Chương 79
Dương Phàm không ngờ lại là điều kiện này, anh sửng sốt hồi lâu rồi hỏi, “Quý Khinh Chu là ai?”
Không thể trách anh không biết, hiện tại Quý Khinh Chu chỉ mới vừa nổi, tuy mức độ nổi tiếng trên mạng đã được lan truyền, nhưng vẫn chưa truyền đến cả nước, Dương Phàm là loại người không chơi weibo cũng chẳng lướt các diễn đàn, mỗi ngày bận xong công việc thì chính là bận xã giao, sao có thể chú ý đến một người mới chỉ vừa nổi tiếng đột ngột trong mấy tháng nghỉ tết chứ.
Sở Thành gửi mấy tấm hình của Quý Khinh Chu qua wechat cho Dương Phàm, anh nói, “Nếu anh không yên tâm, có thể thử kính trước. Trước kia cậu ấy có từng hợp tác với Liên Cảnh Hành diễn một bộ phim, kỹ thuật diễn xuất không có vấn đề.”
Dương Phàm nghe vậy, gật đầu, anh nhìn ảnh chụp của Quý Khinh Chu, cảm thấy có chút quen mặt, “Để tôi suy nghĩ đã.” Dương Phàm nói.
“Được. Đúng rồi, về mặt đầu tư thì anh không cần lo lắng, nếu anh muốn quay bộ phim này, tôi sẽ đầu tư, nhưng yêu cầu của tôi rất nghiêm khắc, tôi không cần bộ phim này phải kiếm thật nhiều tiền, chỉ cần quay tốt là được.”
“Chuyện này ngài yên tâm, tôi muốn mua bộ IP này thì cũng muốn quay thật tốt nó mà, còn về chuyện Sở tổng ngài đầu tư thì……”
“Không được sao?”
“Đương nhiên không phải, tôi chỉ cảm thấy tò mò Quý Khinh Chu này có quan hệ gì với ngài, mà ngài lại yêu cầu cậu ta phải đảm nhận vai chính và nguyện ý đầu tư.”
“Không liên quan đến Quý Khinh Chu.” Sở Thành nói, “Bộ phim này chỉ cần được khởi quay, nhất định tôi sẽ đầu tư, bởi vì lời nói của nhà đầu tư tuyệt đối có quyền nhất, tôi cần phải có quyền phát ngôn trong bộ phim này. Thế nhưng,” anh khẽ nói, “Nếu vai chính không phải Quý Khinh Chu như đã nói, tôi sẽ không bán bản quyền. Anh cứ suy nghĩ đi, rồi nhanh chóng báo lại cho tôi.”
“Được.”
Dương Phàm cũng không khiến Sở Thành phải chờ lâu, anh là một người làm việc rất có hiệu suất, sau khi cúp điện thoại của Sở Thành anh liền lập tức cho người tìm tư liệu về Quý Khinh Chu, sau khi biết Quý Khinh Chu đã từng diễn 《Một Tấm Thơ Tình》, 《Phá Quang》 và vừa rồi có thử kính vai nam chính phim 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, Dương Phàm liền nhanh chóng liên hệ với đạo diễn của 《Thần Cơ Thiên Lệnh》.
Anh và đạo diễn Lý của 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 đều chung một vòng tròn, ít nhiều gì cũng quen biết nhau, cũng tương đối dễ nói chuyện, anh uyển chuyển hỏi biểu hiện của Quý Khinh Chu vào hôm thử kính.
Đạo diễn Lý rất thưởng thức Quý Khinh Chu, hơn nữa còn có chút tiếc nuối khi cậu không thể diễn trong bộ phim truyền hình của ông được, không nhiều phần ca ngợi, nhưng ngược lại lại khiến Dương Phàm cảm thấy kinh ngạc. Cuối cùng, đạo diễn Lý hỏi Dương Phàm, “Cậu hỏi tôi chuyện này là có ý gì?”
Dương Phàm cũng không gạt ông, “Gần đây tôi cũng chuẩn bị khởi quay một bộ phim huyền huyễn, có người đề cử Quý Khinh Chu cho tôi, tôi chưa từng thấy qua diễn xuất của cậu ấy, cho nên khi biết được cậu ấy đã từng thử kính ở chỗ ông, tôi mới muốn hỏi ông một chút.”
“Vậy thì có lợi cho cậu rồi,” đạo diễn Lý nói, “Vốn dĩ tôi muốn cậu ấy diễn vai nam chính, kết quả nhà đầu tư lại ch.ết sống không chịu đồng ý, hết cách nên lúc này mới thay đổi người, bằng không tôi muốn là Quý Khinh Chu hơn. Nếu cậu không yên tâm, thì có thể cho cậu ấy thử kính trước, cậu nhìn thử xem.”
Dương Phàm thầm nói anh nào có tư cách thử kính người ta chứ, Sở Thành nói rất rõ ràng rằng, anh mua 《Chá Cô Thiên》 thì nhất định phải dùng Quý Khinh Chu, anh không cần Quý Khinh Chu, Sở Thành sẽ không bán bản quyền 《Chá Cô Thiên》cho anh.
Ngay cả bản quyền anh còn không có, thì thử kính cái gì.
Thế nên, rất nhanh Dương Phàm đã cho Sở Thành một câu trả lời chuẩn xác, “Tôi nguyện ý cho Quý Khinh Chu đảm nhận vai chính, thế nên Sở tổng à, chúng ta hãy bàn chuyện hợp đồng đi.”
Tối hôm đó, Sở Thành nói chuyện này cho Quý Khinh Chu nghe, vốn dĩ anh không tính nói cho Quý Khinh Chu biết, anh muốn tự giải quyết chuyện này, để Quý Khinh Chu nghĩ rằng đoàn phim cảm thấy cậu thích hợp, cho nên mới tìm đến cậu. Nhưng khi xét đến chuyện sau khi bộ phim này bắt đầu, chắc chắn anh sẽ thường xuyên đến thăm trường quay, chuyện đầu tư cũng sẽ không giấu được nữa, nên đành đơn giản thẳng thắn với Quý Khinh Chu luôn.
Khi Quý Khinh Chu nghe được, cậu chỉ cảm thấy có chút không thật.
“Cho nên, thật ra anh là bàn tay to trong giới tiểu thuyết trên mạng à?”
“Cứ cho là vậy đi.”
“Cứ cho là vậy gì chứ,” Quý Khinh Chu quả thật vô lực, “Lúc ấy tôi lên Tân Văn Hóa đặt mua 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, khi nhìn đến bảng xếp hạng, 《Chá Cô Thiên》 ở trên 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 đến hơn 10 hạng, 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 là IP lớn, tác giả còn là một phong thần, chẳng lẽ địa vị của anh còn không trên người đó sao?”
“Nói vậy cũng không sai, nhưng không phải tôi là người làm chủ sao, cho nên khiêm tốn một chút.”
Quý Khinh Chu:…… Sở Thành biết khiêm tốn cơ đấy, thật sự rất không chân thật.
“Cho nên, hiện tại anh đây là, trùng quan nhất nộ vi lam nhan?” Quý Khinh Chu hỏi.
*Trùng quan nhất nộ vi lam nhan (冲冠一怒为蓝颜) xuất phát từ bài thơ Viên Viên Khúc (圓圓曲) cùa Ngô Vĩ Nghiệp (吳偉業):
câu gốc của bài thơ là “Tướng quân tức giận vì hồng nhan”, ở đây dùng lam nhan để chỉ nam giới.
Sở Thành bật cười, nhìn lam nhan ở trước mặt, “Cậu đúng là nói không biết xấu hổ.”
“Chẳng lẽ không phải sao?”
“Phải phải phải, nhưng không phải vì cậu là lam nhan họa thủy hay sao.”
Quý Khinh Chu có hơi xấu hổ, “Thật ra anh không cần làm như vậy đâu, tôi cũng suy nghĩ rất thoáng, tài nguyên bị mất đi, sẽ có tài nguyên mới đến mà thôi, luôn phải khiến anh đầu tư, kiếm lời thì đỡ, nhưng nếu lỗ không phải không tốt rồi hay không.”
“Vì sao sẽ lỗ?” Sở Thành hỏi ngược lại, “Tự thân tiểu thuyết này đã rất nổi tiếng rồi, tự thân thu hút khán giả, kỹ thuật diễn xuất của cậu không tồi, đội ngũ sản xuất của Dương Phàm cũng không tệ, bên cạnh đó còn có tôi giám sát, thì vì cớ gì sẽ chịu lỗ chứ?”
Quý Khinh Chu nhìn Sở Thành, Sở Thành cười nói, “Sở dĩ mấy năm gần đây chuyển thể điện ảnh thịnh hành trong thị trường, là bởi vì nó là một hình thức có rất nhiều lợi ích. Một quyển tiểu thuyết, chuyển thể thành phim điện ảnh, những fan tiểu thuyết sẽ tự động trở thành khán giả, hơn nữa còn tự động thảo luận, kéo nhiệt độ cho phim điện ảnh, ngược lại nhiệt độ của điện ảnh sẽ phụng dưỡng lại tác phẩm gốc, kéo doanh thu đặt mua trên mạng của tiểu thuyết đó lên, đồng thời cũng đề cao giá trị con người cho tác giả, và tăng lượng truy cập cho trang web. Đối với tất cả mọi người thì đây là một kết quả hoàn toàn tốt, cho nên chuyển thể điện ảnh mới được thịnh hành như vậy.”
“Đã lâu rồi tôi không bán bản quyền, không phải bởi vì tôi nghĩ những tác phẩm của tôi đã nổi tiếng đủ rồi, mà là tôi không thấy thích bất kỳ một diễn viên nào, tôi không muốn nam chính của tôi lại do một người tôi không thích đảm nhận, cho nên mới luôn trì hoãn như vậy. Tôi đầu tư bộ phim này, không phải vì cậu, mà là vì đây là tác phẩm của tôi, tôi không hy vọng đến tận lúc nó được khởi chiếu tôi vẫn không biết gì về nó, cho nên tôi cần phải có quyền phát ngôn, cho nên nếu không có cậu, tôi cũng sẽ đầu tư, về điểm này, cậu không cần phải gánh nặng tâm lý đâu.”
“Cho nên anh nguyện ý cho tôi làm nam chính tác phẩm của anh?”
Sở Thành khẽ nhéo gương mặt cậu, “Cậu nói xem? Nếu không phải vì cậu, tôi bán bản quyền của mình làm gì. Thế nhưng,” anh nhìn Quý Khinh Chu, “Tôi cũng khá tò mò không biết dáng vẻ của cậu khi diễn tác phẩm của tôi như thế nào đây, tâm tình cũng có chút kỳ diệu.”
Quý Khinh Chu cũng cảm thấy có hơi kỳ diệu, thế nhưng, so với 《Thần Cơ Thiên Lệnh》, cậu thật sự nguyện ý muốn diễn nam chính của Sở Thành hơn.
“Tôi sẽ cố gắng diễn thật tốt.” Quý Khinh Chu bảo đảm.
“Đã nhiều năm như vậy, cậu là người duy nhất diễn tác phẩm của tôi, trước đây chưa từng có ai, nếu cậu diễn không tốt” anh nghĩ nghĩ, “Có lẽ sau này sẽ chẳng có ma nào tới nhận nữa.”
Quý Khinh Chu nghe vậy, trong lòng có chút ngọt, ngẩng đầu hôn anh một cái, dịu dàng nhìn anh.
Không được bao lâu, đoàn phim 《Chá Cô Thiên》chính thức tuyên truyền trên weibo rằng sắp tới phim truyền hình 《Chá Cô Thiên》sẽ khởi động máy, nam chính là Quý Khinh Chu. Đồng thời nhân viên phụ trách tuyên truyền của đoàn phim cũng liên hệ với các hot weibo, account marketing phát thông báo tuyên truyền khắp nơi.
Tin tức này vừa ra, các diễn đàn lập tức nổ tung.
《Trời má!!!!! Thế mà thật kìa!!! Không phải đã liên lạc với Quý Khinh Chu trước đó rồi sao!!!》
《Không ngờ đã bán bản quyền!!! Tôi đọc tiểu thuyết từ thời cao trung, lúc ấy toàn lớp chúng tôi đều theo bộ này á!》
《Điên rồi, tôi tưởng đó là bộ IP chuyển thể lớn nhất năm nay rồi, không nghĩ tới lại là!》
《Rốt cuộc Quý Khinh Chu có lai lịch như thế nào vậy!!! Đến tài nguyên này mà cũng ăn được, thật không hổ danh hâm mộ!》
《Nhược Nhược hỏi một chút, IP nào lớn hơn vậy》
Fans Quý Khinh Chu quả thật sợ đến ngây người, chuyện gì đây? Đây gọi là “Trùng điệp núi sông ngờ hết lối, âm u hoa liễu lại một thôn” đây sao?! Nháy mắt liền từ trong cú sốc ngồi dậy, điên cuồng chuyển phát phổ cập tin tức.
*Trùng điệp núi sông ngờ hết lối, âm u hoa liễu lại một thôn – bản gốc “Sơn trùng thuỷ phúc nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”(山重水复疑无路, 柳暗花明又一村) trích Du Sơn Tây Thôn (遊山西村)
“Đương nhiên là 《Chá Cô Thiên》 rồi, năm đó khi 《Chá Cô Thiên》 ra mắt, nam sinh lớp chúng tôi đi học còn ngồi xem trộm đó.”
“《Chá Cô Thiên》nha, năm đó Nhất Thoa Yên Vũ Nhậm Bình Sinh là nam đại thần của Tân Văn Hóa đó, viết quyển nào là nổi quyển đó, sau đó dường như cũng kiếm đủ rồi, nên không thấy viết nữa.”
“Nhìn bảng xếp hạng của Tân Văn Hóa đi, 《Chá Cô Thiên》cao hơn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》đến mười hạng ấy, hẳn là 《Chá Cô Thiên》rồi.”
“Này còn phải xem sao? Năm ngoái khi Tân Văn Hóa mở cuộc họp báo ra mắt hạng mục IP chuyển thể quan trọng, không phải 《Chá Cô Thiên》được đưa ra để trấn áp bảng xếp hạng rồi sao, vừa xem là hiểu ngay.”
“Cho nên hai ngày trước fans La Dư Tân chế giễu Quý Khinh Chu tàn nhẫn như vậy, kết quả cái người ta nhận chẳng phải 《Thần Cơ Thiên Lệnh》ư, đúng là làm lố mà.”
“Đâu chỉ làm lố thôi đâu, bộ IP này của Quý Khinh Chu còn lớn hơn bộ IP của La Dư Tân nữa, cũng tại ra thông báo trễ, bằng không nào có cơ hội cho người ta cười cợt chứ.”
“Ha ha ha ha, nói câu không phúc hậu đó là, Quý Khinh Chu đã có 《Chá Cô Thiên》rồi, thì nhìn 《Thần Cơ Thiên Lệnh》làm gì chứ.”
“Ngưỡng mộ Chu Chu ghê, mới vừa nổi tiếng đã có tài nguyên tốt như vậy, nếu anh nhà chúng tôi có tài nguyên tốt như vậy thì tốt rồi.”
Fans La Dư Tân chưa cười được mấy ngày, chợt nhìn thấy tin tức này, chỉ cảm thấy thiếu chút nữa ngay cả ngụm máu cũng không nhổ ra được, tức đến mức gõ nát bàn phím, “IP lớn thì có ích gì, chuyển thể điện ảnh quan trọng nhất là phải xem đội ngũ sản xuất, đội ngũ sản xuất không có năng lực, thì cứ nằm liệt giữa đường đi.”
“Đội ngũ sản xuất của bộ này là Dương Phàm đó, thành viên đội ngũ không tồi, không phải các phim Dương Phàm sản xuất đều có danh tiếng khá tốt sao?”
“Đúng vậy, năm trước còn cầm giải bộ phim về cuộc sống sinh hoạt đó, Dương Phàm cũng được xem là nhà sản xuất có lương tâm.”
“Căn bản bộ phim này không thể nổi được!! Cho dù có là IP lớn, chưa nói có bùng nổ được hay không, trạch nam cũng sẽ không cho nó nổi!! Trừ phi quay phim vô cùng kém, bằng không trạch nam sẽ vừa theo dõi vừa mắng ấy!”
*Trạch nam/ trạch nữ: thường được dùng để miêu tả những chàng trai cô gái chỉ luôn thích ở trong nhà, lẩn trốn mọi hoạt động bên ngoài (trạch có nghĩa là lẩn trốn).
“Tôi biết mấy chị Vũ Tích đau lòng, nhưng nằm liệt giữa đường ư? Mấy chị cứ mơ nằm liệt giữa đường đi! Mấy chị Vũ Tích nên cầu khẩn cho bộ IP của anh nhà đừng nằm liệt giữa đường ấy, 《Chá Cô Thiên》 không nhờ mấy chị nhọc lòng ha.” Fans Quý Khinh Chu phản bác nói.
“Còn chưa bắt đầu quay phim, cái đuôi của fans Quý đã vươn lên trời rồi, đúng là chưa hiểu chuyện đời.” Fans La Dư Tân tức giận nói.
Fans Quý Khinh Chu nhẹ nhàng đáp trả: “Đúng vậy, cũng không phải chưa hiểu chuyện đời, cũng không biết sau khi 《Thần Cơ Thiên Lệnh》 thông báo nhà nào là Phạm Tiến trúng cử nữa? Hình như đâu phải nhà chúng tôi?”
“Chịu thôi, người ta nghĩ 《Thần Cơ Thiên Lệnh》là bộ IP lớn nhất năm nay, nào nghĩ đến hiện tại lòi ra thêm một IP khác lớn hơn nữa, thôi đừng tức muốn hộc máu nữa.”
“Quan trọng nhất đó là 《Chá Cô Thiên》 không những là IP lớn, mà đội ngũ sản xuất cũng giỏi nữa, ha ha ha ha, vui quá đi, qua lầu tôi đi, hôm nay diễn đàn rút thăm trúng thưởng, chỉ cần không phải fans La Dư Tân, chưa từng bôi đen Quý Khinh Chu, đều có thể đến rút.”
Fans La Dư Tân nhìn các phát ngôn của fans Quý Khinh Chu, liền tức giận đến mức quay đầu xé luôn công ty quản lý và người đại diện của La Dư Tân, hỏi bọn họ sao chuyện lại như thế này, vì sao không đi tranh tài nguyên tốt hơn cho anh nhà, bộ người đại diện ch.ết rồi sao? Sao chẳng làm gì hết vậy!