, nó không đi sớm như mọi khi nữa
-ủa chị Thư chưa đi học hả-Ngọc
-ừ, hôm nay có muốn đi cùng xe với tôi không?-nó
-thật ạ, em được đi cùng chị Thư sao?Ngọc
-để tránh phiền phức thôi, ai biết lúc nào cô sẽ bị bắt nạt-nó
-sao chị biết
-nói nhiều quá đi thôi
(Ca: IQ của chị ý 165 cơ mà làm gì mà không biết, chị Ngọc hỏi gà quá,Ngọc: đang chặt ông Long sao bay qua tui, ca:tại chị hiền á, Ngọc:chắc không...chạy lần n)
ở trong phòng ông Minh và bà Thủy nhìn nhau rồi cười thầm vì Thư đang dần chấp nhận Ngọc... quả nhiên những gì nó nghĩ là đúng, vừa đến cổng trường mấy "thanh niên hoy" ( ,6 đứa con gái) đã đứng chặn
-mày lại còn dẫn cả "đồng minh" đi nữa cơ à-Mỹ
-kh không phải, hôm nay chị Thư cho mình đi ké
-Thư? Không lẽ... sư tỷ... Hứa Thiên Thư
bing go nó nở 1 nụ cười nham hiểm rồi bước ra khỏi xe,
-thay mặt Mạnh Tường Quân tôi sẽ giúp cô vài đường cơ bản, được chứ?
-chị Thư, em chỉ là được nhờ giúp thôi, em xin lỗi, tha cho em (chạy thẳng)
-đúng là đồ nhát ch.ết...em chị nó dám cướp Thái Hoàng của tôi, chị nói xem tôi có để yên được không?-Ngọc Trinh
Không để Ngọc lên tiếng, nó phán:vì cô quá xấu nên mới không giữ được cậu ta thôi
-hờ,giống mẹ chị thôi, nếu mẹ chị có bản lĩnh thì mẹ con Ngọc đã không cướp được cha chị rồi haha
Béppp... 1 bàn tay lớn in trên mặt Trinh, không phải nó, không phải Ngọc mà là hắn, 1 giọng nói lạnh băng vang lên:tôi ghét nhất ai cãi nhau mà lôi cha mẹ ra nói đấy
-anh Long,anh lại bênh bọn đó mà không phải em sao, em mách chị Ly-giọng nhỏ Trinh gắt lên
Nghe Trinh nói vậy không hiểu sao tim nó như bị đâm 1 nhát đau nhói nhưng nhanh chóng trở về bình thường:gọi luôn cho tôi nhờ, nói rồi nó kéo Ngọc lên xe chở về nhà rồi 1 mình đến trường.
cô chủ nhiệm bước vào lớp,mặt hớn hở: vì vài lý do nên bạn Dương Kim Long sẽ học tại lớp này,
hắn từ ngoài cửa đi vào đồng nghĩa với việc nó đi qua hắn mà không liếc 1 lần, các cặp mắt gián vào hắn còn nó thì gục mặt xuống bàn và ngủ... hắn không nói gì từ từ đi xuống cuối lớp mấy thím la ó ầm ỹ vì mong "soái ca" sẽ ngồi cùng mình nhưng có vẻ hắn đã làm cho họ thất vọng rồi..