Chương 36: Buổi tối cuối cùng.
Đối với tất cả nhu cầu cần lúc đi công tác của Bạch Hiển, Bạch Vi đều thuận buồm xuôi gió mà hoàn thành. Nhưng đến phiên tự chuẩn bị cho mình, cô lại trợn tròn mắt.
Lúc trước rất ít khi cùng anh trai đi công tác, cho nên cô đối với việc suy nghĩ nên bỏ vào hành lý thứ gì, cảm thấy có chút mới lạ.
Chỉ mang tính tượng trưng mà lấy ra vài bộ quần áo, mờ mịt nhét vào rương hành lý của hắn, ừm...Cứ như vậy đi.
Trong một khoảng thời gian ngắn, cô liền không có gì để làm. Những lúc như thế này, cô hay lên mạng lãng phí một chút thời gian, hoặc là vẽ tranh, nấu cơm, rất nhiều việc có thể tự mình làm.
Bạch Vi là một cô bé rất ngoan ngoãn, thêm việc Bạch Hiển bảo hộ cô đến từng cọng lông tóc. Rất có cảm giác giống như bị hắn dưỡng thành trạch nữ(*), không phải là không có bạn bè, trớ trêu ở điểm, hiện tại cô không thể liên lạc với ai cả.
Nhưng cô cũng không cảm thấy như vậy có gì xấu, người khác thích đông đúc náo nhiệt, cô thích ở một chỗ. Người khác yêu mạo hiểm, cô thì yêu thích sự an nhàn. Người khác hướng tới thế giới bên ngoài, cô lại tham lam luyến tiếc tháp ngà mà anh trai đã kỳ công xây dựng.
Chuyện này thật sự chẳng có gì xấu cả.
Vì vậy, khi chuẩn bị hành lý xong, Bạch Vi bắt đầu lên mạng.
Cô đăng nhập vào tài khoản đã đăng ký từ khá lâu, trực tiếp vào một trang web, tải trò chơi.
Sở dĩ, sẽ nghĩ đến việc download trò chơi tiêu khiển, là bởi vì ở hiện thực, “Bạch Vi” đã ch.ết. Chỉ có trong thế giới ảo, cô mới được là chính cô.
Hơn nữa trò này, thỉnh thoảng cô cũng sẽ chơi, ấy vậy mà kéo dài đến thật nhiều năm. Cơ hồ từ lúc tiếp xúc với game online về sau, đây là trò duy nhất cô chơi, Nguy Ngập Vô Danh, lặng im mà gắn bó, chơi tới khi server chẳng còn nhiều người ở lại, lại chơi đến lúc được hợp với server khác.
Cũng giống như cô bảo thủ cách sinh hoạt của mình, không có ý định mảy may thay đổi.
Download xong trò chơi, Bạch Vi đăng nhập vào server của mình. Người trong bang hội, căn bản không thể nào đoán được trong khoảng thời gian mà cô biến mất, đã có chuyện kinh khủng như thế nào xảy ra. Dù sao nhân vật của Bạch Vi cũng là nam, cũng chưa từng lên tiếng trong kênh chat của bang,
Chỉ là khi online, bang chủ hỏi cô vài câu, sau đó kêu cô cùng đánh phó bản.
Bạch Vi nhìn lướt qua thời gian, buổi chiều cũng rảnh rỗi, vì vậy liền cùng bang chủ đi đánh phó bản.
Thế mà lại chơi đến quên cả thời gian, ngồi cắm mặt ở thư phòng cả buổi chiều không thèm đi ra ngoài.
Chờ đến khi Bạch Hiển trở về, lúc đi ngang qua thư phòng, Bạch Vi vẫn còn chơi game, hắn liền đúng ở cạnh cửa, hơi nghiêng thân hình cao lớn dựa vào khung cửa, áo khoác tây trang mang trên vai, vươn ngón tay ra gõ gõ cửa phòng.
Trong lòng Bạch Vi hoảng hốt, ngước mắt nhìn lên, ôi mẹ ơi, đã mấy giờ rồi, anh trai như thế nào đã trở lại?
Chơi game quá lâu, lại bị "phụ huynh" bắt tại trận, vận xúi quẩy gì vậy!
Bạch Vi cố gắng tự trấn định, vừa vặn phó bản đã kết thúc, cô nâng ngón tay lên gõ chữ nói với bang chủ:
Thức Vi: 【Không xong, tôi không chơi được nữa, anh hai về rồi.】
Đô Tuần : 【Thật hả trời? Cậu lớn như vậy rồi mà anh hai còn quản chặt thế?】
Đô Tuần chính là bang chủ bang Bạch Vi đang tham gia, cũng giống như Bạch Vi, từ khi mới mở game đều vẫn chơi một nhân vật, hai người bọn họ mấy năm trước không hiểu kết thù như thế nào, vẫn cứ luôn đánh nhau, gặp mặt là đánh, đủ các thể loại PK. Cả việc một mình đánh thú dữ trả thù Chiến quốc chiến cũng nghĩ ra được.
Đến sau này, dần dần không còn người chơi, trải qua hợp server, rồi lại không có người chơi, rồi lại hợp server tiếp, hai người phát hiện, ây da, đến cuối cùng cũng chỉ có ID bọn họ là được lập từ đầu.
Vì thế sau khi Đô Tuần thành lập bang hội, liền lôi kéo Bạch Vi vào giúp, chỉ cần thấy Bạch Vi online, không phải kêu cô đi phó bản thì chính là rủ đi đánh nhau.
Mấy năm ở chung như vậy, tuy rằng Đô Tuần thậm chí còn chẳng biết Bạch Vi là nam hay nữ, hắn vẫn xem cô như một người bạn thực thụ, cũng hiểu biết một ít về tình huống của cô, biết cô có một người anh trai, quản rất chặt, sau chín giờ tối tuyệt đối không cho cô lên mạng.
Bạch Vi không có thời gian để trả lời Đô Tuần, trực tiếp tắt máy, hoang mang rối loạn mà đi đến trước mặt anh trai, vẻ mặt thấp thỏm.