Chương 39
Thời điểm nhận được điện thoại của Cao Mân, Ngu Điềm đang ngồi cạnh cửa kẹp hạt óc chó.
“Cá Nhỏ, thứ tư tuần sau là sinh nhật anh trai em, chị dự định tổ chức tiệc sinh nhật cho anh ấy, muốn mời em cùng tham gia, nhân tiện để em giúp chị bày mưu tính kế.”
Cao Mân giọng điệu vui sướng: “Anh trai em thích cái gì? Em cảm thấy anh ấy nhận được quà gì thì sẽ vui mừng khó quên?”
“Ngày sinh nhật anh của em chị để nhờ Tề Tư Hạo tr.a xét, anh ấy không phải trực ca đêm, chỉ phải khám ngoại trú, buổi chiều tan ca như thường, Tề Tư Hạo đã nói sẽ dùng cớ mời cơm lừa anh ấy tới, đến lúc đó chị định đặt phòng bao, sau khi trang trí xong sẽ gọi luôn cả mấy người đồng nghiệp có quan hệ tốt với anh ấy…”
Cao Mân hiển nhiên tràn ngập mong chờ đối với việc mừng sinh nhật cho Ngôn Minh, mỗi lúc một ý tưởng, trong lòng nhảy nhót không thôi.
Nhưng Ngu Điềm lại bình tĩnh hơn nhiều.
Thật ra tối hôm qua sau khi về nhà, Ngu Điềm vẫn có chút rẫu rĩ, cô đối với Ngôn Minh vô cùng không nỡ bỏ.
Tuy hiện giờ những vấn đề cần hỏi đều đã hỏi xong, nhưng tương lại nếu còn có vấn đề khác thì sao?
Hơn nữa Ngu Điềm thật sự muốn có một người anh trai, trong lòng cô thậm chí đã xem Ngôn Minh là người một nhà, kết quả hiện tại mộng đẹp tan biến, trở lại làm người qua đường với Ngôn Minh.
Bất kể như thế nào, cô em gái chiếm hời của Ngôn Minh là cô giờ đã offline, còn đi cọ tiệc sinh nhật của người ta lôi kéo quan hệ thì không quá thích hợp.
Thậm chí trong lòng Ngôn Minh có lẽ không hy vọng Ngu Điềm có bất kỳ qua lại nào với vòng bạn bè xã giao của anh. Ngu Điềm nhiều lần nói muốn giải thích với Cao Mân nhưng đều bị Ngôn Minh từ chối thẳng thừng.
Nghĩ lại cũng đúng, Ngôn Minh đã từng dùng cái cớ mình là em gái để né tránh việc đi xem mắt với Cao Mân, hiện tại nếu Ngu Điềm đứng ra giải thích, ngược lại có vẻ như cố ý muốn tìm rắc rối cho Ngôn Minh.
Dù sao về sau cũng không gặp lại, Ngu Điềm cảm thấy mình nên bảo trì yên tĩnh, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại.
Vì thế Ngu Điềm thuận miệng tìm cớ nói: “Ngày đó em có lịch đi công tác, hẹn một bác sĩ ở thành phố bên cạnh quay tư liệu chuyên đề.”
Cao Mân hơi thất vọng, nhưng cũng không thể không chấp nhận hiện thực.
Cúp điện thoại, Ngu Điềm lại tiếp tục kéo cửa kẹp thêm mấy hạt óc chó nữa mới nhặt hết xác vỏ, bắt đầu đi làm phân tích số liệu.
Hai ngày này cô thật sự rất bận.
Video lần trước quay Tề Tư Hạo giúp ghi hình đã đăng, hiệu quả còn tốt hơn so với Ngu Điềm nghĩ, Tề Tư Hạo mặc áo blouse trắng bộ dáng nghiêm trang rất có phong thái, tên này lớn lên trông không tồi, hình người dạng chó cực kỳ biết ăn diện, thế mà còn rất giống mới lạ.
Cũng không biến lúc đầu là ai phát hiện ra video này của Ngu Điềm, tóm lại, bởi vì gương mặt này của Tề Tư Hạo, video đã nổi tiếng ra khỏi giới, nền tảng cũng giúp đỡ đề cử lưu lượng, thậm chí còn có trợ lý chuyên môn của nền tảng liên hệ với Ngu Điềm, giúp tìm tiêu đề ra tay với hot search.
Số lượng người hâm mộ trên tài khoản của Ngu Điềm đột nhiên tăng lên gần 100.000 người, thế cho nên Ngu Điềm gần đây hăng hái mười phần, quyết định rèn sắt khi còn nóng, túm lấy Tề Tư Hạo bán nghệ không bán thân làm thêm hai kỳ chương trình nữa.
Nhưng trước khi hoàn thành video phổ cập khoa học chữa bệnh mới, còn có một số việc cần phải sắp xếp.
Từ tối hôm qua mất mặt, Ngu Điềm đến về nhà thì suốt đêm tìm nữ sĩ Tống Xuân Hương tâm sự, cuối cùng cũng hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.
“Mẹ và Ngôn Văn Hoa thích hợp làm bạn bè hơn, lúc đầu quả thật nói chuyện rất hợp, nhưng lâu dần mới phát hiện không có loại cảm giác đặc biệt muốn cùng nhau đi đến hết cuộc đời.”
“Ông ấy thật sự không tệ, tố chất rất tốt, chia tay là mẹ đề nghị, nhưng lúc ấy sợ nói ra sẽ khiến con lo lắng, đến lúc ấy con lại cho rằng mẹ vì con mới không chịu tái hôn, sợ con tự tạo áp lực tâm lý cho mình, không ngờ tới con vẫn luôn hiểu lầm…”
Nữ sĩ Tống Xuân Hương hối hận, nhưng một khi đã vậy, bà cũng nhân cơ hội này thẳng thắn nói hết ra: “Người con nhìn thấy trong nhà hàng thủy sản kia là lúc trước mẹ đi mua cá tình cờ quen được, mẹ bị người bán cá kia hố, mẹ chọn cá sống, người bán kia liền động tay động chân đổi thành cá ch.ết, nếu không có ông ấy lên tiếng nhắc nhở thì mẹ đã bị lừa rồi.”
“Vốn cũng không để trong lòng, nhưng nhiều lần đi mua đồ đều gặp, trò chuyện vài câu, lại thêm phương thức liên lạc, cũng không nghĩ gì khác, kết quả tiếp xúc nhiều rồi lại thấy hợp.”
Tống Xuân Hương nói rất bình tĩnh, nhưng trong mắt trên mặt đều bất giác hiện lên ý cười: “Điều kiện trong nhà Ngôn Văn Hoa thật sự quá tốt, mặc dù ông ấy không chê gia cảnh nhà chúng ta bình thường, nhưng lúc ở bên nhau, toàn ra vào những nơi đắt tiền, trong lòng mẹ không có chuẩn bị, cứ luôn cảm thấy giống như bà nội Lưu tiến vào đại quan viên*, bó tay bó chân, chẳng khác nào diễn kịch.”
*Bà Lưu tiến vào đại quan viên (): phép ẩn dụ để chỉ một người chưa bao giờ được nhìn thấy thế giới xa hoa, lộng lẫy, thường mang ý chế giễu những người thiển cận và thiếu hiểu biết, tự ti.
“Nhưng ở cùng với người kia thì không giống vậy, nhà người ta cũng chỉ là dân chúng nhỏ bình thường…”
Từ trong miệng của nữ sĩ Tống Xuân Hương, Ngu Điềm mới biết được, người hiện tại mà mẹ mình đang quen là một chú, họ Đới, có con trai lớn hơn Ngu Điềm một tuổi, hoàn cảnh gia đình cũng giống như mẹ mình, trung niên mất vợ, sau đó một mình nuôi con, cũng không nghĩ tới chuyện tìm người khác. Bây giờ con cái đều lớn cả rồi, tình cờ gặp được đối phương, có thể nói là nước chảy thành sông vừa vặn tốt.
“Đúng lúc ông ấy vẫn cứ luôn lải nhải với mẹ, nói mẹ không chịu giới thiệu ông ấy với con. Hay là khi nào rảnh hai nhà chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm làm quen một chút.”
Ngu Điềm đương nhiên cầu mà không được, nhìn mẹ một lần nữa gặp được mùa xuân thứ hai, cô vui mừng hơn bất kỳ ai, liền gật đầu cái rụp.
Nữ Tống Xuân Hương lần này không hề do dự, nhanh chóng hẹn thời gian gặp mặt với đối phương.
“Vậy thì tối thứ tư tuần sau, vừa hay là sinh nhật con trai chú Đới của con, ông ấy nói nói niềm vui nhân đôi, cùng nhau ăn một bữa, coi như chúc mừng.”
Lực chú ý của Ngu Điềm đã hoàn toàn bị chuyện mẹ mình tìm được hạnh phúc mới hấp dẫn, đành tạm bỏ xuống công việc trên tay, cả người đều hưng phấn: “Được ạ được ạ, con sẽ chuẩn bị quà cho anh ấy, dù sao cũng không thể để lần đầu tiên gặp mặt còn là sinh nhật của người ta lại tới tay không.”
Chỉ cần mẹ hạnh phúc, bất kể là tìm đối tượng nào, đối xử tốt với mẹ là Ngu Điềm đều đồng ý cả hai chân hai tay.
Cô mong muốn thúc đẩy chuyện này, vậy nên lúc chọn quà sinh nhật cho con trai chú Đới cũng vô cùng dụng tâm.
Nhưng thông tin thu được quá ít, hoàn toàn không biết thông tin gì về sở thích của đối phương, thậm chí chiều cao cân nặng vẻ ngoài khí chất đều không hay biết, nếu tùy tiện mua cái gì đó, có khi không thích hợp, còn dẫm phải bãi mìn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Ngu Điềm cuối cùng quyết định tự làm bánh kem, vừa thể hiện thành ý, lại rất an toàn.
Nói là làm, mấy hôm trước Ngu Điềm mới tìm được công thức làm bánh kem phô mai ít đường, lần này chuẩn bị làm luôn, nhân tiện quay video hướng dẫn nấu ăn góp thêm độ nổi tiếng.
Ngu Điềm nhanh chóng quyết định, mua sắm nguyên liệu đầy đủ, chỉ chờ đến trước ngày hẹn, làm xong bánh kem sẽ bỏ vào tủ lạnh.
Lo liệu xong hết, cô mới một lần nữa vùi đầu vào làm tiếp chương trình phổ cập khoa học trị liệu, bắt đầu lên ý tưởng cho chuyên đề về khoa mắt, xem xem Tề Tư Hạo nên nói cái gì.
Kỳ đầu tiên về khoa mắt, nhờ vẻ ngoài của Tề Tư Hạo mà bất ngờ nổi tiếng ra khỏi giới, nền tảng cũng chú ý tới, giúp tăng thêm độ nhận diện. Vậy nên càng phải tận dụng tốt thời cơ này, chân chính làm ra thứ gì đó có giá trị y học.
Thật ra, trước đây thường xuyên ra vào bệnh viện trực thuộc, Ngu Điềm cũng không chỉ lo giở chiêu trò với Ngôn Minh mà cô cũng thường xuyên quan sát xung quanh.
Hiện tại người trẻ tuổi trưởng thành trong thời đại internet, cho dù là bệnh nhỏ như viêm kết mạc cũng có ý thức bảo vệ sức khỏe, muốn khám bệnh thì vô cùng thuận tiện, dễ dàng đăng ký trên các APP.
Đương nhiên, bệnh về mắt xảy ra ở người trung niên khỏe mạnh khá ít, Ngu Điềm thấy đa số đều là các bạn nhỏ thanh thiếu niên, ví dụ như cận thị, viễn thị, mỏi mắt. Các thế hệ cha mẹ hiện nay rất quan tâm đến thói quen dùng mắt của trẻ, ngoại trừ “gà con”* ra, bên cạnh đó còn có cụm từ “gà con trước tiên là mắt gà”.
* Gà con (): ngôn ngữ mạng dùng để chỉ những ông bố bà mẹ “tiêm máu gà” cho con. Để con đọc sách tốt, thi cử đạt điểm cao, họ liên tục sắp xếp việc học và sinh hoạt cho trẻ, luôn muốn con mình làm việc chăm chỉ.
Có một lần Ngu Điềm trong lúc đợi Ngôn Minh tan ca, tình cờ trò chuyện với cha mẹ của một bệnh nhân nhỏ tuổi, sau đó nhận ra các bậc phụ huynh bây giờ đã quan tâm nhiều hơn tới thị lực của con cái, không chỉ làm các bài tập thể thao mắt còn chú ý đến hoạt động ngoài trời, một số phụ huynh còn dùng quang kế để tìm nơi có ánh sáng thích hợp nhất cho mắt con được thả lỏng.
Vậy nên, cả trẻ em và thanh thiếu niên đều có nhận thức tương đối cao về việc chăm sóc mắt, còn đa số lỗ hổng đều xuất hiện ở người cao tuổi.
Hầu hết gia đình đều đặt nhiều tinh lực vào việc nuôi dạy con trẻ nhưng lại thường xuyên bỏ qua tình huống của người già. Rất nhiều người cao tuổi có thói quen chịu đựng không nói vì không muốn làm phiền người thân, lại thiếu kiến thức về trị liệu mắt, thường để thị lực lão hóa hoặc bệnh về mắt phát triển đến tình trạng vô cùng nghiêm trọng rồi mới được người nhà chú ý tới, sau đó đưa đi chạy chữa.
Nhưng để kéo dài tới lúc đó thì đa số đều đã muộn.
Bệnh đục thủy tinh thể, bệnh tăng nhãn áp, triệu chứng ruồi bay, bệnh thoái hóa điểm vàng do tuổi tác hoặc bệnh về đáy mắt, người cao tuổi là đối tượng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất.
Hiện nay, người già ai cũng có điện thoại trên tay, họ cũng thường xem video hoặc lướt TikTok. Nếu dùng kiểu video ngắn dễ tiếp cận rồi thông qua kịch bản thú vị để giảng giải, liệu có thể giúp cải thiện sinh hoạt của người già hay không?
Phải biết rằng, cho dù chân cẳng linh hoạt hay thân thể khỏe mạnh nhưng một khi người già bị mất đi thị lực thì chất lượng cuộc sống sẽ giảm xuống đáng kể.
Những người già thường hay mắc bệnh gì về mắt, cần thiết phải nắm rõ những gì để bảo vệ sức khỏe mắt? Ngu Điềm đã đọc qua khá nhiều luận văn nhưng vẫn thấy nên đi thăm hỏi một số người già.
Chỗ nào tập hợp nhiều người cao tuổi có thể khảo sát đây?
Cũng may đối với băn khoăn này của Ngu Điềm, Tề Tư Hạo tan làm về nhà xuyên cửa sang cọ cơm đã đưa ra phương án giải quyết rất nhanh.
“Người cao tuổi à? Thứ bảy tuần này Sở Y tế có tổ chức khám bệnh từ thiện, địa điểm là khu chung cư cũ hay tập trung những người già, bà có muốn đi không? Bệnh viện phụ thuộc cũng sẽ có bác sĩ đi tham gia hoạt động tình nguyện, tôi nhớ rõ trong diễn đàn của bệnh viện có đăng thông báo, tôi cũng báo danh tham gia, khoa mắt của chúng tôi cũng sẽ đi.”
Thật là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi có được chẳng tốn công. Ngu Điềm lập tức hỏi Tề Tư Hạo thời gian và địa điểm cụ thể tổ chức hoạt động, sau đó ghi chép lại cẩn thận.
Nếu muốn đi hoạt động khám bệnh từ thiện, cố hết sức thu thập kiến thức về các bệnh về mắt và cách chăm sóc mắt cho người cao tuổi, Ngu Điềm không thể ra trận mà không có chuẩn bị, cô cần hoàn thành bảng câu hỏi trong thời gian ngắn và mua một ít quà tặng phù hợp để khuyến khích người cao tuổi nhiệt tình tham gia khảo sát.
Vì vậy, cô nhanh chóng tranh thủ thời gian hoàn thành bánh kem phô mai, sau đó bị thời gian đẩy về phía trước.
Chớp mắt đã đến buổi tối thứ tư.
Nơi hẹn gặp mặt là nhà hàng mà bạn trai của nữ sĩ Tống Xuân Hương đặt, lúc Ngu Điềm và Tống Xuân Hương đến, đối phương đã đứng ở cửa chào đón.
“Lão Đới, chúng tôi ở đây!”
Nữ sĩ Tống Xuân Hương vẫy tay ra hiệu, người đàn ông trung niên đang nhón chân đứng đợi ở cửa bỗng mỉm cười đi tới.
Khí chất khác hoàn toàn với Ngôn Văn Hoa, lão Đới ăn mặc rất thoải mái, cũng không chú ý chải chuốt, vóc dáng lớn lên cũng không cao, dáng người hơi khom, người này không được xem là đẹp, nhiều nhất chỉ có thể nói là đàn ông trung niên sạch sẽ ấm áp, trên mặt mang theo ý cười, hơi ngại ngùng nhìn về phía Ngu Điềm.
Tuy nói từ điều kiện bên ngoài và gia cảnh, lão Đới chắc chắn không bằng Ngôn Văn Hoa, ông ta không giống tinh anh trong thương giới hay bất kể người đàn ông thành đạt nào, nhưng lại thắng ở sự bình dị, có thể sống chân thành và kiên định.
Từ cuộc đối thoại quen thuộc và tự nhiên giữa mẹ và ông ta, đúng là nữ sĩ Tống Xuân Hương và lão Đới ở bên nhau thoải mái hơn, không giống như ở trước mặt Ngôn Văn Hoa, vừa căng thẳng vừa gò bó.
Hai người cực kỳ thân thiết, giống như bạn cũ lại như cặp vợ chồng già----- lão Đới nói vừa mới đi chọn cá ngon, trách nơi này bán thủy sản đắt gấp đôi so với chợ nông sản, nhưng nghĩ đến mời người nhà Tống Xuân Hương một bữa vẫn cảm thấy đáng, Tống Xuân Hương nói ông ta còn không bằng tự làm hai món ở nhà…
“Chẳng qua hôm nay là sinh nhật Tiểu Hâm, vốn chỉ định chúc mừng một chút nhưng hai người đã đồng ý tới nên càng hay, càng náo nhiệt.” Lão Đới vừa cảm khái vừa nói: “May là tôi đã đặt sẵn phòng bao, hôm nay không biết là ngày lành gì, nhà hàng này có tới ba phòng tổ chức sinh nhật, ông chủ nói sẽ tặng mì trường thọ cho cả ba…”
Ngu Điềm nhắm mắt theo đuôi đi ở bên canh bọn họ, nghe hai người tán gẫu, cảm thấy vui vẻ, thoải mái từ tận đáy lòng.
Mẹ mình và Ngôn Văn Hoa xem mắt thất bại có thể là một khởi đầu… cùng với người đến sau càng thích hợp hơn.
Sau khi vào phòng bao, lão Đới cười với Ngu Điềm: “ Tôi có mang theo rượu từ nhà đến, tiểu Hâm đang xuống dưới xe lấy, đợi lát nữa giới thiệu cho hai đứa nhỏ làm quen, vừa lúc hai đứa cũng tầm tuổi nhau, đều là người trẻ tuổi, nhất nói chuyện sẽ…”
Ngu Điềm không muốn làm bóng đèn của cặp đôi trung niên này, lập tức tỏ ý muốn xuống xe lấy ít đồ mang lên.
Cô quả thật cũng có đồ muốn lấy, vừa rồi xuống xe gấp nên quên mất việc chính, kết quả để bánh kem phô mai tự làm ở ghế sau xe chưa mang lên.
Chỉ là khi Ngu Điềm lấy xong bánh kem, lại gặp được một gương mặt quen thuộc ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Đương nhiên, nói đúng ra thì chỉ Ngu Điềm thấy quen.
Đối phương là một streamer lớn trên cùng một nền tảng với Ngu Điềm, ID “Đới Tân Nghỉ Phép”, là streamer chuyên đánh giá rất nổi tiếng, hơn nữa còn rất toàn năng, phạm vi đánh gia bao trùm nhiều mảng rộng, bất kể là mỹ phẩm dưỡng da dành cho nữ, đồ dùng sinh hoạt, dụng cụ nhà bếp hay thực phẩm, món ngon các loại, thậm chí là sản phẩm dành cho mẹ và bé, anh ta đều có thể đưa ra góp ý và đánh giá chuyên nghiệp.
Trước khi trở thành streamer trên nền tảng, “Đới Tân Nghỉ Phép” đã có lượng fan khổng lồ trên Weibo, ban đầu phát triển là dựa vào việc đánh giá công bằng, cả một chặng đường sau đó hết bị nhãn hàng kiện lại tới bị người ta gây phiền phức, nhưng đều không thể ngăn cản anh ta nói ra sự thật, sản phẩm bị đánh giá không đủ tiêu chuẩn chính là không đủ tiêu chuẩn.
Anh ta cứ cứng cỏi như vậy chống lại mọi lực cản, giúp cho người tiêu dùng khi mua hàng tránh dẫm phải hố, từ đó dẫn phát triển lớn mạnh.
Cũng trong vài năm gần đây, theo sự phát triển của làn sóng trực tuyến, anh ta mới mở phòng livestream trên nền tảng, những sản phẩm anh ta cho rằng xứng đáng được đề cử, đánh giá là phù hợp với nhu cầu đều được người xem lập nhóm mua, đến khi được lưu lượng trên nền tảng nâng đỡ thì càng như hổ mọc thêm cánh.
Mà sở dĩ Ngu Điềm nhận ra đối phương là bởi vì khi phát sóng đối phương có để lộ mặt, hơn nữa danh tiếng của anh ta cũng không thể tách rời khỏi ngoại hình. Thời đại này, đa số streamer đều có giá trị nhan sắc không tồi.
Đối phương nhìn ấm áp hơn so với trên màn hình livestream, như kiểu chàng trai thích vận động, ngũ quan đoan chính soái khí, dáng cao chân dài, đừng nói là trong giới streamer đánh giá vô cùng khó có được người ngoại hình chất lượng tốt, mà ngay cả khi đặt trong đám đông trông anh ta cũng cực kỳ hút mắt.
Gương mặt này của anh ta không chỉ hấp dẫn các fan lý trí, thậm chí còn giống minh tinh hấp dẫn một ít fan cuồng, trước đây Ngu Điềm có nghe qua tin đồn “Đới Tân Nghỉ Phép” và streamer khiêu vũ của nền tảng nào đó có quan hệ mập mờ, hẹn hò thật giả, kết quả cô gái kia bị fan bạn gái cực đoan của “Đới Tân Nghỉ Phép” bạo lực mạng, cuối cùng “Đới Tân Nghỉ Phép” phải lên tiếng làm sáng tỏ giữa bọn họ chỉ là quan hệ bạn bè, cô gái kia sau đó vẫn phải phải rời khỏi nền tảng, tránh né tầm mắt của công chúng để điều chỉnh lại tâm trạng, chuyện này mới dẫn bình ổn, hạ màn.
Hiện tại đối phương mặc đồ thể thao, đi giày thể thao, trên đầu còn lấy dây thun cột tóc, như mới từ sân vận động nào đó chạy tới, trong tay còn cầm theo một chai rượu.
Từ từ…