Chương 95: Hóa Long
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ hai mắt sáng lên, không ngờ ở địa phương nhỏ như huyện Ngân Nguyệt này cũng có thể gặp được chiến linh, mà lại còn là cấp trung tướng nữa chứ, đây đã tương đương với cấp 6 ở Thiên Cực tinh – cấp “Hóa Long” hậu kỳ rồi, đã có được “Long” của mình!
Lâm Duệ cũng không tùy tiện chọn bắt lấy mà hỏi dò trước:
“Giới linh, ta có thể biết công pháp của chiến linh này không?”
Nếu như bắt chiến linh không phù hợp bản thân thì chẳng phải là lỗ sao? Trong đầu hắn nhanh chóng hiện ra tin tức.
Thông báo: lực lượng của Chiến Linh giới không đủ, không thu được thông tin.
Lâm Duệ lập tức hiểu ra, đây là Chiến Linh giới nhắc hắn phải nạp tiền.
“Giới linh, ta dùng 5850 điểm hồn lực chữa trị Chiến Linh giới, xin mời kiểm tr.a thông tin chiến linh.”
Trước đó độ hoàn hảo của Chiến Linh giới là 14,15%, dùng 5850 điểm vừa đủ để nâng lên mốc 20%.
Theo ý niệm của Lâm Duệ, Chiến Linh giới hơi nóng lên, phát ra ánh hồng quỷ dị, nhất là ở chỗ đôi mắt khô lâu, tỏa ánh sáng rực.
Lâm Duệ biết người khác không thấy được Chiến Linh giới trên ngón tay hắn nhưng vẫn theo bản năng thụt tay vào sâu trong tay áo. Sau đó, dòng thông báo hiện ra.
Thông báo: đã kiểm tr.a xong, chiến linh kia có thuộc tính hỏa cấp long, quang cấp long và lôi bậc cao, công pháp luyện thể bậc cao.
Thông báo: Chiến Linh giới đã tiến vào giai đoạn thứ 3, cần 30000 điểm hồn lực để chữa trị lên 30%.
Lâm Duệ không khỏi híp mắt lại, thuộc tính hỏa cấp long, lôi bậc cao? Thêm vào công pháp luyện thể và thuộc tính quang nữa, xem ra miễn cưỡng dùng được.
Chỉ là Chiến Linh giới vừa thông báo giai đoạn tiếp theo cần 30000 điểm hồn lực chữa trị, hình như cũng không nhiều, thanh lý hai, ba cứ điểm Huyết Tích Bang là đủ rồi. Lâm Duệ vội vã lắc đầu, xua đi ý nghĩ đáng sợ vừa rồi. Chắc chắn là hắn bị chiến linh số 1 ảnh hưởng mới có ý nghĩ điên rồ như vậy, cầu mong chiến linh số 2 đừng điên cuồng như Tiết Bá Cao.
“Giới linh, giúp ta thu lấy chiến linh.”
Thông báo: thu chiến linh thất bại, lực lượng của Chiến Linh giới không đủ, khoảng cách còn quá xa, hiện tại cách chiến linh 1,3km, còn có lực phóng xạ quẫy nhiễu nữa. Mời ngài đến gần chiến linh trong vòng 500m, giảm bớt lực phóng xạ mới có thể bắt được.
Lâm Duệ không khỏi nhíu mày, nhìn hố sâu trước mặt, cách 1,3km, còn có phóng xạ quấy nhiễu, như vậy chiến linh này có phải có liên quan đến chuyện hôm nay không?
Hắn giao lưu với giới linh chỉ trong chớp mắt, lúc này đám người vẫn đang ở miệng hố dò xét. Hố này không lớn, chỉ rộng năm trượng, ở bốn phía có thể thấy rõ đá vân xanh, càng nhìn xuống dưới ánh tím càng đậm, đến cuối cùng không thể thấy rõ hoàn cảnh bên dưới.
Chỉ mấy hô hấp sau, đám bộ đầu Tào Quân và phó bộ đầu gương mặt ửng hồng đầy thống khổ. Chỉ có Vương Sâm và một vị bộ đầu Tây Môn Thủ luyện công pháp hệ băng là không chút ảnh hưởng.
Trương Thiên Thường chỉ nhìn một chút là biết phía dưới là mỏ khoáng tử diệu nguyên tinh, đám người Tào Quân đến gần làm phản ứng trong cơ thể mạnh hơn. Chính hắn cũng bắt đầu có cảm giác khó mà chịu nổi, lục phủ ngũ tạng như bị châm đốt vậy, hắn hơi phất tay áo:
- Các ngươi lui lại đi.
Tâm tư hắn không khỏi trầm lạnh, xem ra đám người Tào Quân không giúp được gì rồi.
Lúc này, một bóng người màu trắng đột nhiên nhảy ra khỏi miệng hố, cả đám cùng thấy sắc đầy phòng bị.
Tay cầm đao của Lâm Duệ bùng nổ lực lượng lôi đình mãnh liệt, sau đó hắn nhướng mày nói:
- Là ngươi à?
Hắn nhận ra bóng người màu trắng đó, nàng là đại tế ti cấp 4 của Ma giáo – Lý Thu Phương!
Lý Thu Phương cũng nhận ra bọn họ, nàng không tùy tiện lao lên mà dừng lại cách miệng hố chừng 20m, vị trí này vừa đủ để tránh đám người Trương Thiên Thường công kích, nàng ngẩy đầu nhìn lên nói:
- Trương tổng bộ, Lâm bộ đầu? Còn có mấy vị này đến đây là vì biến cố khoáng mạch sao?
Trương Thiên Thường ánh mắt sắc bén như đao, nhìn chằm chằm Lý Thu Phương:
- Ngươi là đại tế ti ma giáo, sao lại ở đây? Là các ngươi cấu kết cùng huyện úy Chu Lệnh Thì gây ra chuyện ngày hôm nay sao?
Hắn đang lo lắng thời gian nên nói rất vội.
- Ta không quen biết gì huyện úy của các ngươi, sao có thể cấu kết với hắn chứ? Ngược lại mới đúng, ta biết tình hình bụi mịn trong thành, nếu bị kích thích sẽ gây ra cháy lớn, dẫn đến hơn ngàn tín đồ trong giáo tự thiêu, cho nên mới đến đây dò xét tình huống.
Lý Thu Phương nhảy lên không chút phòng bị, dừng lại đối diện với Trương Thiên Thường:
- Các ngươi muốn xuống dưới sao? Ta không đề nghị các ngươi làm vậy, bên dưới là mỏ khoáng mạch rất lớn, lực phóng xạ mạnh như thủy triều, dù là ta chuyên tu hai hệ lôi hỏa cũng cảm thấy khó chịu.
Độ sư gia nghe vậy cười lạnh nói:
- Ai biết ngươi nói thật không chứ?
Quang Minh thánh giáo là đối thủ một mất một còn của Hoàng Thành Ty. Thân phận thật sự của Độ sư gia là thuật sư cung phụng Trang Minh Nguyệt mời về, chỉ có thể coi như gia thần, cũng không thuộc về hệ thống quan chức của Hoàng Thành Ty, nhưng hắn vẫn duy trì cảnh giác đối với Quang Minh thánh giáo. Trước đó, khi Lý Thu Phương dẫn giáo chúng tuần hành, chủ tớ Độ sư gia đã muốn trấn áp xua đuổi nhưng vì lực lượng không đủ nên chọn nhẫn nại.
Lâm Duệ giơ tay lên ngắt lời:
- Độ tinh sinh, tạm thời nghe Lý tế tự nói trước đã.
Lâm Duệ đoán vị đại tế ti này không cấu kết với huyện úy, việc này với Quang Minh thánh giáo không có chỗ tốt nào, bọn họ hy sinh mấy ngàn tín đồ làm gì chứ? Mấu chốt là năng lực cảm ứng của hắn rất mạnh, hắn cảm ứng được trên người Lý Thu Phương còn có vết tích chiến đấu, vừa rồi, nàng hẳn là đã chiến đấu kịch liệt một phen.
Hắn nhìn Lý Thu Phương nói:
- Lý tế tự, ta muốn biết tình huống bên dưới như nào, ngươi có thấy huyết đao cơ của ta không?
- Ta vừa thấy huyết đao cơ của ngươi xong, tình huống của nàng ta bây giờ rất không ổn, cha mẹ anh em của nàng ta đều bị huyện úy khống chế làm con tin. Nàng ta đánh cũng không dám đánh, chỉ dám trốn loạn xung quanh, chờ đợi cơ hội.
Lý Thu Phương cười khổ nói:
- Còn về cụ thể, để ta chiếu cho các ngươi xem.
Nàng dùng tay tạo thủ thế, tụ pháp lực vặn vẹo tia sáng, hóa thành một màn hình tạm thời:
- Để ý nhìn, đây là chừng một trăm hơi thở trước, ta xâm nhập nơi sâu nhất khoáng mạch, trong đó đang có lượng lớn yêu ma và ma tu, đây mới chỉ là ta nhìn thấy thôi đấy. Huyện úy và điển sử của các ngươi đều ở đó, mấu chốt nhất là người này.
Lý Thu Phương chỉ về điểm giữa màn hình:
- Nếu như ta cảm ứng không sai thì người này là thái giảm lục phẩm, cao thủ cấp 5!
Mọi người nghe vậy thì không khỏi biến sắc, theo đầu ngón tay của nàng nhìn về đối phương. Ngươi kia tuổi chừng 30, mặc trang phụ quan nội thị lục phẩm, eo đeo đai ngọc, mặt trắng không râu mi thanh mục tú, có thể là vì thói quen mà lưng hơi còng cúi xuống.
Sắc mặt Trương Thiên Thường thêm phần tái nhợt, cấp 5 là “Long Thuế”, thực lực này đủ để nghiền ép cả huyện.
Độ sư gia lên tiếng khàn khàn:
- Đó hẳn là Chu Thiên Mậu, là chú của huyện úy, vào cung từ nhỏ, hiện giờ là thái giám thân tín của Hán Vương điện hạ.
Khi hắn thấy người này thì biết huyện Ngân Nguyệt không còn hy vọng rồi, hắn không ngờ vị công công này lại tự mình tới đây. Điều này ý nghĩa bọn họ đã hết hy vọng xoay chuyển thế cục, toàn thành Ngân Nguyệt sẽ ch.ết hết.
Lâm Duệ nghe vậy thì âm thầm kinh hãi, sau đó hắn chú ý tới bên cạnh vị thái giám này là một quan tài bằng tử diệu nguyên tinh. Bên trong quan tài là một nữ tử trẻ tuổi, mặc cốt giáp, khoác áo bào đỏ chót, dung mạo có ba phần giống với huyết đao cơ của hắn.
- Nữ nhân này là ai vậy? Nhìn bộ dáng của nàng hình như cũng là huyết đao cơ.
Trương Thiên Thường lúc này cũng chú ý đến quan tài tím đó, khẽ hỏi dò.
Lâm Duệ không khỏi quay đầu liếc nhìn Vương Sâm, ý nghĩ đầu tiên trong đầu bọn họ chính là đại tướng Cơ Thần Diễm!
Theo tư liệu Liên Bang thu thập được, Cơ Thần Diễm chín phần mười giới tính nữ, khi còn sống tu vi là cấp 6 đỉnh phong! Vị đại tướng này vì thủ vững huyện Ngân Nguyệt mà tự chuyển hóa thành yêu ma, không thu thập được thông tin chuyển hóa thành loại nào nhưng suy đoán là yêu ma hệ hỏa, cấp 7! Từ đó mới dẫn đến cháy lớn toàn thành.
Lâm Duệ cũng nháy mắt hiểu ra chiến linh cấp trung tướng trong lời Chiến Linh giới là ai, cấp 6 đỉnh phong, chẳng phải là trung tướng ở Liên Bang sao, chiến linh kia quá nửa là Cơ Thần Diễm! Nhưng vì sao chiến linh này tồn tại 600, 700 năm chưa tan biến chứ?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an