Chương 55: Tụ tập

“Còn bạn nào chưa hiểu về vấn đề gì nữa không?”.
Say khi giải thích xong hai câu hỏi, Hồng Nhung tiếp tục nhìn về phía bên dưới rồi nói, ánh mắt nhìn chăm chú phía bên dưới cùng lâu lâu liếc mắt nhìn về phía hắn nhưng không thấy hắn có một chút để ý nào cả.


“Lớp trưởng không có bất cứ câu hỏi gì sao?”.
“Ta không”.
Nghe thấy chủ nhiệm hỏi như vậy hắn liền quay qua trả lời, toàn bộ giải thích từ đầu tới giờ hắn đã hiểu và biết từ trước nên những thứ này không mấy bổ ích với hắn nên không cần để tâm tới.


“Nếu không còn ai có thắc mắc nữa thì ta bắt đầu vào phần mục đầu tiên nha”.


Ngay sau khi hắn dứt lời, Hồng Nhung tiếp tục đảo ánh mắt lên tất cả những học viên còn lại mà không thấy một ai có ý định hỏi, sau một lúc giải thích thì Hồng Nhung đưa tay lên nhìn đồng hồ thì lúc này đã điểm 9h, một mốc thời gian không còn sớm nữa nên bắt đầu vào đề mục chính trong buổi đầu tiên.


“Hôm nay ta sẽ bàn luận về việc phối hợp ở trong game cùng một số lỗi hay gặp nhất trong thi đấu”.


Trên tay nắm lấy cái remote điều khiển, ngay từ lúc nhấn nút thì không gian xung quanh lại tiếp tục thay đổi, thay vì là một nơi yên tỉnh cùng cảnh quan đẹp đẻ một chút. Nhưng trước mặt họ lại là một khung cảnh thi đấu nhóm vói số lượng một bên khoảng chừng 4-5 người. Trông rất giống với việc đấu đội.


available on google playdownload on app store


“Các bạn quan sát video này rồi đưa ra cho cô ít nhất một nhận xét”.
Cái video này cũng thật là đặc biệt, nó không chỉ quay một chiều thôi đâu mà là quay theo hướng đa chiều, nên khi nhìn vào thì rất giống với việc đưa mắt quan sát, khung cảnh này giống như đang diển ra trước mặt của họ.


Thời gian video này không quá dài, chỉ khoảng 5 phút mà thôi nhưng với chừng đó thời gian thì việc tìm ra lổi cùng thiếu sót hơi khó.
“Thế nào. Khó quá không?”.
“Khó quá cô ơi, cho tụi em xem lại lần nữa đi cô”.


Hồng Nhung nhìn thấy cả lớp ngơ ngần nhìn nhau mà không biết trả lời như thế nào liền hỏi, nhưng ngay khi dứt lời, đám nữ sinh như muốn ồ lên, lần đầu xem video game rõ ràng như vậy khiến toàn bộ xem rồi bị cuốn đi lúc nào không biết mà quên việc quan sát để tìm ra lổi.


Không biết nên nói gì hơn nên Hồng Nhung đành phải phát lại video một lần nữa.
“Lần này nhớ quan sát kỹ vào nha, cô không phát lại nữa đâu”.
“Vâng, nhanh đi cô”.
5 phút sau!
“Thế nào, các em có phát hiện được gì không?’.


Hồng Nhung ngay khi dừng video liền quay xuống nhìn và chuẩn bị hỏi từng người nhưng mặt ai cũng trông rất tỉnh táo giống như phát hiện được thứ gì đó.
“Lan Anh em có phát hiện được gì hay không?”.
“Dạ”.


Người con gái có tên Lan Anh này được chủ nhiệm hỏi nên rất vui vẻ, Lan Anh nhanh chóng đứng dậy rồi nở ra nụ cười tươi tắn trông rất tự tin, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cửa sổ video rồi trả lời.
“Trận đấu này rất hay, thành viên đội bên kia cũng rất đẹp trai nữa”.


Câu trả lời của Lan Anh khiến cả lớp phải phá lên cười lớn “Ahah ahah”, ngay cả Hồng Nhung cung không kiềm chế được.
“Cô hỏi là nhận xét thiếu sót mà em trả lời sai đề vậy?”.
“Em ngồi xuống đi. Lan Nhi, em nhận xét thử xem”.
“Em không có nhận xét gì thưa cô”.
“Thùy Như, em nhận xét xem”.


“Em cũng không thưa cô”.
“…”.
Hồng Nhung không biết nên nói gì thêm, cảm giác như có chút hụt hẩng khi dùng một bộ video quá dễ để đoán mà không một ai có ý kiến gì. Liếc mắt nhìn xung quanh nhưng không một ai có biểu hiện nào nên lướt qua một hổi rồi hỏi cả lớp.


“Cả lớp không một ai có nhận xét gì sao?”.
Đợi một lúc lâu sau chưa thấy một ai trả lời, Hồng Nhung đang chuẩn bị lý giải một vài lỗi dễ nhìn nhất thì đột nhiên từ phía sau hàng ghế sau cùng có một thanh âm vang lên.
“Thưa cô, em chỉ tìm được một lỗi”.
“Thùy Trâm, em nói tiếp đi”.


Nhanh chóng hướng ánh mắt về phía lời nói phát ra, khi nhìn thấy Thùy Trâm đang đứng dậy thì Hồng Nhung liền nở ra một nụ cười nhẹ.
“Về cuối trận, em thấy người chơi pháp sư đội B tung chiêu bị lỗi”.
“Em nói rõ một chút xem”.


“Vâng. Nếu như lần tung chiêu sau cùng mà dùng một loại ma pháp khống chế diện rộng thay vì dùng chiêu sát thương lớn thì có khả năng chiến thắng cao hơn”.
“Rất tốt, đúng ý kiến của cô”.
“Em còn nhìn ra điểm nào nữa không?”.
“Không thưa cô”.
“Thế em ngồi xuống đi”.
“…”.


Ngay lúc Thùy Trâm ngồi xuống thì Thùy Trâm mới bắt đầu phân tích rồ lý giải một vài lỗi trong video cùng một số mẹo nhỏ. Tiêu tốn gần 30 phút để giải thích từng lỗi một cách chi tiết nhất cho tới lúc đồng hồ điểm 10h30 phút.
Thời gian này chình là thời điểm kết thúc buổi học ngày hôm nay.


“Reng reng”.
Tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên, ngay lúc này toàn bộ thiết bị điện tử như máy thu phát đều bị cưởng ép đăng xuất nên toàn bộ phòng học lại trở lại như ban đầu.


“Giờ học kết thúc tại đây, các em quay về nhớ chuẩn bị các vật phẩm thật kỹ càng, bắt đầu tiết sau ta sẽ tiến hành luyện lại vũ khí nha”.
Ngay lúc tiếng chuông kết thúc, Hồng Nhung bật đứng dậy rồi nói lớn.
“Vâng”.


Từ bên trong thang máy đi ra, hắn cùng Thùy Trâm đi ra một đoạn nữa thì thấy Trâm Anh cùng Như Ngọc đang đứng đợi hắn ngay phía dưới bậc thềm.
“Anh hai”.
Nhìn thấy hắn từ bên trong đi ra, Như Ngọc nhanh chóng đưa tay lên cao vẩy vẩy rồi gọi hắn.
“Cả hai ra trước sao không về KTX trước đi”.


Hắn nhanh chân đi lại về phía hai người rồi nói.
“Tụi em qua phòng của anh chơi”.
Trâm Anh nở ra một nụ cười nhẹ, ánh mắt đảo qua nhìn về phía Thùy Trâm rồi nhìn chằm chằm lấy hắn rồi nói.
“Đi thôi”.


Không đợi hắn kịp trả lời, Như Ngọc nhanh nhạy ôm lấy cánh tay phải của hắn rồi một mực kéo mạnh tay hắn đi về phía trước, Trâm Anh nhìn thấy vậy cũng không chịu nên ôm phía bên tay trái, hai quả ngực căng tròn tì chặt lên cánh tay rất mềm mại.
“Sát như vậy?”.


Phía sau lưng, Thùy Trâm nhìn thấy như vậy rồi nhẩm nhẩm trong miệng một hồi rồi đi theo.


Trên sân trường, dường như toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía của hắn với ánh mắt vừa hâm một, vừa ghen ghét vừa đố kỵ. Còn đám con gái thì nhìn về phía hắn với ánh mắt rất tò mò, cảm giác như xung quanh hắn có một luồng mị lực mạnh mẻ cuốn hút.


Mặc dù nhận biết được bản thân đang bị người khác nhòm ngó nhưng hắn lại ra dáng rất thản nhiên cùng không hề để tâm tới.


Hôm nay là ngày đầu tiên đi học nên đại đa số sinh viên còn đang tụ tập lài nói chuyện cùng bàn chuyện vui chơi ân uống nên KTX lúc này gần như vắng tanh, lâu lâu chỉ có rải rác một vài người đi qua rồi rời đi.


Khuôn viên KTX này quả thật rộng lớn, riêng diện tích sân trước cũng đã rộng gần 500m vuông, còn chưa kể xung quanh có từng hàng cây rất lớn được trồng cùng rất nhiều chậu hoa lớn được bố trí rất đều đặn, mỗi khi đi tới nơi này đều mang lại cho mỗi người một cảm giác thật thoải mái, không khí thoáng đảng cùng từng đợt gió mát thổi qua.


Bốn người tiến vào trong thang máy rồi đi lên tầng 20, ở bên trong vắng tanh không hề có một bóng người, xung quanh chỉ là những hành lang trống trải cùng hai phía được đóng kín cửa.


Khi tiến vào trong phóng, Trâm Anh cùng Như Ngọc nhanh chóng chạy ra mở hết toàn bộ cửa sổ bên ngoài rồi leo lên giường nằm rất thoải mái, trên gương mặt nở một nụ cười nhẹ rồi nhắm mắt tận hưởng cảm giác mát mẻ này, một thứ cảm giác mà tầng dưới thấp không hề có.
“Thoải mái quá đi”.


“Em muốn chuyển lên tầng 20 này quá”.
Như Ngọc nằm lăn lóc trên giường một lúc rồi quay qua nói.
“Đúng thật, ở trên này thật là mát mẻ, không giống như tầng dưới, cảm giác nơi này thông thoáng hơn nhiều”.


Trâm Anh cùng có một biểu cảm giống như vậy, ẻm hít vào một hơi sâu rồi thở ra rất nhẹ nhàng, cảm giác cơ thể nhẹ nhàng hơn hẳn.
“Muốn thì làm đơn xin chuyển phòng KTX thôi, dù sao trong góc cũng còn một căn phòng trống không có người dùng”.


“Hi hi, thế thì lát nữa về phòng em làm đơn chuyển đi, ở bên dưới ngột ngạt ch.ết đi được. Quan trọng hơn là ở gần phòng của anh hai”.
Như Ngọc nghe thấy hắn nói như vậy liền nở ra một nụ cười tươi tắn, với ánh mắt nhìn về phía hắn rồi nói.


“À đúng rồi. Đơn xin sử dụng đất của anh làm như thế nào rồi?”.
Trâm Anh đang thư thái nhưng bổng nhiên nhớ tới việc gì đó rồi quay qua hỏi hắn.


“Hôm qua ta nhận được giấy trả lời rồi. Nhà trường thông qua rồi nên chiều nay ta gọi chuẩn bị một ít đồ, có thể một hai ngày tới là có thể đưa vào sử dụng”.
Hắn bình thản trả lời.
“Anh thuê đất là gì sao?”.


Thùy Trâm vào phòng tắm thay đồ rồi đi ra thì nghe thấy Trâm Anh hỏi như vậy nên có chút tò mò, Thùy Trâm đi lại gần rồi đặt mông lên trên giường rồi quay qua hỏi hắn.
“Anh hai chuẩn bị mở quán bán thịt nướng nha. Được ăn thịt anh hai nướng là ngon nhất đó”.


Không đợi hắn kịp trả lời, Như Ngọc như muốn nhảy vào miệng hắn nên nhanh chóng trả lời thay hắn, gương mặt tươi tắn của Như Ngọc diện ra một nụ cười lời rồi nhìn về phía Thùy Trâm.
“Lúc trước anh cũng có giới thiệu như thế, thời gian rảnh em cũng muốn giúp”.


Thùy Trâm nghe thấy vậy liền trả lời nhanh chóng ở trong vô thức mà không hề suy nghĩ, sau khi dứt lời thì hình như trả lời hơi thiếu sót một chút nên tiếp tục quay qua hỏi hắn.
“Mà anh tính mở quán thịt nướng ở đâu vậy?”.
“Ngay phía bên ngoài cổng trường 100m”. Hắn quay qua rồi thản nhiên trả lời.


Cả bốn người ở trong phòng nói chuyện một lúc lâu mà chưa có dấu hiệu dừng lại, hắn thì không còn chuyện gì để nói nên nhanh chóng leo lên giường gác rồi nằm thư giản, ở phía bên dưới cả ba người tám chuyện vui vẻ mà không để ý tới xung quanh cũng như giờ giấc.


Cả ba người không biết từ lúc nào mà đã quen biết nhau cùng có một chút hiểu rõ về nhau như vậy.
----
- Đọc truyện ta nhớ like chương + thả tym nghen.
- Đh nào có điều kiện thì có thể donate để khích lệ tinh thần ta ra chương đều với nhiều hơn nè.


- Thấy truyện ta hay thì đừng quên đề cử nhé, còn cảm thấy truyện có điểm gì không phù hợp thì nhanh chóng bl bên dưới để ta rút kinh nghiệm nhé.
Đa tạ...!!!
Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ!






Truyện liên quan