Chương 35: Vẫn đang cố thích ứng.

Bạch Vi nhắm mắt lại, đầu lệch sang bả vai của anh trai, cảm thụ bàn tay hắn mềm nhẹ vuốt ve sau lưng cô, có chút thoải mái mà nhắm lại đôi mắt đã chua xót.


Hôm nay cô khóc rất nhiều, thời điểm bị anh trai nắm lấy tay, ép buộc cô tɦủ ɖâʍ cho hắn, cô liền bắt đầu khóc, lúc hắn “phục vụ” cô, cô càng khóc lớn hơn nữa.


Chính là anh trai càng ngày càng tàn nhẫn, trong đầu chỉ có ý nghĩ muốn phát tiết, căn bản không lọt vào tai bất kỳ lời khóc than kể lể nào của Bạch Vi.
Anh trai lúc này, đã hoàn toàn chẳng màng đến cái gì gọi là đạo lý nữa.


Nội tâm Bạch Vi rất khó chịu, trong lòng ngũ vị tạp trần, hợp lại cùng nhau, làm cô không muốn nghĩ thông chuyện gì nữa.
Việc đã đến nước này, cô thật bất lực.


Bạch Hiển ở bồn tắm ôm trọn thân thể mềm mại trong lồng ngực, cánh tay dưới nước ấm nhẹ nhàng vỗ về đùi em gái, cúi đầu nhìn qua, cô đã ở trong lòng hắn khóc mệt mà ngủ thiếp đi.
Cô gái bé nhỏ
của hắn, đêm nay chính là vô cùng uỷ khuất, nhìn hai mắt đều đã khóc đến sưng húp.


Bạch Hiển đau lòng ôm chặt em gái mình một chút, thân thể trần trụi của hắn dán vào thân thể mềm mại cũng đang loã lồ của cô, không tránh khỏi ƈôи ŧɦịŧ dưới nước lại nháy mắt cương cứng.


available on google playdownload on app store


Nhưng hiển nhiên đêm nay như vậy là đủ rồi, lại tiến xa thêm một bước nữa, Bạch Vi sẽ hận hắn mất.
Phải từ từ, Bạch Hiển thở dài, nếu có thể, hắn cũng không muốn


cô phải vướng vào trong cục diện rối rắm thống khổ thế này, nhưng chính là cô xuyên vào thân thể của ai không xuyên, lại phải xuyên vào người vị hôn thê của hắn.
Vị hôn thê, còn không phải là để cho hôn phu thao sao?...


Ngày hôm sau, lúc mở ra đôi mắt đã khô cạn, Bạch Vi đã không còn nằm trong bồn tắm. Cô mặc một chiếc áo tắm tơ lụa mềm mỏng, nằm trên hôn giường, tủ đầu giường bên cạnh
xuất hiện một chiếc điện thoại di động mới.


Cô cả người vô lực mà cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua danh bạ, bên trong chỉ có một mục liên lạc duy nhất, tên là “Anh hai”.
Còn dám đặt là anh hai?! Hai người đều làm thứ này thứ kia, hắn còn tự gọi mình là anh hai


Trong lòng Bạch Vi có chút tức giận, đem tên liên lạc của anh trai đổi thành “Anh hai đại phôi đản”.(*)
Đồ trứng thối đáng ghét!!
Vừa đổi xong tên trong danh bạ, lập tức liền thấy có tin nhắn nhắn tới:
Anh hai đại phôi đản:【Em dậy chưa?】
Vi Vi: 【Chưa dậy!】


Anh hai đại phôi đản:【Vậy ai đang trả lời tin nhắn của anh thế?】
Vi Vi:【Ái ai ai】


Anh hai đại phôi đản:【Được, ở thư phòng mới đặt thêm máy tính, thỉnh tiểu thư ái ai ai truyền lại lời tôi nói cho chủ nhân của chiếc di động này, em ấy tỉnh dậy nếu thấy nhàm chán thì cứ chơi máy tính một lát, ngày mai anh hai phải đi công tác, muốn cùng em ấy đi.】


Vi Vi:【Đi mấy ngày, đi đâu?】
Lại phải đi công tác! Bạch Vi theo phản xạ mà gõ nhanh một dòng tin nhắn, trong thời gian chờ Bạch Hiển trả lời, cô tức tốc buông di động, giúp Bạch Hiển tìm mấy bộ quần áo thường mặc, cùng tất cả đồ dùng vệ sinh cá nhân.


Bạch Hiển thường xuyên đi công tác, lần nào cũng đi cỡ chừng ba bốn ngày, cho nên không cần chuẩn bị nhiều quần áo, nội y qυầи ɭóŧ có thể nhiều thêm mấy bộ, thật sự thời gian đi công tác cũng tương đối dài, đến nơi mua thêm vài bộ quần áo cũng không sao.


Có đôi khi Bạch Hiển sau khi đáp máy bay, sẽ nói cho Bạch Vi số phòng khách sạn hắn ở, Bạch Vi liền lên mạng giúp anh trai đặt quần áo.
Hậu cần hiện tại phát triển như vậy, cách một ngày liền có thể giao đến cửa phòng của Bạch Hiển.


Bạch Hiển cũng không thích dùng đồ dùng vệ sinh cá nhân có sẵn ở khách sạn, Bạch Vi chuẩn bị riêng cho hắn cả một bộ dùng trong những lúc đi xa.


Những việc này cô làm thuần thục như cả một quy trình được lên kế hoạch sẵn, không đến mười phút đã chuẩn bị xong hơn phân nửa hành lý đi công tác cho Bạch Hiển.
Sau một lúc, cô mới cầm di động lên xem tin nhắn của hắn.


Đối phương báo với cô đợt này phải đi thành phố ở phía Bắc, thời gian ước chừng lên đến một tuần.
Bạch Vi lúc này mới vào thư phòng, mở chiếc máy tính mới lên, tìm tòi một hồi thời tiết trong một tuần tới ở phía Bắc.






Truyện liên quan