Chương 87

Cô còn đang ảo tưởng xem đến lúc đó sẽ mua chiếc xe đạp như thế nào, vừa lấy d.a.o cắt cỏ khổ ngắn, phía sau lại đột nhiên vang lên một giọng nói:
“Đồng chí Tiểu Thiên, kế toán Dư bảo cô đi lĩnh tiền lương.”


Một vị đồng nghiệp đi tới hô một tiếng, nói xong thì lập tức đi làm việc của mình.
Để lại Trương Thiên đang sững sờ ở tại chỗ.
Tiền lương?! Mình vậy mà cũng có tiền lương?!
Nụ cười lập tức xuất hiện trên khuôn mặt của Trương Thiên, cô đứng lên, rảo bước đi đến phòng tài vụ.


Sau khi nhận được tiền lương tháng trước, vừa tan làm cái là Trương Thiên đi thẳng đến hợp tác xã cung tiêu.
Nhà của anh Hai nhìn thì có vẻ như có rất nhiều đồ, nhưng thực tế vẫn thiếu một vài vật dụng hàng ngày, ví dụ như phích nước nóng.


Cô nhận được tiền lương là 5 tệ, lập tức mua một chiếc phích nước có giá 3 tệ, sau đó mua cho anh Hai hai đôi găng tay len, lại mua cho chị dâu Hai một sợi dây cột tóc, còn mua hai hộp dầu ngao, cũng không quên mua cho mỗi người trong nhà một đôi vớ, cuối cùng là tự mua cho bản thân một chiếc lược.


Nếu không phải trong nhà không có phiếu thịt, cô chắc chắn sẽ mang một miếng thịt heo trở về.
Nhưng những thứ này cũng đủ để tạo ra chấn động cực kỳ lớn cho người trong nhà.


Anh Hai Trương Hồng Văn trừng mắt nhìn một đống đồ được bày ở trên bàn, trong lòng sóng to gió lớn, mất rất lâu vẫn không thể bình tĩnh.
“Sao em lại ném tiền qua cửa sổ như vậy!”
Anh ấy gãi gãi đầu:


available on google playdownload on app store


“Tiền lương em nhận được nên để dành làm của hồi môn, mấy vật dụng trong nhà này, sau này anh mua sau cũng được, em gấp như vậy làm gì chứ!”


Trương Hồng Văn vô cùng lo lắng, nhìn cách tiêu tiền của em gái, nếu như không có mẹ quản lý, chắc chắn là được đồng nào là tiêu hết đồng đấy.
Mà bản thân anh ấy lại không thể quản lý được, vấn đề này nên giải quyết thế nào bây giờ?


Trương Thiên không để ý tới anh Hai của mình, trực tiếp phân phát đống đồ ở trên bàn, thứ nào phải mang về thì dùng vải bọc kỹ rồi bỏ vào trong giỏ.
Trùng hợp ngày mai được nghỉ, cô có thể trở về nhà một chuyến.


Chị dâu Hai Mao Bình trái lại rất vui mừng, bản thân chị ấy vốn rất thích làm đẹp, từ sau khi kết hôn thì khá hạn chế mua mấy thứ này, không nghĩ tới sau khi cô em chồng nhận được tiền lương, lại bỏ tiền ra mua dây cột tóc và dầu ngao cho mình.


Dầu ngao này thật sự rất thơm, không giống với thứ mà cô dùng lúc trước.
Mao Bình lau một ít lên tay rồi ngửi ngửi, sau đó tò mò hỏi:
“Dầu ngao này là sản phẩm mới của hợp tác xã cung tiêu sao? Nó có vẻ không giống với loại trước kia chị mua, loại này thơm hơn nhiều.”


Khóe miệng của Trương Thiên khẽ nhếch, tất nhiên không giống rồi, sau khi cô dùng thử dầu ngao thì cảm thấy không ổn lắm, cho nên đã đổi sản phẩm bên trong thành kem dưỡng ẩm bổ sung nước trong siêu thị của mình.
“Có lẽ là vậy ạ, em cũng không rõ lắm.”


Mao Bình cũng không quan trọng có phải loại mới hay không, dù sao dùng tốt là được.
“Ngày mai em về thì mua thêm nửa cân thịt, anh cũng vừa mới lĩnh lương và phiếu, em cứ lấy phiếu thịt đi, mua thêm một ít bánh quy, đường mang về, để mẹ và mọi người vui vẻ thêm chút.”


Trương Hồng Văn lấy mấy tấm phiếu từ trong túi ra rồi đưa cho Trương Thiên.
Trương Thiên chớp chớp mắt, cầm lấy rồi bỏ vào trong ví tiền.
Có số phiếu này của anh Hai, cô lại có thể ‘nhập cư trái phép’ vài thứ ở trong siêu thị.


Khoảng thời gian này, cứ cách một khoảng thời gian Trương Thiên lại giao dịch với Triệu Tùng, hiện tại tiền mặt trong tay cô có chừng 1500, ngoài ra còn có không ít phiếu.
Tuy rằng vẫn chưa thể mua được xe đạp, nhưng đã có thể mua được một vài thứ khác, ví dụ như ly tráng men mà ba của cô đã ao ước từ lâu.


DTV
“Ha ha ha ha!”
Trương Vệ Quốc cầm ly tráng men vui mừng đến mức đi khoe với cha của mình, cho dù bị trừng mắt nhìn vài lần cũng không thèm để ý.






Truyện liên quan