Chương 96: rồng có vảy
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lý Thu Phương cũng nhìn về phía quan tài thủy tinh, trong thanh âm mang theo chút khiếp sợ:
- Đây là một con huyết đao cơ cấp 7, có huyết mạch đặc thù, các ngươi nhìn khối tử diệu nguyên tinh bên cạnh đi, quái vật khổng lồ trong đó chính là “Rồng” của nàng, con rồng này đã có thịt có vảy, rõ ràng đã đến cấp 7! Theo như ta cảm ứng thì nàng ta có thể đã ch.ết hoặc tự phong ấn, khí tức rất tĩnh mịch nhưng vô cùng mạnh mẽ!
Lâm Duệ nhìn theo hướng ngón tay đối phương chỉ, ánh mắt đầy dị dạng. Hắn nhìn thấy trong khối tử diệu nguyên tinh gần đó, có một bóng dáng cao gần bảy trượng, toàn thân hình người, trên dưới bao tùm bởi một lớp vảy màu vàng óng, ở chỗ khớp nối là gai ngược nhô ra, hình tượng vô cùng mạnh mẽ.
Đó chính là “Rồng” của người Thiên Cực tinh, Liên Bang gọi là “thực trang chiến long”. Chỉ khi tu vi đến cấp 6, tiến vào cấp “Hóa Long”, mới thu được “Rồng”.
Độ sư gia nghe vậy thì nhíu mày hỏi:
- Khí tức tĩnh mịch nhưng mạnh mẽ? Quá mâu thuẫn!
- Đấy là vì ngươi chưa từng thấy!
Lý Thu Phương không chút để tâm đến Độ sư gia, nói tiếp:
- Đây là hình ảnh ta chiếu ra, hoàn toàn không diễn tả được điểm đáng sợ của nàng ta. Khí tức của nàng ta vô cùng mạnh mẽ, thân thể, khí tức của nàng ta như nối liền cùng khối khoáng mạch tử diệu nguyên tinh vậy, mạnh mẽ như mặt trời rực rỡ, có thể thiêu đốt bất cứ thứ gì vậy! Nàng ta chính là khởi nguồn biến cố hôm nay. Khoáng mạch tử diệu nguyên tinh đột nhiên bộc phát năng lượng là vì nàng ta, nhưng khí tức của nàng ta quả thật là đã tử vong, ta không cảm giác được chút sinh khí nàng. Có thể là nàng ta đã ch.ết rất lâu trước đây nhưng vì tử diệu nguyên tinh nên thi thể vẫn được bảo tồn hoàn chỉnh.
Nàng ta nói đến đây thì dừng lại:
- Ta đoán hành động của huyện úy Chu Lệnh Thì và Chu Thiên Mậu là vì huyết đao cơ này.
Tất cả mọi người vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ cũng có thể thấy được điều này. Cả huyện Ngân Nguyệt, thứ có thể hấp dẫn vị Chu công công cấp 5 kia chắc chắn chỉ có huyết đao cơ cấp 7! Một con huyết đao cơ cấp 7 sẽ là trợ thủ mạnh mẽ cho Hán Vương điện hạ, hơn nữa cấp bậc huyết mạch của nàng cũng rất cao!
Chỉ có Độ sư gia đầy nghi ngờ nhíu mày, chẳng lẽ Chu công công này định phục sinh huyết đao cơ sao, vấn đề là thế gian này làm gì có biện pháp phục sinh chứ? Nếu như thật sự có biện pháp sống lại thì đám đế vương, cường giả cấp 9 đang xếp hàng chờ bò ra khỏi quan tài rồi. Lại nhìn bố trí của huyện úy trước giờ, chắc chắn là đối phương có mưu đồ khác nhưng hắn chưa nhận ra.
Lâm Duệ lúc này lại nhìn khắp xung quanh màn hình ảo:
- Ở đó còn có rất nhiều quan tài thủy tinh, chừng 70 quan tài nữa, bên trong cũng có người nhưng hình ảnh mơ hồ.
- Lâm bộ đầu, đây là ta dùng pháp thuật “tâm tượng thuật” chiếu ra hình ảnh bị ta ấn tượng. Lực chú ý lúc đó của ta dồn cả vào huyết đao cơ cấp 7, chỉ vội vàng quan sát xung quanh, ta cũng không hiểu phù trận nên không hiểu chúng dùng để làm gì.
Lý Thu Phương có vẻ rất tôn kính Lâm Duệ, hỏi gì đáp nấy:
- Trong đó hình như là người sống, ta đoán không nhầm thì là hoàng duệ Đại Chu, ngươi nhìn kỹ có thể thấy có rãnh máu bên dưới quan tài nối với quan tài của huyết đao cơ cấp 7, ta đoán chú cháu họ Chu cần lấy huyết dịch của họ.
- Hóa ra là thế! Ta thấy nơi này còn có một quan tài trống không, vị trí ở đối diện với huyết đao cơ, dựa theo trận pháp thì là âm dương, động tĩnh, hư thực đối xứng, không biết là vì sao?
Độ sư gia nghe vậy thì hiểu ra:
- Ta biết bọn họ định làm gì rồi. Bọn họ muốn dùng thần hồn của huyết đao cơ của ngươi và thân thể con huyết đao cơ cấp 7 này, chế tạo ra yêu ma mới.
Tiếng nói của hắn có chút run rẩy:
- Các ngươi nhìn trận pháp bên dưới, rõ ràng là xuất từ tay cao nhân, bọn họ muốn thiêu đốt ba vạn bách tính huyện Ngân Nguyệt, kể cả súc vật, chắc lọc tinh hoa thần phách, để thần hồn và huyết mạch yêu ma mới tăng cao đến cực điểm! Nếu bọn họ thành công, sẽ tạo ra được huyết đao cơ mới vô cùng mạnh mẽ.
- Chế tạo yêu ma mới? Nếu là dựa vào linh hồn huyết đao cơ của ta làm chủ, vậy ta còn có thể khống chế không?
Lâm Duệ hai tay ôm ngực, suy tư nói.
- Thập Nhị ngươi nghĩ nhiều rồi. Đến lúc đó nguyên thần của nàng đã qua năng lượng tử diệu nguyên tinh tẩy luyện, còn hòa vào tinh hoa của thần hồn ba vạn bách tính huyện Ngân Nguyệt, huyết đao cơ mới thần hồn sẽ như trang giấy trắng, không để lại chút quá khứ nào. Vị Chu công công kia chắc chắn không sơ sẩy để lại tai họa ngầm nào đâu.
Độ sư gia thậm chí còn suy đoán Chu Thiên Mậu đang chế tao hộ pháp ma cho Hàn Vương điện hạ. Mấy vạn bách tính trong thành này đều là nguyên liệu hy sinh cả! Vị công công kia nhất định sẽ dùng hết khả năng để làm được trọn vẹn nhất.
Lâm Duệ ngưng thần nhìn màn hình ảo trước mặt:
- Nhưng bây giờ huyết đao cơ của ta vẫn chưa vào trong trận, điều này có phải nghĩa là chúng ta còn cơ hội không?
Độ sư gia ngẩng đầu nhìn quanh đám người, cười khổ nói:
- Ngươi có lẽ có thể ngăn bản bọn họ hoán đổi linh hồn nhưng bách tính toàn thành không còn cơ hội nữa rồi.
Thời gian từ khi gặp Lý Thu Phương mới chỉ trôi qua ba mươi hô hấp, nhưng đám người Tào Quân đã lùi lại đến cách hai mươi trượng, cau mày đau đớn ngồi xếp bằng trên mặt đất. Trương Thiên Thường cũng im lặng hồi lâu, sắc mặt ửng hồng như có thể há miệng phun ra lửa. Ngay cả Trương Thiên Thường là võ tu cấp 4 còn như vậy, dân chúng cả thành sắp tự thiêu ch.ết rồi!
- Không thể ngăn cản bọn họ đổi hồn. Chúng ta không có bất cứ cơ hội nào! Ta đã nói rồi, bên dưới có lượng lớn yêu ma, ít nhất tám con yêu ma cấp 4, mà chúng ta càng không phải là đối thủ của Chu công công kia.
Nàng chắp tay trước ngực, mười ngón tay tạo pháp ấn hình hoa sen. Ầm! Lửa trắng “thánh lôi kiếp hỏa” đột nhiên xuất hiện trên tay nàng, nàng nói tiếp:
- Nhưng ta có biện pháp để các ngươi rời khỏi thành Ngân Nguyệt. Có thánh lôi kiếp hỏa bên người, có thể giúp ngăn cản tránh các vị tự thiêu, nhưng số lượng người không nhiều, không thể vượt quá 100 người.
Mọi người nghe vậy không khỏi vui mừng, thầm nghĩ có cửa sống rồi.
Ngay cả Vương Sâm cũng vui mừng, thầm nghĩ đây là giải pháp tốt. Dù cho sau đó phải gắn bó cùng Quang Minh thánh giáo nhưng ít nhất cũng tốt hơn là thành không có thân phận. Chỉ là trong lòng hắn có chút không nỡ, thân thể nảy sinh bản năng kháng cự. Hắn nhớ đến đám nhỏ, hàng xóm láng giềng đưa đồ ăn cho hắn, nhớ đến đám người này làm hắn cảm động rơi nước mắt.
Vương Sâm không khỏi hung hăng tự đánh bàn tay, thầm nghĩ mình mới đến Thiên Cực tinh được bao lâu chứ, chưa từng tiếp xúc nhiều với họ, sao lại nghĩ đến cho họ rồi chứ? Đây là tối kỵ của dị thể hành giả, nên đi vẫn phải đi!
Trương Thiên Thường không lên tiếng, chỉ nhảy lên nóc nhà bên cạnh, ánh mắt buồn bực nhìn quét toàn thành. Lúc này toàn thành bao bởi tia sáng tím, nhiệt độ cũng tăng cao, hắn có thể thấy vài luồng lửa đã xuất hiện, đã có những người già không chịu được nữa, tự thiêu. Bọn họ sinh hoạt ở tòa thành này quá lâu, trong cơ thể tích trữ quá nhiều bụi mịn.
Trương Thiên Thường nắm chặt đôi bàn tay, ánh mắt đầy hung tợn:
- Vậy mời tế tự dẫn bọn họ rời đi.
Hắn vẫn muốn xông xuống dưới một lần, ít nhất cũng phải kéo theo vài tên ch.ết cùng.
Tào Quân trừng mắt lên nói:
- Đi? Đi cái gì chứ? Cả nhà ta 23 mạng ngươi, tế tự có thể mang theo được bao nhiêu chứ?
Mấy tên bộ đầu còn lại cũng cắn chặt răng, trong mắt tràn tơ máu.
Lâm Duệ không nói lời nào, chỉ nhìn hình ảnh Lý Thu Phương chiếu ra, nhiều yêu ma bên dưới như vậy, hắn sẽ thu được bao nhiêu điểm hồn lực chứ? Khéo đủ cho chữa trị Chiến Linh giới đến 30% ấy chứ!
Lâm Duệ híp mắt lại nhìn huyết đao cơ cấp 7 kia, lại nghĩ đến huyết đao cơ cấp 4 của bản thân và chiến tướng Chiến Linh giới cảm ứng được.
Nếu cứ thế bỏ mất thì quá tiếc rồi, hơn nữa đây cũng là cơ hội của hắn!
Lâm Duệ quả thật là nhìn thấy cơ hội, hắn tinh thông tri thức trận pháp cơ sơ và ngự pháp thần quyết, để hắn nhìn thấy sơ hở của trận đàn. Nói chính xác thì không phải trận đàn có sơ hở, mà vì hoàn cảnh bố trí là ở trong khoáng mạch! Đương nhiên người bày trận cũng không xuất chúng gì, giống như là cầm đồ của người khác, máy móc vẽ theo vậy!
Hắn còn chưa xác định rõ, nên gọi giới linh: “Giới linh, giúp ta tăng cơ sở trận pháp và ngự pháp thần quyết lên cấp đại tông sư.”
Thông báo: cơ sở trận pháp lên cấp đại tông sư tốn 1000 điểm hồn lực, ngự pháp thần quyết lên cấp đại tông sư tốn 3000 điểm hồn lực.
Lâm Duệ lập tức nhận được lượng lớn thông tin về hai thứ này. Ánh mắt hắn thêm sáng rực, xác nhận phán đoán của bản thân, nhưng vẫn rất nguy hiểm, có thể phải bỏ mạng.
Nhưng lúc này Lâm Duệ trông thấy một bóng hồng bên dưới, đây hẳn là hình ảnh Lý Thu Phương chỉ liếc mắt nhìn qua nên rất mơ hồ. Nhưng hắn lập tức nhận ra đấy chính là huyết đao cơ Cơ Tuyết Oánh! Nàng không chỉ y phục rách nát, trên người đầy rẫy vết thương, đôi mắt kia đầy nộ hận, tuyệt vọng và không cam tâm.
Cô nàng ngốc kia thật ngốc, cũng thật đáng thương, không có chủ nhân là bị bắt nạt đến mức này!
Lâm Duệ bắt đầu nghĩ nguy hiểm không lớn, ít nhất có một phần, à không năm phần mười chiến thắng! Ý niệm này vừa nảy sinh là hắn hung hăng chửi mắng Tiết Bá Cao một phen.
Bản thân hắn là học sinh tâm tính thuần lương, trước giờ làm việc cẩn thận lại bị Tiết Bá Cao ảnh hưởng thành như này! Năm phần mười gì chứ, rõ ràng là tự an ủi!
Ở nhà mình còn có em gái cần chăm lo nữa, sao có thể điên cuồng như vậy chứ? Không được, tuyệt đối không được, không thể ngốc như vậy được!
Lâm Duệ sau đó mặt không chút cảm xúc nói:
- Ta thấy chúng ta còn cơ hội, dù như nào, ta cũng muốn thử một phen!
Đám người nghe vậy thì giật mình nhìn Lâm Thập Nhị.
Lâm Duệ không chút khách khí vươn tay ra:
- Nhưng ta cần lượng lớn phù lục hai hệ lôi hỏa. Lý đại tế ti là thuật võ song tu, Độ sư gia nữa, ta cần phù lục trong tay hai người.
Lý Thu Phương không khỏi chấn động, hô hấp mãnh liệt. Nàng yên lặng nhìn Lâm Duệ, thánh lôi kiếp hỏa trong tay nàng bỗng bùng cháy mạnh hơn, tia điện lấp lánh.
Lý Thu Phương hít sâu một hơi rồi đầy khâm phục nói:
- Quả là người có duyên với thánh giáo, trên người của ngài quả thật có tâm quang minh!
Nàng thầm nghĩ thảo nào “Đại Quang Minh Thánh Vương” lại coi trọng Lâm Thập Nhị như vậy.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an