Chương 54: Tiết học đầu tiên.

“A… Mệt quá….”.
Sau khi chơi hết một trận đầu tiên, Như Ngọc đưa tay lên cao căng toàn bộ thân thể rồi nói, sắc mặt ửng hồng cùng mồ hôi nhễ nhải ướt dẩm toàn bộ thân thể.
“Cả 3 người chơi rất tốt”.
“CLB bóng chuyền bất cứ lúc nào cũng hoan ngênh”.


Thế Anh từ trên ghế ngồi trọng tài đi xuống, hắn nhanh chóng đi về phía ba người rồi nở ra một nụ cười niềm nở rồi nói.
Được khen ngời như vậy khiến Trâm Anh cùng Như Ngọc vui vẻ trong người, cả hai nở ra nụ cười nhẹ gật đầu rồi hướng ánh mắt về phía hắn như muốn đợi câu trả lời.


“Cả hai thích thì tham gia đi”.
Trước ánh mắt mong đợi của hai người, hắn thở nhẹ một cái rồi trả lời.
“Vâng. Vậy thế thì em tham gia”. Trâm Anh quay về phía Thế Anh rồi nói.
“Tốt, vậy cả ba người đều…”.


Nhận được câu trả lời như vậy khiến Thế Anh vui hẳn lên, chưa vào năm học đã chiêu mộ được ba người cực kỳ tiềm năng, cả ba đều có kỹ năng cực kỳ giỏi. Điều này khiến hắn không kiềm được mà một lần nữa kiểm chứng lại chắc chắn.
“Không. Chỉ hai đứa nó thôi, ta không tham gia”.


Thế Anh nói chưa dứt lời thì bị hắn cắt ngang, lời nói của hắn khiến những người có mặt nhìn hắn với vẻ tiếc nuối. Còn Trâm Anh cùng Như Ngọc nhìn hắn rất khỏ hiểu, ánh mắt rung động nhìn hắn như muốn nói điều gì đó.
“Anh hai không tham gia thì…”.


Như Ngọc cuống cuồng nắm chặt tay hắn kéo về phía mình rồi nói, hai tay dùng lực bóp mạnh vào tay hắn như muốn giữ chặt không để hắn rời đi.
Trước biểu cảm của Như Ngọc như vậy hắn liền có phản ứng lại, tay kia đưa lên cao rồi xoa xoa đầu Như Ngọc một vài cái rồi nở ra nụ cười nhẹ rồi nói.


available on google playdownload on app store


“Đâu thể vì ta mà em bỏ đi cơ hội của mình, ta không thích chỉ vì thấy phiền phức thôi”.
“Nhưng…”.


Những người còn lại cũng rất ngạc nhiên khi thấy cả hai biểu hiện như vậy nhưng không hề nói nên lời, dường như ba người họ Như Ngọc dường như không chấp nhận lời nói của hắn liền muốn phản bác lại nhưng lại bị ánh mắt kiên định của hắn nhìn nên không nói thêm được gì hơn, hắn từ trước tới giờ chưa có một ai có thể khiến hắn thay đổi, chỉ cần lời nói ra thì chắc chắn sẽ làm mà không một ai có thể can thiệp.


Lúc sau, hắn quay người trở về KTX để hoàn thành đống giấy tờ mà hắn đã chuẩn bị, đợi khi bóng dáng hắn đi ra khỏi nhà thi đấu thì Trâm Anh cùng Như Ngọc mới thôi nhìn hắn, cả hai hơi cúi đầu cùng ánh mắt có chút đượm buồn.
“Đáng tiếc, một người giỏi như hắn lại không tham gia”.


Thứ hai tuần sau!
“Xin chào tất cả các bạn”.
“Hôm nay sẽ là tiết học đầu tiên trong học kỳ này”.
Hồng Nhung đứng trên bục giảng đưa mắt nhìn những người ngồi phía bên dưới rồi nói.


Trông sắc mặt ai ai cũng rất phấn khích, trên gương mặt nở ra một nụ cười nhẹ thích thú nhìn chủ nhiệm. Trên bàn mỗi người không có bất cứ một thứ gì ngoài một thiết bị giống như thu phát tín hiệu, đúng hơn thì nó khá giống với tấm card game lúc trước mà hắn dùng để đăng nhập.


“Buổi dầu tiên, ta sẽ thảo luận về việc đấu chiến thuật cùng một số chức năng trong game nên các bạn có thể thoải mái thảo luận cùng dò hỏi, cô sẽ trả lời cho các bạn”.
(Game lúc trước main thi tuyển vào ấy. Tên ta không nhớ nên các đh đọc rồi bl xuống bên dưới giúp ta cái nha :3 :3)


Hồng Nhung vừa nói vừa nhấn vào cái bảng điều khiến ở trên bàn giảng viên, ngay lập tức căn phòng này được chuyển đổi hoàn toàn, khung cảnh căn phòng đều được thay đổi khiến toàn bộ phải thốt lên kinh ngạc.


“Các bạn hãy nhấn vào tấm card có sẵn trên bàn để tiến hành đăng nhập và ta bắt đầu tiết học”.
Thấy toàn bộ học viên ngơ ngác như vậy khiến Hồng Nhung muốt bật cười nhưng không thể hiện ra ngoài mà nhanh chóng nhắc nhở.


Phía bên dưới nhanh chóng làm theo, nó trông rất giống với việc đăng nhập thi tuyển lúc trước nhưng nó vẫn có một số điểm rất khác biệt, cổng đăng nhập nằm ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, ngay từ lúc đăng nhập vào liền bị một đường kẻ xanh laze quét qua toàn bộ thân thể.


Ánh mắt hắn nhìn thấy như vậy cũng không lấy làm lạ vì việc này hắn đã trải qua đâu chỉ cả trăm lần, anh mắt hắn vẫn lãnh đạm như trước, ngay lúc tia laze quét kết thúc, trước mắt hắn là một cổng thông tin chứa toàn bộ thông số của hắn.
[ Tên nhân vật: Cậu hai.
Cấp: 1(1/10).
Level: 1 (0%).
Class: Pháp Sư.


Chỉ số cơ bản:
Sát thương: 100. <<=|=>> Sức sống (HP): 4000.
Tốc độ: 170.<<=|=>> Chính xác: 100.
Sức khỏe: 200.<<=|=>> MP: 200.
Trí tuệ: 100.<<=|=>>May mắn: 100.
Phòng Thủ: 200.<<=|=>>Pháp Thủ: 200.
Kỹ năng: Chưa khởi tạo.
Kết thúc. ]
Một lúc sau!


Toàn bộ học viên đều đã đăng nhập, vị trí ngồi vẫn giữ nguyên nhưng thay vào đó căn phòng học được thay bởi một trường huấn luyện rộng lớn với đầy đủ trang thiết bị ở xung quanh. Toàn bộ đều chưa được luyện chế trở thành trang bị sử dụng.


Cùng lúc này, ở bên cạnh mỗi người xuất hiện một túi bọc làm bằng da thú rất bền được thắt lại rất kín, đây đều là những trang bị cùng vật liệu ở trong đợt thi tuyển lúc trước, toàn bộ đều được hệ thống lưu giữ cũng như cấp phát lại cho từng người.


Đống trang bị của hắn trông có vẻ không nhiều, chỉ có một cái túi bọc không được nhiều như những người khác. Ánh mắt hắn nhìn xuống cũng chẳng có bất cứ một cái dao động nào, trông có vẻ ít nhưng toàn bộ ở bên trong đều là những thứ tuyệt phẩm.


Bên cạnh những vật liệu đó còn có một thanh Katana rất dài cũng nằm ngay ngắn, để lộ một phần phía trên khiến những người khác phải ngạc nhiên. Toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn cũng nhưng thanh Katana ở kia.
“Lớp trưởng, không phải class của anh là Pháp Sư sao? Sao trang bị lại là thanh Katana?”.


Đứng bên cạnh hắn có một vài người tò mò rồi quay qua hỏi hắn.
“Chỉ là may mắn nhặt được mà thôi”. Hắn thản nhiên trả lời.
“Được rồi, ta bắt đầu tiết học thôi”.


Trên cao, Hồng Nhung thấy phía bên dưới râm ran như vậy liền nhắc nhẹ. Ngay lập tức những học viên khác bắt đầu ổn định lại vị trí.
“Đầu tiên, cô sẽ giới thiệu lại toàn bộ mọi thứ cần ở trong game cũng như một số quy định của nhà trường”.


“Chắc các bạn củng đã biết, ngày nay toàn bộ game đều được thiết lập để người chơi có thể tư duy cùng sáng tạo nhiều nhất nên việc thứ nhất là toàn bộ những trang bị, kỹ năng… là các bạn tự mình tạo ra. Toàn bộ chỉ số cùng tính năng của nó sẽ được hệ thống kiểm duyệt rồi cấp lại chỉ số phù hợp nhất”.


“…”.
Hông Nhung lý giải một hồi lâu về những thứ cần ở trong game cũng như một số điều luật cũng như một số thứ quan trọng cần phải được để tâm nhiều nhất.


“Thế các bạn có vấn đề không hiểu cần lời giải đáp hay không? Cô sẽ lý giải toàn bộ trước lúc tiến vào đề mục tiếp theo”.
Nhìn thấy phía bên dưới rạo rực như vậy, đa số đều là những điều khó hiểu mà giảng viên chưa lý giải đủ chiều sâu để tiếp thu hết toàn bộ.


“Thưa cô, em không thấy việc cô đề cập tới việc thăng level trong game cũng như việc lên cấp độ cũng như thời gian để chơi”.
Ngay khi Hông Nhung vừa dứt lời thì phía bên dưới có một thanh âm trong trẻo vang lên, ở phía cuối lớp có một người đưa tay lên cao thu hút ánh nhìn của giảng viên rồi nói.


“Đúng là việc này cô chưa đề cập, cảm ơn ý kiến của em nha”.
“Trước tiên, cô sẽ chia câu hỏi thành hai phần lớn, đầu tiên cô sẽ trả lời về việc lên level và tiếp theo sẽ lên cấp độ class nha”.


“Trong chương trình học thì việc lên level sẽ là việc được đại đa số sinh viên sẽ lựa chọn đầu tiên, gần như nó là một vấn đề quan trọng nhất đối với mỗi người”.


“Có rất nhiều cách để thăng level. Cách dễ nhất chính là đi săn các bãi quái lớn nhỏ ở trên bản đồ để kiếm exp, tham gia các event của trường, tham gia đấu trường, đấu xếp hạng,… Và càng lên cao thì việc kiếm exp sẽ càng ngày càng khó lên cùng lượng exp tiêu tốn sẽ lớn hơn rất nhiều”.


“Vấn đề thời gian kiếm exp sẽ là thoải mái, bất cứ thời gian nào cũng có thể chơi mà không bị áp đặt ở bất kỳ một khía cạnh nào cả”.
“Sẵn tiệt cô sẽ giải thích thêm về việc rớt đồ từ những bải quái đễ các bạn dễ hiểu”.


“Mổi bãi quái đều có chung một lượng tỷ lệ rớt đồ nhất định, và nó tùy thuộc vào khả năng may mắn của các bạn”.
“Tỷ lệ rớt đồ từ quái nhỏ sẽ là 20% đồ thường hay các bạn gọi là rác, 15% đồ tốt, 10% đồ hiếm, 5% đồ trác việt, và 1% độ siêu việt hay đồ siêu phẩm”.


“Đối với boss thì tỷ lệ nó sẽ cao hơn một chút, đồ thường có tỷ lệ rớt là 80%, đồ tốt sẽ là 50%, đồ hiếm 30%, đồ trác việt sẽ là 15% và đồ siêu việt là 5%, cuối cùng sẽ là trang bị huyền thoại với tỷ lệ rớt sẽ là 1%”.


“Dễ dàng nhận biết nhất chính là mỗi kiện như vậy sẽ có một vòng tinh quang phát ra trông rất bắt mắt, từ thấp tới cao tương ứng sẽ là trắng, xanh, vàng, cam, tím, đỏ”.


“Tiếp theo cô sẽ trả lời về việc thăng cấp class, tổng cộng sẽ có 10 cấp độ và cứ mỗi cấp độ như vậy sẽ giúp các bạn có ngưởng sức mạnh khác biệt, còn việc thăng cấp như thế nào thì các bạn có thể tham gia diễn đàn hỏi sinh viên khóa trên cùng tự mình tìm hiểu, vì đây là điểm đánh giá năng lực của các bạn nên cô sẽ không giúp được”.


“Tiếp đến còn bạn nào chưa hiểu gì nữa không?”.
“Thưa cô, em vẫn chưa hiểu giữa việc PK giữa các học viên cũng như lợi ích cùng hậu quả của nó như thế nào ạ”.


Gương mặt Thùy Trâm có một chút suy nghĩ hơi khó hiểu, đợi chủ nhiệm giải thích câu hỏi đầu tiên xong liền nhanh chóng đưa tay lên cao rồi hỏi.


“Việc PK này thì nhà trường không quản xuyết các bạn, bất lúc nào cũng có thể diển ra nhưng hậu quả việc đó sẽ bị đánh giấu truy sát và mỗi người như vậy sẽ bị những bạn sinh viên khác nhận nhiệm vụ truy đuổi, lợi ích của việc bị đánh giấu truy sát là tỷ lệ gia tăng % exp cùng một số thứ khác sẽ được đẩy tăng lên”.


“Việc bị giết ch.ết ở trong game có thể khiến những trang bị của bạn bị hỏng, giảm lượng exp nhất định, cao hơn thì bị giảm level, quan trọng hơn là sẽ bị cướp mất trang bị, thế nên các bản cố gắng cẩn thận trong việc này”.
----
- các đh đọc truyện ta thì đừng quên like chương + thả tym ở bên ngoài cho ta nha.


- Đh nào có điều kiện có thể donate cho ta để khích lệ việc ra chương nè.
- Thấy truyện ta hay thì đừng quên đề cử cho ta nha, còn thấy truyện ta thiếu sót cái gì thì có thể bl góp ý cho ta nhé.
Đa tạ...!!!
Chúc các đh đọc truyện vui vẻ!






Truyện liên quan