Chương 60: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 7

Mặc dù Elina chỉ tìm hiểu được một số kiến thức nửa vời về sinh tồn hoang dã ở trên mạng, nhưng cũng không quan trọng, cái Kong cần ở cô là tư duy của người hiện đại thế kỷ 21. Chỉ cần Elina hỗ trợ quản lý bộ lạc, còn việc như đi săn, xây dựng và chiến đấu Kong sẽ dành được thêm nhiều thời gian hơn.


Ngồi ở bên trong hang đá bên cạnh đống lửa sưởi ấm, Kong vừa gặm thịt gấu nướng vừa bàn kế hoạch phát triển bộ lạc tương lai cùng với Elina.


Ở đối diện Elina không ngừng nhai nuốt thịt nướng, đầu cứ gật gật như gà con mổ thóc nhưng không biết là từ nãy tới giờ nói chuyện có để ý nghe được điều gì hay không?


Nhìn tướng ăn quên trời quên đất của Elina làm cho Kong bất giác nhớ tới Tô Mộc Tranh, nhiệm vụ hoang đảo sinh tồn kết thúc xong toàn bộ mọi người đều được đón trở về. Ngay cả tên Nabuto cũng không có ch.ết, mà được đón về nhà từ ngay mấy ngày sau khi Kong rời thuyền.


Tô Mộc Tranh trở về đến thành phố xong lậ tức lập lời thề cả đời cũng sẽ không bao giờ đi tàu thuyền hay máy bay nữa. Có vẻ như cô nàng bị ám ảnh bởi các vụ tai nạn trôi dạt trên đảo hoang. Về phần nhóm nhạc của của cô cũng giải thể, mỗi thành viên nhận được một khoản tiền đề bù kếch xù đầy đủ ăn tiêu cả đời.


Mọi chuyện ở thế giới đó đều được Kong thu xếp ổn thỏa, cũng không có vội vàng như ở thế giới Train To Busan. Lần này cậu nhất định phải thăng hạng thành công trở thành người chơi cấp D, mở khóa cửa hàng, nâng cao các hạng chỉ số cường hóa bản thân không ngừng cường đại hơn. Như vậy mới có tiền vốn mà khiêu chiến nhiệm vụ cấp C sẽ tới vào mấy tháng nữa.


available on google playdownload on app store


Thu hồi lại hồi tưởng của bản thân, Kong dọn dẹp đồ ăn thừa đưa nốt cho A Phủ, A Báo và A Sử. Phải công nhận là mấy người tiền sử sức ăn cực kỳ khủng bố, đến cả năm nữ tộc nhân mới xác nhập vào bộ lạc cũng ăn như lang như hổ.
“Xem ra vấn đề thức ăn lại phải cân nhắc lại rồi đây.”


Cả bộ lạc ăn xong bữa tối cũng hết việc làm, tất cả mọi người tự động đi kiếm chỗ để nghỉ ngơi, ngày mai tộc trưởng có nói là phải di chuyển nơi định cư mới nữa đâu.
....
Sáng ngày hôm sau ở bãi đất trống, Kong có một đống lớn đủ loại công việc cần thực hiện.


Bộ lạc có tổng cộng mười lăm tộc nhân, Kong phân công cho Elina quản lý nhóm nữ tộc nhân đi dọn dẹp tuyết đọng, trưởng lão và ba đứa nhóc thì đi ở mặt hồ bắt cá, A Phủ dẫn theo nhóm A Báo A Sử tiếp tục khai thác gỗ. Còn cậu thì tranh thủ thời gian không có mưa tuyết thì đi chế tạo nhà gỗ.


Tiến độ công việc tất nhiên là cần nhanh, nhưng trọng yếu nhất vẫn là bảo vệ an toàn lao động. Ở thời đại tiền sử, chữa bệnh công tác còn chưa xuất hiện, một cái vết thương nhỏ vạn nhất để bị nhiễm trùng coi như muốn ch.ết. Vì thế mà trước khi bắt đầu làm việc Kong quán triệt rất nhiều lần vấn đề an toàn lao động, cùng với Elina giám sát chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì quá nghiêm trọng.


Họp giao ban kết thúc, mỗi người một việc bắt đầu cao tốc vận chuyển.
Xây dựng một cái bộ lạc, đây là một cái đại công trình cần rất nhiều nhân lực và vật lực, không quá vội vàng được.


Kong trước đó vẫn xoắn xuýt vấn đề nhân khẩu bộ lạc, nhưng giờ đã có được tình báo về bộ lạc Sói. Tính toán thời gian dẫn người đi qua bên kia ma sát một chút, giải cứu những tộc nhân bộ lạc khác cái gì đều có thể.


Thời gian trôi nhanh, thoáng cái sắc trời dần tối xuống, các tộc nhân nhanh chóng mang theo thu hoạch ngày hôm nay chạy chở về đến ba căn nhà gỗ đã tạo dựng tốt mà tập kết.
A Báo đã học được kỹ thuật nhóm lửa nên cũng không cần vị tộc trưởng phải động tay chân.


Kết thúc một ngày làm việc vất vả, lại thêm điều kiện mùa đông năng lượng tiêu hao nhanh khiến cho bụng người nào người ấy đều kêu lên òn ọt.


Bữa tối thuần một món cá nướng, còn thịt khô được Kong tồn trữ lại, đây là nguồn cung cấp chất muối ít ỏi duy nhất của bộ lạc, trước khi tìm ra được nguồn muối thì số lượng thịt sẽ chỉ được lấy ra ăn mỗi tuần một bữa.


Mặc dù thế thì đối với nhóm người nguyên thủy, chỉ cần là thức ăn liền khiến bọn hạnh phúc lắm rồi.
Đống hoa quả khô mà Elina đem theo cũng được phân phát ra để ăn, hoa quả cũng không để được thời gian quá dài, nên ăn trước khi chúng biến chất.


Ngày hôm nay Kong ngoài dựng xong ba căn nhà gỗ với diện tích mỗi căn mười mét vuông ra thì cậu còn chế tạo được một số vật dụng sinh hoạt như bát gỗ, tô gỗ, đĩa gỗ, muôi gỗ, thìa gỗ, đũa gỗ... Mức độ sinh hoạt cấp tốc đề thăng lên một tầng thứ.


“Anh Kong đỉnh thật, cái gì cũng biết làm. Ở ngoài đời anh làm nghề gì thế?”


Elina dùng đũa kẹp một miếng thịt cá nướng xốp ròn nhét vào miệng nhỏ nhai ngon lành. Đây là lần đầu tiên cô được ăn dã ngoại, trước đó ở tại bộ lạc Cừu không có người biết tạo ra được lửa, suốt ngày cũng chỉ có gặm trái cây gặm trái cây.


“Anh là chuyên gia sinh tồn dã ngoại nghiệp dư.”
Kong cũng không có nói cho Elina biết được kỹ năng bản thân thu hoạch được trong thế giới nhiệm vụ, dù sao hai người cũng chưa có quá thân cận, thêm nữa Kong cũng không muốn tiết lộ quá nhiều thứ về thế giới hiện thực.


Ăn ăn cá nướng, Kong trò chuyện linh tinh với Elina một hồi sau đó phân chia hai căn nhà gỗ cho tộc nhân nữ và tộc nhân nam ở chung, còn bản thân thì ở một mình trong căn nhà gỗ chứa toàn bộ thức ăn của bộ lạc.


Cái này cũng là để tránh cho nửa đêm có người nào đó đói bụng lại đi ăn vụng. Kong cũng không có tiếc ít đồ ăn này, làm thế dĩ nhiên nhằm mục đích nắm quyền chi phối thức ăn. Ở thời đại này quản lý thức ăn người chính là tộc trưởng, từ đó mà thu hoạch được quyền uy tuyệt đối.


[Đồng Bằng Sông Hồng. Thứ 6, 13- -2021]






Truyện liên quan