Chương 33: Chết.
Hai tay nắm chặt đầu sừng nhọn rồi trở ngược phần thân bị gãy lên trên giống như hai cái chùy cong vút lên, chiều dài nó khoảng chừng gần 60m mỗi cái với trọng lượng khoảng chừng 100kg. Trong lúc nhảy lao về phía Sơn Ngưu Vương hắn đưa tay lên cao rồi nhanh chóng vung mạnh xuống.
Rầm rầm!
Hai cái sừng gãy cứng chắc như hai cái búa lớn từ trên trời giáng xuống một đòn cực kỳ mạnh lên đỉnh đầu. Nó thân thể chao đảo một hồi rồi liên tiếp bước lùi ra sau.
Những bộ phận trên đầu nó bắt đầu có hiện tượng chảy máu rất nghiêm trọng, liên tiếp từng ngụm máu lớn đỏ ngòm chảy ra, chịu liên tiếp hai công kích cực mạnh ở một bên mạn đầu cùng trực diện trung tâm khiến đại não nó đau đớn như muốn vỡ nát, hộp sọ bên trong như bị trăm vết nứt nằm ngang dọc, nếu như không có lớp da giày giúp giảm thiểu một phần sát thương nếu không lúc này nó đã trở thành một cái xác ch.ết.
Hắn nhìn thấy thế rồi nhanh chóng lao nhanh tới, liên tiếp vung mạnh rồi giáng liên tục vào đầu của nó tạo ra cảm giác đau điếng người, máu cũng vì thế mà chảy ra liên tục. Lượng HP của nó lúc này vào khoảng 15% cùng MP khoảng 2% nên việc đánh lúc này đối với nó rất khó.
Rầm rầm!
Hắn giống như một tay thợ rèn lành nghề vậy, liên tiếp đánh xuống rất đều tay và cứ mỗi lần như vậy lại trúng vào một điểm duy nhất. Trên đỉnh đầu Sơn Ngưu Vương có lớp da dương đối mỏng cùng bộ xương cực kỳ dày nên mọi dư chấn tạo ra đều được chuyền xuống đều bên dưới nên cứ mỗi lần bị đánh vào đầu là nó lại tạo nên cảm giác rung lắc rất giữ dội. Như vậy càng khiến nó gặp khó trong khi đại não bị choáng vàng liên tục, không thể nào mà cấm cố được.
Càng đánh tới hắn lại càng hăng cùng mạnh tay hơn, uy lực cứ mỗi lần hạ xuống lại tăng lên một phần sát thương, cảm giác giống như hắn đang mượn lực tiếp lực vậy, hai tay uyển chuyển đều đặn, trông không có vẻ gì gọi là mạnh mẻ nhưng….
HP của nó cứ liên tục giảm xuống từng % nhỏ, thể hiện rõ nhất chính là làn da của nó dần dần chuyển sắc, lượng máu của nó chảy ra là quá nhiều, mặc dù sức phòng thủ nó cực mạnh nhưng không thể tấn công lại thì chẳng khác gì là một cái bao cát để cho hắn đánh vỏ.
Rầm rầm!
Nó lúc này như hoàn toàn lâm vào thế bí, chỉ biết gồng gánh chút tâm trí còn lại húc mạnh về phía trước. May mắn cho nó là vừa lúc hắn đánh xuống trúng là lúc nó lao lên, công kích của hắn lại trúng ngay trên cục u trên lưng còn nó nhanh chóng hất ngược đầu ra sau đánh mạnh vào lưng hắn.
“Ự…”.
Khóe miệng hắn hơi nhíu lên một chút rồi phát ra thanh âm, đòn vừa rồi của nó trông có vẻ đơn giản nhưng hai phần sừng gảy nhọn đâm vào lưng hắn tạo ra một lỗ sâu, trên miệng vết thương liên tục rỉ ra máu.
Hắn lại không hề để tâm tới nó vì hiện tại nội tại “Huyết Sát!!!” của hắn đã kích hoạt nên rất nhanh lượng máu mất đi đều được hồi phục trở lại.
Thời gian cứ duy trì như vậy, cả hai như một con thiêu thân đâm đầu vào trong đống lửa, không hề có một chút cảm giác đau đớn hay chùn bước, toàn lực tấn công mặc dù thương thế cứ liên tục hiện lên, toàn thân hắn dường như chỉ còn chừa lại khuôn mặt là không dính máu còn toàn bộ đều như tắm, lượng máu cả hai chảy ra rồi hòa trộn vào nhau trông không khác một trận tử chiến.
Phía xa, họ trông thấy cảnh này cũng phải giật thốt lên “hắn là ma quỷ”, thương tích như vậy làm sao một con người có thể chịu đựng, chỉ một vết cắt sâu trên da thịt thôi cũng khiến bản thân phải đau đớn một hồi lâu còn hắn lại liên tiếp chịu đựng…
“Tam Thức Bộ Pháp!!!”.
Hắn càng chịu nhiều vết thương càng khiến hắn mạnh hơn hẳn, giống như hắn đang mượn nhờ máu của bản thân cùng của Sơn Ngưu Vương để tế luyện đẩy cao sức mạnh bản thân, cứ mỗi một lần như vậy lượng sát thương hắn gây ra ngày càng lớn, con số lúc này có thể đạt hơn 10.000 dame so với lượng phòng thủ liên tục gia tăng của con boss.
Khóe miệng hắn hé mở một chút rồi đọc lên một cái chiêu thức, hắn nói quá nhỏ mà không một ai có thể nghe thấy, thậm chí nhìn thấy không miệng hắn hơi run lên một chút mà thôi.
Thân thể hắn dần dần xuất hiện biến hóa, phía dưới chân như có một tầng mở ảo khí lưu bao trùm, ở phía xa có thể cảm nhận được thân thể hắn lúc này như đang nhẹ đi cùng lối di chuyển hết sức bình thường. Nhưng trong cái bình thường đó lại ẩn chứa một cách thức cực kỳ lạ, cứ mỗi bưới chân đều không cố định mà chỉ di chuyển theo phương thức quái lạ, cứ đúng ba bước rồi dừng lại.
Rạch rạch!
Sơn Ngưu Vương liên tiếp húc lao về phía hắn nhưng do bộ pháp hắn quá tinh diệu nên chỉ có thể đâm vào khoảng không, hắn liên tiếp tránh né rồi bứng một bên mạn sườn rồi nhanh tay vung mạnh hai cái sừng đánh xuống, đầu bị gảy có rất nhiều cái gai nhọn rất sắc rất cứng, mỗi cái gai nhọn như vậy lại để lại một vết rách trên da rất dài, thậm chí còn cắt xuyên qua da rồi chạm trúng phần xương sườn.
Tốc đọ hắn rất nhanh, tới mức chỉ lóe lên một cái rồi lại xuất hiện ở nơi khác, cứ như có ba người như hắn đồng thời tấn công ba vị trí khác nhau trông rất ảo?
“Oi oi, cái chiêu thức quái quỷ gì vậy?”.
“Đây có phải chiêu thức tồn tại trong game sao?”.
Phía xa đang quan sát rất tỉ mỉ nhưng mấy ai có thể để ý tới mức mà nhìn xem chiêu thức tung ra như thế nào, Như Ngọc vẻ mặt có chút tối sầm lại nhưng trong ánh mắt lại xuất hiện vẻ hí hửng mong đợi. Còn Trâm Anh chỉ để tâm tới chiêu thức hắn tung ra mà thôi. Quá kinh ngạc nên ẻm liền thốt lên nhưng không một ai để ý tới.
Thời gian lúc này cũng dần kết thúc trên thông báo điểm boss xuất hiện chỉ còn lại trong vòng 2 phút nữa cùng lượng HP con còn còn khoảng 5%, nếu như không nhanh lên một chút thì không thể giết nó trong thời gian này.
Trong kia, hắn vẫn đang để ý tới từng giây trôi qua, trong cơ thể hắn đang dần nóng lên, hơi thở dần dần trở nên mạnh bảo, trong khóe miệng có một làn khói bốc ra như bên trong đang sôi sục, dần dần làn khói này bao bọc lấy toàn bộ thân thể hắn.
Lượng HP của hắn lúc này cũng chỉ vào khoảng 7%, cho dù được “Huyết Sát!!!” bổ trợ hút máu nhưng vẫn không thể kiềm chế được lượng sát thương con boss gây ra là tương đối lớn. Cứ mỗi đòn tấn công của nó liền đánh bay mất gần 30% máu, lúc này chỉ cần dính phải một đòn dù chỉ xoẹt qua cũng đủ để cho hắn game over.
“Đây có lẽ là đòn quyết đinh?”.
Hắn khóe miệng vểnh lên cười một cái rồi nói, điều này khiến tất cả phải giật mình.
“Anh ta đang cười?”.
Hai tay nắm giữ trung tâm cái sừng gảy rồi nhanh chóng chạy tới, hai chân đạp mạnh dưới đất rồi lao vút lên, khoảng cách 5m đối với hắn là quá ngắn, nhanh chóng tiếp cận một bên mạn sườn, nơi mà lớp da dày bên ngoài của nó đã bị cắt xuyê nqua một đường dài lộ rỏ thớ thịt đỏ ở trong đó.
Liên tiếp dẩm trên nên đất ba cái rồi đâm đầu, hai tay đưa về phía trước rồi hướng hai mũi nhọn về phía nó, đồng thời tung ra toàn bộ chiêu thức có thể lúc này.
“Xuyên Giáp!!!”.
“Chí Mạng!!!”.
“Vết Thương Sâu!!!”.
“Hút Máu!!!”.
…
Liên tiếp từng chiêu thức ánh lên một tia ánh sáng bao trùm lấy toàn thân hắn rồi dần dần đẩy về phía trước hai mũi sừng rồi tích tụ ở đó, ngay khi nhìn thấy điểm đó đã khiến cho cơ thể nhói lên một cảm giác rợn người, lượng sát thương gây ra là rất lớn. Với việc tiêu hao hơn 2.000 MP còn lại chỉ tập trung vào một kích như này quả là một lựa chọn nguy hiểm nhưng đâu thể có lựa chọn khác.
Phụp phụp!
Sơn Ngưu Vương phát hiện nguy hiểm nhưng không kịp phản ứng liền bị hắn đâm trúng, tại vị trí tay nắm đều đã lút sâu vào trong thân thể nó. Hắn rút hai tay ra rồi nhanh chóng nắm chặt nắm đấm rồi tung một quyền cực mạnh ngay phía sau đống gai nhọn sừng gãy khiến nó có thêm lực để tiến vào sâu hơn.
“Mụuuuuuuuuuuuuuuuuu”.
Nó bị dồn một lượng sát thương có thể xem là mạnh nhất từ trước tới giờ cùng nó ăn theo % máu đã mất nên lúc này gần như đó là toàn bộ sức lực còn lại của hắn. Trên hai nắm đấm xuất hiện từng vết rách lớn có thể nhìn thấu tận xương, cảm giác đau đớn như muốn đứt lìa tay nhưng hắn lại không có một biểu hiện để tâm tới.
Hắn đưa tay vào rồi rút ra, với một cái sừng dài gần 60cm đâm vào gần như toàn bộ khiến những bộ phận bên trong lồng ngực bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng cùng quả tim bị đâm xuyên qua. Hai cái sừng được rút ra để lại hai lỗ lớn bên mạn sườn nó, từ bên trong máu của nó chảy ra giống như hai cái ống bơm phun thành dòng.
Quá đau đớn, nó rống lên thanh âm gần như là cuối cùng, 5% máu toàn bộ bị rút xuống một cách nhanh chóng, chưa tới 2 phút HP của nó đã trở thành số 0 tròn trỉnh, thân thể to lớn của nó gục xuống nằm trên nền đất, hai mắt đỏ máu lúc này hoàn toàn mất đi chỉ để lại cặp mắt đen đục màu, khóe miệng nó máu cứ chảy ra không ngừng. Nó dần dần thở ra những hơi cuối cùng rồi ch.ết đi.
Thời gian kết thúc săn boss là 5s sau, nên lúc này toàn bộ như vỡ òa, quá suýt sát.
“Anh hai thật mạnh”.
“Đúng vậy”.
“Húuuuuuuuuuuuuuuuuuu”.
Nhìn thấy cảnh tượng cuối tất cả đều phải thốt lên, vẻ mặt lo lắng nay được thay vào bằng nụ cười lớn, sắc mặt hồng hào cùng cặp mắt ươn ướt. Toàn bộ gánh nặng bên trong lòng đều được hạ xuống. Ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn về phía hắn đang ngồi chống tay phía xa.
Hai người cùng đám Cẩu Tử nhanh chóng chạy lại rồi ôm hắn vào trong lòng, toàn thân hắn ướt đẩm máu, nó nhiều tới mức có thể vắt ra thành dòng. Không thể phân biệt được đó là máu của hắn hay là con boss nhưng vẫn cảm nhận được nó còn rất ấm.
“Đừng ôm mạnh như thế chứ. Ta còn một chút máu, không khéo bị hai người ôm ch.ết mất”.
(Câu này nghe có vẻ quen quen nhỉ)
----
Ai có điều kiện có thể ủng hộ bằng việc đẩy kp + đề cử, TLT để tiếp thêm động lực ta ra chương đều... đa tạ