Chương 52: Em không muốn xa anh.

Bạch Vi chửi thầm trong lòng, mặc qυầи ɭóŧ của mình vào, mặt lại ửng đỏ, đem qυầи ɭóŧ của anh trai giặt thật sạch, vừa rửa vừa phỉ nhổ chính mình, tối hôm qua thật là không cẩn thận, lại làm qυầи ɭóŧ của hắn dính một chút thứ cô tiết ra… Dơ muốn ch.ết, được rồi, bỏ cái quần này đi, cô đi mua qυầи ɭóŧ mới cho anh trai.


Nghĩ xong, Bạch Vi liền thật sự vứt vật đang cầm trên tay vào thùng rác, xoay người cầm điện thoại lên, chuẩn bị ra ngoài mua qυầи ɭóŧ cho hắn, cũng thuận tiện mua cho mình vài cái.


Đứng trong thang máy một hồi, men theo sảnh chính của khách sạn đi đến ngoài cửa lớn, cô gửi tin nhắn cho anh trai, nói hắn chuyển cho cô một ít tiền vào wechat mới tạo. Sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu, phát hiện được bóng người làm lòng cô run sợ tột độ, đang trông vô cùng mệt mỏi mà đứng ngoài cổng chính khách sạn.


Bác hai!


Trong nháy mắt đó, Bạch Vi cảm nhận được một loại cảm xúc hít thở không thông, nói không nên lời, tay chân cô lạnh lẽo đứng bất động giữa dòng người qua lại, trên người mặc một chiếc váy trắng vải bông dài, khoác một chiếc áo ngoài xám tro chất liệu mềm mại, tóc đen mượt mà nhu thuận sau lưng, sắc mặt trắng bệch nhìn Bạch Trường Thiên đứng bên ngoài đám người đông đúc.


Cô, cô lại phải bị bóp ch.ết sao?
Tại sao Bạch Trường Thiên lại ở chỗ này, ông ta đến đây làm gì? Có phải lại muốn hạ độc anh hai hay không?


available on google playdownload on app store


Bạch Vi cảm thấy hô hấp thật khó khăn, vừa lúc ánh mắt Bạch Trường Thiên vô ý nhìn đến, chỉ trong chớp mắt, sắc mặt Bạch Trường Thiên cũng từ từ trở nên trắng bệch.
Một đoàn du lịch từ phía bên kia đi qua, nhiều người cãi cọ ồn ào, chôn vùi đi thân ảnh mảnh khảnh của Bạch Vi.


Bạch Trường Thiên hốt hoảng lùi về phía sau hai bước, lại nhìn chăm chú vào phía vừa nãy, không còn thấy được thân ảnh của Bạch Vi nữa, lập tức liền bị dọa đến phải tiểu ra quần, đây là gặp quỷ giữa ban ngày ban mặt sao?


Bằng không làm sao lại xuất hiện một người phụ nữ giống y hệt Bạch Vi từ mặt mũi, quần áo, thậm chí là cả khí chất trước mặt hắn? Sau đó lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi?
Má ơi, gặp ma!


Bạch Trường Thiên bị dọa ch.ết khiếp, một người cũng như lão bị dọa ch.ết khiếp, chính là cô gái bị lão ta xem là “con ma” kia.


Bạch Vi sợ hãi mà trà trộn vào đoàn du lịch thoát thân, mang theo vẻ mặt kinh hoảng bước chân loạn cả lên, không ngừng quay đầu lại xem, cô rất sợ Bạch Trường Thiên đuổi theo liền bóp ch.ết mình.


Sau đó ở trong khách sạn năm sao xa hoa lộng lẫy, cô đi tới đi lui, bước tới bước lui, rốt cuộc xác định chính mình đã cắt đuôi được tầm mắt của Bạch Trường Thiên, cô mới nhanh chóng cúi đầu nhắn tin cho anh trai:
Vi Vi: 【Anh hai, em thấy được bác hai, ông ta ở cổng chính của khách sạn.】


Vừa ngẩng đầu lên, lại bị một người đàn ông ngăn lại, người kia cúi đầu cười nói:
“Muốn vào phải đánh dấu mới được”.
Sau đó lại có một người khác đưa bút cho cô, nói:
“Viết tên nhân vật lên giấy là ok!”


Bạch Vi lúc này mới mới quay đầu nhìn quanh, không biết chính mình đã đi đến chỗ nào, hình như là một buổi tụ họp, trước mặt là hai cánh cửa rất lớn mở rộng, bên trong náo nhiệt vô cùng, bên cạnh còn treo bảng lớn, 【Trò chơi XX server XX họp mặt bang hội Linh Lung Các.】


Đúng là game mà Bạch Vi vẫn hay chơi, là server đó, bang hội đó.
Chân cô dịch tới dịch lui trên thảm đỏ sang trọng, đầu lại quay về phía sau xem, thật sự là không có dũng khí trở về chỗ vừa nãy, liền nhận mệnh khom lưng viết ID nhân vật mình lên.


Thôi thì cứ qua cửa, vào bên trong chờ một lát, chờ anh trai tới đón cô đi, chứ không lại gặp phải Bạch Trường Thiên.
“Thức Vi?”
Thành viên bang hội phụ trách việc đánh dấu, có chút kinh ngạc mà đọc lên cái tên này, hét to một tiếng.
“A a a a, không phải vậy chứ, Thức Vi là nữ?”






Truyện liên quan