Chương 2: Cái này là xuyên không trong ‘truyền thuyết’ sao?
Bỗng đang chìm suy nghĩ thì
“Rầm!!!”
Cửa phòng bị bật tung ra, có một người con trai sắc mặt hoảng hốt nói.
“
#$%^%”
“hả?” cô ngơ ngác nhìn người to gang cắt gang suy nghĩ của mình còn nói lung tung những từ mà cô chẳng thể hiểu nỗi. Nghe kỹ thì lại càng muốn điên hơn.
“ tại sao còn không chuẩn bị đi học?..hả..còn chưa dậy sao?nhanh chuẩn bị đi, trễ rồi đó.!” Người con trai ấy cau chặt mày tựa như đang bực mình, cáu gắt nói lại lần nữa.
“hả..à..ừ..” cô ngơ ngác đáp lời rồi nhìn cửa phòng bị thô bạo đập lại lần nữa như lúc bị mỡ ra. ngơ ngác nhìn của phòng rồi lại nghĩ lại lời vừa nghe.
“không phải chứ?” ngơ ngác không phải vì cô phản ứng chậm mà vì còn đang trong hoảng hốt chưa kịp trấn an thôi. Bỗng dưng thức dậy ở một nơi xa lạ không nói, còn có người nói thứ ngôn ngữ kỳ lạ nói truyện với mình, đó cũng có thể như mấy cuốn sách nghĩ là xuyên qua dị giới. Nhưng rõ ràng chỉ ngủ một giấc nơi ở đổi mới mà không phải đi đâu xa, mà là tự dưng bay qua trung quốc là sao chứ?. Khi nãy người con trai kia nói tiếng trung rành rọt, là người bản địa chứ không giống thông dịch viên...vậy...sẽ không ‘may mắn’ như vậy chứ?. Truyện xuyên không trong ‘truyền thuyết’ cũng có ngày đến lượt ta sao?????
“Rầm..” cửa phòng lại bị bật ra.
“nhanh lên trễ giờ rồi!!!” lại là một khuôn mặt cáu gắt lên tiếng thúc giục.
“à đợi chút ạ!!!” chả lời qua loa rồi như bản năng mở tủ lấy một bộ đồng phục rồi chạy thẳng đi vscn.
(tác giả: đừng thắt mắt nga~ vì kế thừa trí nhớ nên bạn ấy tạm nghe hiểu và có thể thông thạo tiếng trung thôi!!!*còn vì để cho ta dễ viết nữa hắc hắc* và bật mí ‘nhỏ’, vì chỉ nghe hiểu những từ đơn giản nên sẽ gặp ‘vài’ tình huống khá ‘buồn’ sau này....)
“bịch..bịch..bịch” chạy nhanh xuống cầu thang lại càng giật mình hơn,từ cách chia đoạn cầu thang có thể thấy đây là ngôi nhà chỉ có ba tần nên cầu thang vòng chia nhỏ làm bốn đoạn nhỏ, phòng của cô lại nằm cạch đầu đoạn thứ ba. Nhưng rõ ràng ba mẹ đã mua cho cô ngôi biệt thự tư nhân ở quận Canxan từ hai năm trước rồi kia mà? Vì tiện cho việc đi học và làm việc cô đã ‘vinh hạnh’ được tống đến ở cùng một ‘vú già’ và một đám giúp việc từ hai năm trước sao tự dưng, nhảy đâu ra cái nhà ‘kỳ quái’ này?????.
“Lề mề quá!, trễ rồi đó. Khai giảng mà trễ là thế nào cũng bị phạt trực nhật cho xem!!!” người con trai khi nãy vừa lên tiếng gọi cô vừa đi xuống cầu thang và vừa..lèm bèm.
“à vâng..xuống ngay đây!!!” cô giật mình thoát khỏi suy nghĩ mà chạy vội theo.
Đi hết cầu thang chỉ thấy là một đại sảnh khá đơn điệu, khi đầu cầu thang là nơi đậu của hai chiếc xe đạp thể thao, một chiếc xe máy hiệu HONDA được đậu bên cạch, đúng chuẩn gia đình khá giả ngoại ô thành phố.
Nhà bếp bên phải khá đầy đủ vật dụng nhưng chia phòng ra nhìn cũng hơi nhỏ,bên trái theo trí nhớ bỗng hiện lên thì đó là nơi chứa đồ cũ, trước mặt là phòng khách đơn giản với bộ sopa nhỏ có một ghế dài và hai ghế ngắn kèm theo một chiếc bàn thủy tin đầy đơn giản,tivi được treo lên tường như thường thấy, và cạnh cầu thang là nơi đậu xe như đã nói trước, có một phòng nhỏ để đặt dụng cụ làm vườn ngay dưới chân cầu thang.
Cầu thang đơn với cách điệu gỗ và nhựa kết hợp khá lạ. Càng chắc chắn suy nghĩ trong cô.