Chương 108: kiếm lớn
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
- Xích Thiên Ngự Lôi pháp cấp tông sư? ch.ết tiệt!
Chu Thiên Mậu lông mày nhíu chặt, không khỏi chăm chú. Hắn nhận ra độn pháp của Lâm Thập Nhị rất cao, đột phá đến cấp độ mới, không kém hơn độn pháp cấp cao là bao, thêm vào lực lượng quang minh huyết nữa, thêm phần biến hóa khó lường, có chút nhanh như ánh sáng lại giật đùng biến hướng như sấm sét.
Chu Thiên Mậu thậm chí còn hoài nghi đối phương đã luyện đến cấp đại tông sư. Mà không chỉ là Xích Thiên Ngự Lôi pháp, đao pháp của Lâm Thập Nhị cũng tinh gọn đến xuất sắc, xuất thần nhập hóa, hiển lộ hết kỳ diệu.
Vấn đề là tên này mới hơn 18 tuổi, mới chừng này tuổi đã luyện được hai loại công pháp trung cấp đến cấp tông sư rồi sao? Thiên phú như này Chu Thiên Mậu chưa từng nghe nói đến.
Vốn hắn cho rằng chỉ cần ba, năm kiếm là có thể giải quyết Lâm Thập Nhị rồi, nhưng đã qua mười hô hấp mà hắn vẫn chưa thể đánh trọng thương đối phương. Điều này làm hắn cảm thấy mình sai rồi, nếu biết như này thì nên chờ Lâm Thập Nhị đến gần rồi mới ra tay, giờ hắn bỏ không pháp trận đã mười hô hấp, pháp trận sắp rơi vào trạng thái dừng lại rồi.
Chỉ là lúc đó Chu Thiên Mậu không biết vì sao cảm giác nguy hiểm trào dâng, thúc giục hắn mau giết ch.ết Lâm Thập Nhị. Hiện giờ cũng như vậy, cảm giác nguy hiểm trong lòng hắn còn tăng lên, mãnh liệt như kim châm đâm vào tâm linh hắn.
Lúc này trái tim Chu Thiên Mậu khẽ giật, hắn nhìn về tay trái của Lâm Thập Nhị. Tên này một mực kết ấn, dùng thủ ấn dẫn linh thuật, nhưng hắn không hiểu là để làm gì. Chỉ có người luyện thuật pháp đến đỉnh cao mới làm được kết ấn bằng một tay.
Chu Thiên Mậu hai mắt híp lại, hỏi dò:
- Ngươi đạng làm gì vậy?
- Ta đang làm gì ư?
Lâm Duệ không hát nữa, ánh mắt đầy châm chọc nhìn đối phương:
- Trận pháp này rất cao cấp, đáng tiếc ứng biến rất tệ, ta đoán trận pháp này là các ngươi nhờ người khác bố trí hộ.
Chu Thiên Mậu nghe vậy thì không khỏi giật mình, trận này quả thật không phải do hắn bố trí. Hắn mới đến đây hôm qua, sao kịp bố trí trận pháp chứ. Trận này là do Huyết Vũ Miêu Thì bố trí, người này hiện giờ đang kiềm chế Trang Minh Nguyệt. Nhưng điều này có liên quan gì chứ?
Chu Thiên Mậu có chút hiểu ra:
- Ngươi là thuật sư kia?
Đối phương là người đã phá hủy góc đông nam của trận, đồng thời giết hơn trăm yêu ma, ma tu dưới trướng hắn. Hắn không khỏi lo lắng vu vơ nhưng rồi lập tức cố gắng trấn định lại.
Thủ đoạn như vậy Lâm Thập Nhị tuyệt đối không thể thi triển tiếp, ít nhất cần thời gian bố cục.
- Đương nhiên chính là ta. Ngươi hẳn là thuật võ song tu? Ngươi không phải kỳ quái ta đang làm gì sao, nhìn về phía sau ngươi đi.
Lâm Duệ khẽ cười nhạo.
Chu Thiên Mậu quay đầu lại, phát hiện khối tử diệu nguyên tinh khổng lồ đang răng rắc nứt ra từ bên trong. Hắn lập tức nghĩ đến thứ kia, sắc mặt hoảng hốt.
- Ta khi ở bên ngoài đã nghĩ hoàng viêm chiến long này vốn còn sống, nó một mực ở đây bảo vệ chủ nhân của nó. Nếu như vậy, giờ nó tỉnh lại thì sẽ ra sao nhỉ?
Lâm Duệ khẽ cười, đầy vui vẻ.
Mấy người ở đây nghe thấy hắn nói thì cùng biến sắc.
Chu Thiên Mậu gương mặt trắng bệch mất hết sức sống.
Trương Thiên Thường thì hai mắt tỏa sáng đầy phấn chấn. Hóa ra Lâm Thập Nhị thật sự có biện pháp!
Cơ Tuyết Oánh trong quan tài thủy tinh hai mắt thêm đỏ hồng!
Thanh âm răng rắc càng lúc càng lớn, vết rạn nứt cũng lớn hơn.
Chu Thiên Mậu không chút do dự bỏ qua Lâm Thập Nhị, quay người về pháp đàn. Hắn đang dùng toàn lực ngăn chặn khối tử diệu nguyên tinh vỡ nứt, cố gắng trấn áp lại hoàng viêm chiến long bên trong.
Hắn rốt cuộc hiểu Lâm Thập Nhị định làm gì. Vẫn là dẫn linh thuật nhưng tên này không dùng để quấy nhiễu trận pháp mà dùng để đánh thức hoàng viêm chiến long. Vấn đề là đối phương thật sự làm được! Chỉ dùng dẫn linh thuật cấp 1, quấy nhiễu khối tử diệu nguyên tinh khổng lồ kia, đánh thức hoàng viêm chiến long trong đó.
Lâm Duệ cũng không cần né tránh nữa, hắn đứng yên tại chỗ mỉm cười rồi ho khan kịch liệt, trong tiếng ho còn văng ra mảnh vỡ nội tạng nữa. Tình huống lúc nãy vô cùng nguy hiểm, đầu hắn đau nhức như muốn nổ tung lại còn phải đối phó với thái giám cấp 5 kia nữa.
Lâm Duệ nhiều lần cảm giác bản thân hẳn phải ch.ết rồi, khi đó hắn chỉ cần ứng phó sai một chút thôi là đi tong mạng nhỏ rồi! Nếu như vị thái giám kia kiên trì thêm 7, 8 giây nữa thôi, hắn cũng sẽ cạn kiệt chân nguyên, bó tay chịu ch.ết.
Vừa rồi hắn sử dụng chủ yếu là độn pháp, liên tục tiêu hao lượng lớn chân nguyên, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, hắn đã gần như cạn chân nguyên. Nên thật sự phải cảm tạ huyện lệnh đại nhân, nếu không nhờ lệnh bài Vũ Đức Đô Úy giúp tăng thêm toàn phương diện cho hắn thì khéo giờ hắn đã nằm xuống rồi!
Dù vậy tình trạng bây giờ của hắn cũng rất thảm, mới có cấp 3 đã phải đánh với cấp 5, dù chỉ đỡ 12 kiếm nhưng cũng phải trả giá lớn. Lục phủ ngũ tạng của hắn gần như bị đánh nát, nguyên khí cạn kiệt. Thái giám ch.ết bầm kia kiếm lực rất mạnh, lại vô cùng âm độc, có chút giống hóa cốt miên chưởng của kiếm hiệp, đánh thẳng vào nội tạng.
Lâm Duệ thật vất vả mới dừng lại được cơn ho khan, rồi vội quát lớn:
- Lão Trương! Ngươi còn ở đây làm gì?
Trương Thiên Thường vẫn một mực tụ thế, nghe hắn nói vậy thì gầm lên giận dữ:
- Không cần ngươi nói!
Cả người hắn nhảy lên, dùng sức toàn thân dùng ra chiêu “Kim Cương Phá Ma” mãnh liệt đập xuống pháp đàn.
Trái tim Chu Thiên Mậu như bị xiết chặt lại, hắn bây giờ cách Trương Thiên Thường hơn 10m, căn bản không thể ngăn lại, chỉ có thể dùng kiếm khí nỗ lực đánh lén quấy rầy đối phương.
Hắn lại phát hiện bản thân phạm sai lầm lớn! Tình thế đã đến mức này thì hắn vốn không nên nỗ lực cứu vãn tình thế. Vừa rồi hắn nên quyết đoán chạy trốn hoặc là trước khi hoàng viêm chiến long tỉnh lại, giết ch.ết Lâm Thập Nhị rồi rời đi!
Kết quả là giờ rơi vào cảnh đi không được, ở chẳng xong!
Kiếm khí leng keng đánh lên người Trương Thiên Thường, đâm ra mấy chục lỗ máu nhưng hắn không quan tâm, toàn thân nổi gân xanh, gương mặt dữ tơn, tập trung toàn bộ sức mạnh lên đôi quyền.
- Vỡ cho ta!
Chỉ cần đánh vỡ trận đàn này là chuyện hôm nay sẽ kết thúc, bách tính trong huyện thành sẽ được sống, không bị tự thiêu!
Theo một quyền của hắn nện xuống, toàn bộ mặt đất rung lắc, nứt chằng chịt. Như là có mạng nhện khổng lồ kéo dài đến hơn mười trượng vậy, cương lực hủy diệt và sóng xung kích quét ngang bốn phương tám hướng làm Lâm Duệ đứng cách đó bị hất lảo đà lảo đảo, suýt thì té ngã xuống đất.
Một quyền này của Trương Thiên Thường đã đánh nát gần nửa pháp đàn, nguyên lực phản phệ làm nổ tung toàn bộ phù văn, nguyên thạch!
- Sao ngươi dám?
Chu Thiên Mậu đã sớm đoán được tình thế, nhưng vẫn không tránh khỏi thống khổ nhắm mắt lại, ngực bụng sinh ra vô tận lửa giận.
Sau đó hắn thấy được một tình cảnh đáng sợ, quan tài thủy tinh chứa Cơ Tuyết Oánh đang nứt ra.
Con ngươi Chu Thiên Mậu trừng lớn, thầm nghĩ con huyết đao cơ cấp 4 này thoát ra sao? Nàng ta thức tỉnh huyết mạch nào vậy, sao mạnh như vậy? Không được! Hắn không chút do dự lách mình định chạy trốn. Hiện giờ hắn phải rời khỏi đây ngay nếu không hậu quả khó mà lường được.
Nhưng chớp mắt này, quan tài thủy tinh của Cơ Tuyết Oánh nổ tung, một bóng hồng xoẹt qua, lao đến Chu Thiên Mậu. Nàng đi sau nhưng đến trước, vừa lúc chặn lại Chu Thiên Mậu, hai tay quơ xiềng xích tinh kim nện như điên về hướng đối phương.
Lúc này nàng không cần dùng chiêu thức võ đạo gì, chỉ theo bản năng chiến đấu, dùng hận ý vô cùng và sát niệm ngưng tụ sức mạnh, nàng chỉ muốn giết thái giám trước mặt, bất kể phải trả giá như nào!
Keng! Keng! Keng! Keng!
Chu Thiên Mậu không ngừng lùi lại phía sau, hổ khẩu cầm kiếm khẽ tóe máu. Sức chiến đấu của hắn không tầm thường, vốn sánh ngang yêu ma cấp 5 bậc vương, nhưng giờ lại bị đánh đến đỡ trái hở phải. Lực lượng và tốc độ của hắn kém hơn huyết đao cơ trước mặt!
Cơ Tuyết Oánh múa xích sắt đập nhanh vùn vụt, sức mạnh kinh người làm Chu Thiên Mậu nhiều lúc không kịp phản ứng. Ngoài ra, xích sắt còn mang theo lực lượng lôi đình cuồng bạo, đánh vỡ cương khí hộ thể của hắn, làm động tác thân thể thi thoảng bị dừng lại, liệt diễm vô tận cũng đang cuốn lấy làm bỏng thân thể hắn.
Chu Thiên Mậu không khỏi cười khổ, đây chính là hoàng viêm huyết đao cơ, không, đây là biến chủng mới, kết hợp ba loại lực lượng: hỏa diễm, lôi đình và quang!
Đáng ch.ết! Hắn làm tất cả cuối cùng lại thành tặng không cho Lâm Thập Nhị, tự tay nuôi dưỡng yêu ma huyết thống vượt hoàng cho đối phương!
Hắn bỗng nhiên nhìn lại sau lưng, lạnh lùng nhìn Lâm Thập Nhị:
- Lâm Thập Nhị, nàng là hộ pháp ma của ngươi, ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Ta chính là nội thị trong phủ Hàn Vương điện hạ, sao ngươi dám dung túng yêu ma tập sát quan triều đình, ngươi muốn ch.ết sao?
Lâm Duệ nghe vậy thì mỉm cười, trào phúng nhìn Chu Thiên Mậu:
- Theo luật, phàm là ai cấu kết yêu ma, dùng yêu ma hại người thì tức khắc truy bắt, nếu dám phản kháng thì giết không tha! Bây giờ ngươi muốn bó tay chịu trói hay là tiếp tục phản kháng.
Hắn vừa nói vừa một tay kết ấn, vẫn là dẫn linh thuật!
Trương Thiên Thường cũng rất muốn giết Chu Thiên Mậu, hắn không thèm quan tâm đối phương là ai, cũng mặc kệ Hàn Vương, hắn chỉ muốn đối phương phải trả giá đắt! Nhưng hắn không xen tay vào được chiến đấu của hai người kia nên dứt khoát đi đến bên cạnh bảo vệ Lâm Thập Nhị, vừa quan sát chiến đấu vừa cảm thán:
- Thật là lợi hại, mới cấp 4 trung kỳ thôi, còn không dùng binh khí mà có thể áp chế lại cấp 5 đỉnh phong.
Đây chắc là huyết thống vượt hoàng! Lâm Thập Nhị có thể thu phục được Cơ Tuyết Oánh đúng là kiếm lớn rồi! Đợi phong ba kết thúc, mối liên kết giữa một người một ma này càng thêm sâu đậm, sau này sẽ không còn tai họa ngầm nữa!
Lâm Thập Nhị có hộ pháp ma này trợ giúp, giờ đã là nhân vật có tiếng tăm ở quận Vọng Thành rồi!
Lâm Duệ cũng cảm giác hôm nay hắn kiếm lớn rồi, hôm nay hắn đặt cược 1 ăn 200, và hắn ăn!
Vào lúc này, khối tử diệu nguyên tinh khổng lồ hai mươi trượng răng rắc vang lên, con hoàng viêm chiến long bên trong đột nhiên mở mắt, để lộ đôi mắt màu xanh da trời của nó!
Đôi lời của dịch giả: huyết thống hạ vị --> thượng vị --> trung vị --> vương --> hoàng --> đế. Huyết thống vượt vương là đã mạnh hơn vương nhưng chưa đến bậc hoàng, vượt hoàng là đã mạnh hơn hoàng nhưng chưa đến bậc đế ^^
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an