Chương 4 – Quán rượu của Makino và người đàn ông tóc đỏ
Khói biển lãng đãng phủ trên bến cảng. Sơn vừa đặt chân vào ngôi làng nhỏ, tiếng cười nói rộn rã vang khắp nơi. Anh nhìn quanh – đây chính là Làng Foosha, quê hương của Luffy.
Trước mặt anh là một quán rượu nhỏ, tấm biển gỗ treo lủng lẳng:
“Makino’s Bar.”
Một người phụ nữ trẻ với mái tóc xanh ngọc mềm mượt đang lau ly thủy tinh sau quầy. Cô mỉm cười hiền hậu khi thấy vị khách lạ bước vào.
“Chào anh, trông anh lạ quá. Anh mới tới làng à?”
Sơn khẽ gật đầu, nở nụ cười nhẹ:
“Phải, tôi vừa cập bến. Cảm giác ở đây… yên bình thật đấy.”
Makino bật cười, nụ cười khiến cả không gian sáng hẳn lên.
“Ở đây chẳng có gì đặc biệt ngoài rượu và tiếng sóng biển đâu. Nhưng nếu anh cần nơi nghỉ chân, tôi có thể giúp.”
Ngay lúc đó, từ góc quán vang lên giọng nói trầm ấm, mang chút khí chất áp đảo nhưng thân thiện:
“Makino, cho thêm một bình nữa!”
Sơn quay sang — Shanks đang ngồi tựa ghế, tay cầm ly rượu, mái tóc đỏ rực phản chiếu ánh sáng. Bên cạnh ông là vài thành viên của băng Tóc Đỏ đang cười ầm lên.
Hệ thống trong đầu Sơn vang lên, giọng tinh nghịch:
“Chồng à, đó chính là Shanks – Tứ Hoàng tương lai. Nhưng đừng lo, hiện giờ hắn chỉ là một hải tặc vui tính. Nếu chồng muốn gây ấn tượng với Makino… hãy cho thấy khí chất của mình.”
Sơn mỉm cười, tiến đến gần quầy rượu:
“Makino, cho tôi một ly như của Shanks.”
Shanks liếc mắt nhìn anh, nụ cười thoáng qua:
“Cậu là người mới hả? Nhìn to con thật đấy. Đến từ đâu vậy?”
Sơn nhún vai:
“Từ nơi xa lắm, chỗ mà ngươi chắc chưa từng nghe.”
Cả quán rượu bật cười. Makino lắc đầu, mỉm cười nhìn hai người đàn ông – một người vui tính, một người bí ẩn. Cô cảm thấy không khí trở nên… thú vị hơn hẳn.
“Hai người đàn ông mạnh mẽ mà cùng ở một chỗ, chắc quán tôi sẽ đông khách lắm đây.”
Shanks cười to, giơ ly lên:
“Makino nói đúng đó. Thôi nào, uống một ly chào mừng người bạn mới!”
Sơn cụng ly, ánh mắt lóe sáng. Trong đầu, Hệ thống nói nhỏ:
“Mức độ thiện cảm của Makino với chồng: 35/100. Cô ấy bắt đầu để ý tới chồng rồi đó…”











