Chương 58: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 5
Bữa trưa ăn xong, Kong lại ra hố băng bắt cá. Ngồi được một lúc bỗng nhiên A Phủ từ cánh rừng hớt hải chạy tới.
“Tộc Trưởng! Nguy rồi, có rất nhiều kẻ lạ mặt đang đi về phía chúng ta.”
Nghe được báo cáo Kong tại chỗ giật mình lo lắng hỏi lại: “Bọn chúng có bao nhiều người?”
A Phủ lậ tức đáp: “Có rất nhiều người.”
Kong: “...”
Cậu quên mắt là những tộc nhân của mình còn chưa biết đếm, rất nhiều người như trong lời A Phủ nói đoán chừng khoảng mười người đi. Cũng giống với cách A Phủ đếm số lượng sói hôm qua.
Biết được số lượng quân định gấp ba bốn lần số lượng quân ta nhưng vẫn còn nằm trong khả năng khống chế của Kong. Cậu gọi A Báo cùng A Phủ đi ẩn nấp, bản thân chạy vào trong khu rừng nơi phát hiện ra những kẻ lạ mặt.
Trong thời gian sống ở trên hoang đảo, Kong học tập được rất nhiều kiến thức về sinh tồn, ngoài ra cậu còn được huấn luyện một thời gian ngắn cùng với quảng gia Hùng về phương thức sử dụng rìu trong chiến đấu. Lại thêm có chỉ số cao cùng vũ khí vượt trội hơn rất nhiều so với người nguyên thủy, cậu tự tin bản thân có thể một mình đánh áp đảo ba nam tộc nhân trong bộ lạc. Huống chi những kẻ lạ mặt phía trước hoàn toàn đều là vũ khí lạc hậu, mà một nửa trong số đó đều là phụ nữ tay cầm túi da thú.
“Những người này đang làm cái gì đây?”
Kong chưa có lập tức chạy ra trao đổi chiêu thức mà vẫn bụi quan sát xem rốt cuộc nhóm hơn mười người nguyên thủy này đang làm cái gì.
“A Báo, A Phủ. Có biết những người kia là ai không?”
Nghe được tộc trưởng hỏi, A Báo nhăn mặt cố gắng nhớ lại ký ức, một hồi sau đáp: “Tôi nhớ ra rồi tộc trưởng, những nữ nhân kia là bộ lạc ở bên cạnh bộ lạc chúng ta trước kia. Còn những tên kia thuộc bộ lạc lớn, bọn chúng chính là những kẻ đã tấn công các bộ lạc nhỏm, cướp bóc đồ ăn dự trữ và hại ch.ết tộc trưởng cũ.”
Nói đến đây thì hai con ngươi của A Phủ và A Báo đã biến thành màu huyết hồng. Hiển nhiên những gã thổ dân mặc da thú màu đen kia chính là kẻ thù đã hại bộ lạc của cậu đi tới tình trạng thê thảm hiện tại.
Lại thêm quan sát hồi lâu hành động của nhóm thổ dân trước mặt Kong đã biết được đầy đủ tình báo.
Phía trước có tất cả là mười một người, trong đó có năm tên thổ dân hình thể to con mặc đồ lông thú màu đen đến từ bộ lạc Sói, còn sáu nữ nhân tay ôm túi da thú khoác áo lông cừu kia dĩ nhiên là bộ lạc Cừu. Và bộ lạc Cừu ban đầu ở cạnh bộ lạc của Kong, nhưng do bị bộ lạc Sói tấn công cướp bóc thức ăn thì tan bầy sẻ nghé bỏ chạy. Cuối cùng là dẫn tới một màn cừu vui vẻ và sói xám như hiện tại.
Nghĩ tới đây trong lòng Kong âm thầm cảm thấy chuyện này không ổn, từ hành động của bộ lạc Sói cho thấy bọn chúng vẫn đang đi khắp nơi săn lùng những bộ lạc khác. Điều này đe dọa đến àn toàn phát triển bộ lạc của Kong, cậu vẫn còn nguyên một mùa đông ở phía trước, không thể lúc nào cũng phân tâm đề phòng bộ lạc Sói tấn công được.
Kong quyết định tiên thủ hạ vi cường.
Chờ cho năm tên thổ dân bộ lạc Sói vừa mới đi qua Kong lập tức hô lớn: “Giết!”
Ầm! Ầm! Rầm!
A Phủ, A Báo nghe lệnh lập tức bổ nhào ra khỏi chỗ ẩn nấp, thừa lúc năm tên kia không kịp phản ứng liền giơ cao rìu đá bổ vào gáy. Chớp mắt ba tiếng hét thảm vang lên, ba tên thổ dân bộ lạc Sói tại chỗ bỏ mình. Hai tên còn lại nhìn thấy đồng bọn ch.ết thảm vô cùng hoảng sợ ném gậy gỗ trong tay bỏ chạy, thế nhưng chạy về báo tin thì chỉ cần một người là đủ rồi.
Vèo ~
Rìu đá trong tay Kong vận sức ném mạnh, 35 điểm chỉ số lực lượng cũng không phải là để trưng cho đẹp. Lưỡi rìu đá được mài dũa sắc bén găm sâu vào lưng tên thổ dân bộ lạc Sói ở gần nhất, động năng khổng lồ khiến cho tên này nương theo đà chạy bắn vọt về phía trước bảy tám mét, khi nên vào than cây thì mới dừng lại.
Chiến đấu thời gian vẻn vẻn chưa tới một phút đồng hồ, bốn tên thổ dân bộ lạc sói máu thịt be bét nằm bất động trên nền tuyết, đã ch.ết không thể ch.ết thêm được thêm nữa.
A Phủ và A Báo vui vẻ đi thu thập chiến lợi phẩm, còn Kong đi tới xác tên thổ dân đằng xa nhổ rìu gác lên vai sau đó mới quay đầu quan sát sáu nữ thổ dân đang ngồi xụp xuống đất ôm đầu sợ hãi.
Có một nữ thổ dân hai tay ôm đầu nhưng vẫn len lén ngước mắt lên nhìn trộm. Đúng lúc bắt gặp ánh Kong cũng đang nhìn chăm chú về phía bản thân khiến cho nữ thổ dân giật thót vội vàng cúi đầu xuống giả bộ như cái gì cũng chưa có xảy ra.
Một hồi lâu sau nữ thổ dân lại len lén nhìn trộm lên, vẫn thấy ánh mắt nam thổ dân vác rìu trên vai nhìn mình.
Bốn mắt nhìn nhau, không khí có chút lúng túng.
Kong nhìn cười đối nữ thổ dân kia hỏi: “Còn định giả vờ giả vịt tới bao giờ nữa.”
Từ khi quan sát đã biết được nữ thổ dân này có điểm khác thường, khuôn mặt sạch sẽ sáng sủa, nước da trắng cùng màu tóc vàng kim đặc trưng của người Châu Âu, liếc mắt một cái liền nhận ra đây là một người chơi.
Biết mình không giấu được nữa nữ người chơi lấy tốc độ kinh người nhảy vồ ếch một cái tới chân Kong xong nức nở kể khổ.
“Đại ca tha mạng, em dưới có con thơ, trên có mẹ già tám mươi tuổi...”
[Đồng Bằng Sông Hồng. Thứ 5, 12- -2021]
[Ấn like nha, thả tim nha. Bắn bắn mọi người ><]