Chương 69: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 16
Kong gõ cửa, thấy cửa không khóa liền đẩy cửa tiến vào bên trong.
“Elina, em bị ốm à?”
Ngồi ôm chăn lông gấu ở trên giường Elina chỉ lắc đầu, khuôn mặt nhìn thấy có chút buồn bã.
Kong nhìn Elina như vậy cảm thấy lo lắng, ngồi xuống cạnh giường nhỏ giọng hỏi: “Có tâm sự gì sao? Nhớ nhà rồi?”
Elina gật đầu rồi lại lắc đầu. Nhìn cô ủ rũ mãi như thế chẳng chịu nói gì, Kong thấy khung cảnh này có chút quen thuộc, nhớ tới Sunny, nhớ tới nhiệm vụ liên hoàn trước kia.
“Anh từng làm một cái nhiệm vụ, anh có một mối quan hệ phức tạp với một nữ NPC, nhưng anh không cho rằng đó chỉ là một NPC mà là một con người. Một con người giống như anh, giống như em, hay giống như tất cả các tộc nhân trong bộ lạc.”
“Anh đã từng nghĩ, liệu mỗi thế giới bản thân đi vào có phải chính là một thế giới thực sự. Một thế giới có sự vận hành riêng của nó, và những người chơi chỉ là các hành khách ghé qua?”
“Do đó mà anh tự nói với bản thân mình, không được để tình cảm ảnh hưởng tới. Những mối quan hệ phức tạp sẽ rằng buộc bản thân lại với chính thế giới đó.”
“Em và anh đều có thân phận đặc thù, điều đó chú định tương lai sẽ không giống với người bình thường.”
“Em hiểu đúng không?”
Lại im lặng một hồi đột nhiên hai đôi mắt Elina như phát sáng, khuôn mặt cũng tươi tỉnh hơn rất nhiều: “Em hiểu rồi!”
“”
“Hiểu rồi, hiểu cái gì vậy?”
“Không nói cho anh biết! Em đi ăn cơm tối đây!” Elina nói dứt lời xong đã chạy ra khỏi cửa.
Trong bữa tiệc tối, Kong nhìn thấy Elina đã vui vẻ hơn rất nhiều nên cũng không hỏi nhiều nữa mà cũng hòa mình vào không khí sôi nổi của bộ lạc, ăn mừng mẻ đồ gốm đầu tiên.
Nhờ có nồi gốm mà việc nấu nướng đồ ăn trở nên nhanh hơn rất nhiều so với nồi đá, điều này đồng nghĩa với việc tiết kiệm được rất nhiều củi đun. Lại thêm có chum gốm, vại gốm có thể tích trữ nước sạch việc giặt giũ tắm gội đã bắt đầu được phổ cập, vấn đề vệ sinh một bước dài đề thăng.
Kênh đào cũng đã đào xong, nước từ hồ dẫn vào đến sát biên giới vòng trong của bộ lạc, dĩ nhiên hình thành một con hào xác nhập thêm vào cộng sự phòng ngự của bộ lạc.
Đi qua cầu treo gỗ là đến vòng ngoài, một con đường dải gạch đỏ thẳng tắp ra đến tận cổng chính của bộ lạc. Hai bên đường mơ hồ nhìn ra được từng khối từng khối đất đai màu mỡ được chia thành từng sào một.
Hiện tại bộ lạc Đại Việt vẫn là chế độ quân chủ chuyên chế, tức là tộc trưởng là người quyết định tối cao chỉ huy toàn thể tộc nhân. Ruộng vườn cũng không chia cho từng cá nhân sử dụng mà thống nhất toàn quyền tộc trưởng phân phối công việc chăm sóc. Có lẽ phải mất một quãng thời gian nữa thì những tộc nhân này mới có thể độc lập canh tác, đến lúc đó lại chia ruộng đất sau.
Khu nông nghiệp đã dựng xong, vài ngày sau, Kong dẫn theo một nhóm tộc nhân lớn tuổi đi theo ra ruộng đất.
“Đây là củ khoai tây. Hiện tại chúng đã mọc mần cần phải trồng xuống đất. Mọi người nhìn kỹ rồi làm theo...”
Vừa nói Kong vừa dùng cuốc đá bới một cái hố nhỏ, sâu chừng nửa gang tay sau đó dùng tay lấp đất rồi lại dùng bình gốm đổ một ít nước lên bên trên.
Xong xuôi Kong đứng dậy nhìn nhóm tộc nhân hỏi: “Đều đã hiểu rồi đúng không?”
“Đã hiểu rõ thưa tộc trưởng!” Tiếng đồng thanh vang lên.
“Vậy thì tốt, mỗi người cầm lấy một củ khoai tây đi trồng xuống đi.”
Trưởng Lão phối hợp đưa túi da thú đựng khoai tây hướng về phía trước cho các tộc nhân chọn lựa. Rất nhanh nhóm tộc nhân cầm lên dụng cụ bắt đầu động thủ đào hố. Kong vừa quan sát vừa sửa chữa nhắc nhở.
“Chú ý độ sâu, lão đào như thế thì đến đời nào nó mới ngoi lên khỏi mặt đất được?”
“Dãn hàng ra! Trồng dày quá rồi!”
“Ơ lão không lấp đất lại à?”
“Vừa mới nói xong lại quên rồi?”
Dậy các lão tộc nhân làm nông thật là rất vất vả, thế nhưng không thể không dạy, bọn họ là lượng lượng lao động sức khỏe yếu, không làm nông, chăm sóc cây trồng thì cũng chẳng còn việc gì phù hợp có thể làm được.
Cũng may là kỹ thuật trồng trọt còn đơn giản, mất nửa ngày thì các lão tộc nhân đều nắm giữ được, có thể đi trồng khoai tây ra hết sào đất.
Lúc này thì Kong cũng nhận ra được đất sản xuất còn rất nhiều mà cây giống đã hết, cậu quyết định buổi chiều sẽ đi tìm kiếm cây trồng mới. Trước đó thì cũng nên về rửa ráy chân tay ăn cơm trưa cái đã.
*Cốc! Cốc! Cốc!
“Anh Kong mau mở cửa!”
Ở bộ lạc Đại Việt, người duy nhất gọi như vậy chỉ có Elina, Kong rời khỏi giường mở cửa ra.
“Không ngủ trưa sao? Một giấc ngủ ngắn cần thiết cho bản thân tỉnh táo đấy.”
“Xì! Mấy cái lý thuyết suông. Lát nữa anh đi ra ngoài bộ lạc đúng không?”
“Ừ. Có chuyện gì sao?” Kong ngáp một tiếng hỏi.
Elina lẽ thẳng khí hùng rõng rạc nói: “Thì cho em đi cùng với nữa chứ sao. Ở lâu trong bộ lạc bị stress đâu.”
“Ha ha... Được rồi, chờ anh chuẩn bị một chút rồi xuất phát.”
Nói rồi Kong trở lại trong nhà gỗ cầm theo rìu đá, balo da thú cùng một số vật dụng thiết yếu bỏ vào trong người.
Một lúc sau hai người cùng nhau đồng hành rời khỏi bộ lạc Đại Việt.
Chuyến đi này cậu cũng không có gọi thêm tộc nhân đi cùng, hai người đã là quá nhiều, bình thường đi do thám, tìm kiếm cậu vẫn luôn độc hành hiệp, dù sao một người ứng phó xoay sở khi gặp tình huống cũng không sợ bị vướng chân sau.
Nói thế nhưng nếu dẫn theo Elina một người thì Kong vẫn có thể chiếu cố được.
Một đường hướng Bắc tiến lên, Kong cầm theo rìu đá dẫn đường dựa theo những đánh dấu ở trên bản đồ.