Chương 32. Bức thư của Lãnh Vô Yên

Dựa vào tình hình Tiêu gia bây giờ thì từ hôn gần như là chuyện đã được quyết định rồi.
- Thanh Ca, con và Lý Nhiên kia thật sự không còn có khả năng nào sao?
Tiêu Niên không nhịn được mà hỏi.
- Lý Nhiên?
Ánh mắt Tiêu Thanh Ca mờ mịt, trong đầu hiện lên dáng dấp non nớt của một nam hài.


Là bằng hữu, lời ước định dưới gốc cây, lời mai mối của phụ mẫu, mối kết lương duyên kia…
Nàng đúng là cam tâm tình nguyện!
- Không còn khả năng nữa rồi.
Tiêu Thanh Ca cắn môi.


- Lý Nhiên là U La Điện Thánh Tử, tông môn có lệnh cấm đệ tử có tư tình với nhau. Cho dù hắn không từ hôn thì hôn ước này cũng chỉ trên danh nghĩa mà thôi.
- Ài…
Trong lòng Tiêu Niên đầy bất đắc dĩ.
Lý Nhiên là cơ hội duy nhất để nàng chuyển mình.


Chỉ cần hắn ra mặt thì mới có thể bảo vệ Tiêu Thanh Ca chu toàn.
Nhưng với tính cách của Tiêu Thanh Ca, cho dù có bị đánh gãy răng thì cũng phải nuốt xuống bụng, làm sao bằng lòng đi cầu xin hắn vào thời điểm này cơ chứ?
U La Điện, Chủ Phong Đạo Trường.


Một đám đệ tử trẻ tuổi đang tụ tập ở chỗ này.
Phần lớn trong số đó là những ma mới nhập môn không lâu, còn có một vài đệ tử đã bỏ lỡ lần thí luyện trước đó.
Đối với lần thí luyện sắp bắt đầu, bọn họ vừa căng thẳng vừa hưng phấn.


- Nghe nói Thập Vạn Đại Sơn vô cùng khủng bố, chiếm giữ vô số yêu ma, còn là cấm địa của Nhân Tộc đó!
- Đám tay mơ như chúng ta đi chẳng phải để làm món ăn trên bàn của yêu ma hay sao?


available on google playdownload on app store


- Yên nào, tông môn sẽ không để chúng ta ch.ết đâu. Chỉ là đi loanh quanh bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn thôi mà, không nguy hiểm đến thế đâu.
- Với lại còn có sư huynh ở đây, các ngươi hoảng cái gì chứ?


- Không biết lần này là sư huynh nào sẽ dẫn đội, hi vọng sẽ là một chàng trai đẹp, như vậy khi thí luyện tâm trạng sẽ tốt hơn nhiều đó.
- Mê trai...
……
Nghe đệ tử xung quanh bàn luận, Lộc Hân Nhiên thở dài, mặt mày ủ rũ.
Nàng ta cũng nằm trong đội ngũ thí luyện.


Trong nhóm đệ tử này, Trúc Cơ sơ kỳ như nàng ta giống như hạc giữa bầy gà vậy. Thân là tiểu sư muội của môn, thoáng một cái đã trở thành đại sư tỷ rồi.
Nhưng nàng ta cũng không vui nổi một chút nào cả.
Nghĩ đến việc sẽ không thể gặp Thánh Tử trong thời gian dài thì trong lòng liền chùng xuống.


- Ài, còn chuẩn bị bánh hoa mai cho Thánh Tử đại nhân ăn nữa. Xem ra đành đợi quay về rồi nói sau vậy.
Trong lòng nàng ta, việc tu luyện chỉ có thể xếp ở vị trí thứ hai...
Đột nhiên tiếng bàn luận huyên náo ngừng lại.
- Làm sao vậy?


Lộc Hân Nhiên mờ mịt ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bóng dáng của một nam tử bạch y nhẹ nhàng đáp xuống.
Nàng ta há hốc miệng, ánh mắt như không thể tin được.
- Thánh, Thánh Tử đại nhân?
...
Lý Nhiên rơi vào giữa đạo trường.
Phong thái tuấn lãng, tư thế oai hùng.


Hắn nhìn xung quanh một lượt, vẻ mặt hờ hững mà nói:


- Ta sẽ là người dẫn dắt của đợt rèn luyện tông môn lần này. Nhiệm vụ của ta là bảo đảm mạng sống của các ngươi được an toàn. Còn những chuyện khác, bất luận là cụt tay hay gãy chân đều không liên quan đến ta. Cho nên yêu cầu duy nhất của ta đối với mọi người chính là... sống sót! Nửa canh giờ sau thì tập ở Truyền Tống Trận, người nào đến muộn trực tiếp xử phạt.


Lý Nhiên lời ít mà ý nhiều, nói xong thì trực tiếp bay lên không trung.
Trên đạo trường yên tĩnh một lúc, sau đó lập tức xôn xao lên.
- Đây là vị sư huynh nào vậy? Đẹp trai quá đi!
- Đặc biệt là tính khí lạnh lùng đó, quả thật ngầu ch.ết mất!
- Yêu rồi yêu rồi!


Trong mắt của các nữ đệ tử đều là sao sáng.
Hầu hết bọn họ đều là đệ tử ngoại môn, bình thường căn bản đều không tiếp xúc với Lý Nhiên nên tất nhiên cũng không nhận ra hắn được.


- Thế mà các ngươi lại không nhận ra hắn sao? Đây là Thánh Tử của Tông chúng ta, đệ nhất thiên tài Lý Nhiên!
Một đệ tử lên tiếng nói.
- Thánh Tử?
- Hắn là Thánh Tử Lý Nhiên sao?
- Ôi trời ơi!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.


Vậy đây chính là nhân vật trong truyền thuyết đó sao? Lần này chẳng qua là thí luyện nho nhỏ thôi mà lại để Thánh Tử đích thân dẫn dắt hả?
Cũng có phần khoa trương rồi đó!
Lộc Hân Nhiên hưng phấn đến nỗi sắp nhảy cẫng lên rồi.


- Không ngờ tới lần này có thể đi thí luyện cùng Thánh Tử. May mắn quá đi aaaaaa!
...
Lý Nhiên quay về nơi ở.
A Thấm cũng đã biết chuyện này nên đang giúp hắn thu xếp hành lý.
Bởi vì nàng không phải đệ tử ở U La Điện nên lần thí luyện này cũng không thể đi theo.


- Thánh Tử đại nhân, đây là quần áo để thay trong thời gian này, nếu bẩn thì có thể trực tiếp thay cái mới. Đây là đồ ăn dọc đường, đều là thứ mà bình thường ngài thích ăn cả, bỏ vào Trữ Vật Giới cũng sẽ không bị hỏng đâu. Còn đây là...
Lý Nhiên dở khóc dở cười.


- Được rồi, ta cũng không phải đi nghỉ phép, chỉ là thí luyện bình thường, rất nhanh sẽ trở về thôi.
- Ừm, A Thấm sẽ nỗ lực tu luyện đợi Thánh Tử đại nhân trở về.
Nàng thật thà nói.
- Ngoan.
Lý Nhiên xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng.






Truyện liên quan