
- Chương 1: Đêm hiện hồn
- Chương 2: Cái bóng quỷ
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35: Hồi kinh!
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66: Phiên ngoại 1 : hồi cung!
- Chương 67: Phiên ngoại 2: duệ
- Chương 68: Phiên ngoại 3: tương hậu
- Chương 69: Phiên ngoại 4 : thu nhi
- Chương 70: Phiên ngoại 5: ti cẩm
- Chương 71: Phiên ngoại 6: thanh tường
- Chương 72: Phiên ngoại 7: tế thiên
- Chương 73: Phiên ngoại 8: đêm thất tịch
Thể loại : cổ đại , sinh tử văn , nhất thụ nhất công , HE
Dịch : analinh
Beta: Ma nu hoa T0T
"Hoàng thượng..."
"Cút, đừng động vào Trẫm"
"Hoàng thượng, đến giờ này, có lẽ tiểu hoàng tử, tiểu hoàng tử không có dấu hiệu sẽ được sinh ra..."
"Cút hết cho trẫm..."
Ở sâu trong nội điện là tiếng gầm phẫn nộ, đồ đạc dụng cụ vỡ vụn trên mặt đất. Giờ phút này không ai có thể tưởng tượng được vị tôn quý kiêu căng kia lại cố hết sức lực, mồ hôi chảy ròng ròng đem hết toàn lực dù cạn hết sức không cho hai chữ thoát ra.
Đại Hinh công chúa đi lòng vòng ngoài điện, lo lắng hỏi.
"Thế nào rồi? Tình hình hoàng thượng ra sao"
Thấy đại tổng quản lắc đầu, công chúa lại càng lo lắng hơn.
"Không thể để hoàng thượng tự sinh như vậy được, mau truyền Lâu quý phi tới"
"thế nhưng Lâu quý phi đã bị hoàng thượng đày vào lãnh cung không cho phép tự ý rời đi, không có hoàng thượng ra lệnh, ai cũng không dám thả lâu quý phi ra ạ"
Đức Hinh công chúa trừng đôi mắt xinh đẹp, vung tay áo nói:"Vậy bản cung tự mình đi thả Lâu quý phi, xem ai dám ngăn cản"
"Dạ.."
Tới chỗ lãnh cung hẻo lánh, nơi có cây đào cổ thụ, người đứng dưới trăng đón gió, dáng người rắn rỏi mặt mày thanh nhã, vẻ mặt thản nhiên vắng lạnh.
Năm Năm rồi, cho dù quá khứ lâu như vậy, nhưng tâm người này vẫn cứ không ở lại...