Vương Phi Mưu Trí Nói Rằng Vương Gia Rất Phúc Hắc
✍ Tam Mộc Du Du
34 chương
111 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Giả tiểu quả phụ
- Chương 2: Ta đói bụng, đi không được
- Chương 3: Tướng công a mặc
- Chương 4: Thiên ảnh mặt nạ
- Chương 5: Kiều thất tiểu thư
- Chương 6: Đại ca đã đến
- Chương 7: Nha hoàn hồng ngọc
- Chương 8: Nương tử không nhận biết vi phu ?
- Chương 9: Ta gọi là mạc hoa sênh
- Chương 10: Ngươi không được?
- Chương 11: Thiên hạ đệ nhất hái hoa tặc
- Chương 12: Kiều thất trong lời đồn
- Chương 13: Những lời đồn bị biến chất
- Chương 14: Kiều Phủ mỗi người một vẻ
- Chương 15: Máy bay cùng Tiểu Thất
- Chương 16: Không mời mà tới
- Chương 17: Xuất môn đi dạo phố
- Chương 18: Đại ca chạy mau!
- Chương 19: Là nam hay nữ ?
- Chương 20: Đầu trộm đuôi cướp
- Chương 21: Du ngoạn hồ Kính Nguyệt (dơ hai tay cầu xin)
- Chương 22
- Chương 23: Lạt mềm buộc chặt (đầu canh hai tìm bắt)
- Chương 24: Mất trí nhớ trở nên ngốc?
- Chương 25: Đệ nhất bút pháp
- Chương 26: Số ba, Kều Thanh !
- Chương 27: Tiểu Thất, ngươi rất lợi hại
- Chương 28: Bây giờ lấy thân báo đáp ân nhân cứu mạng
- Chương 29: Dục nhi rời đi
- Chương 30: Ta cần phải ngủ
- Chương 31: Hình thức sinh hoạt thần bí
- Chương 32: Bị tương thân
- Chương 33: Thích tiểu thư thứ mấy?
- Chương 34: Yêu thương nhung nhớ
Thể loại: Xuyên không, sủng, nữ cường, nam cường
Conver: tangthuvien
Editor: Melodysoyani & Minh Nguyệt75
Nàng được mệnh danh là bạc đao sát thần ở dị thế, đồng thời cũng là Thất tiểu thư của Kiều Quốc công phủ. Vào đêm tiệc ngắm hoa, nàng dùng phong thái mạnh mẽ mà kinh diễm thoát khỏi danh phế vật.
Hắn là Ngiêu Quốc thân phận vô cùng lúng túng An vương điện hạ. Hai mắt không nhìn thấy gì từ nhỏ, song thân lại qua đời, hắn là điềm xấu người gặp người tránh.
Lần đầu gặp, nàng giả làm tiểu quả phụ cứu trượng phu giả là hắn.
Ngày gặp lại, nàng là thất tiểu thư của Kiều phủ còn hắn là An vương gia.
Hắn luôn muốn mang nàng về nhà, làm cho nàng một số chuyện trong cuộc sống: Sủng nàng, sủng nàng, lại sủng nàng! Mục đích duy nhất của hắn là đem nàng về nhà Sủng.
----
Nghiêu hoàng ngày nọ ý tưởng đột phát muốn tuyển phi cho cháu của hắn là An vương điện hạ, hơn nữa phát ngôn bừa bãi: An vương chọn người nào thì chính là người đó!
"Hoa Sênh nghe nói qua mỹ danh của Kiều Thất tiểu thư, trong lòng rất ngưỡng mộ, chỉ là không biết nàng có ghét bỏ Hoa Sênh hay không?"
Cũng bởi vì những lời này Kiều Thất thành An vương phi. Phụ thân lo âu, huynh trưởng buồn bực, tỷ tỷ thương tâm, mọi người than thở: Mệnh Kiều Thất thật là khổ!
Mà "Mệnh khổ" Kiều Thất tiểu thư lạnh nhạt nhìn nam nhân nào đó ngựa quen đường cũ xông vào khuê phòng mình mặt không thay đổi hỏi: "Mơ ước ta lâu như vậy, cuối cùng đã được như ý muốn, xin hỏi An vương điện hạ có cảm tưởng gì?"
Mỗ nam nhẹ cười dài: "Tiểu Thất, vi phu trong lòng thật vui vẻ."
( Tiểu Thất = tiểu thê)
Nàng đã trở thành vợ của hắn...
"Mặc dù ta đứng hàng thứ thứ bảy, nhưng ngươi lại không phải là cha của ta càng không phải là đại ca của ta, tại sao lại gọi ta là Tiểu Thất?"
"Tiểu Thất, bởi vì từ khi bắt đầu, ta khẳng định ngươi là tiểu thê tử của ta!"
(Chuyện ta vĩnh viễn không làm....)
"Ngươi tái giá, ta cứu hắn."
"Không thể nào."
"Vì sao?! Ngươi không phải là luôn miệng nói yêu hắn? Vì sao nhẫn tâm trơ mắt nhìn hắn chết đi?!"
"Hắn chết, ta theo. Nhưng ta chuyện ta vĩnh viễn sẽ không làm chính là làm hắn thương tâm."
Hắn, cũng vậy...