- Chương 1: Ba của cậu đã chăm sóc như thế nào vậy? vẫn còn trẻ trung quá!
- Chương 2: Đồng tử màu hổ phách, còn được gọi là “mắt sói”
- Chương 3: “mày đừng có ăn thịt tao, được không?”
- Chương 4: Thật đúng là được làm từ nước
- Chương 5: “đây là chị dâu sao ạ?”
- Chương 6: Xuất thủy phù dung
- Chương 7: “chúc mừng em đạt được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.”
- Chương 8: Ngọt ngào đến tận tâm can cô
- Chương 9: Không quá ngọt, nhưng sảng khoái, tươi mới tràn đầy năng lượng
- Chương 10: “không đứng đắn.”
- Chương 11: Xinh đẹp giống như một bông hoa mỏng manh
- Chương 12: “anh rất già sao?”
- Chương 13: Cáo già nhà cô ấy thật có tài
- Chương 14: “anh đưa em về, đừng khóc nữa.”
- Chương 15: “có thể chia sẻ với anh, rất vui.”
- Chương 16: “ghê quá, ghê quá!”
- Chương 17: “xì, cái đồ Con gái thiếu tình.”
- Chương 18: “nói cho anh biết tại sao em lại muốn yêu sớm.”
- Chương 19: “em ngồi lên giường đi.”
- Chương 20: “tới đây.”
- Chương 21: Thực sự là một con thỏ, hơn nữa còn là một con thỏ trắng ngoan ngoãn
- Chương 22: Khiến xương cốt người đối diện như muốn tan nát
- Chương 23: “vậy em trốn làm gì?”
- Chương 24: “tại sao lại nói dối?”
- Chương 25: Còn rất mang thù nữa
- Chương 26: “có phải lúc nào em cũng muốn ra ngoài chơi đâu.”
- Chương 27: “mà chị cũng sẽ không bao giờ nói ‘em thích anh’ với bất kỳ ai nữa.”
- Chương 28: “em mời anh ăn cơm.”
- Chương 29: “anh phó.”
- Chương 30: “em thích anh.”
- Chương 31: Nhịp tim đập mất kiểm soát
- Chương 32: “cô gái này là ai vậy?”
- Chương 33: “em chỉ nói lời khách sáo thôi.”
- Chương 34: “em hôn tôi một cái, tôi sẽ nói cho em biết.”
- Chương 35: “có bạn trai chưa?”
- Chương 36: “đừng bao giờ trốn anh nữa.”
- Chương 37: “lão già” này thật thích quản người khác
- Chương 38: “anh dắt chó đi dạo à?”
- Chương 39: “anh xin lỗi.”
- Chương 40: “tôi chỉ đơn thuần nghĩ rằng không cần thiết phải lãng phí thời gian.”
- Chương 41: Còn muốn đi gặp tiểu bạch kiểm sao?
- Chương 42: “anh sai rồi, em yêu.”
- Chương 43: “em có thể chấp nhận một người đàn ông lớn hơn em nhiều tuổi không?”
- Chương 44: “anh chưa bao giờ nói điêu.”
- Chương 45: “anh vẫn muốn đến, không được sao?”
- Chương 46: “sợ mẹ tìm người yêu cho con à?”
- Chương 47: “bạn gái nhỏ của cậu vứt bỏ cậu rồi sao?”
- Chương 48: “không được gọi anh là anh trai.”
- Chương 49: “đêm qua, em rất chủ động.”
- Chương 50: “anh có thích em không?”
- Chương 51: “nói lời ngốc nghếch.”
- Chương 52: “bây giờ em phải đồng ý làm bạn gái anh.”
- Chương 53: “lưu manh.”
- Chương 54: “tới đón bạn gái tan học.”
- Chương 55: “có muốn anh ôm tới đó không? con dâu nhà họ phó.”
- Chương 56: “có phải cậu không quản được cô gái của cậu đúng không?”
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: Chính văn
- Chương 64: Phiên ngoại 1: Có thai
- Chương 65: Phiên ngoại 2: Đám cưới
- Chương 66: Phiên ngoại 3: Con gái
- Chương 67: Phiên ngoại 4: Nhớ
- Chương 68: Phiên ngoại 5: Đứa con thứ hai
- Chương 69: Phiên ngoại 6: Vứt con trai (1)
- Chương 70: Phiên ngoại 7: Vứt con trai (2)
- Chương 71: Phiên ngoại 8: Em ở đâu, anh và các con ở đó.
- Chương 72: Phiên ngoại 9: Ước nguyện trở thành hiện thực (END)
Giới thiệu:
1.
Lần đầu tiên Tô Diệu Ngôn gặp Phó Doanh Xuyên, đó là khi anh đến họp phụ huynh cho cô bạn thân của cô.
“Ba cậu còn trẻ quá!”
“… Đó là anh trai tớ.”
Lần thứ hai gặp, đó là khi Tô Diệu Ngôn vô cùng hoảng sợ, cả người rét run.
Phó Doanh Xuyên cởi áo khoác của mình khoác lên người cô: “Nếu em muốn, cũng có thể coi anh như anh trai của em.”
Lần thứ ba gặp, Phó Doanh Xuyên dẫn theo bạn gái của mình tới.
Tô Diệu Ngôn ngọt ngào gọi người ta một tiếng “Chị dâu”, hơn nữa, còn gọi Phó Doanh Xuyên là “Anh trai”.
2.
Sau đó, Phó Doanh Xuyên giữ cằm Tô Diệu Ngôn, ép cô phải nhìn mình, nghiến răng nói: “Em còn dám gọi anh là anh trai thử xem.”
3.
Từ nhỏ đến lớn, điều ước của Tô Diệu Ngôn trong ngày sinh nhật của cô luôn là hy vọng mẹ và em trai của cô sẽ bình an, hạnh phúc.
Từ năm 18 tuổi cho tới sau đó, ước nguyện của cô đã nhiều hơn một người —— Một người mà cô không thể nói ra.
1.
Lần đầu tiên Tô Diệu Ngôn gặp Phó Doanh Xuyên, đó là khi anh đến họp phụ huynh cho cô bạn thân của cô.
“Ba cậu còn trẻ quá!”
“… Đó là anh trai tớ.”
Lần thứ hai gặp, đó là khi Tô Diệu Ngôn vô cùng hoảng sợ, cả người rét run.
Phó Doanh Xuyên cởi áo khoác của mình khoác lên người cô: “Nếu em muốn, cũng có thể coi anh như anh trai của em.”
Lần thứ ba gặp, Phó Doanh Xuyên dẫn theo bạn gái của mình tới.
Tô Diệu Ngôn ngọt ngào gọi người ta một tiếng “Chị dâu”, hơn nữa, còn gọi Phó Doanh Xuyên là “Anh trai”.
2.
Sau đó, Phó Doanh Xuyên giữ cằm Tô Diệu Ngôn, ép cô phải nhìn mình, nghiến răng nói: “Em còn dám gọi anh là anh trai thử xem.”
3.
Từ nhỏ đến lớn, điều ước của Tô Diệu Ngôn trong ngày sinh nhật của cô luôn là hy vọng mẹ và em trai của cô sẽ bình an, hạnh phúc.
Từ năm 18 tuổi cho tới sau đó, ước nguyện của cô đã nhiều hơn một người —— Một người mà cô không thể nói ra.