Chương 48: bên trên chúng sinh

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ vừa ra khỏi phòng giải phẫu là nhắn tin hỏi thăm Lâm Hi, nhưng tin nhắn hiển thị không thể gửi được, hẳn là em gái hắn đã bị cảnh sát thu vòng tay trí năng.
Hắn thoáng suy tư rồi nhắn tin cho Phương Nhiễm Nhiễm.


Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): bạn Phương, tôi có việc cần nhờ, em gái của tôi bị giam ở cục cảnh sát khu Long Trạch, cảnh sát nói là nàng cố ý gây thương tích, tôi không biết tình huống cụ thể như nào, có thể cần giúp đỡ.


Hắn biết Phương Nhiễm Nhiễm hẳn rất bận nên không nói vòng vo, đi thẳng vào trọng tâm luôn.
Chừng 3 phút sau, Phương Nhiễm Nhiễm vẫn chưa nhắn lại, ngay khi Lâm Duệ chần chờ có nên gọi điện thoại không thì có tin nhắn đến.


Vũ Lạc Tâm Bụi (Phương Nhiễm Nhiễm): tôi đã bảo người điều tra, em gái bạn là tự vệ, không phải cố ý gây thương tích. Nhưng có người đang tạo áp lực can thiệp, tôi giờ không tiện đến đó, nhưng đã bảo luật sư của tôi đến rồi. Dưới tòa nhà có một xe ô tô bay thể thao, tôi đã mở quyền cho bạn rồi, bạn dùng đến cục cảnh sát đi. Yên tâm, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi.


Lâm Duệ vừa đọc tin nhắn thì thả lỏng, vừa mừng vừa lo, mừng vì em gái hắn chỉ tự vệ thôi, lo vì quả thật có người tạo áp lực can thiệp. Đồng thời hắn cũng thêm kinh ngạc về năng lực của Phương Nhiễm Nhiễm, cô nàng này chỉ dùng 3 phút đã điều tr.a xong mọi chuyện. Tư Mã Lâm quả nhiên không gạt hắn, bạn học Phương này quả không đơn giản.


Lâm Duệ vốn muốn theo thang máy đi xuống, nhưng thấy Phương Nhiễm Nhiễm đã sửa lại kết cấu tòa nhà. Ở khu đội viên hoạt động, nàng dùng một phần tạo thành gara nhỏ, bên trong có hai chiếc xe bay thể thao, giúp nàng có thể trực tiếp vào võ đạo xã đoàn mà không cần xuống tầng hầm.


available on google playdownload on app store


Khi hắn đi qua khu hoạt động, thấy Triệu Ngạn và Nạp Lan Uy đều đang ở đó, còn có một thiếu niên tóc dài mới đến nữa. Nạp Lan Uy đang giao thủ với thiếu niên tóc dài, Triệu Ngạn thì hai tay ôm ngực đứng nhìn lôi đài.
- Lâm Duệ!


Nạp Lan Uy thấy Lâm Duệ thì nghiêng đầu khẽ chào hỏi. Rõ ràng võ lực của hắn hơn xa thiếu niên kia, dù phân tâm trong chiến đấu nhưng vẫn thành thạo đẩy lùi thiếu niên kia ra.
Triệu Ngạn cũng gật đầu với Lâm Duệ.
Lâm Duệ cũng muốn tạo quan hệ tốt với hai người này, nên tạm dừng lại, cười chào:


- Triệu chủ tướng, Nạp Lan!
Có câu ăn lộc vua phải trung quân, hắn hiện tại ăn lương của Phương Nhiễm Nhiễm, đương nhiên phải tận tâm tận lực cho võ đạo xã đoàn, hơn nữa hắn còn vừa nợ ân tình Phương Nhiễm Nhiễm.
Thiếu niên tóc dài dừng giao đấu, nhìn Lâm Duệ hỏi:
- Ngươi là Lâm Duệ?


Hắn vội nhảy xuống võ đài, đưa tay ra với Lâm Duệ:
- Tôi tên là Lữ Phương, là thành viên mới của xã đoàn. Tôi được chị Phỉ Thúy mời về đây, sang năm sẽ nhập học. Nghe chị Phỉ Thúy nói bạn nằm trong top 3 Thập Kiệt, thậm chí có thể hơn một bậc.


Lâm Duệ ban đầu không để ý, nhưng khi bắt tay với Lữ Phương, hắn thấy một sức ép từ bàn tay đối phương truyền đến làm hắn khẽ nhíu mày. Đây là cấp trung úy, hơn nữa rất mạnh, thực lực tương đương yêu ma bậc vương cấp 2, hẳn là thiên tài võ đạo Dư Phỉ Thúy mới tìm được.


Lâm Duệ có thể chịu được nhưng vấn đề là Tư Mã Lâm đã bảo hắn không được vận động mạnh trong 4 tiếng.
Lúc này Nạp Lan Uy cũng đã nhảy xuống, cười hì hì đứng bên Lữ Phương:


- Để ta giới thiệu một chút. Tên này cùng khóa với ngươi đấy, thực lực rất tốt, cũng là dị thể hành giả, sau đó hắn cũng sẽ sử dụng lượng tử hàng thần nghi như ngươi. Hắn vừa tròn 17 tuổi đã lấy được giấy phép dị thể hành giả, lần kiểm tr.a năm trước đứng thứ 17, lúc đó rất nổi danh, được mệnh danh là tiểu Lữ Bố trên internet nhưng đáng tiếc không may bị thương, một năm nay vẫn an dưỡng.


Khi hắn lên tiếng, khuỷu tay bí mật đánh lên eo Lữ Phương, Lữ Phương lập tức biến sắc, thả lỏng bàn tay.
Triệu Ngạn thì thấy vẻ nôn nóng trên mặt Lâm Duệ, ân cần hỏi:
- Lâm Duệ, ngươi có việc gấp à, vậy cứ đi trước đi.


Lâm Duệ cảm kích gật đầu với đối phương rồi nhanh chóng đi hướng gara.
Lữ Phương nhìn bóng lưng Lâm Duệ, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị không cam lòng, nhìn hướng Nạp Lan Uy:
- Ngươi có ý gì thế?


- Ta có ý gì à? Ngươi vừa nãy nghe ta nói thiên phú Lâm Duệ tốt hơn ngươi, là trọng điểm bồi dưỡng, là chủ tướng tương lai của võ đạo xã đoàn nên không vui nhảy ra khiêu khích đúng không? Ngươi có thể thử trình độ của Lâm Duệ, nhưng không phải hôm nay, ít nhất phải đợi hắn cấy luân mạch đã.


Nạp Lan Uy tuy làm việc bỗ bã nhưng không phải kẻ ngu. Nếu để Lâm Duệ hiểu lầm là hắn gây xích mích thì sao giờ? Hắn lạnh lùng nhìn Lữ Phương nói:
- Hắn hiện giờ có thể không bằng ngươi, nhưng chỉ cần cấy luân mạch thì có thể đánh bại ngươi dễ dàng.


Truyền thông thổi phồng Lữ Phương phải ngang Thập Kiệt, đáng tiếc khi thi hắn nhỏ tuổi, sau đó lại bị thương, nên vẫn là tiếc nuối trong lòng. Nạp Lan Uy cũng không phản đối điều này, nhưng thiên phú của Lâm Duệ hơn xa Lữ Phương. Lữ Phương này nhiều nhất ngang với hắn, bên trên chúng sinh, dưới Thập Kiệt!


Lữ Phương khẽ nhếch miệng cười trào phúng:
- Ta cảm giác được hắn đã cấy luân mạch, nhưng không mạnh hơn ta.
Hắn rất muốn nhìn người kia có gì mà thành chủ tướng tương lai được chứ?
- Thế à?


Nạp Lan Uy không thấy bất ngờ chút nào. Với trình độ võ đạo của Lâm Duệ, đã có thể cấy luân mạch từ sớm. Hắn khẽ nhếch mép cười:
- Vậy ta rất chờ mong hai ngươi giao đấu.


Đến lúc đó vẻ mặt Lữ Phương hẳn rất thú vị, đây cũng là chuyện tốt, để đứa nhỏ này tự nhìn nhận bản thân rõ hơn. Hắn còn đã nghĩ kỹ những câu an ủi Lữ Phương, dù sao họ cũng có điểm chung, đều bị Lâm Duệ vượt qua…


Trong phòng cảnh sát khu Long Trạch, Lâm Hi đang ngồi trên ghế thẩm vấn, chân tay đều bị xích lại, nàng khẽ cúi thấp đầu, mái tóc xõa che mặt.
Một vị cảnh sát trưởng lon đại úy, gương mặt thon gầy chừng 30 tuổi, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ đối diện với nàng. Hắn ngữ khí chân thành đi vào trọng tâm:


- Em gái, tôi khuyên em chủ động nhận tội đi, chuyện này là tốt cho em và người nhà. Năm người bị thương, có bốn là trọng thương, thậm chí hai người hôn mê đến giờ chưa tỉnh. Võ đạo của em rất lợi hại nhưng em có biết hậu quả không?


- Hiện tại lựa chọn duy nhất của em là nhận tội. Em vẫn chưa thành niên, đây là lợi thế có thể xin giảm án, chỉ cần em chịu bỏ chút tiền động viên người bị hại, thành khẩn xin lỗi, tòa sẽ không xử nặng, nhiều nhất là ở lại ngục giam thanh thiếu niên một, hai năm thôi. Em có thể xin đến thành phố khác ở tù, tránh ra Huyết Tích Bang.


Lâm Hi cuối cùng cũng ngẩng đầu, quật cường nhìn cảnh sát Đào Bạch Trạch:
- Dựa vào gì tôi phải nhận tội? Là do họ rút đao uy hϊế͙p͙ trước chứ, ở gần đó có hai máy thu hình, hẳn có thể thấy rõ tình huống lúc đó, tôi tin tòa án và kiểm sát trưởng sẽ hiểu.


Đào Bạch Trạch không khỏi nhíu mày, ánh mắt nghiêm nghị, cô bé này còn chưa hiểu rõ tình huống hiện tại. Nàng ta đánh thương thành viên vòng ngoài Huyết Tích Bang, trong đó có một là em vợ của thành viên cấp cao. Đó là Huyết Tích Bang tiếng xấu nổi danh! Bọn họ có đông đảo thực trang võ giả, là điểm pháp luật không muốn đụng tới. Hôm nay nếu hắn để cô bé này bình yên vô sự ra khỏi cục cảnh sát, cô bé này chắc chắn sẽ bị trả thù, hơn nữa người nhà của nàng cũng bị vạ lây, chính hắn cũng bị Huyết Tích Bang oán hận, vì cầm tiền mà không xử lý được việc.


Đúng lúc này, một vị nữ cảnh sát tiến vào:
- Cảnh sát trưởng, anh trai nàng ta, Lâm Hi đến rồi.


Đào Bạch Trạch hừ lạnh một tiếng rồi đứng lên ra khỏi phòng, nếu cô bé này không khyên được thì nói với anh trai nàng ấy vậy. Trong phòng thẩm vấn có máy thu hình, không thể nói quá nhiều, nhưng ra ngoài nói chuyện thì đơn giản.


Đào Bạch Trạch đã thoáng điều tr.a hộ tịch nhà này, anh trai nàng ta có chút thân phận, là dị thể hành giả vừa mới nhậm chức, như vậy càng dễ xử lý. Lâm Duệ kia mới vào công ty dị thể, hẳn là không có ai đứng ra giúp đỡ. Hôm nay hắn nhất định phải ấn đầu hai anh em nhà này xuống nhận tội mới được.


Đào Bạch Trạch trước khi đi còn gõ gõ bàn thùng thùng, ngữ điệu không chút khách khí:
- Nên nói tôi cũng đã nói cả rồi, em cứ nghĩ kỹ đi.


Lâm Hi bỏ mặc đối phương, nhìn ra ngoài cửa sổ, Lâm Duệ đến rồi sao? Lúc này tâm tình của nàng vô cùng phức tạp, vừa hối hận vì hành động bản thân, vừa suy tư không biết anh trai sẽ xử lý như nào, liệu có khuyên nàng nên nhận tội không?


Lúc này nàng rất cay đắng, quả thật không thể thừa nhận, chủ động nhận tội là cách làm duy nhất tránh khỏi Huyết Tích Bang trả thù. Lâm Duệ thật vất vả mới trở thành dị thể hành giả, tiền đồ đang rộng mở, không thể bị Huyết Tích Bang nhìn chằm chằm được, hơn nữa chắc gì ngươi kia đã là anh trai nàng…






Truyện liên quan