Chương 78
Fans Quý Khinh Chu nhìn thấy mấy lời châm chọc mỉa mai này, liền tiếp tục xé với fans nhà La Dư Tân một trận, tuy nhiên bọn họ vẫn không thể cầm chân được fans nhà La Dư Tân – những người cầm trên tay khẩu súng máy mang tên 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, dù có nói gì cũng đều sẽ bị nói là vẽ bánh cho đỡ đói, hiện tại bánh nát rồi, chính là báo ứng. Fans Quý Khinh Chu hận không thể xuyên qua màn hình, hung hăng đánh bay mấy cái đầu chó kia. Nhưng cho dù có tức, thì khi mắt nhìn thấy đối thủ của mình cầm lấy một tài nguyên tốt như vậy, nói không hâm mộ là không có khả năng, thế nên fans của Quý Khinh Chu thậm chí còn bắt đầu nghĩ có phải anh của các cô không nhận bộ phim 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 này, mà là nhận một bộ phim IP huyền huyễn khác hay không.
Mọi người sôi nổi nghị luận trong các diễn đàn, cuối cùng đều nhịn không được hy vọng thật sự có một bộ phim đang bàn bạc với Quý Khinh Chu.
Là Tinh Tinh không phải Thanh Thanh: “Tốt nhất là bộ IP lớn hơn cả 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, cho đám fan La tiếp tục kiêu ngạo!”
Mỗi khi đến Tết Âm Lịch béo lên hai cân: “Tốt nhất hai ngày này tung ra tin tức luôn đi, cho mấy người suốt ngày cứ diễu võ dương oai lén lút diss Chu Chu sáng mắt ra.”
Nguy nguy nguy nhà sắp sụp: “Tín nữ nguyện ăn chay một tháng, quỳ cầu xin thật sự có một bộ phim IP khác đang bàn bạc với anh trai.”
Điều hòa trung ương lại hỏng rồi: “Hầy, tỉnh tỉnh đi, trước đó xem tin tức cũng biết hẳn là 《Thần Cơ Thiên Lệnh》rồi, chẳng qua Chu Chu không có xé với La Dư Tân, cho nên cuối cùng rơi xuống trên đầu La Dư Tân, chịu thôi, dù sao La Dư Tân cũng nổi hơn Chu Chu nhà chúng ta một chút mà.”
Mỗi khi đến Tết Âm Lịch béo lên hai cân: “Mị không nghe mị không nghe mị không nghe, La Dư Tân làm sao so được với Chu Chu chứ.”
Là Tinh Tinh không phải Thanh Thanh: “Đừng nói nữa, tôi cũng muốn có một bộ IP khác lớn hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 nè, sao mà được chứ, đúng là nói chuyện viễn vông mà, hu hu hu.”
Mọi người thở dài một tiếng, hóa bi phẫn thành lực lượng, xoay người làm lại dữ liệu cho Quý Khinh Chu.
*Làm dữ liệu (做数据): bao gồm các hành động có lợi cho nghệ sĩ mình thích như: bình chọn trong các danh sách đề cử, kiểm soát, báo cáo các bài đăng bình luận trên top,.vv..dù không có giá trị thương mại nhưng giúp nghệ sĩ tăng được thứ hạng.
Khi Sở Thành nghe Mạnh Thịnh nói nam chính của 《Thần Cơ Thiên Lệnh》là La Dư Tân, anh còn tưởng mình đang nghe lầm. Anh nhớ rất rõ ngày thử kính hôm đó, khi trở về vẻ mặt của Quý Khinh Chu vô cùng kích động nói với anh rằng cậu biểu hiện rất tốt, sau khi cậu thử kính vai nam hai xong đạo diễn còn cho cậu thử kính vai nam chính, thử kính xong còn hàn huyên với cậu vài câu, cảm giác rất hài lòng về cậu. Nhưng sao bây giờ, lại biến thành La Dư Tân?
Chẳng lẽ cuối cùng Quý Khinh Chu vẫn diễn vai nam hai? Không có khả năng, cậu chán ghét La Dư Tân như vậy, sao có thể nguyện ý làm nền cho La Dư Tân được.
“Vậy nam hai thì sao?” Sở Thành hỏi.
Mạnh Thịnh báo một cái tên cho anh, Sở Thành thầm nghĩ quả nhiên không phải, anh có chút nghi hoặc, cho nên tình huống hiện tại là, Quý Khinh Chu không tham gia diễn xuất 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 sao?
“Anh cho tôi số điện thoại của nhà sản xuất bên đấy đi.” Sở Thành nói.
“Làm gì?” Mạnh Thịnh nhìn anh, “Cậu tìm nhà sản xuất làm gì?”
“Hỏi chuyện một chút, được rồi, anh ra ngoài đi, việc này tôi đã biết rồi, chỉ cần anh phối hợp tuyên truyền với họ là được, không cần để tên của tôi.”
“Được.” Mạnh Thịnh nói xong, gửi số điện thoại của nhà sản xuất qua cho anh, xoay người rời đi.
Sở Thành bảo anh đóng cửa, rồi cầm điện thoại lên nhấn gọi, không được bao lâu, bên kia đã bắt máy. Hai người lễ phép khách sáo vài câu, Sở Thành hỏi, “Lần này nam chính là La Dư Tân, xuất phát từ nguyên nhân gì vậy? Trước kia tôi có xem các bộ phim của cậu ta diễn, cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của cậu ta cũng bình thường, 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 cũng xem như là một hạng mục chúng tôi tương đối coi trọng, hiện tại chọn La Dư Tân rồi, tôi cảm thấy có hơi lãng phí bộ IP này.”
Nhà sản xuất cười khuyên anh, “Sở tổng yên tâm, hạng mục này chúng tôi cũng rất coi trọng, về kỹ thuật diễn xuất của La Dư Tân, với vai nam chính của bộ phim này thật ra vẫn chống đỡ được, quan trọng nhất là nhà đầu tư đã chỉ tên muốn cậu ấy, cho nên chúng tôi cũng không thể từ chối được.”
“Anh gọi nhà đầu tư nào?”
“Là Đỉnh Phong.” Nhà sản xuất trả lời.
Sở Thành nghe thấy hai chữ này, nháy mắt liền hiểu rõ, khó trách nhà đầu tư lại chỉ tên muốn La Dư Tân nhận vai này, phỏng chừng là Phương Diệu Tuyên đã hỗ trợ mở đường cho. La Dư Tân và Quý Khinh Chu tranh nhau nhân vật này, đạo diễn xem trọng Quý Khinh Chu, nhưng La Dư Tân lại có quan hệ với Phương Diệu Tuyên, cho nên cuối cùng đã chọn La Dư Tân. Sở Thành bật cười, thật đúng là không biết xấu hổ, thế nên tên cặn bã Phương Diệu Tuyên này có biết gã đã giúp La Dư Tân đoạt vai của ai không?
Trước kia tên đó muốn cùng quay phim với Quý Khinh Chu, thậm chí còn không tiếc nhận vai nam ba hữu nghị để được diễn chung với Quý Khinh Chu, hiện tại thiếu chút nữa Quý Khinh Chu đã vào đoàn phim nhà bọn họ đầu tư, nhưng cuối cùng lại bị hành động ngu ngốc của chính mình làm cho thất bại, Sở Thành cảm thấy nếu Phương Diệu Tuyên biết chuyện này, nói không chừng sẽ tức đến mức dậm chân đấm ngực, hối hận bản thân đã thả cho vịt nấu chín bay đi.
Từ điểm đó cho thấy, Quý Khinh Chu không tham gia bộ phim này ấy vậy thật ra lại là chuyện tốt, bằng không đến lúc đó mỗi ngày đều ở cùng với Phương Diệu Tuyên trong đoàn phim, chỉ nghĩ thôi đã khiến người khác ghê tởm.
Sở Thành cúp điện thoại, anh nghĩ đến gì đó lại mở diễn đàn ra xem. Đây là diễn đàn lần đó sau khi chương trình giải trí được phát sóng Tinh Tinh đã khoe với Thiệu Vĩnh, Thiệu Vĩnh lại khoe với Sở Thành. Sở Thành vừa mới bắt đầu không để trong lòng, nhưng sau đó anh lại thấy Quý Khinh Chu có đôi lần sẽ mở ra xem, cậu nói diễn đàn này là nơi dễ dàng dẫn đường nhất cho các minh tinh, từ đen nói thành trắng, từ trắng nói thành đen, thậm chí đôi lúc anh còn bắt gặp hình ảnh Quý Khinh Chu tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, miệng thầm lẩm bẩm gì đó, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ động khẩu chứ không động thủ.
“Cậu nói ngoài này, không gõ chữ trả lời lại thì có lợi gì đâu?” Sở Thành lên tiếng dạy bảo.
Quý Khinh Chu không biết nói gì ngẩng đầu nhìn anh, “Anh nghĩ tôi không muốn sao, anh Chu không cho tôi đăng bài, nói một khi quay ngựa là sẽ bị đen profile liền, nếu tôi không thề chắc chắn sẽ không trả lời các bài đăng, thì anh Chu sẽ không cho tôi xem mấy cái này đâu.”
Sở Thành hết cách rồi, anh cảm thấy làm minh tinh cũng nhiều chuyện phiền não ghê, lập tức lấy điện thoại ra đăng ký hội viên, giúp Quý Khinh Chu mắng ngược lại. Quý Khinh Chu nhìn những câu chữ không có bất kỳ chữ cái thô tục nào nhưng vẫn đánh trúng điểm yếu của đối phương của anh, mắng có sách mách có chứng, quả thật hận không thể phất cờ call cho anh.
Sở Thành mở diễn đàn ra, không cần tìm, ngay trang đầu đã có vài bài đăng về 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, liên quan đến Quý Khinh Chu.
《Thông báo là La Dư Tân! Cho nên trước kia Quý Khinh Chu ăn vạ à? 》
《Có ai phổ cập một chút chuyện hôm nay cho tôi không, nhà La Dư Tân và nhà Quý Khinh Chu xé nhau chuyện gì vậy? Là sao á? 》
《Fans Quý Khinh Chu có biết xấu hổ hay không, ɭϊếʍƈ bánh không được nên giờ bắt đầu nổi điên à?》
《Fans La Dư Tân có biết xấu hổ hay không, Phạm Tiến trúng cử vui quá hóa điên rồi sao?》
*Phạm Tiến trúng cử (范进中举): một tác phẩm văn học nói về người tên Phạm Tiến, thi 20 lần nhưng vẫn trượt, cuối cùng vào năm 54 tuổi ông đã trúng cử, khi ấy ông mừng đến mức đi đến đâu cũng hô bản thân đã được trúng tuyển rồi, nên mọi người xung quanh đều nghĩ ông đã hóa điên, tác phẩm còn nhiều ẩn ý khác nữa, đây là ý giải thích cho câu trên.
Sở Thành tùy tiện nhấn vào một bài đăng bất kỳ, vào trong liền thấy fans hai nhà xé nhau kịch liệt.
“Mấy chị Điềm Chúc cũng thật mắc cười quá đi, bản thân ɭϊếʍƈ bánh thất bại liền quay đầu nói nhà mình không có vẽ cái bánh này, ai không biết nhà mấy người muốn ăn cái bánh 《Thần Cơ Thiên Lệnh》này chứ.”
“Lầu trên ơi, bây giờ fan Quý không nhận đâu, còn nói không phải 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, mà là một bộ phim IP huyền huyễn khác đó.”
“Ha ha ha, năm nay có mấy bộ IP huyền huyễn lớn chứ, dường như tất cả đều đã đưa ra thông báo hết rồi, chỉ còn mỗi 《Thần Cơ Thiên Lệnh》mà thôi, hiện tại đã chọn La Dư Tân, làm gì còn chiếc bánh nào cho cậu ta chứ, từ đầu đến cuối fans Quý vẫn không nhìn rõ được vị trí của chính chủ nhà mình, một tên ở tuyến 18 thấp bé mà dám mơ ước đến vai chính của bộ phim lớn.”
“Mấy chị Vũ Tích hãy tích chút đức đi, dáng vẻ như giờ, chỉ khiến người ta nghĩ đến Phạm Tiến trúng cử, vui quá hóa điên mà thôi!”
“Thế có bản lĩnh thì mấy người cũng làm vậy đi, chỉ sợ ngay cả tú tài cũng không được nữa là!”
“Không phải tú tài 《Quyết Chiến 48 Giờ》 đã đánh bại La Dư Tân toàn tập sao, hy vọng cô biết.”
“Ai không biết chương trình giải trí nào chẳng có kịch bản, sau chương trình đó, bộ cô nghĩ có người mua tài khoản của Quý Khinh Chu rồi ư? Đã vào tháng ba rồi, Quý Khinh Chu đang làm gì vậy? Cậu ấy vẫn bình chân như vại đúng không? Gì mà có đoàn phim IP lớn muốn mời cậu ta chứ, tôi thấy ngay cả IP nhỏ người ta cũng không muốn dùng cậu ta đâu, ha ha ha.”
Sở Thành:……
Sở Thành cảm thấy đây đúng là idol nào fan nấy, fans La Dư Tân đúng là giống hệt La Dư Tân luôn khiến người ta ghê tởm, thật đúng là cảm thấy bản thân đoạt được cử nhân thì liền tự cho là ghê gớm, 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 là IP lớn, nhưng có rất nhiều IP lớn hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, ấy vậy còn không biết xấu hổ trào phúng Quý Khinh Chu, không biết bố cậu ấy làm nghề gì sao!
Sở Thành nhanh chóng soạn một bài văn, sau đó trực tiếp đăng bài.
《Một bộ phim IP huyền huyễn liên lạc với Quý Khinh Chu, IP cực kỳ lớn 》
Lầu chính: Cũng là vai nam chính, nhưng không phải 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, là một IP khác lớn hơn nữa.
Anh mới vừa đăng xong, liền thấy một loạt trả lời ha ha ha ha ha ha.
“Fans Quý điên rồi sao? Còn ảo tưởng có bộ IP khác lớn hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》đi tìm Quý Khinh Chu nữa chứ.”
“Ha ha ha ha, tôi cười cái đã.”
“Người qua đường, lâu chủ này nói chuyện còn non quá đi, năm nay có được bao nhiêu bộ IP đâu, trên cơ bản đều đã tuyên truyền hết rồi, không có khả năng có bộ IP khác lớn hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》đâu.”
“Mau lên hàng trước xem mấy chị Điềm Chúc nổi điên kìa, ha ha ha ha.”
Sở Thành:…… Có bộ IP khác lớn hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》hay không cô không biết nhưng tôi thì rất rõ! Lão hổ không phát uy, thì cô cho rằng mèo con nhà cậu ấy nuôi có thể khi dễ được sao! Còn ha ha ha, qua mấy ngày nữa cô nên hu hu hu đi! Khóc đến ngập trời luôn đi!
Sở Thành rời khỏi diễn đàn, liền gọi điện thoại cho nhà sản xuất Dương Phàm lúc trước đã từng liên hệ với anh.
Không được bao lâu, Dương Phàm liền bắt máy, “Hiện tại Sở tổng gọi điện thoại cho tôi, có phải có tin tức tốt muốn nói cho tôi không vậy?”
Sở Thành cười cười, thầm nghĩ thật khôn khéo. Từ nửa cuối năm ngoái, Dương Phàm đã xem trọng bộ IP 《Chá Cô Thiên》, vẫn luôn năn nỉ ỉ ôi muốn mua bản quyền bộ IP này. Mà tác giả của 《Chá Cô Thiên》không phải ai khác, chính là bút danh Nhất Thoa Yên Vũ Nhậm Bình Sinh – Sở Thành, Sở Thành không bán bản quyền tiểu thuyết của anh cho các kịch bản điện ảnh, nguyên nhân rất đơn giản, anh không thiếu tiền, cũng không thích minh tinh nào, cho nên không muốn diễn viên nào đó đảm nhiệm bất kỳ nhân vật nào dưới ngòi bút của anh.
Chỉ đến khi Tân Văn Hóa tuyên bố hạng mục bộ IP chuyển thể vào năm ngoái, Mạnh Thịnh khăng khăng muốn anh lấy một tác phẩm của anh ra để trấn áp, lúc này Sở Thành mới chọn 《Chá Cô Thiên》, đây là một tác phẩm chuyển thể quay phim tương đối tốt. Thế nhưng căn bản anh không có kế hoạch bán nó, vì vậy bất kể đội sản xuất nào đến hỏi, anh đều nói rằng không bán.
Dương Phàm là một trong những người có đủ thành ý nhất, bởi vì anh là fan tiểu thuyết của 《Chá Cô Thiên》, đối với anh mà nói, có thể quay bộ phim này chính là thỏa được giấc mộng của anh. Dương Phàm có một đội ngũ sản xuất vô cùng đáng tin cậy, cũng sản xuất ra rất nhiều tác phẩm có danh tiếng tốt, ở giới giải trí này xem như cũng có độ nổi tiếng nhất định. Dương Phàm vốn tưởng rằng chỉ cần dựa vào đội ngũ sản xuất của anh, chỉ cần anh nguyện ý ra giá cao, khẳng định có thể lấy được bản quyền của 《Chá Cô Thiên》, nhưng sau đó lại gặp phải nhiều lần trắc trở. Thế nên khi hôm nay nhìn màn hình điện thoại hiển thị người gọi đến là Sở Thành, Dương Phàm cảm thấy, chuyện tốt đã tới rồi.
Sự thật chứng minh, đúng là chuyện tốt đã tới, Sở Thành đi thẳng vào vấn đề, anh tỏ vẻ anh muốn bán bản quyền bộ 《Chá Cô Thiên》, Dương Phàm mới vừa nhếch miệng lên cười, liền nghe được Sở Thành nói, “Nhưng tôi có một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Nam chính của bộ phim này nhất định phải là Quý Khinh Chu, nếu anh không đáp ứng, vậy xem như tôi chưa nói gì, nếu anh đáp ứng, về phương diện giá cả, chúng ta có thể từ từ nói chuyện.”