Chương 90: kẻ cấu kết yêu ma, giết!
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Trương Thiên Thường thấy Cơ Tuyết Oánh xoay người lại, trái tim như bị bóp chặt đến nghẹt ngừng thở.
Chỉ là chớp mắt sau đó, hắn thấy Cơ Tuyết Oánh ánh mắt đầy mơ hồ nhìn Lâm Thập Nhị rồi lại xoay người lại. Sắc mặt của nàng vẫn mang theo đau đớn đến run rẩy nhưng thân thể cầm đao đứng nguyên tại chỗ, không chút nhúc nhích!
Chu Lệnh Thì thấy vậy thì đầy khó hiểu, cau mày lại. Hắn cho rằng là do bản thân đổ huyết dịch lên kim ấn không đủ, nên đổ hết huyết dịch còn lại lên kim ấn.
Ở sau lưng Cơ Tuyết Oánh, hai người Lâm Duệ và Vương Sâm khẽ nhếch miệng cười khinh thường.
Vương Sâm đang dùng kiếm thuẫn đứng bên cạnh bảo vệ Lâm Duệ, thầm nghĩ huyện úy tuy cũng cáo già đấy, nhưng sao sánh được với Duệ ca anh minh thần võ chứ?
Vì sao huyết đao cơ không giết chủ nhân? Đơn giản là vì Lâm Duệ bây giờ không chỉ là chủ nhân của nàng, mà còn tự biến mình thành uẩn dưỡng đao của huyết đao cơ nữa! Duệ ca nhà hắn quả là đủ ma giáo, vì việc này cũng phải trả giá không nhỏ, vì khí huyết quá thịnh vượng mà giờ mỗi ngày tắm nước lạnh ba lần, thậm chí Vương Sâm còn hoài nghi đối phương còn phải lén lút tìm đến “chị năm”.
Sau ba hô hấp, huyện úy Chu Lệnh Thì thấy Cơ Tuyết Oánh không chút hành động thì biến sắc, huyết đao cơ tại sao lại không chém Lâm Thập Nhị chứ?
- Tại sao lại không ra tay?
Huyện úy Chu Lệnh Thì bỗng nhiên bật dậy, tay cầm kim ấn, lạnh lùng nhìn Cơ Tuyết Oánh:
- Ta ra lệnh cho ngươi lập tức giết hắn!
Cơ Tuyết Oánh vẫn không chút hành động, nàng chẳng những không ra tay mà ánh mắt dần có linh trí, bắt đầu khôi phục ý thức. Nàng vốn rất sợ sau khi bản thân tỉnh lại thì thấy đao đã nhuốm máu và thi thể của Lâm Thập Nhị. Nhưng chỉ chớp mắt sau, thông qua như ý đồng tâm kết, nàng cảm ứng được Lâm Thập Nhị. Huyết khế giữa họ tuy đã đứt gãy nhưng như ý đồng tâm kết vẫn làm cầu nối hai bọn họ.
Trong mắt Cơ Tuyết Oánh tràn đầy bất ngờ và vui sướng! Chủ nhân còn sống sao? Hắn không ch.ết dưới đao của nàng à? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Nàng rõ ràng đã mất kiểm soát, tại sao lại không giết chủ nhân theo lệnh huyện úy Chu Lệnh Thì chứ?
Vấn đề này huyện úy Chu Lệnh Thì cũng không hiểu được, ánh mắt của hắn không khỏi nhìn hướng Lâm Thập Nhị, đối phương dùng thủ đoạn gì vậy?
Hiện tại may mắn chính là tuy hắn không thể thông qua kim ấn để Cơ Tuyết Oánh giết chủ nhân, nhưng vẫn có thể dùng nó trấn áp lại nàng, để nàng tạm thời khó bề hành động.
- Huyện úy đừng phí sức nữa. Tuyết Oánh, đưa thanh đao “Lôi Thần” cho ta.
Lâm Duệ khẽ lắc đầu, nói với Cơ Tuyết Oánh.
Cơ Tuyết Oánh không chút do dự, bùng nổ toàn bộ khí lực, trong thời gian ngắn tránh thoát cấm pháp trói buộc, đưa thanh đao “Lôi Thần” cho Lâm Duệ.
Ngay khi thanh huyết đao này ra khỏi vỏ, ánh mắt của nàng tràn đầy nghi hoặc, nàng có thể cảm nhận rõ ràng bản thân không có liên hệ tâm huyết với nó nữa, chuyện gì xảy ra vậy? Thanh đao này được tinh huyết của nàng nuôi dưỡng, gần như là phân thân của nàng vậy.
Lâm Duệ sau khi đón lấy đao thì tùy ý vung vẩy thử đao, thanh đao này quả không hổ là bảo đao Nguyên gia chuẩn bị, lại được Cơ Tuyết Oánh uẩn dưỡng mấy năm, dù vẫn chỉ là cấp 4 nhưng độ kiên cố, điều khiển lôi đình hơn xa cùng cấp, lại vô cùng sắc bén! Lưỡi đao xé gió nhanh như xé ra không gian, gần như không phát ra âm thanh!
Lâm Duệ giơ thanh đao trước người, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước:
- Trương tổng bộ, các vị bộ đầu, vừa rồi các vị cũng thấy chứ? Người thúc đẩy huyết đao cơ giết chủ, gây ra thảm án Túy Hoa Lâu đang ở trước mặt chúng ta!
- Ta thấy được!
Trương Thiên Thường cũng đang nhìn chăm chú huyện úy Chu Lệnh Thì và điển sử Khương Hàm Chương, hai tay nắm chặt lại nổi lên gân xanh. Hắn gằn ra từng từ một:
- Chu huyện úy! Khương điển sử! Các ngươi cho các huynh đệ khác và bách tính toàn thành một câu trả lời!
Trương Thiên Thường trước kia đối với việc Lâm Thập Nhị ký huyết khế với Cơ Tuyết Oánh, trong lòng cũng có khúc mắc nhưng vẫn gắng gượng đè nén. Dù sao nàng ta cũng là yêu ma cấp 4, ít nhất là bậc vương, hiện giờ toàn bộ huyện Nguyên Nguyệt chỉ có huyện lệnh có thể chống lại. Nếu như Lâm Thập Nhị không thu nàng ta làm hộ pháp ma, huyện Ngân Nguyệt không biết phải ch.ết bao nhiêu người mới có thể trấn áp lại nàng ta.
Trương Thiên Thường cũng biết Lâm Thập Nhị làm vậy là chịu hy sinh bản thân rất nhiều, đối phương lúc nào cũng có thể bị huyết đao cơ phản phệ giết ch.ết. Nhưng mấy đêm gần đây, hắn gần như lúc nào cũng giật mình tỉnh giấc, nhớ đến những thuộc hạ ch.ết trên tay huyết đao cơ mà trong lòng đầy hổ thẹn và bất đắc dĩ.
Hiện giờ, Trương Thiên Thường trút hết bất bình và lửa hận thù đến trên người Chu Lệnh Thì! So với huyện lệnh đại nhân cố gắng duy trì huyện Ngân Nguyệt, hắn cảm thấy hai người trước mắt hắn quả là yêu ma chứ không phải người!
- Còn cần gì câu trả lời nữa! Lão Trương ngươi quá thành thật rồi, theo luật Đại Tống, nếu có cấu kết với yêu ma, sai yêu ma hại người, lập tức truy bắt, nếu dám phản kháng giết không tha!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, toàn thân hắn bùng nổ song long lôi hỏa, thân thể lóe lên, chém về hướng Chu Lệnh Thì. Lôi Thần đao trên tay Lâm Duệ lấp lóe tử quang. Hiện tại nguy cơ của bọn họ chưa hoàn toàn giải trừ, hắn trước tiên phải giải thoát cho huyết đao cơ đã, nếu không bọn họ chắc chắn phải ch.ết ở đây!
Một đao kia hắn súc thế đã lâu, cũng dùng toàn lực, chính là Kinh Lôi Tuyệt Trảm, tuyệt chiêu S+ hắn mới học được! Chiêu này chắc chắn không phụ mong chờ của hắn!
- Giết!
Thiết Kích Ứng Nguyên ở bên cạnh thấy thế hai mắt trừng lớn, rống lên đâm hướng Lâm Thập Nhị. Trong lòng hắn vô cùng giận dữ, đối phương coi hắn là vật trang trí à, dám trực tiếp ra tay trước! Bây giờ không có huyết đao cơ trợ giúp, thằng nhãi kia chả là cái thá gì cả! Hắn lập tức phất tay ra hiệu:
- Đều động thủ đi!
Chớp mắt này, bốn mươi hòm gỗ ở hai bên vách tường đồng thời nổ tung, để lộ từng bóng hình đỏ thẫm nhao hướng Trương Thiên Thường và đám bộ đầu.
Huyện úy Chu Lệnh Thì thì cầm kim ấn, hơi lùi lại. Khóe miệng của hắn cười đầy dữ tợn, còn mang theo chút châm chọc.
Chu Lệnh Thì biết mục đích của Lâm Duệ là kim ấn trong tay hắn, nhưng đừng hòng mơ tưởng đến! Dù hắn không thể điều khiển huyết đao cơ, nhưng trong những hòm gỗ kia là sau con yêu ma cấp 4, mười con cấp 3, còn có hai mươi tư vị ma tu Hàn vương điện hạ bồi dưỡng nữa. Lực lượng trong tay hắn đủ để trong vòng 100 hô hấp, giết sạch Lâm Thập Nhị và đám bộ khoái! Hôm nay đừng ai trong bọn chúng mơ tưởng còn sống rời khỏi sảnh đường này!
Chỉ là chớp mắt sau, một ánh lấp lánh tím đỏ lóe lên, ánh sáng kia gần như bộc phát chiếm hết tầm nhìn Chu Lệnh Thì. Hắn chỉ thấy hơi nóng một chút rồi cánh tay cường tráng bỗng bị chém lìa khỏi thân thể hắn, máu tươi tung tóe! Hắn ngẩn cả người rồi gầm rú thê thảm! Miệng vết chém còn ẩn chứa lực lượng lôi hỏa, không ngừng cắn xé huyết nhục của hắn làm hắn vô cùng thống khổ cũng đầy sợ hãi!
Chu Lệnh Thì ánh mắt tràn đầy khó tin nhìn đối phương, một đao này là gì vậy? Sao có thể chém xuống cánh tay của hắn chứ? Điều đáng sợ hơn là cánh tay trái của hắn bị chém đứt mang theo kim ấn rơi xuống! Điều này ý nghĩa là huyết đao cơ, yêu ma cấp 4 bậc vương kia, không bị hắn khống chế nữa, đã có thể tự do hoạt động!
Thiết Kích Ứng Nguyên ở bên cạnh thì ánh mắt ngơ ngác, sao cánh tay của huyện úy lại bị chém đứt vậy? Vừa rồi hắn không kịp nhìn rõ chuyện gì xảy ra, chỉ thấy ánh sáng lóe lên rồi cánh tay bị chém đứt!
Vấn đề là Lâm Thập Nhị kia dùng đao pháp gì? Sao nhanh đến như vậy, không có quỹ tích nào để đón đỡ!
Trương Thiên Thường cũng vội bộc phát toàn lực, song quyền của hắn đấm về hướng Khương Hàm Chương, đồng thời lưu ý xung quanh, bảo vệ đám nha dịch bộ khoái phía sau. Dù đám phó bộ đầu Tào Quân cũng là dạng từng vào sinh ra tử, thực lực được đảm bảo nhưng dù sao cũng chỉ là cấp 3, thua đám yêu ma cấp 4 kia một cấp, trong cả sảnh đường này, chỉ có mình hắn Trương Thiên Thường có thể chống lại chính diện.
Trương Thiên Thường lo lắng hơn cả là Lâm Thập Nhị và Vương Nhập Thất. Vương Nhập Thất đứa nhỏ này dùng lá chắn lao tới đụng Khương Hàm Chương, Lâm Thập Nhị thì còn lỗ mãng hơn, trực tiếp lao hướng Chu Lệnh Thì. Nên nhớ đối phương mới là cấp 3, dây vào Thiết Kích Ứng Nguyên và Chu Lệnh Thì, hai cao thủ cấp 4 thì chỉ có đường ch.ết! Nhưng khi tia sáng tím kia lóe lên, Trương Thiên Thường cũng kinh ngạc đến ngây người! Vừa rồi là chuyện gì xảy ra vậy?
Lâm Thập Nhị dùng võ công gì vậy? Sao có thể chém đứt tay huyện úy Chu Lệnh Thì chứ? Một đao kia thật nhanh, hẳn là bí chiêu gì đó, nhanh đến mức mắt hắn không kịp theo dõi!
Chu Lệnh Thì gầm lên, tay phải còn lại vội chộp hướng kim ấn! Hắn nhất định phải nắm lại được kim ấn. Chỉ là khi ngón tay hắn sắp tiếp xúc với kim ấn, hắn thấy một bàn tay trắng nõn thon thả, đã cầm lấy kim ấn trước hắn.
Huyện úy Chu Lệnh Thì ngẩng đầu lên thì thấy huyết đao cơ đã đứng trước mặt hắn, đôi mắt nàng đỏ hồng nhìn chằm chằm vào hắn. Sát ý thấu xương, lửa giận cùng cực của nàng ập đến làm toàn thân hắn run lên, nổi da gà.
Đôi lời của dịch giả: đến bây giờ mới có text free để dịch tiếp :D lại bắt đầu dịch nào :D