Chương 84: Kịch Chiến (Hạ)

Người sói Logan xuất hiện, khiến tình thế trong nháy mắt chuyển tiếp đột ngột.
Chỉ có thời khắc này, đám người mạo hiểm mới biết bọn hắn đang đối mặt nhân vật mạnh mẽ nhường nào.


Với vai trò nhân vật chính trong X-Men, điểm đáng sợ nhất của người sói Logan không phải cặp móng vuốt sắc bén, mà là đặc tính đánh không ch.ết. Có được thân bất tử, lúc chiến đấu căn bản không cần lưu ý phòng thủ, chỉ cần tiến công, tiến công nữa, tiến công mãi.


Công kích của Logan hoàn toàn khác biệt với Thẩm Dịch. Thẩm Dịch là cái loại công kích nhanh chóng liên tục trong phạm vi nhỏ, ý tứ là liên miên không ngớt, mỗi lần ra tay có thể tạo thành hiệu quả bằng mấy lần công kích, nhưng uy lực công kích cực thấp, mà Logan thì ra tay từng quyền từng cước một, tinh tường rõ ràng, uy phong bát diện, khí thế hung mãnh.


Sự khác nhau này hoàn toàn liên quan đến tính cách và năng lực của bọn hắn. Phương thức chiến đấu của Thẩm Dịch kỳ thật là một loại chiến đấu khống chế, mục đích không phải tối đa hóa độ sát thương kẻ địch, mà là thông qua công kích cao tốc liên hồi tăng cường tối đa tỉ lệ phát huy hiệu quả đặc tính của vũ khí, mà thiên phú tinh vi của bản thân hắn cũng đích thực thích hợp với loại phương thức chiến đấu này.


Wolverine thì đầy đủ lợi dụng đặc tính thân thể cường hãn không sợ đao thương của mình, lợi dụng thời cơ lúc kẻ địch tiến hành công kích, nhanh chóng hung ác cho đối phương một đòn nghiêm trọng. Bị Thẩm Dịch đánh qua mười mấy hai mươi quyền, thông thường vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, chưa chắc có bao nhiêu sự tình. Nhưng chỉ cần bị người sói Logan rờ trúng vài cái, lực chiến đấu thường đã tê liệt hơn phân nửa.


Một gã Wolverine đã khiến cho ba người Veena Feller lẫn Lake bị thương, huống chi còn có Nữ Phong Bạo trên bầu trời và người băng Bobby ở một bên…


available on google playdownload on app store


Sau một khắc, Nữ Phong Bạo cũng đã hoàn tất tích súc năng lượng lôi điện, trụ sét khổng lồ ầm ầm lao xuống, đánh thẳng lên người Paulo. Paulo kêu thảm một tiếng, cả người cơ hồ bị một phát sấm sét đánh cháy đen.


Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: Ngươi trúng phải công kích lôi điện trí mạng của Nữ Phong Bạo, tạo thành 180 điểm thương tổn.


Thể chất của Paulo tổng cộng mới chỉ có 25 điểm, một kích này đã phách đi mất hai phần ba tánh mạng. Paulo sợ tới mức vội vã móc ra dược phẩm khôi phục ăn vào, nhưng Bobby cũng đã lần nữa đánh tới sương băng. Toàn bộ chiến trường hình thành một khu vực nhiệt độ thấp giữa gió lạnh thấu xương, khiến người muốn di động cũng gian khổ, cả bọn chỉ cảm thấy tốc độ giảm xuống đáng kể, mà Logan lại có vẻ hoàn toàn không bị hạn chế.


Nhiều năm chiến đấu tôi luyện đã sớm cho bọn họ thích ứng lẫn nhau.
Trên chiến trường hơi nước lạnh băng tràn ngập, trên bầu trời lôi điện xẹt ra, người sói Logan tùy ý tung hoành, dũng mãnh tuyệt luân, bốn sinh mạng con người đang trong nguy cơ tràn ngập.


Thẩm Dịch hét lớn: “Ôn Nhu Kim Cương, mấy người đi giúp Veena, gã này để tôi!”
“Rõ rồi!” Cả đám nhanh chóng nhảy ra khỏi chiếc Land Rover.


Người băng lật tay một cái, mảng lớn sương băng đã vẩy về hướng mấy người Ôn Nhu, trên bầu trời lôi điện kinh thiên điên cuồng đánh xuống, đám đông hoàn toàn bị bao phủ bên trong băng phong lôi bạo đáng sợ nơi đây.
“Trước tiên đối phó người băng!” Kim Cương kêu to.


Hồng Lãng quơ rìu phóng tới Bobby.
Bobby giơ lên một tay, một bức tường băng đã đứng sừng sững trước người.
Cự phủ chém lên tường băng, phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm. Tường băng nứt vỡ, hóa thành vô số băng phiến bay múa.


Hồng Lãng cười lớn, đang muốn xông tới, lại chứng kiến trong mắt Bobby sau tường băng lóe lên một tia vui vẻ.
Hắn ngẩn ngơ, chỉ thấy băng phiến bay đầy trời đột nhiên giống như sống lại, điên cuồng cuốn về phía Hồng Lãng.
“Hồng Lãng mau lui xuống!” Ôn Nhu kêu to vung roi.
Nhưng mà Hồng Lãng cũng đã lui không kịp.


Mảnh băng khắp trời dưới ánh mặt trời chiết xạ rực rỡ sắc màu lưu ly, làm lóa mắt Hồng Lãng.
Hắn kinh ngạc chứng kiến, những băng phiến này giống như nguyên một đám bông tuyết, khẽ múa quanh mình, bao bọc lấy hắn, như vòng tay tình nhân, vuốt ve hắn…
“Chúng… thật đẹp a!”
Hồng Lãng nỉ non nói.


Sau một khắc, động tác Hồng Lãng đình trệ, dần dần cứng lại thành một bức tượng băng.
“Hồng Lãng!” Kim Cương kêu to nổ súng vào Bobby.
Lại là một mặt tường băng vắt ngang trước người Bobby, một mực bảo hộ Bobby phía sau.


Lúc này, Logan đã một trảo đánh bay Veena, hai tay dọc thân chạy như điên về phía Kim Cương, trong mắt lóe ra dâng trào chiến ý.


Ôn Nhu quát lên ra roi cuốn lấy Logan, roi dài linh động như rắn đang quấn quanh vài vòng trên người Logan, Logan ngẩn người, Ôn Nhu cổ tay khẽ đảo, chỉ thấy Logan bị ném thẳng lên không trung. Súng máy trong tay Kim Cương cuồng xả ra lượng lớn viên đạn về phía Logan.
Thân thể Logan bay trên không trung bị viên đạn bắn cho giật giật.


Thời khắc này mấy trăm phát liên tục trút lên.
OÀ..ÀNH!
Thân thể Logan đập rầm rầm xuống đất như sao chổi, tạc ra một cái hố to đùng trên nền đất xi-măng.
Bất quá sau một khắc, người này lại từ dưới đất chậm rãi bò lên lần nữa.


Từ bên trong thân thể bị súng máy điên cuồng bắn phá lưu lại vô số lỗ máu, từng viên đạn bị ép ra ngoài, rơi xuống mặt đất, phát ra một hồi thanh âm dồn dập leng keng.
Người sói Logan nới lỏng gân cốt, biểu lộ nhẹ nhõm, phảng phất như đòn công kích đáng sợ hung ác vừa rồi chỉ là một màn mát xa.


Kim Cương tuyệt vọng lắc đầu: “Thực cmn Tiểu Cường đánh không ch.ết.”
Trên bầu trời một trụ sét to tướng như rồng bay gào thét hung hăng đánh xuống.
“Kim Cương coi chừng!” Ôn Nhu kêu to vung roi, quấn lấy thân thể Kim Cương ném sang bên cạnh.


Thân thể Kim Cương bay sượt qua trụ sét kinh khủng kia, đúng lúc này, trụ sét nọ đột nhiên tách ra hơn mười tia sét nhỏ, như độc xà bay về phía Ôn Nhu, hung hăng chui vào người nàng.
“Ôn Nhu!”


Kim Cương giữa không trung trơ mắt nhìn Ôn Nhu bị một kích này đánh văng lên cao, toàn thân trên dưới lóng lánh hoa lửa điện xán lạn, khải giáp tinh thần lực vậy mà lập tức tan rã dưới đòn công kích lôi điện đáng sợ, Ôn Nhu phun ra một ngụm lớn máu tươi trên mặt đất.


Bỗng nhiên quay đầu, Kim Cương phát hiện cách đó không xa đám người Veena toàn bộ nằm đo đất.
Không ngờ trên chiến trường chỉ còn lại có mỗi một mình hắn.
Toàn bộ đều bại!
Không, còn một người.
Thẩm Dịch vẫn đang chiến đấu.
Với Kurt Wagner.
***


Đã không còn mấy người Ôn Nhu, Thẩm Dịch và Kurt Wagner lập tức biến thành cục diện một chọi một.


Kurt Wagner kêu to bay đá Thẩm Dịch, Linh Hỏa Thương trong tay Thẩm Dịch điên cuồng trút đạn, Wagner phảng phất như một con khỉ lanh lợi, mạnh mẽ nhảy lên không trung, bóng người trên không lấp loé, chỉ để lại mảng lớn mảng lớn sương mù màu xanh da trời, cả mặt đất đều không cần chạm đến. Thẩm Dịch tựa như đồng thời đối mặt kẻ địch bốn phương tám hướng, hoàn toàn lâm vào cách cục mệt mỏi ứng đối.


Nhưng mà chính trong loại tình huống này, Thẩm Dịch lại cười lạnh.
Hắn đột nhiên lật tay trái, ‘Vampire sờ mó’ đâm tới một chỗ trống rỗng không người.


Đúng lúc đó, thân hình Kurt Wagner hiện ra từ không khí, đang tính công kích Thẩm Dịch, lại phát hiện một thanh chủy thủ sắc bén đã đâm vào trước ngực mình. Gã hú lên quái dị, thân hình ‘bụp’ một tiếng, tiêu tán thành mảng lớn khói xanh, dịch chuyển tức thời đến sau lưng Thẩm Dịch, đang muốn đá cho một cước, lại phát hiện họng Linh Hỏa Thương đã chỉ về phía mình.


Ánh lửa thoáng hiện trong họng súng.
Bụp, Kurt Wagner lại lần nữa dịch chuyển tức thời, viên đạn vừa chạm trúng làn da của gã đã xuyên không bay qua.
Liên tiếp hai lần mạo hiểm tránh né khiến lòng Kurt Wagner hoảng sợ nhảy dựng.


Gã hoàn toàn không nghĩ ra Thẩm Dịch làm sao biết được phương hướng mình dịch chuyển tức thời.
Theo bản năng, Kurt Wagner cho rằng đấy chỉ là trùng hợp.


Lại một lần nữa dịch chuyển tức thời, gã lên tới đỉnh đầu Thẩm Dịch, thực thể trong hư không còn chưa hoàn toàn hiện ra, quyền trái Thẩm Dịch cư nhiên đã giơ lên.
Một đoàn lôi quang tách ra từ quả đấm của hắn.
Lôi đình nhất kích phát động!


Lôi đình nhất kích: Tiêu hao 3 điểm tinh thần lực, tạo thành { công kích bản thân + 45} tổn thương lên mục tiêu, kèm theo 10% hiệu quả gây choáng, thời gian bị choáng 3 giây, 10% hiệu quả bạo kích, nhân đôi uy lực công kích.


Kurt Wagner chỉ cảm thấy lòng bàn chân có một cỗ lực lượng khổng lồ xộc vào ầm ầm dũng mãnh, thoáng cái đánh gã bay vọt lên.
Lôi đình nhất kích lại phát huy hiệu quả nhân đôi công kích ngay lúc này.
Wagner nhổ ra ngụm lớn máu tươi, thân thể trong nháy mắt dịch chuyển mấy lần.


Không nghĩ tới Thẩm Dịch vung tay bắn ra mấy phát, ba viên đạn lửa gào thét vòng vèo giữa không trung, đánh thẳng trên thân thể mới vừa xuất hiện của Kurt Wagner.
Kurt Wagner hét thảm rơi xuống đất, lửa cháy trên người dấy lên hừng hực.


Wagner lại lần nữa dịch chuyển tức thời, lúc này đây gã cũng không còn muốn công kích Thẩm Dịch, mà là muốn cách Thẩm Dịch ra xa. Không nghĩ tới gã mới vừa xuất hiện cách Thẩm Dịch hơn mười mét, lại chứng kiến Thẩm Dịch lái Land Rover bay thẳng đến.
Ầm!


Chiếc Land Rover đâm vào Wagner giống như đụng một món đồ chơi, hất tung gã lên, thân thể Wagner trên không trung chớp liên tục mấy lần, rốt cục không cách nào triệt tiêu toàn bộ lực trùng kích cực lớn, rơi bịch trên mặt đất bất tỉnh.


Vừa thu Linh Hỏa Thương lại, Thẩm Dịch đã lao ra chiếc Land Rover, phi thân về phía Wagner, đồng thời ‘Vampire sờ mó’ hung hăng đâm vào cổ họng Wagner.


Đúng lúc này, lôi điện của Nữ Phong Bạo vừa vặn đánh bay Ôn Nhu, người băng Bobby thả ra một đoàn bụi băng màu trắng, cuốn tới Ôn Nhu, còn Logan thì phóng đến chỗ Kim Cương.
“Dừng tay!” Thẩm Dịch kêu to.
“Dừng tay!” Logan cũng hô lại.
***


Tựa như băng ghi hình đang chạy nhanh đột nhiên bị bấm tạm dừng, lập tức xuất hiện trạng thái bất động.
Trụ điện hung mãnh, người sói cuồng xông, mưa băng bụi xoáy, trong khoảnh khắc toàn bộ cố định.
Ánh mắt hung ác của Logan trừng lấy Thẩm Dịch, bụi băng trong tay Bobby thì như tinh linh tuyết thu mình trở về.


Kim Cương nhanh chóng xông qua, lưng cõng Ôn Nhu trở lại bên người Thẩm Dịch. Họng súng của hắn một hồi chĩa chĩa Nữ Phong Bạo, một hồi chĩa chĩa người băng Bobby, ngược lại là Thẩm Dịch, dù bận bịu vẫn ung dung dùng đầu gối đè Wagner, ‘Vampire sờ mó’ thì chỉ vào cổ gã, đồng thời sử dụng Thuật Chữa Bệnh cho Ôn Nhu.


Rên khẽ một tiếng, Ôn Nhu từ trong hôn mê tỉnh lại, chứng kiến Thẩm Dịch, cười khẽ nói: “Lại để anh cứu lần nữa.”
Thẩm Dịch mỉm cười nói: “Hết cách rồi, tôi là ‘Thần y’ nha. Người xưa có câu, lương y như từ mẫu mà lại.”
Ôn Nhu và Kim Cương đồng thời cười phốc ra tiếng.


“Ngươi làm thế nào?” Kim Cương chỉ chỉ Wagner: “Làm sao ngươi biết phương hướng hắn sẽ dịch chuyển tức thời?”
Thẩm Dịch cười nói: “Đợi thoát hiểm xong sẽ nói cho mọi người biết, hiện tại cũng không có thời gian nói ba thứ này.”


Nữ Phong Bạo trên trời chậm rãi đáp xuống, quần áo bị gió mạnh thổi bay phất phới, thoạt nhìn phảng phất nữ thần hạ phàm.
Nàng đáp xuống mặt đất, bước đến đứng chung một chỗ với đám Logan, lớn tiếng nói: “Thả đồng bọn của chúng ta ra.”


“Đây cũng chính là điều ta muốn nói.” Thẩm Dịch mỉm cười.
Hắn nhìn Hồng Lãng bị đông thành tượng băng, khẽ hất cằm.
Bobby đặt tay nhấn lên tượng băng, băng liền tan rả, Hồng Lãng lớn tiếng ho khan té lăn trên đất.
Toàn thân hắn ướt dầm dề, cóng đến run lẩy bẩy.


Wolverine đưa tay vồ một cái, nắm Hồng Lãng trong tay, móng vuốt thép đặt trên cổ Hồng Lãng: “Ta hiện tại có đề nghị, một đổi một như thế nào đây?”


“Ta không thích đề nghị này.” Thẩm Dịch lắc đầu: “Ta thấy chi bằng như vậy, các ngươi toàn bộ thả người của ta, sau đó lập tức ly khai nơi này, cũng cam đoan thời gian kế tiếp không tiếp tục tìm ta gây sự nữa. Như vậy… sau mười lăm tiếng, ta sẽ cho tên khỉ da xanh này ly khai.”


“Như vậy không công bình, ngươi chỉ có một người.” Bobby lớn tiếng nói.
Thẩm Dịch nhanh chóng hỏi lại: “Các ngươi đến làm gì?”
“Jerry.” Wolverine trả lời.


“Ta đây có hai con tin.” Thẩm Dịch nghiêm mặt nói: “Con tin đầu tiên trao đổi tất cả đồng bọn của ta, con tin còn lại trao đổi các ngươi không tìm ta gây phiên phức trong vòng 15 tiếng, như thế nào đây?”


“Thật sao? Có lẽ trước tiên ta nên giết đồng bọn của ngươi đến chỉ còn một người, sau đó lại cùng ngươi giao dịch.” Logan gào to, dùng móng vuốt thép nhắm ngay mắt Hồng Lãng.


“Ngươi cho rằng ta quan tâm?” Thẩm Dịch cười lạnh, hắn giơ Linh Hỏa Thương lên, nhắm ngay Logan: “Bên ngươi có năm người của ta, ngươi giết một người, ta liền chém đứt một tay của Wagner. Giết hai người, chém hai tay. Giết ba người, sẽ thêm một chân. Để chúng ta xem xem rốt cục ai hạ thủ được, muốn hiện tại bắt đầu luôn không?”


Nữ Phong Bạo, Logan và Bobby cùng nhìn nhau.
Bobby lẩm bẩm nói: “Tên kia nhất định chỉ mạnh miệng, hắn đang hù dọa chúng ta. Hắn tuyệt không có khả năng không quan tâm tánh mạng đồng bạn hắn.”


“Có lẽ thế, cũng có lẽ không, chúng ta không biết gì về bọn hắn, không biết bọn hắn là người thế nào.” Nữ Phong Bạo thấp giọng trả lời.
Logan kêu lên: “Hắn không dám, nếu hắn thực dám làm như thế, tất cả đồng bọn của hắn cũng sẽ ch.ết sạch.”


“Há, thật không?” Thẩm Dịch cười hắc hắc nói: “Vậy chi bằng thế này, để ta tới giết thay ngươi.”
Nói xong hắn đột nhiên khai hỏa ba phát liên tục vào Hồng Lãng.


Logan chấn động, vội vàng thoáng kéo Hồng Lãng ra phía sau mình, trừ một phát đánh trúng Hồng Lãng, còn lại hai phát toàn bộ đánh vào thân hình Logan. Bị lửa cháy hừng hực thiêu đốt trên người, Logan lại nhìn như không phát giác, vội vàng xem thử tình huống của Hồng Lãng sau lưng.


Một súng bắn thẳng trước ngực Hồng Lãng, đục ra lỗ máu dữ dằn.
“Đồ điên nhà ngươi, ngươi thiếu chút nữa đã giết hắn!” Logan kêu to.
“Đúng vậy, ta đã nói rồi đấy, ta có quyết tâm chuẩn bị đổi mạng, còn các ngươi chuẩn bị xong chưa?” Thẩm Dịch lãnh khốc nói.


Sắc mặt đám người Nữ Phong Bạo lập tức đại biến.
‘Vampire sờ mó’ một phen giơ lên, hung hăng bổ về phía cánh tay trái của Kurt Wagner.
“Khoan, đợi đã nào… Hắn còn chưa ch.ết!” Nữ Phong Bạo kêu to.


Thẩm Dịch nhanh chóng sửa chém thành đâm, một đao xỏ vào cánh tay Wagner, khiến gã đau đến tỉnh tại chỗ.


Thẩm Dịch vung quyền nện một cú lên đầu Wagner, đánh gã bất tỉnh lần nữa, miễn cho gã dùng thuật di hình bỏ trốn, sau đó ngẩng đầu nhìn đám người Nữ Phong Bạo một chút, cười nói: “Đã hắn không ch.ết, vậy cánh tay này cũng không cần đoạn. Thấy không, ta vẫn là rất giảng công bình.”


“ch.ết tiệt!” Logan rống giận.
Y hét lớn với Nữ Phong Bạo và Bobby: “Tên khốn kiếp kia thực làm được! Hắn thực làm được! Hắn không phải đang nói đùa!”


Với những ai coi trọng đồng bọn như mấy người Logan, bọn họ có lẽ vĩnh viễn nghĩ không ra, hạng người gì có thể vô tình vứt bỏ chiến hữu của mình như thế. Nhất là dưới loại tình huống này lại còn chủ động nổ súng với đồng bọn của mình.


“Được rồi được rồi!” Nữ Phong Bạo hét lớn: “Ngươi thắng, chúng ta có thể trả tất cả mọi người lại cho ngươi, cũng cam đoan sẽ không tìm ngươi gây chuyện nữa, nhưng ngươi phải đưa cả Kurt lẫn Jerry cho chúng ta. Trên thực tế vốn không cần phải đánh ngươi ch.ết ta sống đấy, chúng ta chỉ là muốn mang Jerry về thôi.”


“Nếu như các ngươi đến sớm một chút thì tốt rồi.” Thẩm Dịch tiếc nuối nói: “Ta chỉ có thể giao tên khỉ da xanh cho các ngươi trước, còn nhóc Jerry, các ngươi tạm thời không thể mang nó đi.”
“Không được!” Wolverine gào thét.


“Ta cam đoan sẽ không để nó bị thương tổn.” Thẩm Dịch nghiêm túc nói: “Ta chưa từng nghĩ tới việc thương tổn một đứa bé. Ta nghĩ các ngươi cũng biết chúng ta đến đây chính là để giết dị nhân đấy, nhưng có chút dị nhân không nằm trong phạm trù săn giết của chúng ta. Ví dụ như các ngươi, ví dụ như đứa nhỏ này.”


“Vậy tại sao không thể thả nó đi?”


“Bởi vì ta cmn làm không được!” Thẩm Dịch tức giận kêu to lên: “Đừng nhiều lời nữa, sau mười lăm tiếng, đứa nhỏ này trả lại cho các ngươi, nhưng bây giờ hắn phải đi theo ta. Ta nói rồi, ta sẽ không tổn thương đứa nhỏ này, nếu ta thật muốn giết nó thì đã sớm giết!”


“Không, tuyệt không có khả năng. Cho dù thế, nó đi theo các ngươi cũng quá nguy hiểm. Vạn Từ Vương chính đang đuổi giết các ngươi!”
“Ha, thật không? Vậy các ngươi giúp ta ngăn bọn hắn lại nhé?” Thẩm Dịch hỏi lại.
Bọn người Nữ Phong Bạo Wolverine trợn mắt há hốc mồm.


“Tên khốn kiếp này thật đúng là dám mở miệng a.” Wolverine lẩm bẩm nói.
Đúng lúc này, mập mạp ôm Jerry từ trên xe nhảy xuống.


Hắn tiến đến bên tai Thẩm Dịch nói khẽ: “Ta cảm giác được đằng sau có nguy hiểm cực lớn, có thể là người của Vạn Từ Vương sắp đuổi tới nơi, tốc độ rất nhanh.”
Nội tâm Thẩm Dịch run lên.


Hắn lặng lẽ nói: “Không đồng ý cũng không sao, ta xem hay là như vậy đi, các ngươi thả toàn bộ người của ta ra, ta liền giao Kurt Wagner cho các ngươi. Còn đứa bé kia sau lại bàn tiếp, sao đây?”
“Ngươi thả người trước.” Wolverine kêu lên.


Thẩm Dịch không cười mà mỉa mai: “Khinh ta ngu ngốc sao? Chỗ này ta chỉ có một người, trên tay các ngươi có tới năm. Đương nhiên là các ngươi thả người trước.”
“Vậy không được!”


“Ngươi tốt nhất nên vậy đi!” Thẩm Dịch ôm Wagner đi đến giữa sân: “Nhìn, ta đã đứng ngay đây, ta chính là con tin, ta chạy không được. Tha người của ta trở về, sau đó ta trả người của các ngươi lại cho các ngươi.”
Nữ Phong Bạo cùng Logan nhìn nhau, rốt cục gật đầu.


Mấy người Veena Hồng Lãng được thả trở về, lúc đi qua bên người Thẩm Dịch, Veena nói với hắn: “Feller và Paulo sắp không xong.”
Thẩm Dịch đưa tay đặt trên vết thương của Feller, thuật chữa bệnh đê hèn phát động.


Hồng Lãng che ngực kêu to: “Còn có ta, đồ con rùa nhà ngươi, vậy mà nổ súng với lão tử.”
Thẩm Dịch ném súng tân thủ cho Hồng Lãng: “Không có thời gian, chính các ngươi xử lý đi, hiện tại lập tức ly khai nơi này!”


Đám người Nữ Phong Bạo sắc mặt đại biến, Thẩm Dịch nhắm ‘Vampire sờ mó’ ngay cổ họng Wagner hét sang: “Đừng động! Ta sẽ trả người lại cho các ngươi, nhưng phải chờ sau khi ta rời khỏi!”
“Vậy còn Jerry thì sao?”
“Không có gì để bàn về nó.”


“Tên lường gạt nhà ngươi!” Nữ Phong Bạo rốt cuộc hiểu rõ cái bẫy của Thẩm Dịch, không ngờ hắn tình nguyện dùng chính mình làm con tin, cũng không muốn giao Jerry cho bọn họ.


Đối diện xa xa, bọn Kim Cương ngây ngốc nhìn Thẩm Dịch, Thẩm Dịch rống giận: “Còn đứng ngớ ra đó làm gì? Mau cút! Mang theo Jerry ly khai nơi này!”
Bọn Kim Cương không do dự nữa, nhảy lên chiếc Land Rover, mấy người Veena cũng lần nữa đoạt lấy một cỗ Ferrari, theo sau Land Rover gào thét rời đi.


Mắt thấy Kim Cương bọn người ly khai, xa xa lờ mờ xuất hiện thân ảnh nhóm lớn dị nhân.
Là thuộc hạ của Vạn Từ Vương, bọn họ rốt cục chạy đến.
Nữ Phong Bạo bắt đầu kêu to: “Trả Kurt lại cho chúng ta!”
Thẩm Dịch kéo Kurt từ từ lui về phía sau: “Muốn hắn? Có thể.”


‘Vampire sờ mó’ đột nhiên vẽ ra trên không trung một đường cong thê lương, hung hăng đâm xuống Kurt Wagner.
“Không!” Mấy người Nữ Phong Bạo Logan đồng thời hét ầm.
Dao găm lập tức đục ra bốn, năm cái lỗ lớn trên người Kurt, máu tươi chảy đầm đìa.


Tiện tay ném Kurt ra ngoài, Nữ Phong Bạo giơ tay phóng ra một cơn lốc nâng lấy thân hình Wagner.
Logan hổ gầm nhào tới Thẩm Dịch, Thẩm Dịch nhấc tay cho ngay Wagner một chuỗi đạn, Logan bị ép đổi hướng, dùng thân thể mình cứng ngạnh ngăn trở công kích của Thẩm Dịch, còn Thẩm Dịch đã quay người lẩn vào một đầu hẻm nhỏ.


Phương xa, dị nhân điên cuồng xuất hiện với số lượng lên tới cả trăm, nhao nhao đuổi tới bên này.....






Truyện liên quan