Chương 97: Gặp lại.

Ngay khi để Cẩm Tú đứng đợi ở phía bên ngoài, hắn từ từ men theo con đường mòn này rồi quay trở vào bên trong.


Vì lúc này là buổi chiều nên việc đi vào mà không để ai phát hiện được là điều không thể, hắn hòa mình vào những lùm cây rậm phía bên dưới để hướng về phía sau của tông môn.
Mặc dù không biết đan phường đó nằm ở đâu nhưng hắn lại có một sự tự tin rất lớn.


Một lúc lâu sau!
Ngay khi hắn đi ra gần cuối khu vực của nội môn đệ tử thì trông thấy một nhóm đệ tử trông rất quen thuộc, đó chính là những tên đệ tử lúc trước mà hắn cùng nhóm người Trúc Nhi phải đối mặt.
Dường như bọn họ đang bàn tám một chuyện gì đó.


Do ở khoảng cách quá xa nên hắn không tài nào mà nghe thấy được, khi đang muốn tiến lại gần hơn thì phát hiện từ phía xa đi lại một nhóm đệ tử khác đi lướt qua trước mặt hắn.


Chạy lướt qua hắn trông rất gấp, trên tay còn mang một cái khay lớn đang đựng thứ gì đó, vẻ mặt thì trông hơi mệt mỏi như phải thức trong nhiều ngày vậy.
Ngay khi vừa đi qua thì phong phanh từ đâu đó có một thanh âm nhỏ truyền lại.
“Nhanh lên, sư phụ sắp luyện đan xong rồi”.


Nghe tới đây, hắn như càng thêm vui mừng, vì không cần phải đi tìm hiểu thêm nữa mà cứ lần theo họ là có thể đi đến đan phường một cách dễ dàng.


available on google playdownload on app store


Thân ảnh hắn từ trong bụi lóe lên một cái rồi xuất hiện ở ngay sau lưng bọn họ một cách vô ảnh vô tung, trải qua thời gian giài tu luyện thì lúc này thân pháp của hắn càng ngày càng trở nên uyển chuyển, tốc độ nhanh hơn trước cũng phải hai lần và khả năng che giấu khí tức của bản thân cũng được đẩy lên thêm một trình độ.


Dọc đường đi này, hắn mới phát hiện được là càng đi ra sau thì những đệ tử khác lại không hề càng ngày càng thưa thớt và nơi này có vẻ là một lối đi cửa sau của đan phường kia nên rất ít người biết đến.
Điều này quả thật là tiện lợi đối với hắn.


Chạy đi khoảng chừng gần 10 phút sau!
Nhóm người kia dần dần di chuyển chậm lại rồi dừng lại ở cửa sau của một căn nhà rất lớn.
“Tiểu Hân Nhi, nhanh mở cửa, ta phụng mệnh sư phụ mang dược liệu tới”.
Một tên đệ tử tiến sát lại gần cánh cửa rồi nói nhỏ.


Nhanh chóng. Từ phía bên trong, then cài cửa được tháo xuống và cánh cửa được một vị nữ tử khoảng chừng 13 14 tuổi đẩy ra.
Họ gặp nhau mà chưa kịp cúi đầu chào hỏi một cái mà đã gấp gáp chạy nhanh vào bên trong.


Còn hắn đứng phía bên ngoài cảm thụ được lượng dược lực từ đan dược này phát ra bên ngoài rồi thốt lên.
“Tiên Thiên đan dược, bán cực phẩm”.
“Hắc hắc, không ngờ tông môn này còn có luyện đan sư có khả năng như này”.


Dứt lời, hắn nhảy bắn thân thể lên cao rồi nhảy qua tường rào cao gần 4m bít kín ở xung quanh rồi tiến nhập vào sân sau.


Quá trình hắn xâm nhập vào quả thật là nhanh chóng, lòng bàn chân của hắn mềm mại tới mức mà khi chạm xuống nền đất mà không hề phát ra bất kỳ một tiếng động nào. Hắn dừng lại một chút để quan sát xung quanh thì nhận thấy ở vườn sau này được trồng một vài loại thảo dược quý ở xung quanh.


Khuôn viên ở đây cũng thật là lớn, chỉ tính cái sân này cũng đã gần 300m vuông rồi, ở xung quanh còn có rất nhiều cây lớn và từng cái giếng nước với nhiều tên đệ tử đang chăm chỉ đào xới.


Men theo chân tường rào, hắn dần dần tiến nhập vào sát căn nhà gần nhất thì nghe thấy tiếng bước chân từ bên trong đang từ từ đi ra của một người.
Ngay khi vừa mở cửa đi ra thì đột nhiên có một vệt đen xợt qua rất nhanh và để lại một làn gió nhẹ lướt qua thân thể rồi dừng lại.


“Hứm. Mệt quá nên chắc sinh ra ảo ảnh sao?”. Quay đầu nhìn lại thì không nhìn thấy bất cứ thứ gì và không có một tiếng động nên lắc đầu thở dài rồi nói.


Hắn bước đầu tiên thành công xâm nhập vào sâu bên trong căn nhà. Khung cảnh ở bên trong này được dựng lên gần như toàn bộ mọi thứ được làm từ một loại gỗ có dược lực giúp người sống ở bên trong cảm thấy an tỉnh và rất thoải mái. Và trên hành lang thì lâu lâu mới có người qua lại mà thôi.


Men theo mùi dược lực từ đan dược phát ra, hắn lúc này đã đứng trước cửa của một căn phòng lớn nhất ở trong này với khung cửa rất cao và được bố trí rất kín, thông qua khe cửa nhỏ ở bên trên, hắn nhìn vào bên trong thì thấy có 3 người đang túc trực trước một lò luyện đan bằng đồng rất lớn.


Chiều cao nó khoảng chừng gần 3m với thân lô giống như một quả hồ lô với bán kính thân lô khoảng chừng 1m và thu hẹp lại kéo dài lên tới đỉnh. Và trên thân lô có vô vàn những hình tượng thảo dược cùng những ngọn lửa phía bên dưới như biểu tượng của người luyện đan.


Phía gần nhất chính là một vị trung niên với tuổi tác khoảng chừng hơn 50 tuổi đang hướng lòng bàn tay về phía cửa lò đẩy tiên nguyên tiến nhập vào bên trong. Và xung quanh hai điểm còn lại là hai tên đệ tử khác đang túc trực đống lửa phía dưới lò phụ trợ.


Theo như mùi đan dược đang luyện chế kia phát ra thì rất có lẽ là được dùng với mục đích giúp môn chủ cầu đột phá Kim Đan.
Dựa vào dược lực tán ra này thì chắc chắn một điều là nó sắp được luyện chế hoàn thành và gẩn như chỉ còn thiếu một số thứ còn lại mà thôi.


Ở phía xa!
Thanh âm tiếng bước chân mau lẹ của một nhóm đệ tử khác đang tiến lại gần, ngay khi đi đến khúc cua vuông góc của căn phòng này thì hắn đã nhảy bắn lên cao rồi giữ cố định thân thể ngồi ở bên trên xà ngang của gác mái trên cao kia.


Ngồi trên vị trí này, hắn có thể nhìn vào được bên trong rõ ràng hơn thông qua những cái lỗ dùng để thông khí ở bên trên.


Những cái khay còn lại kia chính là những loại thảo dược cuối cùng và đang được vị sư phụ kia nắm lấy rồi ném vào bên trong lò. Ngay khi tiến vào bên trong và được những ngọn lửa lớn từ phía dưới đáy lò và lửa từ ba cái cửa tròn lớn ở bên thân đang thiêu đốt.


Dược lực của nó trải ra càng ngày càng nồng đậm, và đến thời điểm cuối cùng này chỉ còn một công đoạn kết thành đan nữa là xong.
“Cố gắng giữ đều tay, ta bắt đầu ép nó kết thành đan”. Thanh âm của vị sư phụ kia vang lên.
“Vâng”. Hai tên đệ tử đồng thanh trả lời.


Cả ba người nhịp nhàng đều tay điều khiến đám lửa ngày một lớn lên và rất đều đặn, ngay ở phía bên trong lò, ngọn lửa kia như hóa thành một vòng xoáy nhỏ đang thay nhau đốt cháy những tạp chất còn lại rồi từ từ ngưng kết dòng nước màu tím đen đặc sệt tinh khiết kia dần dần thu nhỏ lại rồi vo tròn thành một quả cầu lớn khoảng chừng một nắm tay.


“Đẩy mạnh lửa lần cuối”. Vị sư phụ kia tiếp tục hét lớn.
Lúc này, cả ba người toàn thây đẩy toàn bộ tiên nguyên trong cơ thể nổ bắn ra tạo thành một ngọn lửa rất lớn bao trùm toàn bộ lò luyện một lúc rồi từ bên trong phát ra một tiếng nổ rất lớn.
“Bùm”.
“Thành công chưa”.


Ngay sau tiếng nổ đó là một màn khói bay lên mù mịn bao trùm khắp bên trong căn phòng, đợi một lúc cho đợt khói này lắng xuống một chút thì lão liếc mắt vào bên trong.


Ngay khi nhìn thấy viên đan dược màu tím đen đó nằm ngay phía bên dưới đáy của đan lô thì họ mới thở phào nhẹ nhỏm, trên gương mặt mệt mỏi của họ nở một nụ cười tươi tắn.
“Đợi đan lô cùng đan dược nguội bớt rồi mang nó lên lôi trì tẩy luyện lần cuối”.


“Tiên Thiên đan dược, bán cực phẩm”.
“Bổ Lôi Đan. Quả không khiến thời gian qua ta cực nhọc như vậy. Hah hah hah”.
“Ta đi ra ngoài tranh thủ nghĩ ngơi và đừng quên nhắc đệ tử khác lát nữa mang nó đi tắm lôi phạt tủy lại lần cuối”.


Trên vẻ mặt vui sướng đó của vị sư phụ đó một lúc rồi lên tiếng nhắc nhở hai người kia rồi nhanh chóng đẩy cửa đi ra phía bên ngoài mà không biết được hắn đang túc trực sẵn và sẵn sàng lấy đi bất cứ lúc nào.
Đợi cho tới khi bọn họ đi ra hết thì đây là thời cơ để hắn ra tay.


Nhảy từ trên cao xuống rồi tiến lại gần cánh cửa lớn rồi đẩy cửa tiến vào.


Mặc dù đã quan sát được toàn bộ bố trí ở bên trong, trung tâm nhất chính là đan lô và xung quanh là hàng loạt các tủ thảo dược quý vào những tủ đan dược được sắp xếp rất gọn gàng, ánh mắt hắn nhìn nơi này một hồi rồi lên tiếng.


“Mặc dù là một cái tông môn nhỏ thôi nhưng lại đầu tư về đan dược mạnh mẽ như vậy, chắc có mục đích là nâng tầm tông môn lên những đẳng cấp cao hơn đây mà”.
Ngắm nhìn xung quanh một hồi lâu, và lúc này chính là thời điểm vàng để hắn ra tay một cách nhanh nhất.


Chạy vào phía trong góc lấy ra một cái bình chứa đan dược lớn rồi bỏ Bổ Lôi Đan vào bên trong rồi tiếp tục thu những loại đan dược có ở trong tủ rồi cất giữ ở bên trong nhẫn trữ vật rồi tiếp đến là những loại thảo dược khô ở xung quanh.


Tốc độ thu lượm của hắn vào lúc này cực kỳ nhanh, cái thay của hắn thoăn thoắt dần lên và thu giữ toàn bộ khi chưa tới 5 phút. Ngay trước lúc hắn rời đi thì bước chân của hắn dừng lại.
“Thôi thì ta trả lại linh thạch thay công của đan dược”.


“Ta đi trộm đồ rất có tâm”. Quay người, hắn đưa tay lên rồi đẩy một đống cực phẩm linh thạch dần dần nằm lăn lóc trên nền đất, từng viên màu lam đậm lớn khoảng chừng gần 2000 viên rồi mới quay người rời đi.


Đi theo con đường cũ tiến ra phía bên ngoài, ngay khi tiến lại gần cửa sau thì đột nhiên có hai tiếng bước chân nhẹ trên nền đất tiến lại. Ngay khi cánh cửa vừa mở ra thì hắn mượn nhờ cơ hội này mà nhảy ra bên ngoài.


“Vô Ảnh Bộ!!!” mặc dù chỉ là công pháp tứ giai nhưng so sánh về hành tung bí ẩn cùng tốc độ trong một đoạn đường ngắn thì khó có thứ có thể so sánh được.
“Làm sao vậy?”.


Tên đệ tử vừa mở cửa thì có cảm giác như vừa có thứ gì đó đen trắng vừa lóe lên trước mắt một cái rồi biến mất, nhanh chóng quay người ra sau rồi nhìn xung quanh.
Tên đệ tử còn lại thấy vậy liền quay qua hỏi.


“Hình như có thứ gì đó vừa bay qua đầu thì phải”. Lời nói ngập ngừng của người nhìn thấy bóng dáng hắn bay vút qua nói.
“Chắc ngươi hoa mắt rồi, ta đi ngay phía sau lưng mà có trông thấy cái gì đâu?”.
“Chắc vậy. Ta nhanh mang đan dược lên lôi trì tắm thôi”.
Lúc này!
Ở bên ngoài!


Ngay khi hắn trộm hết toàn bộ ở trong phòng kia đi ra lúc này cũng đã gần 5 phút, và hắn đang mon men theo lối từng bụi cây rồi chạy về phía ngọn núi kia rồi đi ra bên ngoài.


Nhưng khi tiến lại gần thì hắn nhìn thấy một nhóm người đang đứng chặn ở đó. Hắn nghĩ rằng hành tung của mình bị bại lộ nên chuẩn bị quay người tìm lỗi khác mà đi những từ phía trên bậc thang kia đi xuống là bóng dáng của một vị nữ tử.


Mái tóc suôn mượt mĩ miều tung bay theo từng bước chân của hắn, gương mặt trắng sáng thon gọn với ngũ quan rất tỉ mỉ, cặp mắt bồ cầu đen nhánh to tròn với hàng lông mày thanh mỏng phía bên trên, sống mũi cao thon gọn cùng khôn miệng hình trai tim đỏ hồng cuốn hút.


Trên thân thể nàng ta diện một bộ trang phục màu trắng tinh khiết đang lả lướt theo từng bước chân đi xuống.
Hắn nhìn thấy bóng dáng người này liền lâm vào trầm tư.
“Hình như đã gặp qua ở đâu đó rồi thì phải”.


Ánh mắt hắn nhìn nàng ta từ trên xuống dưới rất kỹ như muốn nhìn xuyên qua lớp áo ở bên ngoài vậy. Ngay khi nhìn tới vòng 1 của nàng thi hắn mới chợt nhớ đến.
“Ngực bự”. Trong đầu hắn lúc này mới nhớ tới.


Vào thời gian trước ở trong lôi trì đã gặp qua nàng ta nhưng hình tượng hắn không nhớ rõ lắm, chỉ có cặp ngực to khủng bố kia thì không sai vào đâu được.
Hắn trốn từ trong bụi cây vô tình bật đứng dậy rồi thốt lên.


Bị lời nói lớn của hắn đã động đến, nàng ta đang từ tốn đi xuống thì nghe thấy giọng nói rất lớn của hắn từ phía dưới.


Đang trong lúc rất yên tỉnh thì nàng cũng vì tiếng nói của hắn làm cho giật mình, bước chân từ phía sau đưa ra trước dự định bước xuống thì vô tình bị móc ngoéo vào chân kia rồi ngả chồm về phía trước.


Phía dưới đám đệ tử trông thấy cảnh tượng bổ mắt ngàn năm có một này mà đỏ mặt lên không kịp phản ứng.


Ở độ cao gần 50m bậc thang ngả nhào về phía trước hướng đầu xuống phía bên dưới lại vô tình làm cái cổ áo rộng bị làn gió banh ra để lộ một cái khe sâu hun trắng ngần ở phía bên trong.


Ngay lúc gần chạm đất thì đột nhiên từ đâu xuất hiện một bóng hình ở ngay bên cạnh nàng đỡ lấy, một tay luồn qua vòng eo thon gọn kia kéo sát vào người, cặp ngực bự kia cũng vì thế mà áp sát vào người hắn, một cảm giác mềm mịn mát mẻ từ trên thân thể nàng truyền qua.


Ngay khi chạm đất, cả hai liếc mắt nhìn nhau một hồi lâu mới có phản ứng. Nàng ta dường như bị gương mặt anh tuấn của hắn hút hồn vậy, ánh mắt như phát sáng lên nhìn chằm chằm lấy hắn không rời.
----
Ps:
- Cầu Kim phiếu.
- Cầu donate.
- Cầu đề cử...






Truyện liên quan