Chương 6: Cô gái trong bóng tối (1)
Những nốt nhạc được bàn tay nhỏ nhắn lướt nhanh trên mặt đàn tạo ra những ma âm ru ngủ người ta không bao giờ tỉnh lại.
Đàm Kính Nguyên đứng sau cánh cửa khóe miệng đang câu lên nhưng khi nghe tiếng đàn kia thì không tin vào mắt mình nhìn cô gái mặt váy trắng phía trước kia.
Bản nhạc này là một bản nhạc đưa người khác vào thế giới kinh dị, một thế giới tu la địa ngục.
Lãnh Tuyết Băng lướt nhanh trên phím đàn được nữa bài thì dừng lại, cô đóng sập Case ( hộp đàn ) lại rồi lướt nhanh ra khỏi căn phòng bằng đường cửa sổ.
Đàm Kính Nguyên thấy vậy thì thắc mắc khi đi đến cây đàn piano thì nguyên bộ dây đàn đã đứt hết không còn nguyên vẹn, sống nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên có một việc đáng sợ như vậy bên cạnh bộ đàm còn có một tờ chi phiếu để trống số tiền. Lần này kiến cho Đàm Kính Nguyên hắc tuyến đầy đầu.
Hắn thầm mắng : Đây là cái thể loại gì vậy
Đàm Kính Nguyên nghĩ nghĩ cái gì đó sau đó câu môi cười: Lãnh Tuyết Băng, thú vị.
Lại nói đến Lãnh Tuyết Băng sau khi kết thúc tiết học cô đi nhanh ra xe của mình không mở cửa xe mà tự chống tay lên thành cửa xe để vào xe, đeo kính râm rồi lái nhanh đi.
Cô vươn tay gọi điện thoại qua bộ đàm không xe.
Bên đầu giây bên kia một giọng nam : " Chủ tịch bên kia gửi thiếp mời cho ngài đến saidi tham gia bửa tiệc của Rsen"
Lãnh Tuyết Băng vừa nghe vậy thì nhíu mày sau đo mắt lóe qua một tia sáng : " Nguồn gửi là ?"
Bên đầu giây bên kia nghĩ nghĩ cái gì đó sau đó lại giọng nói nghiêm nghị: " Là đích thân Rsen gửi "
Lãnh Tuyết Băng nghe vậy thì tựa người ra phía sau hơi nghĩ cái gì đó sau đó đạp thắng gấp nhìn ra bên ngoài xe : " Nói với hắn tôi nhất định sẽ đến "
Tắt điện thoại Lãnh Tuyết Băng xuống xe, nơi cô đến là tầng hầm của một công ty đứng hàng nhất nhì thế giới ( công ty của LTB ) - Công Ty AM ( Ẩn tên )
Tầng hầm này được thiết kế riêng biệt chỉ để giữ xe cho chủ tịch công t, vừa bước xuống xe là thấy hai hàng người mặt đồ đen đứng xếp hàng đang cuối chào Lãnh Tuyết Băng dọc đường đi.
" Chủ tịch "
Lãnh Tuyết Băng cũng không qua để ý mà cứ đi thẳng đến thang máy, khi cô bước vào thì thang máy tự động lên thẳng tầng cao nhất.
Vừa bước ra khỏi thang máy thì một cơn lốc lao vào người Lãnh Tuyết Băng sau đó là một tiếng khóc hu hu ầm trời : " Cứu tinh của tôi ơi, cậu về rồi, nhanh nhanh công việc trong năm tháng qua tớ làm sắp điên rồi cậu mà không đến tớ thật không biết làm sao "
( cái bóng và giọng khóc này đương nhiên là của Tiêu Thanh Thanh một người bạn luôn giúp đở Lãnh Tuyết Băng trông coi công ty )
Lãnh Tuyết Băng nghe vậy thì hắc tuyến đầy đầu đưa tay đẩy Tiêu Thanh Thanh ra, sau đó nhìn cô gái trước mặt như vài năm rồi không tắm, đầu thì lâu năm rồi không chải, quần áo thì sộc sệch, cô cảm thây người này... : " Cậu ... lập tức đi tắm ngay cho tôi "
Lãnh Tuyết Băng rống to, sau đó lấy một cái khăn trong người lau lau cái áo của mình sau đó chính thức bực bội quay lại ngươi vệ sĩ bên cạnh: " Tìm cho tôi bộ đồ "
Nói song không thèm nhìn mặt Tiêu Thanh Thanh đang đen như đít nồi mà đi thẳng vào phóng thay quần áo mới.
Sau 30 phút nhức đầu Lãnh Tuyết Băng đã ngồi trên bàn làm việc bắt đầu kí những hợp đồng trong năm tháng qua. " Xoạt xoạt " tiếng bút kéo dài trên giấy rồi lại tiếng xoay bút, đang đọc thì Lãnh Tuyết Băng đột nhiên thấy một bản hợp đống Cansi, hợp đồng này đang trong thời kì xét duyệt.
Đọc một hồi Lãnh Tuyết Băng nheo mí mắt sau đó lập tức nhất điện thoại : " 2 phút nữa, họp "
Sau đó cô đi thẳng lên phòng họp, vừa mở phòng họp ra thì đã có 2 người trong phòng ( Một nam một nữ ) nữ đương nhiên là Tiêu Thanh Thanh, nam thì là Cres
Tiêu Thanh Thanh bây giờ ngồi ngay ngắn trên ghế mắt thì dán chặt vào hợp đồng, bây giờ mái tóc đen được chải thẳng tóc mái được cột lên lộ ra gương mặt trắng tinh đôi mắt to cái miệng nhỏ hơi mỉm cười, trên ngươi mặc một cái váy trắng.
Còn Cres thì mặc một đồ vest màu đen trên tay cũng cầm tờ hợp đồng đọc, trên gương mặt toát lên ẽ anh khí , lông mày kiếm đôi mắt hổ phách chiếc mũi cao tuấn mĩ.
Lãnh Tuyết Băng cầm tờ hộp đồng ngồi xuống một cái ghế cạnh hai người, nhìn hai người sau đó hơi gỏ lên bàn : " Họp "
Tiêu Thanh Thanh nhìn Lãnh Tuyết Băng sau đó gật đầu, vẽ mặt bình thường cười cợt bây giờ vàn phần nghiêm nghị : " Ừ, tớ đã đọc hợp đồng rồi nhưng .... " Tiêu Thanh Thanh nhìn qua Cres giọng nói vài phần đùa giõn: " Hợp đồng này thoạt nhìn mình có lợi nhưng nếu thất bại thì mình sẽ lổ cực kì "
Cres mày kiếm hơi nhíu nhíu sau đó cũng gật đầu : " Thật sự là vậy "
Lãnh Tuyết Băng cũng nhìn chằm chằm vào hai người bắt đầu mày cong cong, miệng hơi nhếch lên : " Ừ, bên phía công ty kia là một phần công ty trong bóng tối cũng là đối thủ của mình "
Tiêu Thanh Thanh nhíu mày sau đó hơi nghĩ nghĩ cái gì đó : " Ý cậu nói là bọn họ tung hỏa mù dể ta mắc bẩy sau đó tìm cách hủy hợp đồng ta sẽ vì vậy mà phải bù thiệt hại và tổn thất "
Cres nghe vậy cũng hơi nghĩ nghĩ sau đó cũng hơi thắc mắc nhìn Lãnh Tuyết Băng : " Từ đầu tôi đã thấy việc này rất không đơn giản "