Chương 58: Khí Vô Song.

Từ trong túi đồ hắn lấy ra toàn bộ những vật liệu mà hắn thu được rồi để ở phía trước mặt.


Ở trong game này, có sẵn một khu vực riêng dùng để ch.ết tạo vũ khí nhưng đối với loại vũ khí hắn đang định tạo ta thì không một máy móc hay người thợ rèn nào có thể làm ra được, và nó đóng vai trò rất quan trọng đối với những kĩ năng mà hắn sẽ sử dụng sau này.


Thân thể hắn bật đứng dậy rồi chắp hai tay ra sau lưng, hắn ngẩng đầu lên cao nhìn về phái xa xăm tinh không với ánh mắt lạnh lùng, cặp mắt đen ánh hơi lam nay đã hoàn toàn chuyển qua màu lam như màu nước biển, sâu thẳm và huyền bí.
“Kiếp này ta không tu nhưng ý niệm sót lại của ta vẫn không dứt được”.


“Nàng lưu lạc không biết ở nơi nào trong vô vạn thời gian trường hà kia, không biết nàng đang lưu lạc tới nơi nào của thời gian, vặn năm trước, trăm vạn năm trước hay thậm chí ngàn vạn năm sau”.
“Ta muốn gặp lại nàng”.


“Sinh Tử Đạo quanh quẩn lấy bản thân nàng khiến thần hồn yên diệt, thân thể mãi tiêu tán và chỉ để lại một tia ý niệm lưu lạc, Tu Vi kiếp trước của ta tuy mạnh nhưng quá nhiều thiếu sót, tiến vào thời gian trường hà tìm nàng mà không thể chịu được một canh giờ”.


“Đáng tiếc, ta đã từ bỏ một thứ quan trọng nhất đó chính là “Linh Hồn Thâm Uyên”, nếu như trước đó ta đủ tỉnh táo để tu luyện thì có lẽ có thể giúp nàng được đầu thai chuyển thế”.
“Đáng tiếc, ngày ta đăng nhập Tiên Giới, nàng lại một mực nằm mãi ở vực sâu”.


available on google playdownload on app store


“Tiên Giới có quá nhiều gò bó khiến ta không thể tự do rời đi, trở về thế giới này, xiềng xích đạo kiếp quá mức kinh khủng, ngay cả ta đạt thực lực cường đại nhất cũng không chịu nổi được 1 tia Tử Lôi Chi Đạo, nó nằm ngoài tầm hiểm biết của Tiên Giới”.


“Mãi cho tới về sau ta mới hiểu ra được một điều, mỗi lần đăng nhập ta vĩnh viển đã là người của thế giới đó, muốn một lần quay lại chí ít phải đạt tới cảnh giớ Chí Tôn Đại Thần. Đáng Tiếc do ta mãi nghĩ tới mối thâm thù mà phải bỏ mình, tiêu tán toàn bộ thân Tu Vi một mực tu luyện lại từ đầu. Do ta chấp niệm quá lớn mà vĩnh sinh yên diệt ở trong Tử Lôi Chi Kiếp”.


“Nay ta được trọng sinh, một người một ý nghĩ khác, một cuộc đời khác, ở nơi này ta có những người quan trọng nhất. Kiếp này ta nguyện như vậy, chỉ đợi tu luyện Linh Hồn Thâm Uyên tới cảnh giới cao nhất là có thể mở một con đường nhỏ để trọng sinh”.


“100 năm người, 200 năm người quả thật rất ngắn, đối với ta cùng nàng mà nói thì nó chẳng đáng là bao, chỉ là một cái nháy mắt là có thể qua đi”.
“Kiếp sau ta nguyện cùng nàng kết giao nghĩ vợ nghĩa chồng. Đợi ta”.


Hắn lâm vào trầm tư một lúc lâu rồi mới ổn định lại tâm trí. Trong đầu hắn gạt bỏ đi những suy nghĩ khác rồi chú tâm vào những việc tiếp theo.


Ánh mắt nhìn xuống phía bên dưới đất những viên thể tinh rồi cười nhẹ một cái. Hai tay hắn đưa ra hai bên rồi bắt đầu đẩy thân thể hắn lơ lửng bay lên như tiên nhân phiêu lãng, hai chân hắn xếp vòng lại ngay trên không trung ngồi như có một điểm tựa vô hình nào đó.


Ổn định lại thân thể một hồi, dần dần trên cơ thể hắn trải ra một lượng khí trông rất mờ ảo bao bọc lấy thân thể của hắn. Luồng khí tức này quá mức đặc thù, nó trông giống như một lực lượng siêu nhiên nào đó dung nhập lấy cơ thể hắn.


Dưới đất, từng viên thể tinh lớn chừng quả bóng bắt đầu bay lên lơ lừng trước mặt hắn.
“Quả thật là lâu”.
“Linh Hồn Thâm Uyên!!!”.
“Tầng thứ nhất”.
“Diễn Sinh Bàn!!!”.
(Diễn là thôi diển, Sinh là sinh trưởng, điều khiển một vận gì đó, Bàn ở đây là bàn cổ)


Liên tiếp từng đạo linh hồn từ trên thân thể hắn đổ bắn ra rồi dung nhập vào phía trên trán của hắn, lực lượng linh hồn của hắn rất mạnh mẻ, nó mạnh tới mức mà lực lượng nó tiết ra liên tục mà không hề có một chút nào thuyên giảm mà cứ tiếp tục vội tăng.


Dần dần, trên trán hắn có một vầng quang màu đỏ thẩm hiện lên rồi dần dần tích tụ thành một điểm sáng ngay chính giữa trán của hắn. Từ cái chấm đỏ đó dần dần sản sinh ra một loại lực lượng linh hồn rồi biến chuyển, hai mắt hắn nhắm chặt rồi đưa lòng bàn tay hướng về phía trước người rồi trôi dần xuống vùng đan điền.


Trên trán hắn dần khai mở một thứ gì đó đang dần mở rộng, bị lớp sương đỏ che phủ đi nhưng vẫn có thể nhìn ra được, nó giống như là một con mắt thứ ba vậy.


Thân thể hắn vững chải như bàn, hoàn toàn lâm vào thế bất động, ngay cả hơi thở, nhịp tim của hắn đều hoàn toàn biến mất, giống như một người đã ch.ết. Chỉ khác biệt một điểm đó chính là con mắt thứ ba trên trán lại liên tục quay chuyển, ánh mắt nó nhìn chằm chằm lấy những viên thể tinh rồi bắn ra từng đợt linh hồn công kích.


Liên tiếp từng viên đón nhận lấy lực lượng linh hồn của hắn rồi bắt đầu sản sinh ra biến hóa. Chúng như bị một cái lò luyện to lớn nuốt chửng vào bên trong với lượng nhiệt cực kỳ kinh khủng, bất kỳ thức gì chạm phải đều bị đốt thành tro.


Nhưng với khả năng của hắn thì việc này là không thể nào xảy ra, liên tiếp từng viên thể tinh bị lò luyện linh hồn cắn nuốt rồi bắt đầu quay chuyển tạo thành một vòng xoáy lốc, cứ một lần quay chuyển như vậy thì tại điểm thấp nhất của xoáy lốc là một tầng bột mịn rơi xuống dần dần. Đó chính là những hạt tinh của thể tinh được mài nhỏ.


Đợi đến khi toàn bộ thể tinh bị mài đến hết thì hắn thu được một lượng rất lớn.


Lúc này, hai mắt của hắn bắt đầu mở ra trừng lớn nhìn về phía đống bột tinh kia thì độ nhiên từ đâu đó xuất hiện một vòng xoáy hút hết toàn bộ vào bên trong. Vòng xoáy này dần dần định hình tạo thành một cái lò luyện to lớn, bề mặt xung quanh là những đường vân gãy khúc giống như trước đây bị thứ gì đó đánh cho vỡ nát và giờ hắn dung hợp lại một lần nữa vậy.


Đúng vậy, tại kiếp trước cái lò luyện này chính là một trong những công pháp luyện chế của hắn, sau khi bị hắn đạt tới đỉnh phong thực lực liền đưa ra tôi luyện để chuẩn bị tiến nhập vào Thời Gian Trường Hà, nso giúp hắn chịu thêm được một thời gian tương đối lâu nhưng hậu quả là nó bị Tử Lôi Chi Đạo đánh cho vỡ nát, cũng vì thế mà hắn bị thụ thương rất nặng. Từ đó trở đi, hắn không một lần nào sử dụng lại nó.


Ánh mắt của hắn nhìn về phía lò luyện khiến hắn chượt nhớ tới những ký ức trước đây, trông ánh mắt có vẻ đượm buồn.
Hắn thở nhẹ một cái rồi bắt đầu quát lớn.
“Tụ Khí Đỉnh - Khai”.


Ngay lập tức, cái lò luyện (lô đỉnh) bắt đầu sinh ra biến hóa, ở bên trong nó xuất hiện từng đạo khí lực liên tục quay chuyển tạo thành một quả cầu trôi nổi giữa không trung, đợi tới lúc toàn bộ thể tinh bị hút vào bên trong rồi bắt đầu sinh trưởng.
30 phút sau!


Ánh mắt hắn quan sát một lúc thì nhận thấy toàn bộ đang bắt đầu hòa trộn vào với nhau tạo thành từng đường chỉ thể tinh tinh khiết, lúc này toàn bộ đều được tích tụ thành công thì hắn lại tiếp tục quát lớn.
“Kết Tinh Đỉnh - Khai”.


Từ trên trán hắn bắn ra một đạo tinh quang dung nhập vào bên trong lò luyện rồi dung nhập với sợi chỉ thể tinh, ngay lúc này sợi chỉ như có một lực lượng vô hình điều khiển lấy, nó bắt đầu có những chuyển biến, đầu sợi chỉ liên tục tạo thành từng hình khối rồi bắt đầu kết tinh lại với nhau.


Hắn nhận thấy quá trình kết tinh đang chuẩn bị diển ra nên hắn đưa tay phải lên cao rồi hướng lòng bàn tay về phía lò luyện. Từ trong túi đồi lấy ra thanh kiếm phép rồi cắt một đường dài ngay giữa trung tâm lòng bàn tay để máu chảy ra ngoài.


Vết cắt của hắn rất sâu, nó sâu tới mức mà hai bên thành vết thương bị mở lớn ra hai bên trông rất đáng sợ cùng lượng máu chảy ra là rất nhiều.


Hắn nhanh chóng dùng linh hồn chi lực điều khiểu ngăn không cho giọt máu nào bị nhỏ giọt xuống đất, toàn bộ đều được hướng vào bên trong lò luyện thành từng dòng nhỏ.


Ngay lúc dòng máu chảy vào rồi hòa quyện cùng sợi chỉ thể tinh thì nó bắt đầu sản sinh ra những biến hóa, từng đường kết tinh của nó đang được máu của hắn gán kết lại với nhau trông rất bền chắc, liên tiếp từng mảnh ghép nhỏ đang bắt đầu cố định lại với nhau.


Đợi tới khi mọi thứ hoàn thành thì khoảng chừng tiêu tốn thêm gần 2 tiếng, nó bắt đầu phát ra những thanh âm như đang gào thét vui mừng, như kiểu nó đã được hắn ban cho một cái linh hồn.


Đợi tới khi huyết quang tán đi rồi đệ lộ thân thể của nó, chiều dài của nó không quá lớn chỉ dài gần 3m cùng rộng gần 80cm, dày gần bằng 2 gang tay, nhìn liếc qua thì có thể thấy đây chính là một cái hộp dùng để chứa đồ vậy, nhưng nó lại hoàn toàn khác biệt.


Ngay ở vị trí trung tâm, nó có một khối hình chữ nhật làm trụ trải dài từ đỉnh tới gần điểm cuối cùng (một hình cầu trụ bên dưới), ở hai bên là hai cánh có thể mở ra một góc 180 độ đóng chặt vào, trông rất giống với một cái quạt khổng lồ.


Bên trên là từng đường tơ màu đỏ thẩm liên tục phát ra tinh quang hút mắt, đó chính là máu của hắn kết tinh mà tạo thành.
“Khí Vô Song”. Tên gọi của vũ khí hắn vừa luyện chế.


Lời nói của hắn vừa dứt thì nó bắt đầu có dị động, nó bay xung quanh hắn một vài vòng rồi đứng ổn định trước mặt.


Hắn đưa tay ra rồi đẩy vào một lượng linh hồn chi lực rồi bắt đầu điều khiển. Nó bị lượng lực lượng này đi vào nên bắt đầu có chút rung lắc như đang hưởng thụ sự thoải mái. Một lúc sau, hai cánh bên của nó bắt đầu mở lớn ra để lộ phía bên trong là những loại vũ khí cực kỳ sắc bén cùng mạnh mẻ.


Nhìn sơ qua thì có thể nhận thấy được nó có khoảng 12 cái vũ khí tùy hắn điều chỉnh được xếp rất đều đặn theo hướng quạt mở lần lượt từ trái qua phải. Lần lượt là những thanh kiếm sắc bén phát ra tinh quang cùng lưỡi kiếm sáng bóng có thể dùng để làm gương soi. Toàn bộ mũi kiếm đều được cắm sâu xuống vách ngăn phía bên dưới.


Lần lượt tên gọi của những thanh kiếm này là (trái qua phải): Phong Bạo Chi Kiếm, Hằng Liên Kiếm Bích, Kim Sắc Chi Kiếm, Lưỡng Nghi Kiếm, Băng Cực Chi Kiếm, Phụng Hoàng Kiếm Tử, Long Hoàng Kiếm Cực, Lôi Thể Chi Kiếm, Thủy Mặc Chi Kiếm, Mộc Sinh Chi Kiếm, Địa Lực Chi Kiếm, Ám Diệt Sát Kiếm.


Toàn bộ 12 thanh kiếm này đều có một loại sức mạnh khá nhau và chúng đều có uy lực đặc biệt, giống như một thanh kiếm có thể vận dụng một loại khí lực khác nhau, kết hợp lại tạo thành một bộ vũ khí cực kỳ mạnh mẻ.


Hắn đẩy mạnh lực lượng linh hồn vào bên trong rồi điều khiển toàn bộ 12 thanh phi kiếm bay ra bên ngoài rồi bay lượn theo sự điều khiển của hắn, trên gương mặt hắn nở ra một nụ cười nhẹ rồi tiếp tục thi triển. Tới mức sức mạnh gần như cực đại thì hộc chính giữa “Khí Vô Song” đang có hiện tượng mở ra thì đột nhiên hắn thu lại toàn bộ rồi thu toàn bộ 12 thanh phi kiếm trở về bên trong rồi nhanh chóng đóng lại.


Mặc dù hao tổn một lượng lớn linh hồn chi lực cùng lượng máu rất lớn nên trông hắn có vẻ tiều tụy hơn hẳn, sắc mặt hơi tái lại một chút, mặc dù rất mệt mỏi nhưng hắn lại không hề có một chút biểu cảm nào ở trên mặt, trái lại lại nhìn thấy dáng vẻ rất thoải mái của hắn.


Sau khi thu hồi nó vào sâu bên trong linh hồn của hắn rồi bắt đầu tiến hành cho nó dung nhập biến nó trở thành vũ khí bản nguyên của hắn.


Mặc dù đưa vào để luyện hóa nhưng đối với hắn việc này quá dễ dàng, trước đây không biết hắn đã làm như vậy biết bao nhiêu lần. Thân thể cùng linh hồn của hắn đã quá quen thuộc việc này nên việc luyện hóa dễ như trở bàn tay, chẳng cần phải cất công ngồi tu luyện như những người khác.


Lú này, hắn nhìn vào phía bên trong lò luyện thì nhìn thấy còn sót lại một ít sợi chỉ thể tinh, vứt bỏ đi thì rất đang tiếc nên hắn lấy thanh kiếm phép ra rồi ném thẳng vào bên trong rồi tiến hành luyện chế.
----
- Đọc truyện ta nhớ like chương cho ta nhiều vào nghe.


- đh nào có điều kiện, có thể donate cho ta để ta gắng ra chương nhiều nè.
- Thấy truyện ta hay thì bình luận phía bên dưới để ta biết nha cùng đề cử đi nha, cần gì phải suy nghĩ.
- Thấy truyện ta thiếu sót gì thì đừng ngại mà bl bên dưới để ta rút hinh nghiệm hi.
Đa tạ...!!!


Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ!






Truyện liên quan