Chương 24
Kim hộ pháp đó dẫn đầu đi vào phòng nàng trước tiên, ngay sau đó đi về hướng của hai tên đã bị Lãnh Băng giấu. Hắn liền tìm ra được hai tên đã bị bắt kia đang ở trong góc tối.
Hàn Mặc và Lãnh Băng liền âm thầm đánh giá hắn, không ngờ năng lực của hắn lại tốt như vậy vừa bước vào đã tìm ra chỗ của bọn hắn. Nghĩ kĩ nếu như hắn đã tìm được hai người đó rồi thì không bao lâu sau có lẽ sẽ tìm được bọn nàng nên Hàn Mặc cùng Lãnh Băng cũng lần lượt ra khỏi chỗ ẩn nấp.
Kim hộ pháp thấy Hàn Mặc và Lãnh Băng lần lượt ra liền nở một nụ cười. Nụ cười của hắn nhìn rất quái dị. Có điều hắn cũng ngạc nhiên khi thấy Lãnh Băng lại xuất hiện ở đây.
"Không ngờ nhị vương gia nửa đêm lại ở cùng phòng với một nữ tử"
"Ta đến đây thì sao dù sao thì đây cũng là thê tử tương lai của ta trái lại ngươi lại đến đây để ám sát một nữ tử"
"Đây là mệnh lệnh của chủ nhân ta, ta đương nhiên phải làm rồi. Chủ nhân ta còn có lệnh không muốn liên lụy đến người mong người đừng động tay vào chuyện này"
"Chủ nhân của ngươi là ai chứ liên quan gì đến ta. Mặc nhi là thê tử tương lai của ta tất nhiên phải bảo vên rồi"
Kim hộ pháp đó phất tay một cái tất cả những người áo đen đều xông lên tấn công về phía Hàn Mặc còn Lãnh Băng thì không ai động đến cả.
Nhưng Lãnh Băng vẫn thâm gia vào đánh nhau cùng với Hàn Mặc. Hàn Mặc dùng chủy thủ trong tay linh hoạt cắt ngang qua người bọn chúng. Một số người nàng giết ch.ết còn lại nàng chỉ làm cho bị thương không thể đánh tiếp để điều tr.a về những người thần bí này.
Lãnh Băng trực tiếp đánh với cái tên Kim hộ pháp kia. Hai người võ công gần như bằng nhau. Nhưng Lãnh Băng vẫn mạnh hơn một ít. Trong đêm tối hai thân ảnh một đen một bạc đánh với nhau nhanh tới mức chỉ thấy được hai thân ảnh đang đánh nhau còn về vung chiêu ra đánh như thế nào thì không thấy được.
Còn về bốn người Hắc Dạ, Bạch Dạ, Song nhi và Vân nhi sau khi nghe được tiếng binh khí va chạm vang lên mới nhanh chóng đi xem. Kết quả lúc đến nơi thì thấy Lãnh Băng đang đánh nhau với người mà bọn họ không biết là ai còn Hàn Mặc thì đang đánh với mấy tên hắc y nhân lúc này chỉ còn lại vài người.
Cả bốn người nhanh chóng giúp Hàn Mặc đánh mấy tên hắc y kia. Nhanh chóng trong viện đã có nhiều thi thể nằm đầy dưới đất có vài còn sống nhưng bị điểm huyệt nói nên không phát ra tiếng.
Lãnh Băng cũng mau chóng đánh cho Kim hộ pháp kia bị thương phun ra máu. Hắn thấy tình hình không ổn thầm mắng một tiếng rồi vung ra một khói trắng nhân thời cơ mà mấy người các nàng bịt mũi và bị làn khói khuất tầm nhìn liền trốn đi mất.
Cả bốn người Hắc Dạ, Bạch Dạ, Song nhi và Vân nhi liền quỳ xuống nhận tội với hai người vì đã đến trễ
"Thuộc hạ/ Bọn em đến trễ xin vương gia/ tỷ tỷ trách phạt"
Lãnh Băng lấy lại vẻ mặt lạnh lùng nhìn mấy người bọn họ quỳ dưới đất
"Đứng lên đi chuyện này không trách các ngươi được"
Còn Hàn Mặc thì có vẻ mặt hòa hoãn hơn nhìn Vân nhi và Song nhi
"Hai em cũng đứng lên đi ta không trách các em đâu. Các em mau xử lí chuyện này đi gọi thêm người đến xem ai còn sống thì đưa đến Lạc Hình Các điều tr.a thêm về bọn họ"
Lãnh Băng nghe Hàn Mặc phân phó cho Vân nhi và Song nhi nên cũng ra lệnh thêm cho Hắc Dạ và Bạch Dạ.
"Hắc Dạ, Bạch Dạ các ngươi cũng đi tr.a thêm về những người này đi"
Cả bốn người nghe phân phó liền dạ một tiếng không chậm trễ mà lo đi tìm hiểu ngay.
Có một số người bị thương bị thương nhưng vẫn không la lên được do đều bị Hàn Mặc điểm huyệt nói lại chỉ có thể kêu la trong lòng.
Dù sao thì đây cũng là phủ thừa tướng nên không thể gây động tĩnh lớn làm cho Hàn Vũ phát hiện ra được.
Giờ còn lại Hàn Mặc và Lãnh Băng đứng ở đó, cả hai đều rơi vào trầm mặt đều im lặng không nói gì. Bỗng Hàn Mặc lên tiếng phát vỡ bầu không khí im lặng này.
"Cổ trong người ngươi ta có thể lấy ra nhưng có một điều kiện là ngươi phải giúp ta lấy được cỏ U Linh"
"Cỏ U Linh nàng muốn có nó sao?"
Nhắc tới vấn đề này vẻ mặt Lãnh Băng liền trở nên nghiêm túc.
"Đúng vậy bao giờ ngươi tìm được nó thì tới gặp ta. À tiện thể thì nên tìm ra người hạ cổ lên ngươi đi là vừa lúc đó ta có thể tiến hành lấy cổ ra"
"Ta cũng điều tr.a rất lâu rồi nhưng vẫn không tìm ra được"
"Ta nghĩ tốt nhất ngươi nên xem những ai được lợi khi ngươi ch.ết đi từ đó đánh ngất rồi mang đến chỗ ta, ta kiểm tr.a là biết ngay thôi.
"Ngươi nên bắt mấy người trong hậu cung của phụ hoàng ngươi đi mà người đó là nữ nhân nên đừng bắt nam nhân làm gì. Mà ngươi cổ trong người ngươi nếu sau 20 năm vẫn không lấy ra thì sẽ ch.ết đó"
"Ta biết rồi Mặc nhi"
Lãnh Băng nghe nàng nói như vậy thì hơi hoảng sợ. Nhưng nhanh chóng thu lại vẻ mặt đó. Dù sao thì cũng có Mặc nhi rồi chắc chắn sẽ không sao.
"Thôi đi ngươi mau về phủ của mình đi ở đây không tiếp đãi ngươi đâu"
"Nàng đừng đuổi ta đi như vậy chứ. Mà thức ăn hôm nay không phải do nàng nấu đúng không ta thấy không ngon như bữa trước ta được ăn"
Lúc nãy nói chuyện nghiêm túc bao nhiêu thì bây giờ tiêu đi không còn chút xíu nào. Lãnh Băng lại lấy lại vẻ mặt ấm áp, vô sỉ nói chuyện với Hàn Mặc.
"Đúng vậy bọn ta thay phiên nhau nấu nên tùy bữa thôi"
"Vậy ta sẽ canh hôm nào nàng nấu sẽ tới ăn"
"Không ai mời ngươi"
"Hôm nay ta sẽ ngủ lại đây lỡ đâu bọn chúng đến thì sao mà nàng yên tâm ta không ngủ trong phòng của nàng đâu. Nàng không nói gì là đông ý nhé"
Ai nói Hàn Mặc đồng ý đâu chỉ là do nàng tức quá thôi vậy mà hắn lại xem như là nàng đồng ý, càng khiến lửa giận của nàng tăn lên
"Ngươi..."
Nàng chưa kịp nói Lãnh Băng đã cản lại
"Ta biết rồi nàng nói ta về phòng đúng không ta đi đây nàng cũng về ngủ đi. Chúc nàng ngủ ngon"
Nói xong Lãnh Băng nhanh chóng đi về phòng sát phòng của nàng mà vào ngủ.
Hàn Mặc thấy vậy l8ại càng tức hơn như chỉ trơ mắt nhìn Lãnh Băng đi vào phòng còn nàng đứng nguyên tại chỗ kìm nén lửa giận.