- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/2
Ngôn Minh trong nhà có tiền, lớn lên đẹp trai, người theo đuổi anh xếp hàng dài từ đầu bên này sang đến đầu bên kia của bệnh viện.
Ngu Điềm vì muốn được cùng Ngôn Minh viết tên chung trong sổ hộ khẩu nên cung phụng anh giống như bên A*.
Ngôn Minh không quen ăn đồ ăn trong nhà ăn của bệnh viện, Ngu Điềm liền mỗi ngày tự mình nấu cơm mang đến cho anh. Bánh kem trên mạng Ngôn Minh từng nhắc tới, rạng sáng Ngu Điềm đã xếp hàng đứng mua. Ngôn Minh lạnh nhạt chờ đợi, muốn nhìn xem người phụ nữ với chút ít tâm cơ này có thể làm được tới mức nào, cho đến khi…
Người mẹ góa chồng của Ngu Điềm và người cha đã ly hôn của Ngôn Minh tiến đến hôn nhân tuổi xế chiều thất bại, Ngu Điềm lập tức nhanh chân cuốn gói bỏ chạy.
Cơm ngon tự làm không còn, bánh kem trên mạng cũng không còn nốt, ngay đến cả tiếng gọi “anh Ngôn Minh” nhiệt tình trước kia giờ cũng biến thành “Này”
【Rạp hát nhỏ 1】
Trong bệnh viện, Ngôn Minh tức giận chặn Ngu Điềm lại, chất vấn: “Không phải muốn cùng tôi viết tên trong sổ hộ khẩu sao? Dễ dàng từ bỏ như vậy?”
Ngu Điềm trợn trắng mắt: “Mẹ tôi và cha anh xem mắt thất bại rồi, sau này tôi và anh cũng không phải người một nhà, tôi còn phí sức làm cái gì! Anh khó ‘xử’ như vậy, tôi mặt nóng dán mông lạnh suốt bấy lâu nay còn không phải vì muốn mẹ mình sau khi tái hôn sẽ có được cuộc sống hôn nhân tốt đẹp sao!”
“Tôi không khó ‘xử’ chút nào, em có thể thử lại, ngoài ra tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên viết tên chung trong sổ hộ khẩu.”
Đầu Ngu Điềm đầy dấu chấm hỏi: “Theo tôi được biết thì mẹ tôi và ba của anh đã hoàn toàn đạt đến tình hữu nghị cách mạng.”
Ngôn Minh tỉnh bơ nói: “Tôi biết, nhưng trên sổ hộ khẩu của tôi, vẫn còn một vị trí khác thích hợp hơn dành cho em.”
???
【Rạp hát nhỏ 2】
Trước đó:
Ngu Điềm: Anh Ngôn Minh! Tối nay em có thể ăn cơm với anh không?
Ngôn Minh: Không thể, đừng gọi tôi là anh trai, tôi không có em gái.
Sau đó:
Trong quán bar Ngu Điềm bị người khác tiếp cận, Ngôn Minh lạnh mặt tiến lên xua đuổi
Ngôn Minh: Tôi là anh trai của cô ấy.
Ngu Điềm vừa định cãi lại thì nghe thấy Ngôn Minh mặt lạnh tanh bổ sung thêm một câu: Không có quan hệ huyết thống nhưng là loại anh trai sẽ cùng nắm tay, hôn môi, ôm ấp, không thiếu cái nào hết.
Ngu Điềm: …
*Bên A (甲方): là bên chủ đạo trong hợp đồng, có ưu thế hơn trong đàm phán, thường là đối tác, khách hàng, nhà đầu tư, nhà tài trợ, …
Ngu Điềm vì muốn được cùng Ngôn Minh viết tên chung trong sổ hộ khẩu nên cung phụng anh giống như bên A*.
Ngôn Minh không quen ăn đồ ăn trong nhà ăn của bệnh viện, Ngu Điềm liền mỗi ngày tự mình nấu cơm mang đến cho anh. Bánh kem trên mạng Ngôn Minh từng nhắc tới, rạng sáng Ngu Điềm đã xếp hàng đứng mua. Ngôn Minh lạnh nhạt chờ đợi, muốn nhìn xem người phụ nữ với chút ít tâm cơ này có thể làm được tới mức nào, cho đến khi…
Người mẹ góa chồng của Ngu Điềm và người cha đã ly hôn của Ngôn Minh tiến đến hôn nhân tuổi xế chiều thất bại, Ngu Điềm lập tức nhanh chân cuốn gói bỏ chạy.
Cơm ngon tự làm không còn, bánh kem trên mạng cũng không còn nốt, ngay đến cả tiếng gọi “anh Ngôn Minh” nhiệt tình trước kia giờ cũng biến thành “Này”
【Rạp hát nhỏ 1】
Trong bệnh viện, Ngôn Minh tức giận chặn Ngu Điềm lại, chất vấn: “Không phải muốn cùng tôi viết tên trong sổ hộ khẩu sao? Dễ dàng từ bỏ như vậy?”
Ngu Điềm trợn trắng mắt: “Mẹ tôi và cha anh xem mắt thất bại rồi, sau này tôi và anh cũng không phải người một nhà, tôi còn phí sức làm cái gì! Anh khó ‘xử’ như vậy, tôi mặt nóng dán mông lạnh suốt bấy lâu nay còn không phải vì muốn mẹ mình sau khi tái hôn sẽ có được cuộc sống hôn nhân tốt đẹp sao!”
“Tôi không khó ‘xử’ chút nào, em có thể thử lại, ngoài ra tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên viết tên chung trong sổ hộ khẩu.”
Đầu Ngu Điềm đầy dấu chấm hỏi: “Theo tôi được biết thì mẹ tôi và ba của anh đã hoàn toàn đạt đến tình hữu nghị cách mạng.”
Ngôn Minh tỉnh bơ nói: “Tôi biết, nhưng trên sổ hộ khẩu của tôi, vẫn còn một vị trí khác thích hợp hơn dành cho em.”
???
【Rạp hát nhỏ 2】
Trước đó:
Ngu Điềm: Anh Ngôn Minh! Tối nay em có thể ăn cơm với anh không?
Ngôn Minh: Không thể, đừng gọi tôi là anh trai, tôi không có em gái.
Sau đó:
Trong quán bar Ngu Điềm bị người khác tiếp cận, Ngôn Minh lạnh mặt tiến lên xua đuổi
Ngôn Minh: Tôi là anh trai của cô ấy.
Ngu Điềm vừa định cãi lại thì nghe thấy Ngôn Minh mặt lạnh tanh bổ sung thêm một câu: Không có quan hệ huyết thống nhưng là loại anh trai sẽ cùng nắm tay, hôn môi, ôm ấp, không thiếu cái nào hết.
Ngu Điềm: …
*Bên A (甲方): là bên chủ đạo trong hợp đồng, có ưu thế hơn trong đàm phán, thường là đối tác, khách hàng, nhà đầu tư, nhà tài trợ, …