Chương 60: Đi săn.
“Lớp trưởng à, anh quả thật là số hưởng nha”.
“Đúng vậy, may mắn cướp được nụ hôn đầu của chủ nhiệm”.
“Lớp trưởng đúng là…. Hah hah hah”.
Sau khi chủ nhiệm chạy nhanh ra ngoài rồi lao một mạch vào nhà vệ sinh thì nhóm 10 người này bắt đầu tiến lại gần hắn rồi trêu ghẹo.
Mặc dù hơi giật mình nhưng họ lại rất hứng thú khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Hôm nay lớp trưởng không mang khẩu trang lại có số hưởng như vậy, quả thật là hiếm gặp lắm nha”.
Đúng thật, ngày hôm nay hắn đi tới lớp rồi quá chăm chú tới việc luyện vũ khí mà quên mất chiếc khẩu trang vẫn đang còn nằm ở trong túi. May mắn thay ngay khi Hồng Nhung có phản ứng thì hắn đã lấy ra rồi mang vào, tuy không nhìn thấy được diện mạo của hắn.
Chưa kể. Lúc nãy, hắn đang trong lúc luyện hóa lại “Khí Vô Song” thì Hồng Nhung tiến vào rồi bắt chuyện với hắn, may thay lượng linh hồn chi lực của hắn lại gây ảnh hưởng tới não bộ dẫn tới ngăn cản ánh mắt nhìn xuyên suốt được gương mặt của hắn.
“Đúng là ta thật may mắn”.
Bị đám nữ sinh trêu chọc như vậy mà hắn lại thản nhiên trả lời như không có chuyện gì xảy ra.
“Sướng anh nhất nha, không ngờ mới đến lớp buổi thứ 3 đã có thể hôn được chủ nhiệm”.
“Bọn em đúng là bội phục anh luôn”.
“Mùi vị cặp môi của chủ nhiệm như thế nào?”.
Nhận thấy hắn không hề để tâm tới và cũng như không có dấu hiệu sự ngại ngùng, đám nữ sinh này tiếp tục lấn tới nói rồi hỏi hắn tới tấm, ánh mắt của họ sáng lên trông thấy rõ.
“Cũng bình thường, không có gì đặc biệt”. Hắn nhẹ nhàng trả lời.
“Chỉ có vậy thôi sao?”.
“Ừ, chỉ có vậy”.
Nhóm người đang trò chuyện thì phía ngoài hành lang xuất hiện liên tiếp tùng bóng người đi đến, họ đẩy cửa tiến vào trong lớp rồi nhìn thấy đám người xúm lại xung quanh hắn rồi hỏi.
“Có chuyện gì sao?”.
Họ quá chăm chú mãi cho đến khi những nữ sinh khác đi lại gần phía sau lưng nói lới khiến họ bị giật mình.
“À, à….”.
Nhóm 10 nữ sinh này không biết nói gì, do quá bất ngờ cũng như lo việc trò chuyện từ nãy giờ bị người khác nghe thấy nên toàn bộ liếc mắt nhìn nhau á khẩu.
“Không có gì. Chỉ là dò hỏi về vũ khí trong game mà thôi”.
Đám người như được hắn cứu cánh nên nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn rồi gật đầu.
“À mà chủ nhiệm đâu rồi, hôm nay cô tới muộn sao?”.
“Trên bàn có cặp xách của chủ nhiệm đó kìa”.
Thường thường, khi cả lớp đến thì đã nhìn thấy Hồng Nhung đã ngồi đợi tù lúc cả lớp chưa có một ai tới, nhưng lần này không thấy nên những sinh viên đến sau quay qua hỏi.
Khi nghe thấy tiếng “Chủ nhiệm” thì nhớm 10 người bắt đâu giật lên một cái
“Chủ nhiệm đi vào nhà vệ sinh được một lúc rồi”.
Nghe thấy hắn nói như vậy, toàn bộ sinh viên có mặt đều nhìn hắn với ánh mắt bán tin bán ngờ.
“Các em đứng đó làm gì nữa, nhanh chóng về chổ ngồi đi”.
Phía sau lưng, Hồng Nhung từ lúc đi vào thì nghe thấy nhóm sinh viên đang nói về mình nên giật mình lo lắng, như khi nghe được sự việc không phải nói về pha té ngã thần thánh của mình như thánh Rito liền thở nhẹ một cái.
Đưa tay lên nhìn đồng hồ thì thấy thời gian vào tiết đã chuẩn bị nên cất tiếng nhắc nhở.
“Reng reng”. Tiếng chuông bắt đầu tiết học vang lên.
“Bắt đầu tiết học thôi”.
“Như hôm qua cô đã nói, thì hôm nay ta sẽ bắt đầu với việc chế tạo vũ khí cũng như thảo luận việc tạo ra nhửng kĩ năng của từng người”.
“Tiết này sẽ là tiết tự học nên các em có gì thắc mắc thì có thể hỏi rồi cô sẽ giải đáp”.
“Còn những bạn đã có vũ khí phù hợp hay đã chế tạo rồi thì có thể tới trường kĩ năng hoặc đi săn quái lên Lv hi”.
“Vâng ạ”.
“Các em đăng nhập đi”.
10 phút sau!
Sau khi hắn đăng nhập vào game thì bắt đầu di chuyển tới những bải quái lớn ở gần đó.
Level của hắn mặc dù còn quá thấp nhưng hắn thừa sức để thoải mái mà cày.
Từ lúc hắn đăng nhập liền rời đi khỏi nhóm nên không một ai có thể nhận biết hắn, hắn còn chưa vào nhóm nên không một ai có thể biết chính xác nơi của hắn.
Nơi đám quái này cách điểm tập trung của lớp hắn không quá xa, chỉ khoảng 2km chạy bộ mà thôi. Cả tối ngày hôm qua hắn đã truy tìm rồi đánh giấu những bải quái có ích đối với hắn.
Ngay khi hắn đứng phía bên ngoài bãi quái gần 50m thì hắn nhận thấy được số lượng quái này rất lớn, số lượng cũng phải cả ngàn con. Toàn bộ đều có cập từ Lv5 – Lv10, chỉ số của chúng ước chừng khoảng 400-600 mà thôi.
Hắn vừa cất bước chân chậm rải tiến về vị trí của chúng đồng thời lấy thanh Katana từ túi đồ sau lưng hắn rồi tiến lại gần.
Lưỡi kiếm sắc bén của hắn ánh lên rồi phản chiếu ánh nắng buổi sớm chói mắt rồi thân ảnh hắn đột nhiên biến mất. Ngay lập tức, thân ảnh hắn đột nhiên xuất hiện ngay trung tâm bãi quái khiến chúng không hay biết.
“Kyeeeeeeeee”.
Thình lình, không gian đang rất yên tỉnh thì đột nhiên có một tràng thất thanh vang lên khiến đám quái giật mình, toàn bộ ánh mắt của chúng đều đổ dồn về phía trung tâm tiếng kêu thảm thiết.
Đám quái này là một loại biến dị di truyền nên đầu chúng nhìn trông rất giống một con sư tử và trên đầu mọc hai cái sừng dài không quá nhọn, thân hình trông rất giống một con hươu với lớp lông vàng ngả màu xám đen ở trên lưng, phần bụng dưới của chúng có một nhúm lông trắn trải dài từ phần cổ tới phần chóp đuôi. Tứ chi của chúng dài gần 1m và rất thon gọn. Tên gọi của chúng là Bạch Sư Tỳ Hươu.
Trông cơ thể chúng rất đặc biệt nhưng khả năng gây ra sát thương của chúng là rất thấp, khuôn miệng nhỏ cùng hàm răng tù dùng để nhai cỏ, chân không có móng vuốt sắc nhọn. Chúng chỉ có thể gây sát thương từ việc dùng hai chiếc sừng trên đầu và đòn đá đòn đạp mà thôi. Với tốc độ và khả năng xử lý của hắn thì việc này quá mức dễ dàng.
Ở trung tâm!
Hắn đã nhận thức được đám quái này đang có hiện tượng rục rịch rồi bắt đầu đổ dồn về phía hắn.
Không để chúng nhanh chân trước mà hắn lại chủ động tấn công là trung tâm sâu bên trong, hắn liên tục vung mạnh thanh Katana ra xung quanh, mỗi nhát cắt của nó ngọt tới mức mà phần xương ở cổ giống như một lớp xốp bị cắt đứt quá dẽ dàng, lưỡi kiếm sắc bén liên tục vung mạnh tạo thành một màn ảo ảnh cong vút của lưỡi kiếm đồng thời là từng lớp máu từ miệng vết thương chúng tạo ra.
“Thập Nhị Kiếm Thức!!!”.
“Thức thứ sáu”.
“Tật Phong Vũ!!!”.
Ngay khi đám quái đang liên tục tích tụ lại rồi bao vây hắn, với số lượng ngàn con với sức mạnh từng con có thể gần bằng chỉ số của hắn nên nếu trong một lần chịu sát thương từ nhiều hướng có thể khiến hắn bị sốc sát thương rồi ch.ết đi.
Đứng trước hiểm cảnh như vậy, hắn niệm trong đầu bộ kiếm thức rồi đưa thanh kiếm lên ngang phía trên ngực rồi chém mạnh xuống, sức gió mà hắn tạo ra ngay đầu mũi kiếm đã có thể cắt xuyên xuống nền đất tạo thành một rãnh sâu mấy m.
Ngay lập tức, xung quanh hắn như có một tầng gió lốc bao phủ toàn bộ với bán kính gần 3m, luồng gió xoáy mở ảo này trông có vẻ rất bình thường nhưng ẩn chứa bên trong đó chính là những điểm ánh lên sáng chói tựa như lưỡi kiếm của hắn.
Đám quái nhìn thấy như vậy nhưng không có dừng lại mà tiếp tục lao về phía hắn, ngay khi chạm vào kiếm thức này, đám quái giống như một đống thạch mỏng mềm bị một cái cách quạt sắc bét cắt đứt thành từng mảnh.
Tốc độ của chúng tương đối nhanh với số lượng lớn nên những con ch.ết ở phía trước bị khuất đi dẫn tới hàng sau liên tục lao tới rồi đẩy thân thể chúng áp sát vào hơn.
Hắn ở bên trong như đang tận hưởng khung cảnh ở bên ngoài mà không hề có một chút dị động nào, ánh mắt của hắn tràn đầy tử khí nhìn chằm chằm đám quái ở bên ngoài.
Liên tiếp những con lao tới rồi lần lượt bị cắt thành hàng trăm mảnh nhỏ nằm lăn lóc trên nền đất, từng miếng cắt ngọt tới mức ngay khi bị cắt đứt lìa từng bộ phận mà không hề chảy máu, cho tới khi chúng rơi xuống nên đất mới chảy ra làm ướt cả một vùng đất.
Chiêu thức này của hắn trông có vẻ rất mạnh nhưng lại hao tổn MP ở một điểm nhất định, thời gian càng kéo dài thì lượng MP càng tụt xuống. Hắn từ trước đã nhận định được tình hình liền nhanh chóng thu hồi kiếm thức.
Ngay khi lớp gió lốc bên ngoài tán đi để lộ thân ảnh của hắn vẫn như in, không hề có một điểm ảnh hưởng hay cảm giác mỏi mệt nào cả.
Hắn không còn bị lớp gió bao bọc nên phía bên dưới nền đất máu cứ liên tục chảy lan ra rồi chạm vào đế giày của hắn.
Còn đám quái thì liên tục lao tới như không có điều gì. Ánh mắt lãnh đạm của hắn nhìn về đám quái rồi nở một nụ cười kỳ dị rồi bắt đầu có hành động.
“Thập Nhị Kiếm Thức!!!”.
“Thức thứ tám”.
“Đạp Kiếm Thức!!!”.
Ngay khi niệm xong, chân phải hắn dẫm mạnh xuống nền đất một cái rồi đẩy bắn thân thể hắn bay lên không rồi đứng lơ lửng ở trên đó một lúc.
Phía dưới nền đất hiển hiện một dấu chân sâu lỏm xuống vài cm, chúng tưởng chừng như không có gì xảy ra thì đột nhiên từ dấu chân đó bắt đầu xuất hiện từng vệt nứt rồi lan tỏa ra xung quanh với bán kính gần 5m tạo ra một rung động giống như một trận động đất nhỏ khiến mặt đất rung lắc không ngừng.
Chưa hết, độ rung động này không tiếp diễn thêm rồi đột nhiên từ bên dưới nền đất xuất hiện liên tiếp từng thanh kiếm khí hóa thành cương sắc bén không thua kém gì một thanh kiếm bình thường, chỉ khác là chúng có những lưởi kiếm to bản rất lớn thi nhau mọc lên đâm thẳng những thứ cản đường.
Trong phạm vi bán kính 5m đó là 20 thanh kiếm với chiều dài hơn 1m đang bay lơ lửng cách mặt đất khoảng 5cm, phía trên lưỡi kiếm là thi thể của đám quái, chúng nằm bất động bên trên rồi liên tục tiết ra mau từ những miệng vết thương.
Tay trái hắn đưa ra phía trước rồi dần dần đưa tay lên cao như đang điều khiển thứ gì đó.
20 thanh kiếm đó bắt đầu có điểm rung động, lưỡi kiếm rung lắc liên hồi gạt bỏ những thi thể bên trên rồi bay vút lên không rồi lơ lửng ngay phía trên đầu của hắn.
“Thập Nhị Kiếm Thức!!!”.
“Thứ thứ chín”.
“Lưu Tinh Vũ – Vạn Kiếm Quy Tông!!!”.
Tay phải đưa thanh kiếm lên cao rồi hướng lưỡi kiếm thẳng ra trước đồng thời khóe miệng hắn vểnh lên niệm kiếm thức, ngay khi kết thúc thì 20 thanh kiếm kia bắt đầu có biến hóa.
Toàn bộ 20 thanh đang bắt đầu sản sinh ra nhiều thanh kiếm hơn nữa. Lượng MP của hắn lúc này chỉ khoảng chừng 550 điểm và sau khi niệm kiếm thức này, toàn bộ điểm MP của hắn tụt xuống một cách nhanh chóng và dừng lại tại điểm 200.
Mặc dù thi triển một phần nhỏ lực lượng của kiếm thức này nhưng lượng hao tổn của nó là quá lớn, nếu hắn sử dụng mà không biết tính toán thì khả năng rất lớn sẽ bị phản tác dụng. Nhưng ánh mắt của hắn lại không hiện lên điều đó mà là một sự chắc chắn, ánh mắt đó không phải là của người bình thường mà là ngột người đứng trên đỉnh của thực lực nhìn xuống thế gian.
Ngay lúc này, trên đầu hắn có khoảng hơn 1000 thanh phi kiếm khí hóa hình đang chờ sẵn để tấn công, hắn không chờ đợi thêm nữa mà vung mạnh thanh Katana xuống đồng thời đó là hiệu lệnh của hắn. Toàn bộ 1000 thanh kiếm bắt đầu hướng mũi kiếm xuống đất rồi rơi xuống như mưa.
“Vìu vìu”.
Phía bên dưới, đám quái liên tục thi nhau ch.ết đi rồi ngả xuống giống như rơm rạ nằm bất động trên nền đất. Toàn bộ quá trình chưa tới 10 phút, hắn đã tiêu diệt sạch 1000 con Bạch Sư Tỳ Hươu.
Ánh mắt hắn đảo qua một lần nữa nhận thấy toàn bộ không còn sức sống nữa hắn liền dẫm mạnh chân trên không một cái rồi biến mất, hắn rời đi chỉ đệ lại một bãi chiến trường đẫm máu.
Lúc hắn rời đi khoảng 10 phút thì có một nhóm người khác đi đến nơi này với mục đích chính là cày Lv, khi nhìn thấy cảnh tượng này, họ không khỏi sợ hãi mà thốt lên.
“Chuyện quái quỷ gì vừa xảy ra ở đây vậy”.
“Toàn bộ Bạch Sư Tỳ Hươu bị giết sạch, nhìn giống như trận chiến vừa kết thúc không lâu”.
“Nhìn qua thì chúng đều có điểm giống nhau khi ch.ết, toàn thân bị cắt thành từng mảnh nhỏ”.
“Thật kinh khủng. Không biết là thần thánh phương nào xử lý”.
“Chắc là Lý Kiếm Nam ở lớp 1 gây ra”.
“Chắc chắn chỉ có hắn mới có thể làm được như vậy mà thôi. Xem như chuyến này ta đi một phen vô ích. Quay lại lớp thôi”.
----
Đa tạ đh HunterNai nè... :3
Vẫn là chiêu trò câu kéo như xưa a.
- Các đh đọc truyện ta thì hãy like chương + thả tym cho ta nghe.
- Đh nào có điều kiện có thể donate truyện để tiếp thêm động lực ta ra chương nè.
- Nếu thấy truyện ta hay thì bl bên dưới + đề cử truyện cho ta nha (bắt buộng nè... hihi).
- Thấy truyện ta thiếu sót gì thì đừng ngại mà bl góp ý cho ta nhé.
Đa tạ...!!!
Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ!