Chương 53: Em giữ anh lại đi.
“Không thể tin được”.
Mấy tên đàn ông đang đứng một bên nói chuyện đều quay đầu lại, nhìn chằm chằm Bạch Vi, không phải chứ, Thức Vi là nữ? Bọn họ đánh phó bản cùng cô mấy năm ròng, hóa ra cô vẫn luôn là nữ sao?
Có một người mặc trên mình áo khoác trông rất thoải mái, dáng người cao gầy rắn chắc, mặt mũi sáng sủa bảnh bao bước ra, đi đến trước mặt Bạch Vi, nhìn một lượt từ trên xuống dưới đánh giá cô, trong mắt lóe lên tia kỳ dị, hỏi:
“Cậu thật sự là nữ à?”
“Ừm”.
Bạch Vi giơ tay lên, không quá quen bị nhiều người như thế này, dùng ánh mắt khoa trương chứa đầy sự kinh ngạc cùng tò mò mà chú ý mình, cô xấu hổ mà vươn ra một tay, lắc lắc, yếu ớt mà nói:
“Nếu không chào đón thì tôi có thể rời đi”.
Cô vốn dĩ không tính toán đến chuyện này, vì sao việc cô là nữ lại làm những người này kinh ngạc đến vậy?
“Đô Tuần”.
Người đàn ông trước mặt tự giới thiệu, thoạt nhìn khoảng hai mươi lăm tuổi, nhỏ hơn Bạch Hiển hai ba tuổi, hắn treo lên mặt một nụ cười trong sáng, vươn một bàn tay hướng tới Bạch Vi.
Lại thấy người trước mặt sửng sốt, suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, mới vừa gặp mặt liền bắt tay, có phải là hơi đường đột không?
Sau đó hắn nắm lại hai bàn tay, có chút nghịch ngợm mà chắp tay về phía Bạch Vi:
“Tại hạ là Đô Tuần, bang chủ của ngươi”.
Bạch Vi cũng nhanh chóng học theo, đôi tay cũng nắm lại, thực nghiêm túc xin lỗi mà nói:
“Xin chào bang chủ, tại hạ là Thức Vi”.
Cô chưa bao giờ nói chuyện ở kênh chat bang hội, cũng không tham gia sự kiện riêng nào, cứ online lúc đang có hoạt động diễn ra thì làm, không có thì không làm, đúng thật là Phật hệ(*).
Cô và Đô Tuần đã biết nhau trên mạng được khá nhiều năm, không thể nói là biết rõ chuyện của nhau, nhưng cũng có thể xem là bạn bè.
Mặt khác, tuy rằng quen biết đã nhiều năm, hai người chính là loại “bạn” mà đối phương là nam hay nữ, tình huống gia đình như thế nào cũng không biết.
Hình thức ở chung của bọn họ đều đã tự nhiên mà thành thói quen, Đô Tuần thấy cô online, lôi kéo cô đi nơi này đánh phó bản, nơi kia đi đấu giá, chỉ cần cô online, Đô Tuần liền kêu cô đi giải sầu, không lên mạng thì mặc kệ, cũng là Phật hệ y chang nhau.
Nói cho cùng, hai người cũng coi như là tri kỷ đã lâu.
Mà thế giới này, đối với Bạch Vi, liền dường như là thế giới ảo 2D chỉ thuộc về mình cô, không có bất luận kẻ nào biết, cũng không có ai hiểu, ngay cả anh trai cũng không biết rõ định nghĩa này.
Cô vốn dĩ không hề suy nghĩ đến việc đưa thế giới này đến hiện thực, nhưng hiện tại, lại là tự nó sáp nhập.
Bạch Vi cảm giác như mình đã đặt một chân vào sự kỳ ảo huyền diệu nào đó, trên cuộc đời đúng là lắm chuyện trùng hợp một cách kỳ lạ, cô chỉ là cùng anh trai đi công tác, lại có thể “tiếp xúc” cùng thế giới ảo.
Bạch Vi cảm thấy rất khẩn trương, bị Đô Tuần đưa vào bên trong hội trường, hắn dẫn cô đi chào hỏi với một đám người, có người quen có người không, mọi người đều không gọi nhau bằng tên thật, đều là ID nhân vật trong game.
Sau đó dường như khi nghe đến chuyện cô chính là Thức Vi, mặt mọi người đa phần đều vô cùng khoa trương kinh ngạc.
Thật là như vậy sao, nhân yêu(**) bọn họ thấy nhiều , yêu nhân(***) cũng gặp qua không ít, nhưng trưởng lão Thức Vi trong bang hội bọn họ lại là yêu nhân!
Cô gái xinh đẹp như vậy, không chơi nhân vật nữ mà lại chọn giới tính nam, thật là phí phạm của trời!!
Bạch Vi cả quá trình đều rất xấu hổ, đi xuyên qua đám người đang cãi cọ ồn ào, lại bị Đô Tuần dắt đến bên cạnh hội trường, hắn cười cười quay đầu về phía Bạch Vi.
“Không cần câu nệ như vậy, mỗi lần tổ chức họp mặt bang hội cậu đều không đến, không nghĩ lần này lại đột nhiên xuất hiện, cho nên mọi người có vẻ thật ngạc nhiên, bọn họ ngoài đời thực đều khá tốt”.
“Ừm, cảm ơn”.
Bạch Vi thoáng cúi đầu, điện thoại cầm trong tay vẫn chưa nhận được hồi âm từ anh trai, cũng không biết anh trai đã biết Bạch Trường Thiên tới hay chưa.