Chương 57: Bí mật của Như Ngọc.
Sáng sớm hôm sau!
“Reng reng”.
Tiếng đồng hồ báo thức vừa vang lên.
Thùy Trâm ở trên giường quay qua quay lại một lúc lâu, hai tay liên tục mò mẩn xung quanh nhằm tìm kiếm cái điện thoại. Ngay khi đưa tay chạm vào màn hình, tiếng chuông báo thức vụt tắt đi.
Đưa điện thoại lên phía trước mặt, Thùy Trâm mở mắt nhìn vào thì thấy đồng hồ đã điểm 6h30 sáng, quá hột hoảng nên Thùy Trâm nhanh chóng bật người dậy rồi nhanh chóng đi xuống giường rồi đi về phía nhà tắm.
15 phút sau!
Thùy Trâm từ trong nhà tắm đi ra rồi chuẩn bị áo quần để chuẩn bị tới lớp, sau khi thay đồ xong thì mới để ý đến. Ánh mắt Thùy Trâm nhìn về phía giường tầng 2 để gọi hắn dậy chuẩn bị đi học nhưng chiếc giường hoàn toàn trống trơn giống như cả tối hôm qua hắn không về.
Đúng là như vậy. Tối hôm qua, ngay khi dọn dẹp xong thì hắn có trở về phòng để tắm rửa rồi đi ra ngoài từ lúc nào mà Thùy Trâm không hề hay biết.
Do quá kiệt sức nên vừa về tới phòng, Thùy Trâm đã ôm trọn cái nhà tắm gần 30 phút mới chịu đi ra, không phải do bản thân quá thoải mái hay như thế nào mà đi ra chỉ quấn trên người một chiếc khăn tắm màu trắng vất từ phía trên ngực rồi xuống tới giữa bắp đùi.
Cũng là lúc đó mà quên để ý tới hắn, chỉ biết được lúc hắn đi vào phòng tắm thì Thùy Trâm đã sấy tóc cùng mang vào một bộ đồ ngủ rồi leo lên giường ngủ từ khi nào mà không hề hay biết.
Từ trong nhà tắm đi ra, hắn liếc mắt nhìn về phía Thùy Trâm đang nằm ngủ no say một lúc rồi hắn quay người đi ra bên ngoài.
Thời gian lúc này cũng đả gần 11h tối nên khung cảnh KTX rất vắng vẻ, toàn bộ đều đã đi vào giấc ngủ, chỉ một mình hắn đi trên đường hành lang với ánh đèn sáng chói rồi bước chân đi xuống từng bậc cầu thang.
Ngay khi đi ra phía bên ngoài sân, ánh mắt hắn nhìn ngó xung quanh một lúc rồi bắt đầu rời đi.
Hướng đi của hắn chính là đi tới phòng học, ngay khi tiến vào bên trong, hắn đưa tay bật công tắc đèn rồi đi về vị trí ghế ngồi của hắn.
Từ trong túi quần lấy ra hai cái tấm card đăng nhập của trường ở trong tay rồi đồng thời nhấn nút khởi động để đăng nhập.
Ngay lập tức lúc này có một cảnh tượng xảy ra là hai cái tài khoản này đã bắt đầu dung hợp với nhau tạo thành một thể thống nhất.
Ngay khi tiến vào cổng đăng nhập, toàn bộ chỉ số của hắn bắt đầu hiện lên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào những chỉ số này rồi suy ngẩm một lúc.
“Chắc có lẽ nên điều chỉnh chỉ số lại một chút cùng tạo một vài kỹ năng”.
[ Tên nhân vật: Cậu hai.
Cấp: 1(1/10).
Level: 1 (0%).
Class: Pháp Sư.
Chỉ số cơ bản:
Sát thương: 50. <<=|=>> Sức sống (HP): 2000.
Tốc độ: 50.<<=|=>> Chính xác: 50.
Sức khỏe: 50.<<=|=>> MP: 200.
Trí tuệ: 50.<<=|=>>May mắn: 50.
Phòng Thủ: 50.<<=|=>>Pháp Thủ: 50.
Kỹ năng: Chưa khởi tạo.
Kết thúc. ]
“Chỉ số ở mức trung bình như thế này chắc là được rồi”.
Hắn thở nhẹ ra một hơi rồi nở một nụ cười kỳ dị, ánh mắt của hắn ra một vẻ rất là thâm thúy giống như đang ấp ủ một âm mưu gì đó.
“Tiếp tục”.
Hắn bắt đầu di chuyển đến một cổng game khác, đó là nơi mà những sinh viên bắt đầu chọn lựa lại lớp class lần cuối cùng cũng như sáng tạo ra những kỉ năng của riêng mình rồi để hệ thống kiểm tr.a rồi cấp lại chỉ số.
Hắn nhanh chóng tiến vào bên trong!
Trước mặt hắn là một NPC đã được thiết lập với nhiệm vụ hướng dẩn những sinh viên mới vào trường.
“Xin chào vị học viên, không biết tôi có thể giúp gì cho cậu”.
“Ta muốn quyết định class cũng như chế tạo kĩ năng”.
“Ồ, vậy cậu có thể điền toàn bộ thông tin vào trong bảng điều khiền này, ngay khi hoàn thành tôi sẽ dẩn cậu đi đến trường đào tạo kĩ năng”.
Sau khi nghe thấy lời của hắn nói thì NPC này lấy từ trong hộc tủ một thiết bị điện tử khác với màn hình khoảng chừng 7inch rồi đưa cho hắn.
Ở bên trên màn hình bắt đầu xuất hiện một bảng ứng điều khiển ba chiều quét toàn bộ thân thể của hắn rồi hiển thị những thông tin từ trước của hắn, lần điều chỉnh này chính là lần được sửa đổi cuối cùng của sinh viên từ giờ cho tới khi ra trường.
Ngay khi nhập vào toàn bộ thông tin, hắn thu lại toàn bộ cảm ứng rồi đưa lại cho người NPC rồi cả hai đi về phía trong góc, nơi đó có một cánh cổng rất lớn được nối liền với một trường huấn luyện kĩ năng.
Đẩy cánh cửa mở ra rồi tiến vào bên trong, người NPC này không có nhiệm vụ phụ trợ sinh viên chế tạo kĩ năng nên đi ra phía bên ngoài chờ đợi.
Trường huấn luyện này có diện tích rất lớn, nó còn lớn hơn cả nha thi đấu bóng chuyền lúc trước hắn tham gia đâu chỉ gần 10 lần, và ở bên trong này được chia làm rất nhiều phân vùng class khác nhau với những bức tường chắn ngăn cách.
Khoa CN Game này bao gồm những class: Đấu Sĩ, Chiến Sĩ, Tanker, Xạ Thủ, Pháp Sư, Vỏ Sĩ, Khí Sĩ (kiếm sĩ, thương sĩ,…). Và có tổng là 7 lớp khác nhau được sắp xếp theo thứ tự class.
Hắn không chần chừ thêm nữa mà nhanh chóng tiến về phía căn phòng ở phía xa kia, đó là nơi mà class Pháp Sư sử dụng để tạo kĩ năng cũng như đó là nơi kiểm duyệt cuối cùng mà hắn cần phải sữ dụng.
Ngay lúc tiến vào, hệ thống đã yêu cầu kiểm tr.a tổng thể của hắn một lần nữa mới cho phép hắn đi vào bên trong. Sau khi kiểm tr.a xong, hệ thống nhận định thông tin của hắn là chính xác liền nhanh chóng mở cửa.
Từ bên trong túi đồ, hắn lấy ra cây kiếm phép mà lúc trước hắn thi tuyển mua được, hắn nhìn lưỡi kiếm một lúc rồi mới đi về phía trước và bắt đầu chế tạo kĩ năng.
1 tiếng sau!
“Cậu tạo kĩ năng xong rồi sao?”.
Từ bên trong đi ra, hắn nhanh chóng được NPC ban nãy hỏi thăm.
Hắn không có quay lại mà gật đầu một cái trả lời rồi đi ra bên ngoài.
“Còn lại cũng chỉ việc chế tạo vũ khí nữa mà thôi”.
Hắn vừa đi vừa lẩm nhẩm trong miệng một lúc lâu rồi suy nghĩ một hồi lâu.
“Cũng đã lâu lắm rồi phải không? Đã tới lúc ngươi nên xuất hiện trở lại thôi”.
Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một loại vũ khí, thứ mà trước đây hắn đã từng sử dụng, một loại vũ khí đỉnh cấp do chính hắn tạo ra với tên gọi “**”. Một loại vũ khí đã khiến biết bao nhiêu người phải kinh hải trước hắn.
Nhưng đó lại không phải là vũ khí hắn xem là mạnh nhất, thứ được xem là vũ khí mạnh nhất của hắn đó chính là “**”.
“Không biết bao nhiêu là kỷ niệm, không biết người ấy bây giờ như thế nào?”.
“Không biết người ấy đang ở nơi nào trên tinh không này”.
“Ta thật muốn biết”.
Ánh mắt hắn đưa lên cao nhìn vào vô vạn tinh không ở trong game rồi than thở một hồi, ánh mát lãnh đạm của hắn như bắt được chút sức sống, cảm giác ánh mắt này của hắn rất là ma mị, từ sâu thẳm bên trong nhưu đang có một chút dao động nào đó.
Than thở một hồi, hắn lấy từ trong túi đồ ra toàn bộ những vật liệu dùng để chế tạo, từ lúc thi tuyển, hắn đã đi săn rất nhiều boss khủng và thu về được một lượng lớn loại thể thạch (là những chất liệu siêu quý từ những con boss cấp cao sản sinh ra).
Những viên thể thạch này rất đa dạng về màu sắc cũng như biểu hiện cho sự quý giá cũng như đánh giá loại nào là tốt nhất. Trên tay hắn nắm chặt một viên thể thạch lớn hơn quả bóng đá một chút, xung quanh nó là những đường rảnh sắc bén cùng từng cái gai nhọn xung quanh, toàn thân nó bao trùm một màu đò tinh khiết đại biểu cho phẩm chất của nó càng mạnh. Trọng lượng của nó rất nặng, nếu để cho người bình thường rinh lên là điều không thể nhưng chừng này đối với hắn lại rất nhẹ nhàng, hắn chỉ dùng một tay để nâng lên mà không hề có một chút biểu cảm nào.
Loại vũ khí này của hắn được chế tạo không phải dùng búa đe để đánh xuống tạo thành những mảnh ghép của nó hay thạm chí là khuôn của nó, mà là một loại luyện chế rất đặc biệt. Thuốc dẩn của nó chính là máu của hắn, để luyện thành công cần phải có thời gian ít nhất là mấy năm liền nhưng đối với hắn thfi không hề khó một chút nào, khả năng luyện khí của hắn đã đạt tới trình độ thượng thừa nên từng bước xử lý rất cặn kẻ nên không thể có một chút sai sót nào.
Chưa kể, đây chỉ là những loại vật liệu chế tạo quá thấp, ngoài ra đây là ở trong thế giới game nên mọi việc diễn ra không hề khó khăn một chút nào.
Linh hồn của hắn lúc này không được xem là quá mạnh nhưng với chừng này cũng đủ để thi triển khả năng luyện khí của hắn. Với việc phân tích thông số linh hồn như này có thể tạo được một điều kiện tu luyện cực kỳ rộng đối với hắn nhưng đáng tiếc, kiếp này hắn lại một mực gạt bỏ việc tu luyện mà chỉ cầu một cuộc sống thật an nhàn mà thôi.
Trong suốt thời gian hơn 5 năm, hắn dùng việc quan hệ với Như Ngọc đồng thời tu luyện một bộ công pháp tên gọi là “Hoan Hỉ Công”, đây là công pháp dùng âm bổ dương, âm dương hòa hợp rồi sinh ra ngũ hành tương liên, toàn bộ quá trình tu luyện công pháp này được hắn tích trử lại trong suốt thời gian dài nên lúc này có thể mang ra sử dụng được.
Có một bí mật mà hắn từ trước đến giờ không một ai biết ngoài hắn, việc Như Ngọc có một khả năng cực kỳ đặc biệt và nó ảnh hưởng rất lớn tới nó, “Thuần Âm Chi Thể”. Là một loại thể chất cực kỳ đặc biệt và nó có khả năng giúp gia tăng tốc độ tu luyện tới mức cao nhất, và những người sở hữu thì loại dị thể này là một trong những thiên tài tu luyện. Nếu như mang loại dị thể này mà không tu luyện thì sẽ gây ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, chỉ cần sống đến tuổi 20 thì toàn bộ khí âm tích tụ đạt tới đỉnh điểm nó sẽ bắt đầu quay chuyển rồi lan tỏa khắp cơ thể, tới lúc nó xâm chiếm toàn bộ thì chắc chắn sẽ ch.ết đi mà không một ai có thể cứu giúp được.
Với lượng khí thuần âm được hắn dùng “Hoan Hỉ Công” hút ra rồi luyện hóa đi tích trử lại nên đã góp phần không nhỏ trong việc giảm thiểu sự nguy hiểm cho Như Ngọc.
----
Vẫn như thường lệ là tiết mục câu kéo của ta nha.
- Nhớ like mỗi chương truyện + thả tym cho ta nha.
- Đh nào có điều kiện thì donate để khích lệ tinh thần ta ra chương nè.
- Thấy truyện ta hay thfi đừng quên đề cử cùng bl nhận xét phía bên dưới nha. Thấy truyện ta thiếu sót thì đừng ngại mà góp ý cho ta nha.
Đa tạ...!!!
Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ!