Chương 59: Chiếm tiện nghi của chủ nhiệm xinh đẹp.

7h sáng!


Từ bên ngoài hành lang phát ra những tiếng chân “lộp cộp” chậm rãi và đang hướng về phía căn phòng. Đầy cửa đi tiến vào là một bóng dáng nữ giới cao ráo thon gọn với bộ trang phục đồ âu với áo sơ mi trắng kiểu cách với cổ áo bồng bềnh hình sóng điểm lên là từng đường chỉ nổi trội, phía đầu cổ áo kéo xuống dưới thấp là một hàng vải may nổi lên khỏi bề mặt cùng hàng khuy áo sắp xếp rất đều đặn. Chiếc áo được để gọn vào trong chiếc quần tây có màu xanh lam đậm với chất liệu vải kẻ sọc nổi trội mềm mịn và có độ kéo dản rất tốt ôm sát lấy phần thân dưới để lộ cặp chân thon gọn cùng cặp mông căng tròn của mình. Hai chân diện một cặp guốc màu trắng tinh khiết cao khoảng chừng 5cm ôm sát lòng bàn chân.


“Ồ, lớp trưởng hôm nay đến sớm như vậy sao?”.
Người đi vào không ai khác chính là Hồng Nhung, là giáo viên chủ nhiệm của lớp K20CNG20-10 (K20: khóa 20, CNG: khoa Công Nghệ Game, 20: phân vùng lớp(10 lớp là 1 phân vùng), 10: tên lớp (1-10)). Ngay khi đi vào rồi nhìn thấy hắn đang ngồi với vẻ rất trầm tư.


Vừa để chiếc cặp nhỏ xuông bàn giảng viên rồi nói, ánh mát hào hứng nhìn về phía hắn với trên gương mặt nở một nự cười nhẹ xinh xắn.
Trái lại, hắn là một người tiết kiệm lời quá mức, ánh mắt hắn nhìn về phía chủ nhiệm rồi gật đầu trả lời một cái mà không nói gì thêm.


“Em tới sớm như vậy là chuẩn bị vũ khí cùng các trang bị hay sao?”.
Nhận thấy dáng vẻ lạnh lùng của hắn nhưng lại không hề khiến cho Hông Nhung bị một cảm giác khó chịu, ngay lập tức Hồng Nhung đi xuống nơi mà hắn đang ngồi rồi kéo một cái ghế ở dảy bàn kế bên rồi đặt mông ngồi xuống rồi hỏi hắn.


“Đúng vậy, ta tới sớm chỉ để rèn lại cái vũ khí mà thôi”. Hắn liếc mắt nhìn qua rồi nhẹ nhàng trả lời.
“Có thể cho cô xem qua được không?”. Hồng Nhung trên gương mặt thể hiện rõ sự tò mò rồi tiếp tục hỏi.


available on google playdownload on app store


Nhận thấy gương mặt hào hững của chủ nhiệm như vậy khiến hắn khó mà từ chối được nên hắn gật đầu một cái rồi nhấn vào chính giữa cái ipad phía trên bàn học.


Cái ipad này được nhà trường đầu tư mua về rồi cài đặt vào những tính năng đặc biệt mà chỉ cho phép sinh viên cùng giảng viên trong trường có thể sử dụng được. Hệ cảm biến màn hình được tích hợp khả năng đọc dấu vân tay để tìm kiếm thông tin tài khoản sinh viên rồi bắt đầu tải trang.


Ngay khi hắn vừa chạm ngón trỏ lên màn hình thì một loạt hình ảnh trang web của trường bắt đầu hiện lên, chính giữa màn hình là một cái logo của nhà trường. 1s sau, trang web bắt đầu chạy trình chạy dữ liệu rồi bắt đầu tải thông tin của hắn từ trên trang chủ của trường rồi hiển thị lên màn hình cái ipad.


Đợi khi toàn bộ thông tin được hiển thị, hắn bắt đầu chuyển cái ipad cho Hồng Nhung xem xét.
Ngay chính giữa màn hình là giao diện nhân vật của hắn, nhìn nhân vật phía bên trong cùng với hắn ở bên ngoài trông chẳng có một điểm nào khác biệt, ngay cả chiếc khẩu trang mà hắn đang đeo cũng xuất hiện ở bên trong.


Giao diện nhân vật này chứa đầy đủ những thông tin cơ bản nhất của hắn, chỉ số, kỹ năng, túi đồ, trang bị, điểm rèn luyện, cửa hàng, lò rèn. Toàn bộ đều được sắp xếp rất gọn gàng cùng bắt mắt, mặc dù có nhiều ô như vậy nhưng khi nhìn vào thì rất dễ phát hiện được đề mục của mỗi cái.


Hồng Nhung đưa ngón tay lên rồi bắt đầu nhấn vào mục trang bị của hắn để kiểm tr.a xem vũ khí mà hắn chế tạo là loại như thế nào.
[Tên: Kiếm Phép.
Cấp 1.
Phẩm chất: Đồ thường.
Vũ khí dạng: Kiếm (Có thể sử dụng bởi class Kiếm Sĩ hoặc Pháp Sư).
Thông số:


Sát thương: 100 <<=|=>> Sát thương phép: 150.
Tốc độ: 100 <<=|=>> Chính xác: 100.
Xuyên giáp: 100 <<=|=>> Xuyên kháng phép: 150.
Kỹ năng đặc biệt: Giao Thoa, Hiệu Ứng.
-Giao Thoa: Cho phép class Pháp Sư có thể vận dụng và thi triển một vài kỹ năng cấp thấp của class kiễm sĩ và ngược lại.


-Hiệu Ứng: Giúp gia tăng 5% khả năng khống chế, phạm vi ảnh hưởng là những người bị kiếm phép chém trúng.
Độ bền: 100 (điểm mặc định ban đầu).


Mô tả: Kiếm phép là thanh kiếm được chế tạo bởi một nghệ nhân nổi tiếng trong game: Thế Giới Game, mặc dù là sản phẩm lỗi chưa được hoàn thiện nhưng khả năng của nó mang lại rất đặc biệt.


Kích thước: Lưỡi kiếm sắc bén cùng sống kiếm dày cứng chắc, toàn thân ánh lên một mà sáng như gương với chiều dài lưỡi kiếm hơi cong dài hơn 1m nối liền với chuôi kiếm được là bằng thân trúc màu xanh nhạt rất chắc chắn dài 30cm.
]


Khi nhìn thấy loại vũ khí này thì Hồng Nhung đã hơi giật mình rồi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía hắn rồi hỏi.
“Loại vũ khí chưa hoàn thiện với chỉ số yếu kém này nên không được có mấy ai sử dụng đâu, em có thể nói cho cô về lý do em chọn nó được không?”.


“Loại kiếm phép này trông có vẻ yếu như vậy nhưng lợi ích nó mang lại là rất lớn từ việc có thể khắc phục được điểm yếu của class Pháp Sư là cận chiến, và quan trọng hơn là nó có khả năng gia tăng được khả năng khống chế kẻ địch. Ngoài ra, nó dễ dùng hơn mấy cái quyền trượng kia nhiều”.


Hắn gật đầu một cái rồi trả lời thành thật mà không có một chút giấu diếm.
“Đúng là như vậy, cô nghĩ nó rất phù hợp với em”.
“Mà cô có thể xem qua chỉ số của em được không?”.
“Được”.
[ Tên nhân vật: Cậu hai.
Cấp: 1(1/10). (Lên mỗi cấp + 1.000 điểm chỉ số ở mọi điểm)


Level: 5 (17%).
Class: Pháp Sư.
Chỉ số cơ bản:
Sát thương: 550. <<=|=>> Sức sống (HP): 15.000.
Tốc độ: 550.<<=|=>> Chính xác: 550.
Sức khỏe: 550.<<=|=>> MP: 700.
Trí tuệ: 550.<<=|=>>May mắn: 550.
Phòng Thủ: 550.<<=|=>>Pháp Thủ: 550.
Chỉ số dư: 100.
Nâng cấp kỹ năng: 100.
Kết thúc. ]


Thêm một lần nữa, Hồng Nhung phải nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu, trong đầu bắt đầu suy nghĩ tới một ý nghĩ.
“Chỉ số đều ở mức trung bình nhưng sao nó có thể đồng đều như vậy?!”.
“Như vậy quả thật là khác thường!”.
“Cảm ơn em”. Hồng Nhung trao lại cái ipad rồi nói.


“Có phải ngay từ ban đầu em đã che giấu đi khả năng của mình phải không?”.
Hồng Nhung không biết suy nghĩ từ đâu ra rồi đột nhiên nói ra, ngay khi dứt lời thì gương mặt của mình đã bắt đầu chuyển hồng lên ái ngại nhưng ánh mắt rất chắc chắn nhìn về phía hắn.


Bị chủ nhiệm hỏi đột ngột như vậy khiến hắn giật mình một cái, ánh mắt của hắn nhìn qua Hồng Nhung rồi trả lời.
“Có lý do gì khi làm như vậy không?”.


“À không. Chỉ là cô có một cái khả năng tương đối đặc biệt đó là có thể cảm nhận được thứ gì đó mà em đang ẩn giấu”. Bị hắn trả lời mà như hỏi ngược lại khiến Hồng Nhung hơi luống cuống một chút, nhưng rất nhanh liền ổn định lại rồi nói.


“Ồ, cô có khả năng đặc biệt như vậy sao?”. Con ngươi màu lục của hắn bắt đầu co rút lại rồi nhìn chằm chàm tới cặp mắt của Hồng Nhung, khiến cho cô ấy hơi ngượng khi bị một người nam nhân nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống bản thân của mình.


“Ừ. Từ nhỏ cô đã có một nhận định như vậy rồi, và cho tới bây giờ, cô đã chắc chắn được một phần nào đó nhưng nó vẫn có một tỷ lệ sai sót nào đó. Nói chung thì việc này rất khó để lý giải”.


Ngay khi nghe thấy câu trả lời của Hồng Nhung, hắn liền lâm vào trong trầm tư, suy nghĩ tới một chuyện gì đó.
Ở trong ký ức tiền kiếp của hắn đã thoáng nghe qua điều này ở đâu đó nhưng do thời gian trôi đi quá lâu nên hắn không còn nhớ rõ người nói là ai cũng như tên gọi của loại khả năng đặc biệt này.


“Em không sao chứ?”.
Nhận thấy hắn lâm vào trầm tư như vậy, Hồng Nhung liền đưa tay vẩy vẩy phía trước mặt hắn nhưng hắn lại không hề có bất kỳ một phản ứng nào cả.
Mãi tới lúc sau, hắn mới tỉnh dậy.
“Ta không sao”.
Trong đầu hắn vẫn đang suy nghĩ nhưng không tìm được ra câu trả lời.


“Em có chuyện gì khó nói sao?”. Hồng Nhung tiếp tục hỏi.
“Không, ta chỉ suy nghĩ tới một chuyện mà thôi”.
“Vậy sao”.
Hồng Nhung đưa tay lên nhìn chiếc đồng hồ thì thấy thời gian đã là 7h15 phút nên nhanh chóng đứng dậy rồi tiến lên bục giảng.
“Kyaaaaa”.


Đột nhiên, phía gót chân phía sau vướng phải thành ghế ngang dẫn tới Hồng Nhung bước đi bị hụt do chân phải bị vướng mà không thể trụ vững được nên thân thể nhanh chóng ngã nghiêng về phía hắn.
Hồng Nhung hét lên như báo hiệu cho hắn.


Khoảng cách lối đi gần 1m nên hắn có đủ thời gian cũng như khoảng cách để đỡ lấy. Ngay khi Hồng Nhung gần rơi xuống thì hắn đã đẩy bật ghế ra sau rồi đưa người về phía trước đở lấy.


Do chân phải cỏn mắc kẹt ở trên thành ghế nên hướng rơi xuống có chút thay đổi. Chân trái Hồng Nhung theo phản xạ muốn giẫm lên nền gạch để trụ lại thân thể nhưng nền gạch quá trơn trượt khiến đế giày cao gót bị trượt xuống rồi đầy thân thể Hồng Nhung chồm về phía hắn.


Khi thấy độ rơi của Hồng Nhung bị thay đổi một cách nhanh chóng, hắn gần như không phản ứng kịp liền đứng chực như thế.
Hồng Nhung rơi xuống cách hắn chưa tới một gang tay liền đưa tay ra vịn lấy bả vai của hắn rồi níu xuống. Không biết ma xui quỷ khiến như thế nào mà từ một pha sơ ý bị té lại thành ra như thế này.


Hồng Nhung hai mắt bắt đầu mở lớn với con ngươi co rút nhìn chính diện hắn, gương mặt trắng hồng nay đã bắt đầu đỏ dần cả lên ngại ngùng. Mặc dù biểu hiện như vậy nhưng cặp môi của cả hai lại đang dính chặt vào nhau như một cặp tình nhân đang nồng thắm hôn nhau.


Không biết hắn do bản lĩnh nam nhân hay sao mà đột nhiên bờ môi di chuyển một chút rồi đưa đầu lưỡi ra ngoài chạm vào cặp môi anh đào hồng hào của Hồng Nhung, đầu lưỡi hắn cảm giác được một vị ngon ngọt thanh mát rất cuốn hút.


Trái lại, Hồng Nhung như người mất hồn nên không biết làm gì hơn mà chỉ biết giữ chặt lấy hắn, toàn thân như bị một luồng điện chạy xẹt qua rồi căng cứng toàn bộ cơ thể.


Lúc này, ở bên ngoài hành lang, có một nhóm sinh viên cùng lớp với hắn đang bước về phía lớp. Xung quanh đều được bố trí ường cùng cửa cách âm nên bên ngoài vui đùa như thế nào thì bên trong không hề nghe thấy một thứ gì.
“Két”.


Tiếng cửa lớp được mở ra rồi đám nữ sinh đó tiến vào bên trong. Trước mắt họ là một cảnh tượng rất mùi mẩn khó mà quên được, toàn bộ như ch.ết đứng người mà nhìn chằm chằm về phía hai người tràn đầy kinh ngạc.


Phía hắn cùng với Hồng Nhung dường như nghe thấy tiếng cửa mở nên bắt đầu có phản ứng. Hồng Nhung đưa tay đẩy hắn ra ngoài rồi bắt đầu bước chân ra cố định lấy thân thể. Một lúc sau rồi quay đầu nhìn về phía đám nữ sinh với gương mặt đỏ bừng như quả cà chua.


“Chỉ là tai nạn mà thôi. Không phải cậu hai cướp đi nụ hôn đầu của cô đâu”.
Hồng Nhung nhanh chóng nói ra lời thanh minh, dứt lời liền chạy nhanh đi ra bên ngoài. Để lại bên trong hắn với nhóm gần 10 nữ sinh này tràn đầy căng thẳng.
----
- Đh đọc truyện ta thfi nhớ like chương + thả tym cho ta nghe (bắt buộc nha... hihi).


- Đh nào có điều kiện thì có thể donate để tiếp thêm động lực ta ra chương nè.
- Thấy truyện ta hay thfi nhanh bl bên dưới và đề cử truyện cho ta nha (cái này cũng bắt buộc nha).
- Thấy truyện ta thiếu sót cái gì thì nhanh tay bl bên dưới để ta rút kinh nghiệm nha.
Đa tạ...!!!
Chúc cán bạn đọc truyện zui zẻ!






Truyện liên quan