Chương 68: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 15

Đầu giờ chiều.
Trải qua một giấc nghỉ trưa ngắn mười lăm phút, Kong quay trở lại công trường ở vòng ngoài làm việc.


Lúc này thì sân đất sét đã tương đối khô, nhìn mặt nền có vô số ô vuông không đồng đều vẫn nguyên vẹn, đại biểu cho chất lượng của đất sét vô cùng tốt. Tạo hình, phơi khô đã xong, bước tiếp theo chính là nung.


Kong gọi tám đứa trẻ lớn tuổi cùng với mấy nữ tộc nhân đem củi khô, cỏ khô rải đều lên trên mặt sân đất sét một tầng dày sau đó châm lửa đốt. Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt lấy đất sét ở bên dưới, nền sân không ngừng được nhiệt độ cao tôi luyện trở nên cứng rắn chắc chắn.


Thế nhưng muốn đạt được một sân nền tương đương với sân bê tông thì không thể được, nhưng sân nên này cũng có chất lượng sáu bảy phần, ở thời đại tiền sử cổ đại đã là cực tốt rồi. Giao lại công việc tiếp củi lửa nung sân đất sét lại cho các tộc nhân, Kong mang theo năm tấm ván gỗ đi ra chỗ khai thác đất sét.


Thấy tộc trưởng xuất hiện, những tộc nhân đang làm việc trong hố đất lập tức dừng lại công việc vội vàng chào hỏi.
“Tộc trưởng, ngài cứ về bộ lạc nghỉ ngơi đi thôi.”


“Đúng đấy tộc trưởng, ngài cứ yên tâm nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe. Công việc ở đây đã có chúng tôi làm rồi.”
Kong cười đáp lại tâm ý tốt của họ xong nói: “Mọi người làm việc tôi vẫn rất yên tâm đâu. Qua đây là để hướng dẫn mọi người đúc gạch.”


available on google playdownload on app store


“Đúc gạch?”
“Đúc gạch là cái gì vậy tộc trưởng?”
Mấy tộc nhân lần đầu được nghe thấy hiếu kỳ hỏi, Kong cũng là rất thoải mái ngồi xuống ở một bên, cầm ra một tấm ván gỗ vừa làm hướng dẫn vừa giảng giải.


Đúc gạch là lấy đất sét trộn với một ít nước và nhào nặn cho nhuyễn kỹ rồi sau đó cho vào khuôn để in ra viên. Tùy vào mục đích sử dụng mà tạo hình cùng kích thước của viên gạch được đúc ra, ở đây tộc trưởng bộ lạc Đại Việt làm ra một cái khuôn đúc gạch tương đối dẹp mỏng và có vài đường rãnh ở mặt dưới viên gạch.


Viên gạch đất sét được đúc xong thì tập kết lại một chỗ rồi có hai nam tộc nhân vận chuyển trở về bộ lạc.
Kong hướng dẫn giải thích sau lại cầm tay chỉ việc vô cùng cẩn thận khiến cho nhóm tộc nhân nắm giữ được xong mới yên tâm trở về.


Công việc trong bộ lạc Đại Việt cứ luân chuyển theo đúng quy trình, Kong và Elina đã không còn phải tốn công đúc thúc tộc nhân nữa, hai người chủ yếu là đi giám sát kiểm tr.a điều chỉnh lại những vấn đề phát sinh.


Kong cũng yên tâm giao hết lại công việc cho Trưởng Lão và ba người A Phủ quản lý, Elina tiếp tục công cuộc quất học sinh. Còn cậu thì bắt đầu dùng gạch đúc và đất sét nhão xây dựng lò nung.


Vì không có công cụ thích hợp để xây dựng nên Kong quyết định làm một cái lò nung có hình dạng kim tự tháp, đỉnh chóp là lỗ thủng để thông khí thoát khói và một cửa vào. Vận dụng toàn bộ các kiến thức học được ở trên hoang đảo, một chiếc lò nung hơn hai mươi mét vuông, cao mười mét sau một tuần đã hoàn thành.


Đầu mùa xuân thời tiết trên lục địa quả thật rất ủng hộ, trong một tuần không có trận mưa nào, lò nung xây xong còn được đốt qua mấy lần khiến nó bây giờ vô cùng vững trãi.
Đồng thời hoàn thiện còn có kênh đào và hàng rào vòng ngoài.


Nhân việc vui này bộ lạc Đại Việt cho toàn bộ tộc nhân nghỉ ngơi một ngày để ăn tiệc mừng.


Khổ nhàn kết hợp là một cách rất hữu dụng để điều hòa tâm tình cũng như duy trì độ trung thành của tộc nhân, nhưng trong mắt của Elina lại nhìn thấy rằng vị tộc trưởng của bọn họ là cũng không ngại muộn một ngày bóc lột sức lao động, địa ngục ở phía sau kỳ nghỉ đang đợi đâu.


Và quả nhiên Elina khẳng định bản thân không có đoán sai, buổi chiều ngày nghỉ cô cùng với tất cả nữ tộc nhân trẻ tuổi bị tập hợp ở sân lò nung để làm việc. Mới đầu còn có chút phản kháng vì là ngày nghỉ không muốn vận động, nhưng sau khi biết lý do tới thì cô lại vui vẻ.


Sinh ra là đại tiểu thư con nhà thượng lưu, lần đầu tiên Elina được tiếp xúc với việc nặm đồ gốm. Trước giờ chỉ là toàn xem trong các bộ phim tình cảm lãng mãn, nam chính ngồi ở đằng sau nữ chính, hai người cơ thể chạm sát tựa như hòa lại một thể. Đôi bàn tay to lớn của nam chính nắm lấy tay nữ chính, ghé sát thì thầm vào trong tai nữ chính hướng dẫn cách chế tạo đồ gốm. Một nam một nữ ở trong phòng, ngồi sát cạnh nhau tiếp xúc thân mật, rồi hai người bọn họ chán chơi đất sét và quay qua chơi trò chơi khác.


Trong đầu vô số suy nghĩ lóe qua làm cho khuôn mặt thiếu nữ trở nên phiếm hồng.
Thế nhưng viễn cảnh âu cũng chỉ là viễn cảnh, thực thế thực sự vô cùng tàn khốc.
Elina ngồi ở một góc hẻo lánh nghịch đất chẳng có người nào đoái hoài tới mảy may. Cô không hiểu sao lại cảm thấy chua chua.


Kong đang hướng dẫn các nữ tộc nhân khác nặn đồ gốm nên không thể phát giác ra sự bất thường ở một góc nào đó. Cậu vẫn tập chúng chỉ dạy các kiến thức căn bản từ nhào đất tới tạo hình, các vật dụng có thể chế tạo như muôi, thìa, bát, chén, nồi, chum, vại, cốc, lọ...


Với mỗi một món vật dụng cậu lại làm mẫu một lần cho các tộc nhân xem.


Đều là người trẻ tuổi, lại được học tập kiến thức hiện đại do Elina dạy nên các nữ tộc nhân trẻ tuổi rất nhanh đã nắm giữ được kỹ thuật chế tạo đồ gốm. Và đến buổi tối thì số sản phẩm chế tạo ra đã xếp đầy một sân, chỉ cần chờ phơi khô và đem nung là có thể đem ra sử dụng. Người nào người nào người nấy trở về đều rất là vui vẻ, trừ có một người.


“Elina, em làm sao xụ mặt ra vậy.”
“Hừ! Không liên quan tới anh!”
Kong nhìn thấy Elina biểu hiện khác lạ hỏi thăm một câu, chỉ thấy cô nàng hừ một tiếng lạnh lùng bỏ đi.
Kong: “...”
“Lại dận dỗi cái gì đây?”


Lắc lầu cười khổ, Kong cũng không biết phải xử lý tình huống thế nào. Đoán chừng ngày mai sẽ lại bình thường trở lại mà thôi.


Thoáng cái một ngày trôi qua, trừ lúc ăn cơm, còn lại thời gian Kong đều không có nhìn thấy Elina chạy đi đâu, cũng không có đi dạy học, hỏi vài tộc nhân cũng không có gặp ở bên ngoài bộ lạc.
Tìm tìm một hồi hóa ra là trốn ở trong nhà.






Truyện liên quan