- Chương 1: Búp bê của tôi
- Chương 2: Đừng cười như thế
- Chương 3: Bị phạt
- Chương 4: Lảng tránh
- Chương 5: Đồng xu may mắn
- Chương 6: Bữa tiệc oan gia
- Chương 7: Bảo ra tay
- Chương 8: Việc của cô đấy
- Chương 9: Đau
- Chương 10: Em không có quyền rời xa tôi
- Chương 11: Em phải đi
- Chương 12: Tôi hận anh !
- Chương 13: Không buông tha
- Chương 14: Liệu có thể thứ tha?
- Chương 15: Phải chăng ta đã lãng quên nhau?
- Chương 16: Nhóc?!
- Chương 17: Tuyên bố rắc rối
- Chương 18: Vòng tay ấm và đôi mắt tím và nụ hôn
- Chương 19: Anh đúng là đồ khốn
- Chương 20: Tại sao họ quên nhau?
- Chương 21: Xem nhau như người lạ? Liệu có được chăng?
- Chương 22: Người mẹ
- Chương 23: Đêm dài
- Chương 24: Kí ức vẫy gọi dù ta không muốn nhớ
- Chương 25: Hắn và nhóc
- Chương 26: Bị bắt cóc. Thật sự!!!
- Chương 27: Anh là chồng tôi
- Chương 28: Trò đùa của anh
- Chương 29: Thần Chết đã mang một người đi?
- Chương 30: Tin nhắn, cuộc gọi và đầu dây bên kia
- Chương 31: Đêm dài…
- Chương 32: Nhận lấy hay giành lại?
- Chương 33: Người đàn ông đó…
- Chương 34: Đau quá!
- Chương 35: Yếu đuối
- Chương 36: Lựa chọn
- Chương 37: Điên rồ
- Chương 38: Đám cưới
- Chương 39: Ghen tuông
- Chương 40: Tựa vào vai anh
- Chương 41: Người anh yêu thương…
- Chương 42: Mơ
- Chương 43: Xin em đừng…
- Chương 44: Lại mất tích?!
- Chương 45: Cách yêu
- Chương 46: Sự thật khó ngờ
- Chương 47: Trở về
- Chương 48: Ngoại truyện
Tuổi thơ nó gắn liền với ba từ: trẻ mồ côi.
Năm lên 10, ba từ đó bị xóa bỏ và thay bằng hai từ khác: búp bê.
Và nó chính là búp bê của anh và chỉ của riêng anh mà thôi, một con búp bê thủy tinh lạnh lùng không cảm xúc nhưng mong manh dễ vỡ đến khó lường, một con búp bê đáng thương.