Chương 62: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 9
Chiến đấu đã dần đi đến hồi kết, tên tộc trưởng bộ lạc Sói bị quây lại ở giữa chuẩn bị chờ đón cái ch.ết. Như là giãy giụa lần cuối cùng, khuôn mặt gã trở nên dữ tợn, móc trong ngực ra một chiếc túi da thú nhỏ rồi vung mạnh một cái ném lên trên không trung.
Từ trong túi có một thứ bột màu đỏ máu bay ra, nương theo gió tuyết mà phát tán khắp nơi trong không gian tựa như huyết vụ.
Grào Hú...
Không quá lâu sau, một tiếng dã thú gầm lên vang vọng cả núi rừng.
Chỉ thấy nơi xa xa trong khu rừng, một đoàn sói đói đang hướng tới vị trí bộ lạc của Kong xông lại.
“Con mẹ nó! Là sói, cái thứ bột kia vậy mà có thể thu hút sói đến. Cái tên bộ lạc Sói này thiết lập cũng rất chính xác a.”
Đối mặt với tình huống này Kong chỉ biết nhả rãnh một câu, rìu đá trong tay không chút dừng lại bổ xuống cướp đi sinh mạng của tên tộc trưởng bộ lạc Sói.
Lần này đối đầu với đàn sói cũng không có như lần trước lợi dụng hang đá làm tuyến phòng thủ, ba căn nhà gỗ này Kong tự có hiểu rõ, ngăn cản đàn sói là chuyện không thể nào.
Hơn nữa nhìn đàn sói này hình thể có vẻ to lớn hơn đàn sói khi trước không ít. Tại mùa đông, bầy sói săn mồi đối với bất kỳ động vật nào cũng là ác mộng, nhất là có rất niều máu thịt thổ dân kích thích hung tính bọn chúng, dù là cậu cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nhưng vấn đề là trốn không được.
Bộ lạc căn cơ đều tại đây, mà cho du có trốn cũng không thoát được tốc độ truy đuổi của đàn sói.
“Tộc trưởng, làm sao bây giờ.” A Sử lo lắng hỏi.
Kong cũng chỉ biết nở nụ cười đắng chát, còn có thể làm sao? Liều mạng thôi.
Nhiệm vụ thăng hạng tử vong cũng không có trừng phạt, nhiều nhất là lại chờ đợi lần thăng hạng tiếp theo mà thôi. Nhưng dù sao cũng không thể buông bỏ, dù sao cũng có vũ khí vượt thời đại mấy ngàn năm, Kong không tin không đánh bại được lũ súc sích này.
“Chúng ta có rìu đá! Có giáo đá! Có sức mạnh! Chỉ là một đàn súc sinh mà thôi, giết hết bọn chúng! Tối nay ăn thịt nướng!”
Kong cổ vũ sĩ khí rất có hiệu quả, ba nam tộc nhân lúc này sợ hãi đã bị quét sạch sành sanh, trong ánh mắt chỉ còn lại hừng hực ý chí chiến đấu.
Ba người cũng cuồng hống hô: “Ăn Thịt! Ăn Thịt!”
“Ba người tụ lại, chú ý bảo vệ lẫn nhau.”
Nói rồi Kong cũng chạy lên mấy bước một người đứng sừng sững như núi thái sơn, nắm chắc rìu đá trong tay.
Đối mặt với sói, động vật săn mồi theo bầy vô cùng thông minh, nhưng cũng không phải là không có điểm yếu. Bởi vì đặc tính săn mồi theo đàn nên con sói đầu đàn chính là mấu chốt, chỉ cần giết được nó thì bầy sói chẳng mấy chốc sẽ loạn trận cước.
Xác định được con sói thủ lĩnh chỉ huy bầy sói Kong lập tức liền động thủ. Một cái cong người tụ lực xung phong về phía con sói hình thể lớn nhất ở trong đàn.
Tốc độ chạy ở trong tuyết của Kong khi đó cực nhanh, ở khoảng cách còn bốn năm mét lúc chân phải cậu dẫm mạnh một cái lên xác của một tên thổ dân rồi mượn lực đẩy cùng với quán tính làm một động tác bay lên trên không trung, cong người như con tôm hai tay dơ cao rìu đá mà bổ xuống.
Chỉ nghe được rầm một tiến trầm đục, đầu con sói kia nát bấy. Thế nhưng thế công của đàn sói vẫn không có ngừng lại, hiển nhiên con sói vừa ch.ết không phải là sói đầu đàn. Thủ lĩnh của bầy sói lại không phải là con sói có hình thể lớn nhất, xem ra có hơi khác với kiến thức mà Kong đã biết.
Liếc nhìn phía cuối bầy sói, Kong nhận ra được một con sói nhỏ bằng một nửa con sói vừa giết, được năm sáu con sói khác đứng xung quanh bảo vệ.
“Thì ra là mày!” Kong cười gằn một tiếng, lại một lần nữa lao lên chém giết.
Tại lực lượng khổng lồ thông qua cây rìu đá phát ra, mỗi một rìu của Kong cũng tựa như lôi đình đồng dạng, một tiếng phanh ầm vang lên là sẽ có một cái đầu sói nổ tung, huyết nhục văng tung tóe nhuộm lên người cậu.
Bản năng dã thủ của con sói thủ lĩnh cảm nhận được uy hϊế͙p͙ từ tên nhân loại đang càng lúc càng đến gần phát ra làm cho nó sợ hãi. Con sói thủ lĩnh vội vàng hống hống mấy tiếng chỉ huy toàn bộ đàn sói vây công tên nhân loại kia.
Thế nhưng A Phủ, A Sử và A Báo làm sao để cho nói toại nguyện, nghe lệnh tộc trưởng ba người bọn họ thế công càng trở nên dồn dập, tách ra thành ba hướng không ngừng ngăn cản đàn sói.
Nhờ có ba tộc nhân làm giảm áp lực, Kong tiến càng lúc càng gần với còn sói đầu đàn.
Giờ khắc này cảm thấy tình huống bất lợi, chỉ thấy nó điều khiển sói hộ vệ đồng loạt lao lên còn bản thân nó thì quay đầu bỏ chạy.
“Hừ... Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi? Đây không phải cái chợ.”
Kong tức giận nổ ra một câu chửi quen thuộc của bà cô chủ nhiệm cấp ba, xong rút ở trên lưng ra một cây giáo đá, gồng cánh tay phải phóng mạnh vế hướng con sói đầu đàn đang bỏ chạy.
Vèo~
Hụt!
Phát ném đầu tiên quá mạnh, ngọn giáo bay vọt qua đầu con sói. Nhưng không sao, vẫn còn bốn ngọn giáo đá nữa.
Vèo~ Vèo~ Vèo~ Vèo~
[Đồng bằng sông Hồng. Chủ Nhật, 15- -2021.]