Chương 15
Còn Hắc Dạ và Bạch Dạ cũng lẽo đẽo theo sau vương gia nhà mình.
Cả ba đều không nhớ hôm nay là ngày 15 cũng là ngày đau khổ nhất của Lãnh Băng.
Hàn Mặc vừa vào phòng thì Lãnh Băng cũng theo sau vào. Hắn đúng là mặt dày đây dù sao cũng là phòng của nàng lại có thể tự tiện vào mà không xin phép gì cả.
Hai thuộc hạ theo sau thầm nghĩ vương gia của họ bớt vô sỉ một chút có được không đây dù sao cũng là khuê phòng của nữ nhi nhà người ta ngài lại có thể mặt dày ra vào như vậy mà khuôn mặt cũng không biến sắc thật là hết nói nổi.
"Nè ngươi thích vào phòng nữ nhân lắm à ta cần thay y phục không lẽ ngươi cũng muốn xem hay sao?"
Hàn Mặc thấy để tính cách thật của nàng lộ ra trước mặt Lãnh Băng cũng không sao dù sao thì hắn cũng biết quá nhiều về nàng rồi.
"Khụ vậy ta ra ngoài trước nàng cứ thay y phục đi nha"
Ai nói hắn không biết xấu hổ chứ chẳng qua là hắn chỉ muốn vào đưa cái "ai bắp" gì đó cho nàng thôi (đến giờ Lãnh Băng vẫn khôg nói được tên của cái ipad hihi ).
Hắc Dạ và Bạch Dạ thấy vương gia nhà mình bước ra khỏi phòng Hàn Mặc mà mặt mày thì đỏ liền tâm linh tương thông cùng nghĩ ra một chuyện đen tối. Đó là vương gia bị vương phi làm gì rồi nên mới mặt đỏ như vây.
Hắc Dạ lại nhiều chuyện chạy lại hỏi vương gia nhà hắn.
"Vương gia không phải người bị vương phi làm gì rồi chứ? Sao mặt mày lại đỏ thế kia?"
"Ngươi muốn đến Lạc Hình các"
"Hả đương nhiên là thuộc hạ không muốn rồi người không nói cũng không sao hì hì"
Tên Hắc Dạ nào đó lập tức nở nụ cười nịnh bợ còn ra vẻ chân chó nếu đằng sau hắn mọc thêm cái đuôi thì thành sủng vật được rồi.
Song nhi và Vân nhi đem nước vào cho Hàn Mặc vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện của chủ tớ bọn họ. Song nhi cảm thấy cái tên kia thật nhiều chuyện ( ý nói Hắc Dạ ), nam nhân gì mà còn nhiều chuyện hơn cả nữ nhân càng nhìn càng thấy không ưa chút nào. Nhịn không được liền nói thẳng vào mặt Hắc Dạ.
"Sao ngươi lại nhiều chuyện như vậy? Nam nhi gì đâu mà lại tò mò chuyện bác quái hơn nữ nhân nữa thật không ra gì."
"Cô nói ai đó hả ta mà nhiều chuyện sao? Ta thấy cô mới nhiều chuyện đó khi không lại xen vào chuyện của chủ tớ ta."
"Hứ ta thèm xen vào chắc chỉ là ta thấy ngươi ngứa mắt nên mới nói vậy đó"
"Cô...cô.."
"Sao? Ta sao hả nói đi?"
"Hứ ta không chấp nhặt chuyện nhỏ như vậy với nữ nhân như cô thật chua ngoa"
"Ngươi dám nói ta chua ngoa à được lắm ta không dạy dỗ ngươi một phen thì ta không phải là Song nhi nữa"
Song nhi vừa nói vừa xén tay áo lên định dạy dỗ cho tên nam nhân kia một trận thì bị Vân nhi cản lại.
Bên kia Hắc Dạ cũng bị Bạch Dạ giữa lại.
"Vân nhi sao tỷ lại cản ta, ta phải dạy dỗ tên nam nhân kia mới được."
"Song nhi muội quên là chúng ta phải đem nước vào cho tiểu thư sao?"
Vân nhi nói xong Song nhi mới nhớ ra mục đích của mình.
"Hừ xem như ngươi may mắn lần sau chắc chắn ta sẽ không tha cho ngươi đâu"
"Nha đầu cô cứ yên tâm ta sẽ đợi cô mà, còn ngươi nữa giữ ta lại làm gì"
( Gặp đôi Hắc Dạ và Song nhi được gắn kết với nhau tại đây )
Song nhi nghe xong Hắc Dạ nói cũng không nói lại nữa cùng Vân nhi vào đưa nước cho Hàn Mặc tắm rửa.
Đợi Hàn Mặc tắm rửa thay y phục xong thì đã là chuyện của nửa canh giờ sau.
Lúc Hàn Mặc ra gian bên ngoài thì thấy Lãnh Băng còn đợi mình thì hơi bất ngờ.
"Sao ngươi còn chưa về?"
"Nàng muốn đuổi ta đi như vậy sao nàng không nhớ là để quên ở chỗ ta cái gì sao?"
"Ngươi trả cái ipad lại đây cho ta để ta xem ngươi làm được tới đâu"
Lãnh Băng không nói gì cũng đưa ipad lại cho Hàn Mặc.
Hàn Mặc kiểm tr.a lại đoạn phim Lãnh Băng vừa quay thấy hắn làm rất tốt cũng gật gật đầu xem như khen tặng.
"Nàng không định mời ta ăn trưa hay sao dù sao nàng mượn danh của ta nhiều như vậy cũng phải trả ơn cho ta bằng một bữa cơm chứ"
Hàn Mặc thấy hắn nói cũng có lí nên đồng ý cho hắn ở lại dùng cơm mà cơm hôm nay và tất cả các món ăn đều do nàng nấu.
Chỉ là trùng hợp hôm nay là ngày nàng thay phiên với Vân nhi và Song nhi nấu cơm mà thôi.
Lãnh Băng không ngờ nàng vậy mà cũng biết nấu, đã vậy còn rất ngon nàng nấu rất nhiều món mà hắn chưa từng ăn bao giờ.
Đương nhiên là chưa được ăn rồi cái này là các món ở hiện đại mà làm sao Lãnh Băng biết được.
"Nàng nấu rất ngon lần sau ta cũng sẽ tới ăn nữa"
"Ta không ngờ một vương gia như ngươi lại có sở thích ăn bám của người khác"
"Mặc nhi ta chỉ như vậy với một mình nàng thôi đó"
"Ta không mời ngươi lần sau tới ăn bám đồ ăn của ta"
"Nàng nấu rất ngon đương nhiên là ta muốn ăn đồ ăn của thê tử tương lai của ta nấu rồi."
"Ta cho ngươi ăn cũng coi như là công của ngươi đã giúp ta còn lần sau không có cửa đâu. Ngươi ăn xong rồi thì cùng thuộc hạ về phủ ngươi đi"
"Sao nàng lại đối xử với ta nhưng vậy, nhưng bất quá ta cũng rất thích nàng bây giờ nha."
Vị vương gia nào đó lúc nào cũng mặt lạnh nhưng hôm nay lại biểu lộ đủ loại sắc mặt để theo đuổi vương phi của hắn thật làm cho hai thuộc hạ Hắc Dạ, Bạch Dạ mở mang tầm mắt.
Lãnh Băng trước mặt Hàn Mặc rất chai mặt ở lại không biểu lộ một chút sự xấu hổ nào.
Hàn Mặc âm thầm mắng tên nàng mặt quá dày rồi như vậy mà vẫn ở lại không chịu đi đi. Nàng thấy hắn chai mặt như vậy cũng đành nhịn xuống không quan tâm tới hắn nữa.
Lãnh Băng quả nhiên là mặt dày hơn tường thành đã ở lại ăn bữa trưa thì thôi lại còn không biết xấu hổ đeo bám Hàn Mặc. Nàng đi tới đâu cũng có cái đuôi theo sau tới đó đã thế còn ở lại ăn cơm tối luôn. Hàn Mặc dùng đủ loại hình thức: mắng có, nhưng thấy hắn vẫn như cũ không thay đổi quyết định nàng đành phải hạ thấp giọng lịch sự tiễn khách vẫn không được nên đành mặc kệ hắn.