Chương 45: Chỉ là đột nhiên nhớ anh rồi
Trí Trí vui vẻ đến nơi hẹn, địa điểm là tòa nhà của Điện ảnh Châu Tự.
Đây là một tòa nhà mới xây dựng với đầy đủ công nghệ cao và trang trí đẹp mắt, nhưng sự đồng bộ với môi trường còn chưa có, cho nên dù hiện đại cách mấy cũng không so sánh được trong ngoài tòa nhà DreamWorks của Ngụy Thiệu Viễn.
Ông Trinh- người lần trước liên lạc với cô đón cô ở cổng, xem ra cô ấy cũng là một người phụ nữ giỏi giang, mang đôi kính vuông cùng đôi gày cao gót 8 phân càng thêm phần sắc sảo.
Cô dẫn Trí Trí đến phòng hội nghị, đã có một người đàn ông cao lớn đợi ở đấy, cũng đeo mắt kính, đang cúi đầu lật xem giấy tờ.
“Hướng Tổng, Giang tiểu thư đến rồi.”
Khi Trí Trí vừa nghe đến “Hướng tổng”, lập tức dựng hết cả tóc gáy, tỉnh táo nhìn sang đối phương.
“Giang tiểu thư, rất vui được gặp cô, mời ngồi.”, Hướng Đông Lãnh cũng không đứng dậy, gác chân ngồi ở vị trí ban đầu, chỉ tháo mắt kính ra đặt lên chồng giấy tờ vẫn đang nằm trên bàn hội nghị: “Cô ra ngoài trước đi, tôi muốn tâm sự với Giang tiểu thư.”
Trí Trí đổ mồi hôi lạnh, tay liền sờ vào túi quần, đụng vào điện thoại.
“Xin lỗi.”, cô giả vờ như đang xem tin tức, nhưng thật ra là đang mở ứng dụng ghi âm.
Hướng Đông Lãnh lại một lần nữa mời cô ngồi, cô nhẹ kéo khóe miệng, đến gần cô mới thấy giấy tờ đó chính là những phần hợp đồng của cô.
Trái tim của cô không khống chế được mà đập ngày càng nhanh, trong đầu lại luôn có một giọng nói luôn khuyên bảo cô: phải bình tĩnh, phải bình tĩnh Giang Trí Trí, mày nhất định phải bình tĩnh.
Nghĩ đến trước đây mẹ cô cũng là nữ doanh nhân máu lạnh và đầy cứng rắn, khó khăn xấu hổ gì cũng đã từng gặp ra, hôm nay đối mặt với cô chỉ là một tên cặn bã dùng bạo lực che giấu đi sự yếu đuối của bản thân thì không có gì phải sợ cả.
Cô còn chưa xác nhận rõ ràng người đàn ông ăn mặc chỉnh tề trước mặt chính là Hướng Đông Lãnh, dứt khoát hỏi: “Hướng tổng, xin hỏi họ tên đầy đủ của anh là gì?”
“Hướng Đông Lãnh.”, hắn đem phần hợp đồng chuyển đến trước mặt cô, nhưng chỉ để cô xem phần ký tên cuối cùng, phần ký tên của bên phía Điện ảnh Châu Tự chính là ba chữ Hướng Đông Lãnh.
Trí Trí có chút ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào phần hợp đồng.
“Xem ra Giang tiểu thư hẳn là đã nghe về tôi rồi, là Ngụy Thiệu Viễn nói với cô sao? Lúc trước còn đi học ở Mỹ, chúng tôi chính là đôi bạn thân, cuối tuần còn thường cùng nhau câu cá, hoặc là cùng ở nhà tôi mở tiệc nướng BBQ. Lúc trước anh ta rất béo, đại khái là như vậy…”, hắn khoa tay múa chân một hồi: “Lúc nào cũng ngồi trong góc phòng, không hy vọng người khác chú ý đến anh ta, so với bây giờ thật không giống.”
“Tôi biết.”, Trí Trí rất ghét hắn nhắc đến quá khứ của Sean mà dùng giọng điệu khinh miệt như vậy: “Anh ấy chỉ là quen ở một mình, đó cũng không phải là lý do anh ấy không có người bạn chân chính, anh cùng với vợ anh trước kia không phải quen nhau nhờ anh ấy sao?”
Nhắc đến chuyện này, vẻ mặt Hướng Đông Lãnh liền trở nên âm u: “Vợ của bạn không nên lừa gạt. Cô đã biết chuyện của tôi và Hướng Vãn, lẽ nào không nhận ra trong chuyện này Ngụy Thiệu Viễn cũng không tử tế gì sao?”
Trong mắt cầm thú đương nhiên xem ai cũng là cầm thú. Hắn và Ngụy Thiệu Viễn rốt cuộc ai không tử tế chẳng phải chỉ cần xem phản ứng của Chung Hướng Vãn là biết rõ sao? Vẫn còn muốn lừa dối cô sao!
Trí Trí không muốn cùng hắn ta tiếp tục thảo luận chủ đề này nữa, chọc giận hắn cũng không phải là ý kiến sáng suốt.
“Hướng tổng, tôi cho rằng anh hẹn tôi đến đây là muốn bàn về sự hợp tác của chúng ta, ân oán cá nhân có thể để sau rồi nói được không?”
“Tất nhiên có thể rồi.”, Hướng Đông Lãnh cười, lại đẩy hợp đồng đến trước mặt cô: “Giang tiểu thư, tác phẩm của cô chúng tôi đã mua rồi, chỉ muốn hỏi, cô đối với tương lai của Ip có ý tưởng gì không?”
Còn có thể suy nghĩ gì được nữa, nếu như cô biết ông chủ của Điện ảnh Châu Tự là hắn, đừng nói 200 vạn, cho dù là 2000 vạn cô cũng không thể ký hợp đồng với hắn. Nhưng giờ ván đã đóng thuyền rồi, hối hận cũng đã không kịp rồi, cô cũng không cho rằng Hướng Đông Lãnh thật sự có ý tốt muốn phát triển Ip, chẳng qua là có dụng ý khác mà thôi.
“Tôi không có kinh nghiệm, Hướng tổng có sáng kiến gì không?”
“Tôi rất thích câu chuyện này, cốt truyện cũng rất có ý nghĩa, nhân vật nữ chính trong câu chuyện mang lại cho tôi cảm giác rất quen thuộc.”, Hướng Đông Lãnh khẽ cười: “Tôi thật sự rất muốn quay bộ phim này, nhưng chỉ dựa vào sức lực của chúng tôi thật không đủ, cho nên chúng tôi cũng muốn hợp tác cùng DreamWorks.”
Trí Trí cũng có chút hiểu được ý đồ của hắn: “Anh muốn văn phòng của chị Vãn hợp tác cùng các anh sao?”
“Châu Tự là công ty con của Điện ảnh Đông Châu, Đông Châu vốn là muốn hợp tác cùng Hướng Vãn bọn họ, nhưng mới bàn bạc được một nửa. Tôi cảm thấy hiện giờ là cơ hội không tồi, đối với cô Trí Trí mà nói, cũng là cơ hội ngàn năm có một, dù sao cũng không nhiều tác phẩm mạng được chọn quay phim.”
Hắn gọi cô Trí Trí làm toàn thân cô nổi da gà, trầm lặng một lúc cô mới nói: “Anh muốn để tôi thúc đẩy sự hợp tác giữa hai người sao? E là tôi không có bản lĩnh đó rồi.”
“Điều này thì cô sai rồi.”, Hướng Đông Lãnh nói: “Tôi tự mình nhìn thấy Sean từ tên béo 150kg có được kết quả như bây giờ. Cho dù anh ta và Hướng Vãn có phản bội tôi, nhưng trong lòng anh ta vẫn luôn nhớ nhung cô y tá nhỏ đã chăm sóc cậu anh ta, cho nên cô ký xong cũng đừng xem thường sức ảnh hưởng của bản thân mình trong mắt anh ta. Có một số việc chưa thử qua thì làm sao biết được?”
“Nếu như tôi từ chối?”
“Vậy thì tác phẩm của cô sẽ bị quăng ở xó, không còn khả năng quay phim chụp hình gì nữa.”
“Đây xem như là uy hϊế͙p͙ sao?”
“Sao lại như thế được chứ! Tôi chỉ là đem khó khăn hiện giờ nói cho cô thôi mà, làm hay không làm, còn phải xem cô. Chẳng qua tôi từng nghe rằng mỗi tác giả đều xem tác phẩm mình viết ra là con cưng của mình, ai cũng đều hy vọng đứa con của mình lớn lên khỏe mạnh, người người gặp đều phải khen, hẳn là không muốn nhìn thấy nó bị vùi vào tuyết đâu nhỉ?”
Nghe xong lời này, trong lòng Trí Trí liền mâu thuẫn, khó khăn suy nghĩ cả nửa ngày.
Hướng Đông Lãnh ngã người dựa vào ghế, vẫn là tướng ngồi đong đưa như cũ, hai tay đan chéo nhau nhàn nhã đặt lên ngực, dáng vẻ như trong lòng đã dự tính thành công.
Trí Trí dường như đã nghĩ xong rồi, ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn: “Không quay thì không quay, dựa vào kế hoạch công ty các anh là được rồi.”
Hướng Đông Lãnh lại thay đổi sắc mặt: “Cô có nghe rõ lời tôi vừa nói không? Hợp đồng của cô kéo dài tám năm, bỏ lỡ thời gian như thế, có thể sẽ không bao giờ lại có cơ hội như thế đâu.”
“Tôi nghe rõ rồi, không quay thì không quay, dù sao 200 vạn tiền bản quyền tôi cũng lấy được rồi phải không?”
Hướng Đông Lãnh sửng sốt.
“Kỳ thực tôi không có dã tâm gì. Có thể bán được bản quyền tôi đã rất vui rồi, xem như là tôi nhặt được tiền, còn đầu tư quay phim thì xem như duyên phận vậy, không yêu cầu gì lớn hơn nữa, làm người cũng không nên tham lam quá. Cho nên rất cảm kích Hướng tổng anh xem trọng tôi, chẳng qua việc thúc đẩy hợp tác tôi không có năng lực, anh vẫn nên nghĩ cách khác thôi!”, Trí Trí quay lưng bước đi: “Chẳng qua hãy cố gắng hết sức dùng cách quang minh chính đại mà làm, nhất định đừng dùng cách hèn hạ, nếu mà bị vạch trần chắc chắn rất khó coi đấy!”
Ngàn vạn lần đừng đánh chủ ý bôi nhọ tên tuổi của cô. Trước đây không lâu cô mới biết lần trước cô bị bạo lực mạng là do cặp vợ chồng Tô Thiến cùng Tần Chí Viễn đâm sau lưng, bị Ngụy Thiệu Viễn điều tr.a ra được nên họ đã bị trả giá, hai người bây giờ đã mất việc không còn ai dám nhận họ vào làm nữa, không biết vì sao còn bị rơi vào danh sách nhân viên mất uy tín đến cả tàu cao tốc cũng không được đi.
DreamWorks là dựa vào Internet mà kiếm cơm, nâng độ hot hay bôi bẩn chẳng qua cũng chỉ là hai mặt của đồng tiền, bọn họ hiểu rất rõ con đường này, nếu Hướng Đông Lãnh muốn giở trò trên con đường này, nhất định sẽ bị vạch trần rất thảm.
Sau khi trải qua một hồi chuyện như thế cô vẫn rất bình tĩnh, mục tiêu của Hướng Đông Lãnh cũng không phải là cô, nên không có gì phải sợ cả, chỉ là không thể để hắn làm tổn thương đến Chung Hướng Vãn và Chung Doãn được.
Một tác phẩm của cô cũng không tính là gì, tương lai cô còn có thể viết ra được nhiều tác phẩm hơn nữa, tội gì phải vì thế mà tổn thương đến bạn bè thân thiết xung quanh mình.
Cô bước ra khỏi Châu Tự, lưu lại file ghi âm, sau đó gọi điện thoại cho Ngụy Thiệu Viễn: “…Ừm, không sao cả, chỉ là đột nhiên nhớ anh rồi, muốn nói chuyện với anh. Khi nào anh xong việc, nhớ phải ăn cơm đó nha!”
Cô có chút vui mừng, may mà cô không sớm báo chuyện bản quyền này cho anh, không có hy vọng thì sẽ không có thất vọng.
Nhưng Ngụy Thiệu Viễn rất nhanh đã biết chuyện Hướng Đông Lãnh mua lại bản quyền của cô, vội vàng hỏi cô để chứng thực: “Là thật sao? Đã ký hợp đồng chưa?”
Trí Trí gật đầu: “Không chỉ ký rồi, em còn tự mình đến gặp anh ta nữa.”
Ngụy Thiệu Viễn càng sốt ruột hơn nữa: “Em có sao không? Hắn ta không làm gì em chứ?”
“Không có! Trước mặt người bên ngoài anh ta rất biết giữ dáng, mặc dù nói chuyện không vui vẻ gì, nhưng ít nhất không động tay động chân gì cả.”
Ngụy Thiệu Viễn một tay ôm cô vào lòng: “Lúc nào vậy? Sao em không nói với anh? Lỡ như em xảy ra chuyện gì…”
Cô vỗ vỗ vai anh, lấy di động đưa cho anh xem: “Em có ghi âm lại, cho nên… chắc chắn sẽ không có chuyện gì.”
Làm chuyện gì đều sẽ để lại chứng cứ, cô cũng không phải không có tâm cơ gì.
Về điều này Ngụy Thiệu Viễn quả thực không ngờ tới, anh vẫn luôn lo lắng Trí Trí của mình sẽ bị ăn tươi nuốt sống, lại không ngờ rằng cô lại chu đáo đến như vậy.
Nhìn vẻ mặt kinh hỷ của anh, Trí Trí có chút ngượng ngùng: “Em cứ nghĩ hắn ta sẽ không khách khí, lúc trước em đã xem qua luật hợp đồng, hợp đồng bị cưỡng ép ký không có hiệu lực, em chỉ nghĩ ít nhất cũng phải bảo đảm được quyền lợi của bản thân.”
“Em làm rất tốt. Anh sẽ tìm công ty luật xem lại, nếu như hợp đồng không có hiệu lực, bản quyền của em sẽ được lấy lại.”
“Em không sao cả, dù sao 200 vạn mà. Nếu như hắn muốn dựa vào việc này tác động vào anh và chị Vãn, ngàn vạn lần đừng để hắn như ý! Bộ phim này không quay thì không quay, đợi sau khi em viết ra tác phẩm tốt hơn, chúng ta tự mình quay!”
Ngụy Thiệu Viễn bị cô chọc cười: “Có chí hướng lớn như vậy sao?”
“Chỉ là muốn để cho càng nhiều người hơn nữa thích truyện của em thôi. Để cho tên biến thái như Hướng Đông Lãnh được như ý thì không thể được. Anh thương lượng với chị Vãn đi, không cần để ý chuyện của em.”