Chương 138: Chờ anh bình phục, chuyện đầu tiên chính là tìm phụ nữ...
Cô lại vẫn gọi điện thoại tới làm gì chứ?
Đường Hạo Nam cực kì bất ngờ, tim không khỏi chùng xuống.
An Nhiên từ dưới nách anh lấy nhiệt kế ra, sau khi xem nhiệt độ cơ thể xong, ghi chép lại, "Đường tiên sinh, tôi đi ra ngoài trước, các người cứ trò chuyện đi."
Lục Ngộ Hàn nhìn An Nhiên rời khỏi phòng bệnh, lại nhìn về phía Đường Hạo Nam đang nằm trên giường, "Ta gọi cho Nhiễm Nhiễm! Con nói với cô ấy vài câu! Đừng làm cho cô ấy lo lắng!"
"Người lại nói với cô ấy cái gì rồi hả? Con đã nhiều lần dặn đi dặn lại với người, không được nói cho cô ấy bất cứ tình huống gì của con! Con ch.ết sống có liên quan gì đến người ta chứ? Người ta hiện tại là thiếu phu nhân Đổng gia, luôn bị chuyện của chồng trước quấy rầy, sao người ta làm liệt phụ trinh tiết được nữa chứ?" Đường Hạo Nam nằm ở kia, nhìn Lục Ngộ Hàn, giọng điệu mang theo châm chọc nói.
Anh tin tưởng, khẳng định không phải Hạ Nhất Nhiễm chủ động muốn gọi cú điện thoại kia, Lục Ngộ Hàn lo lắng anh luẩn quẩn trong lòng, cho nên lại tìm cô tới khuyên anh mà thôi!
"Đường Hạo Nam! Là cô ấy gần đây chủ động gọi điện thoại hỏi ta tình huống..." Lục Ngộ Hàn nói chưa xong, Hạ Nhất Nhiễm điện thoại lại gọi tới rồi.
"Thấy không, cô ấy chủ động gọi đến!" Lục Ngộ Hàn tức giận nói, đi đến bên giường.
"Con không nghe!" Đường Hạo Nam không chút suy nghĩ nói, Lục Ngộ Hàn hừ lạnh, "Con kiêu ngạo cái gì mà kiêu ngạo?!"
Lục Ngộ Hàn nói xong, nhận điện thoại, lại vẫn mở loa ngoài, trực tiếp đưa điện thoại di động đặt ở bên tai Đường Hạo Nam, dù sao anh không có cách nào cử động, cúp điện thoại không được.
"Cậu?"
"Nhiễm Nhiễm! Hạo Nam ở đây, ta đem di động cho nó rồi!" Lục Ngộ Hàn giương giọng kêu hô, nói xong liền muốn đi ra, trừng mắt nhìn Đường Hạo Nam đang mặt không chút thay đổi.
Lúc đó, ở Singapore vẫn lại là đêm khuya, Hạ Nhất Nhiễm nằm trên giường, trong tay nắm chặt điện thoại, một tay ôm bụng. Tình hình hiện tại của Đường Hạo Nam cô đại khái đã rõ ràng, may mắn nhất chính là, không bị thiêu, tiếc nuối chính là anh hiện tại gần như toàn thân tê liệt, nghe nói phẫu thuật đã thành công, không nên như vậy mới phải.
Giống như có thể nghe được tiếng anh hít thở, nhưng anh cũng không nói chuyện, cô sắp xếp lại cảm xúc của mình.
"Anh có khỏe không?" Cô nhẹ giọng hỏi, âm thanh mềm nhẹ, ít đi cường thế lúc trước khi đối chọi tranh cãi với anh, bình tĩnh hòa nhã như vậy, trong giọng nói lộ ra nhàn nhạt quan tâm.
Đường Hạo Nam từ từ nhắm hai mắt, cố gắng xem nhẹ cái loại cảm giác đau lòng này, Hạ Nhất Nhiễm, liền trở thành một vết thương khắc sâu trong lòng anh như thế, trở thành vết sẹo không thể nào lành, mỗi khi nhớ tới, như là vết sẹo bị xé mở, đau đớn khó chịu.
Bất cứ người bình thường nào cũng đều cự tuyệt đau xót, Đường Hạo Nam anh hiện tại cũng khôi phục bình thường, không nghĩ muốn lại đau, cũng muốn bưới tới phía trước.
"Sao lại không nói lời nào chứ? Em biết tình hình hiện tại của anh có chút xấu, nhưng phẫu thuật cực kỳ thành công mà, chỉ cần anh tích cực cố gắng một chút, sẽ khôi phục bình thường..." Cô kiên nhẫn nói, cho rằng Đường Hạo Nam là cam chịu rồi.
"Hạ Nhất Nhiễm, tình hình của anh thế nào anh rõ ràng nhất. Em yên tâm, anh sẽ không ch.ết! Không phải nói không liên hệ nữa sao, tại sao lại liên hệ rồi?" Anh nhẹ giọng nói, híp mắt, bên tai là tiếng thở dốc của cô, rất nhẹ, cực kỳ nhẹ, cũng rất gần, giống như cô đang nằm ở đây trong lòng anh.
Thật là, tim anh lại đau rồi.
Loại đau đớn này làm tim đều đã xoắn xuýt, cảm giác căng thẳng co rút thành một cục, thật sự khó chịu.
"Em..." Nghe Đường Hạo Nam giọng điệu lạnh lùng như vậy, giống như không muốn cùng cô liên hệ, không biết có cố ý như vậy hay không.
Theo ý cô, Đường Hạo Nam là thật sự yêu cô.
"Muốn liên hệ cũng đừng lại liên hệ nữa! Em yên tâm, anh sẽ không ch.ết, sẽ tích cực làm vật lý trị liệu phục hồi chức năng!" Anh lại nói, trảm đinh tiệt thiết, giọng điệu có chút lạnh lùng.
"Anh đừng như vậy, em là thật hy vọng anh có thể tốt lên. Em xem hành trình, gần đây có chút thời gian, em đi Mĩ thăm anh..." Anh là cần cô đến đúng không? Cho dù là đi thăm hỏi sức khỏe...
Đường Hạo Nam nhíu mày, giây lát cảm thấy được tâm ý của anh khả năng lại bị người nào đó "mang đi", "Không cần! Anh nói rồi không gặp lại, liền sẽ không gặp lại em!"
Anh lạnh lùng cứng rắn cự tuyệt, trảm đinh tiệt thiết.
"Đường Hạo Nam! Anh đừng như vậy! Em biết anh muốn gặp em..."
"Hạ Nhất Nhiễm! Sao vậy, sau khi anh đã buông tha, em lại vương vấn không dứt được rồi hả?! Anh nói cho em biết, anh hiện tại không cam chịu! Anh là thật tâm không muốn gặp lại em nữa! Giống như em nói, thời gian sẽ phai mờ toàn bộ, trải qua trận lửa lớn lần trước, lúc bị khói đặc sặc nghẹn lúc cận kề với cái ch.ết, anh mới tỉnh ngộ lại rồi, cho dù hiện thực nhiều tàn khốc, dù như thế nào còn sống vẫn tốt hơn so với ch.ết! Trải qua lần này, anh đã suy nghĩ cẩn thận rồi! Sẽ không lại hành hạ chính mình, tiếp tục sống trong những hồi ức đau khổ kia nữa! Anh muốn đi tới! Anh muốn quên đi em! Quên hết toàn bộ quá khứ, lần nữa bắt đầu!"
Anh gằn từng tiếng, nói năng có khí phách nói.
Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, có phần khó có thể tin.
"Em nghĩ rằng anh sợ bị em nhìn đến dáng vẻ chính mình tê liệt như vậy, mới lạnh lùng với em đúng không? Anh nói đều đã là thật tâm nói! Hi vọng em cũng đừng đồng tình thương hại anh. Anh vừa rồi còn đang suy nghĩ, buông tha em, cũng là buông tha chính mình..." Anh lại bổ sung thêm.
Hạ Nhất Nhiễm nghe anh nói những thứ này, không biết nên khổ sở vẫn lại là vui mừng, tóm lại, nước mắt đã nhịn không được chảy ra rồi...
"Anh nếu thực sự nghĩ như vậy thì tốt rồi, tất cả mọi người không còn trẻ nữa, cũng đều không phải trẻ con nữa rồi. Trải qua nhiều chuyện như vậy, em đối với anh cũng đã không có bất cứ oán hận gì, em là thật tâm hi vọng anh có thể sống thật tốt, Đường Hạo Nam em từng biết trước kia, nhiều hăng hái a..."
Cô khàn giọng cười nói, âm thanh cực kỳ nhu, Đường Hạo Nam tim lại không ngừng đau đớn.
"Anh là thực nghĩ như vậy, xin em đừng gọi tới nữa, anh không muốn lại tiếp tục khổ sở, cám ơn quan tâm, em cúp máy đi, anh tạm thời không có cách nào cử động, không thể cúp điện thoại của em." Đường Hạo Nam ức chế cảm xúc, bình tĩnh nói.
Cô đã không thích anh, lại vẫn quan tâm cái gì?
"Uh"m, giữ gìn sức khỏe, kỳ thật..." Muốn nói cái gì, muốn nói lại thôi, vẫn lại là không nói thì hơn.
"Đại Hoàng ở bên này rất tốt, làm rất nhiều thủ tục, rất không dễ dàng mới mang được về đây, lúc anh gặp chuyện không may, nó liên tục kêu mấy ngày, Nini cũng vậy... Em..." Cô muốn nói, cô cũng vậy, ngừng rồi.
"Em còn đang nhắc tới cái gì? Hạ Nhất Nhiễm, sao anh lại cảm giác em đang quấn quít làm phiền anh? Là có ý gì vậy? Đường Hạo Nam anh đối với một người một người phụ nữ đã kết hôn hai lần không có hứng thú!" Cho rằng Hạ Nhất Nhiễm là đang thương hại mình, cho nên, cố ý nói thêm một câu.
Người phụ nữ kết hôn hai lần...
Trước kia anh cũng nói qua như thế, cô thật không bị tổn thương chút nào, giờ phút này, tim lại đang co rút.
"Đường Hạo Nam, anh đừng ngây thơ như thế! Em là thật tâm nghĩ muốn giúp anh..."
"Em cảm thấy được mình là chúa cứu thế của anh sao? Hay vẫn lại là Quan Âm Bồ Tát? Có lẽ trước kia đúng là như vậy, nhưng hiện tại, anh không cần rồi! Anh cần chính là bác sĩ cùng y tá!" Anh lãnh lùng cứng rắn nói.
Hạ Nhất Nhiễm cười cười, mu bàn tay lau nước mắt.
"Anh Hạo Nam..." Cái xưng hô này, đột nhiên thốt ra.
Đường Hạo Nam sửng sốt, tim lại mạnh mẽ chùng xuống thắt lại.
Đã rất nhiều năm không nghe được một tiếng "Anh Hạo Nam" như thế rồi...
Cô bé năm xưa trong giọng nói mang nồng đậm ỷ lại với anh, mỗi lần nghe cô gọi chính mình như thế, liền có loại kích thích đem cô ôm vào trong ngực mà bảo vệ.
"Lần trước mới vừa biết chỗ anh ở bị cháy, em liền lo lắng, nếu anh thực sự ch.ết... Trong lòng em cảm thấy cực kỳ tiếc nuối, sớm biết như thế lúc trước gặp mặt em nên gọi anh một lần như vậy rồi..." Cô nói xong, nở nụ cười, "Sau khi trong lòng thoải mái, đôi khi sẽ nhớ tới trước đây, đối với anh, tim vẫn lại là tồn tại một chút cảm kích. Có đôi khi sẽ nghĩ, cứ vẫn làm bạn bè như vậy thật tốt..."
Cô thì thào nói, một cảm giác không muốn dâng lên.
Đường Hạo Nam nước mắt cũng chảy ra, cảm giác cực kỳ phức tạp.
Cô chính là không thích, nhưng mà, đôi khi còn có thể nhớ tới anh đã từng đối tốt với cô, là ý này đi?
"Được, kiếp sau lại làm bằng bạn bè! Đời này bạn bè cũng không thể làm rồi!" Anh tiêu sái nói, Hạ Nhất Nhiễm tim hung hăng thắt lại, bụng cũng đang co rút đau đớn, hôm nay lại tới tháng rồi.
"Kiếp sau, không muốn gặp lại anh!" Cô vội vã nói câu, giống như cực kỳ dỗi.
"Đường tiên sinh..."
Lúc An Nhiên đi vào, lên tiếng gọi, phát hiện Đường Hạo Nam giống như đang gọi điện thoại, vội vàng che miệng, nhưng mà anh giống như đang khóc...
An Nhiên kinh sợ rồi.
Hạ Nhất Nhiễm là nghe được giọng của một cô gái, cực kỳ ngọt, cực kỳ đặc biệt, hẳn là y tá.
"Tạm biệt, hi vọng anh nói được thì làm được, không cần lại đạp hư thân thể, cố gắng làm phục hồi chức năng thật tốt. Làm phục hồi chức năng rất đau đớn, anh phải cố chịu đựng, anh Hạo Nam, cố lên!" Hạ Nhất Nhiễm chịu đựng đau đớn từ bụng truyền đến, lạc quan nói, sau khi nói xong, lập tức liền cúp điện thoại!
Cuộn mình ở trên giường, đau bụng cực kỳ khó chịu, từ ngăn kéo đầu giường, lấy ra thuốc giảm đau, không kịp đi lấy nước uống liền nuốt vào rồi.
Rồi sau đó, hình ảnh trước kia mỗi lần đến tháng khi đó, được người kia quan tâm chăm sóc, lộn xộn ngắt quãng ùa về...
...
Nửa tháng sau Đường Hạo Nam mới bắt tập vật lý trị liệu phục hồi chúc năng, đặc biệt vất vả, Lục Ngộ Hàn vẫn theo giúp anh làm vật lý trị liệu!
Đến ngày thứ mười bốn, anh miễn cưỡng có thể đứng lên rồi.
"Đường tiên sinh! Người giỏi quá!" An Nhiên nhìn Đường Hạo Nam chống xà kép có thể đứng lên, còn có thể đi vài bước, vui mừng rơi nước mắt, nhìn cô lau nước mắt, Đường Hạo Nam kinh ngạc.
"Cô khóc cái gì?"
"Vì người mà vui mừng! Người quá không dễ dàng rồi!" An Nhiên giương giọng nói, lau nước mắt, đi tới, đỡ anh.
Lúc Lục Ngộ Hàn đi vào, thấy một màn như vậy, không khỏi nhíu mày, "An tiểu thư, tôi có chuyện muốn nói với nó, mời cô đi ra ngoài trước!"
Thái độ của anh không phải rất tốt, An Nhiên vội vàng đem Đường Hạo Nam đỡ ngồi ở trên ghế, rồi sau đó biết điều nhanh chóng rời đi.
"Đường Hạo Nam! Con là có ý gì đây? Ta thấy con gần đây cùng cái cô y tá kia qua lại cũng thân thiết quá rồi!" Lục Ngộ Hàn trầm giọng nói, Đường Hạo Nam cầm nước khoáng, cật lực xoay vặn thật lâu mới mở được.
"Cậu, sao con cảm giác người so với mẹ con vẫn còn dài dòng hơn vậy? Con cùng An Nhiên xảy ra chuyện gì?" Đường Hạo Nam tức giận hỏi lại, tóc anh cực kỳ ngắn, gần như có thể nhìn thấy da đầu, cho dù cực kỳ gầy, khuôn mặt vẫn đang anh tuấn như đao khắc.
"Ta sợ con di tình biệt luyến! Đến lúc đó Nhiễm Nhiễm làm sao đây?!" Lục Ngộ Hàn tức giận quát.
"Cô ấy như thế nào, cùng con có quan hệ gì sao? Con như thế nào, lại cùng cô ấy có liên quan gì?"
"Con yêu cô ấy lại vẫn cùng cô gái khác thân thiết sao?! Đồng Y Mộng cho con bài học còn chưa đủ?!" Lục Ngộ Hàn vẻ mặt tức giận giáo huấn anh, Đồng Y Mộng kia đã mất tích, đến nay còn không có tung tích.
"Cậu, thật kỳ quái, người không phải thích cô ấy sao? Người đi theo đuổi cô ấy đi, quấy rầy đối thủ như con làm cái gì chứ?!" Đường Hạo Nam châm chọc nói, khôi phục dáng vẻ gợi đòn không ai bì trước kia, khóe miệng lại vẫn ôm lấy ý cười xấu xa.
"Huống chi, con đều nhanh quên cô ấy rồi! Hiện tại rất tốt nha, tất cả mọi người hướng tới phía trước! Con phải tiếp tục rồi! Tranh thủ khôi phục sớm một chút! A! Cậu người đoán xem sau khi con khôi phục, chuyện phải làm đầu tiên là cái gì?"
Đường Hạo Nam nói xong, di chuyển đến biên cạnh xà kép, cười hướng Lục Ngộ Hàn hỏi, không đợi Lục Ngộ Hàn trả lời, anh lại tà tứ cười nói: "Chuyện đầu tiên chính là tìm phụ nữ lên giường. Ai da! Đều sắp nghẹn ch.ết rồi!"