Chương 76: Cử hành nghi thức định khế
Cứ như vậy hoa tàn hoa khai, lại qua hơn nửa năm, 3 tháng nữa Lục Văn Thụy sẽ trưởng thành, gần nhất, Mễ Lai Khắc nhìn bốn người Ngải Tư Đặc, Pháp Lan, Lý Na cùng Tư Nặc, cả ngày vào ra, bộ dáng thật sự là có chút ai oán, vì cái gì chính mình cùng Thụy không thể có cặp như vậy đâu? (^_^)
Đại khái là thần sắc ai oán trên mặt hắn quá mức rõ rệt, hôm nay Tạp Lạc Tư đột nhiên hỏi Mễ Lai Khắc vốn vẫn luôn thở dài,
”Con, ngươi gần nhất làm sao vậy? Như thế nào ta thấy, ngươi gần nhất giống như không có tinh thần đâu? vài ngày gần đây ngươi còn thường xuyên thở dài nữa?”
“Ai, phụ thân, ngươi cũng biết là ta thở dài sao? Ngươi xem xem, bảo bảo của Tư Nặc cùng Lý Na đều đã hơn một tuổi, ca ca cùng Pháp Lan cử hành nghi thức cũng có hơn nửa năm đi? Ngươi xem xem ta cùng Thụy, vì cái gì Thụy còn không có trưởng thành đâu? Còn có ba tháng a! Ai!” Dứt lời, Mễ Lai Khắc tiếp tục ghé vào trên bàn thở dài.[ Y-H:ui… cười ch.ết mình]
Tạp Lạc Tư buồn cười nhìn tiểu nhi tử nhà mình, nhìn vẻ mặt oán phụ của đối phương, nhịn không được xả ra một chút mỉm cười,
”Nhìn ngươi nói đáng thương như vậy, phụ thân tự nhiên là giúp ngươi một phen, kỳ thật ta có một biện pháp, có thể giúp ngươi mỗi ngày đều có thể ở cùng Thụy.”
Mễ Lai Khắc nghe vậy lập tức ngẩng đầu, một đôi mắt màu thâm lam trừng thật to, vội vàng mở miệng hỏi:
”Thật vậy chăng? Phụ thân, ngươi thật sự có biện pháp? Chẳng lẽ giống cái chưa có trưởng thành cũng có thể cử hành nghi thức kết bạn?” (^_^)
Nhìn bộ dáng vội vàng xao động của tiểu nhi tử nhà mình, Tạp Lạc Tư cười cười nói:
”Không phải, ta nghĩ đến là một biện pháp. Có lẽ ngươi đại khái không biết, trong lịch sử bộ lạc có ghi lại một loại nghi thức tên là ‘nghi thức Định khế’, đây là một loại nghi thức trước nghi thức kết bạn. Bình thường, nghi thức này chỉ áp dụng khi song phương đã xác định đối phương chính là bạn lữ tương lai của mình, nhưng khi đó bọn họ còn chưa có trưởng thành, ngươi cùng Thụy vừa lúc áp dụng, thế nào? Phải thử một chút sao?”
Tựa hồ là nghe ra trong giọng nói của phụ thân nhà mình có chút dụ hống, Mễ Lai Khắc trầm mặc một lát, hỏi tiếp:
” Nghi thức này trừ bỏ có thể cho ta đem Thụy cấp đặt trước xuống dưới [Yamiryu:là đặt cọc/đặt gạch Thụy ấy], còn có tác dụng gì khác không?”
“Ân, sau khi cử hành nghi thức định khế này, ngươi cùng Thụy có thể ở cùng một chỗ, giống như thú nhân cùng giống cái đã cử hành nghi thức kết bạn, chính là……”
Tạp Lạc Tư còn không có nói xong, chỉ thấy đột nhiên hai mắt Mễ Lai Khắc tỏa ánh sáng chạy đi ra ngoài. (^_^). Hắn nhìn bóng dáng vui vẻ của đối phương, tiếp tục nói:
”Nhưng các ngươi không thể có bảo bảo trước khi cử hành nghi thức kết bạn chính thức, bởi vì trước khi giống cái trưởng thành là không được phép mang thai. Ai, đáng tiếc ngươi đi quá nhanh, không có nghe đến trọng điểm đâu.” [Y-H: ha ha.. ác quá ]
Vì thế Mễ Lai Khắc liền bỏ lỡ đoạn mấu chốt này, thẳng đến ngày thực hiện nghi thức hắn mới biết được còn có loại quy định này, đây không thể nghi ngờ là một chậu nước lạnh tát thẳng vào hắn. Mà lúc này Mễ Lai Khắc tất nhiên là không biết chuyện đó, hắn kích động chạy vội tới trong nhà Lục Văn Thụy, bước nhanh vào phòng đối phương, tiếp theo hắn nhìn chằm chằm Lục Văn Thụy đang có chút kinh ngạc, lúc này mới mở miệng nói:
”Thụy, ngươi nguyện ý cùng ta cử hành nghi thức định khế không? Ta muốn ở cùng một chỗ với ngươi, không chỉ giống như bây giờ, sớm tối gặp mặt, mà là mỗi thời mỗi khắc chúng ta đều có thể ở cùng một chỗ, ngươi nguyện ý không?”
“Ân? nghi thức định khế? Đó là cái gì vậy? giống nghi thức kết bạn không?”
Lục Văn Thụy nghi hoặc hỏi, chuyện này trước đây y không có nghe nói qua. Nghe sao giống như lập khế ước thú vậy? Ân, chính mình như thế nào lại bắt đầu suy nghĩ miên man, nơi này cũng không phải ma pháp thế giới, không có khế ước thú? (^_^).
“Nga, Thụy, ngươi còn không biết đi, kỳ thật hôm nay ta cũng mới nghe phụ thân nói, nghi thức định khế chính là một loại nghi thức áp dụng cho thú nhân cùng giống cái còn chưa có trưởng thành cử hành đặt trước, như vậy chúng ta có thể ở cùng một chỗ giống như bạn lữ. Đợi cho ba tháng sau khi ngươi trưởng thành, chúng ta có thể trực tiếp cử hành nghi thức kết bạn. Thụy, ngươi nguyện ý cùng ta cử hành nghi thức định khế trước nghi thức kết bạn không?”
Lục Văn Thụy nghe vậy, không khỏi sửng sốt một chút, nghi thức định khế này không phải giống như nghi thức đính hôn ở hiện đại sao? Không nghĩ tới nơi này còn có? Kỳ thật ngẫm lại, đây thật sự có chút giống là ký kết khế ước thú, mà khế ước thú của mình chính là Đại Thước [ẹc], một bạch mao lão hổ hai cánh? Có thể dùng ờ trên bờ dưới biển và cả bay trên không, ha ha! Nghĩ đến đây y liền nhịn không được nở nụ cười.(^_^).
Mễ Lai Khắc nhìn Lục Văn Thụy không nói chuyện, tiếp theo còn đột nhiên nở nụ cười, trong lòng có chút không xác định hỏi:
”Thụy, ngươi nguyện ý cùng ta cử hành nghi thức định khế không?”
“Ân, ta nguyện ý, Đại Thước, khi nào thì cử hành nghi thức đây? Ta cần chuẩn bị gì không?”
Lục Văn Thụy gật gật đầu, trong lòng cảm thấy có một khế ước thú như vậy, kỳ thật rất phong cách. Đương nhiên Mễ Lai Khắc không biết trong lòng đối phương nghĩ gì, hắn đã xem nhẹ hết mọi thứ, trong tai chỉ nghe thấy câu kia “Ta nguyện ý” của đối phương, tâm tình của hắn tốt lắm liền hôn đối phương một chút, tiếp theo chạy ra khỏi cửa, hắn vừa chạy vừa nói:
”Thụy đáp ứng ta, Thụy đáp ứng ta, ha ha ha!” (^_^).
Lục Văn Thụy nghe thanh âm vui vẻ của Đại Thước, không khỏi nở nụ cười theo, xem ra Đại Thước chỉ mới nghe nửa câu nói của mình mà thôi, bất quá phỏng chừng chờ hắn cao hứng đủ, hắn còn có thể lại chạy về. [Y-H: ĐT thực đáng yêu]
Vì thế y tiếp tục bình tĩnh làm chuyện của mình, thuận tiện chờ bạch mao lão hổ đang hưng phấn không thôi lại trở về. Sau khi dạo qua một vòng xung quanh bộ lạc, Mễ Lai Khắc lúc này mới hí hửng trở về tìm Tạp Lạc Tư, nói cho hắn biết Lục Văn Thụy đã đồng ý, thuận tiện hỏi hắn những thứ cần chuẩn bị cho nghi thức. Tạp Lạc Tư nhìn vẻ mặt tiểu nhi tử cao hứng, mở miệng nói:
”Kỳ thật nghi thức này chính là một cái hình thức mà thôi, cũng không có chuẩn bị gì, chỉ cần người một nhà cùng nhau ăn bữa cơm, sau đó đi chỗ hiến tế thông báo thì tốt rồi. Sau đó các ngươi có thể bàn bạc này nọ, về chuyện cùng ở chung sau này.”
“Nga, nguyên lai đơn giản như vậy a, buổi tối hôm nay ta sẽ bàn liền.”
Mễ Lai Khắc nghe xong, lập tức chạy về phòng mình, chuẩn bị những thứ mà chính mình muốn mang đi. Tạp Lạc Tư bật cười nhìn Mễ Lai Khắc một đường vội vàng mang mang, có chút bất đắc dĩ nói:
”Mễ Lai Khắc, hôm nay không thể đi đến chỗ hiến tế, cho nên ngày mai ngươi mang theo Thụy về nhà ăn cơm, sau đó chúng ta cùng đi đến chỗ hiến tế, sau rồi sẽ trở về giúp ngươi thu dọn này nọ đi.”
Mễ Lai Khắc nghe vậy liên tục gật đầu, chính mình thật hồ đồ, đúng rồi chính mình còn không có nói cho Thụy phải chuẩn bị cái gì đâu, nghĩ như vậy, hắn lại một đường chạy vội đi ra ngoài.
Lục Văn Thụy nhìn thấy quả nhiên Mễ Lai Khắc lại chạy về, chậm rì rì rót cho đối phương một ly trà,
”Đại Thước, đến, uống chén trà trước đi, ngươi có cái gì nói, có thể chậm rãi nói.”
Mễ Lai Khắc thở hổn hển tiếp nhận chén trà, một hơi uống hết nước bên trong, tiếp theo “Hô” một tiếng, chậm rãi *suyễn quân khí*[Anika: cái này có thể hiểu là lấy lại hơi ấy, kiểu như ‘nhuận khí’],lúc này mới mở miệng nói:
”Thụy, nghi thức kia không có chuẩn bị gì, ngày mai ngươi chỉ cần theo ta về nhà ăn bữa cơm, sau đó chúng ta cùng đi đến chỗ hiến tế thông báo thì tốt rồi.”
Lục Văn Thụy nghe vậy gật gật đầu, lấy ra một chiếc khăn đã thấm nước, tinh tế lau đi mồ hôi trên trán Mễ Lai Khắc, chờ cho trên mặt đối phương một lần nữa khôi phục nhẹ vẻ nhàng khoan khoái, lúc này y mới hỏi tiếp:
”Ta thật sự cái gì cũng không cần chuẩn bị sao?”
Mễ Lai Khắc tựa hồ còn đắm chìm trong sự ôn nhu vừa rồi của đối phương, thẳng đến khi nghe được câu hỏi của đối phương, hắn mới hồi phục tinh thần lại,
”Ân, phụ thân nói, không có gì cần chuẩn bị. Buổi tối ngày mai ta có thể dọn lại đây ở cùng ngươi, ha ha.”
Nhìn vẻ mặt ngây ngô cười của Đại Thước, Lục Văn Thụy cũng cười cười theo,
”Muốn ta dọn giúp ngươi không? Có nhiều đồ đạc hay không?”
Chẳng lẽ về sau chính mình cùng Đại Thước sẽ tiến hành sinh hoạt “Ở chung” sao? Thật sự hiện đại như vậy a? Có đính hôn, lại còn có một cái sống trước kết hôn?
“Ân, không cần, Thụy, ta có thể tự mình thu phục. Về sau chúng ta có thể luôn luôn ở cùng nhau, ta hảo vui vẻ a!”
Trên mặt Mễ Lai Khắc vẫn lộ vẻ hạnh phúc như cũ. Lục Văn Thụy thấy thế, cũng chỉ có thể âm thầm thở dài ở trong lòng, xem ra đời này của mình là bại dưới tay bạch mao lão hổ này, ở chung thì ở chung đi, về sau cũng sẽ kết hôn, từ từ sẽ đến đi.
Vì thế vào ngày hôm sau, nghe nói hai người sẽ cử hành nghi thức định khế Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan sớm chờ ở trong nhà Mễ Lai Khắc, chuẩn bị cùng mọi người chúc mừng một chút, thuận tiện trêu chọc Lục Văn Thụy cùng Mễ Lai Khắc một chút, chúc mừng bọn họ rốt cục có thể ở cùng một chỗ.
Đối mặt với ánh mắt trêu chọc cùng ái muội của mọi người, Mễ Lai Khắc đều bỏ qua hết, ai bảo tâm tình hôm nay của hắn rất tốt làm chi, hắn cùng Thụy nhận thức nhau đến nay đã được ba năm, hiện tại hắn rốt cục có một loại cảm giác ” con dâu lâu năm thành mẹ chồng”, nghĩ đến từ hôm nay trở về sau, mình có thể ở cùng một chỗ với Thụy, cái miệng của hắn không tự chủ được mà cong lên.
Ngải Tư Đặc cũng biết Mễ Lai Khắc không dễ dàng, phải đợi một giống cái chưa có trưởng thành chậm rãi lớn lên, việc này thật sự cần kiên nhẫn, hoàn hảo hiện tại hắn rốt cục đợi được, cho nên mọi người cũng thực vì hai người bọn họ mà cao hứng.
Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan thấy thế cũng rất vui mừng, hai đứa của con bọn họ đều tìm được một nửa của mình, này thật sự tốt lắm, hai người nhìn nhau cười, đôi tay họ ở phía dưới bàn cũng gắt gao nắm cùng nhau.
Sau khi ăn xong bữa cơm trưa phong phú, mọi người bắt đầu đi đến thần điện, bọn họ một hàng tám người đi ở trên đường thực là bắt mắt, chỉ chốc lát sau, phía sau liền xuất hiện rất nhiều tộc nhân tò mò, Lục Văn Thụy bọn họ thấy thế cũng không để ý, vẫn đi về phía trước. Khi bọn hắn đi tới thần điện, vốn một hàng tám người đã biến thành 800 người, xem ra mọi người thực thích vô giúp vui.
Hiến tế Phỉ Nhĩ đã chờ tại thần điện, hắn nhìn thấy phía sau Lục Văn Thụy bọn họ có rất nhiều tộc nhân đi theo, nhịn không được lắc lắc đầu, tựa hồ đoàn người bọn họ *thật là thực nhận người đâu*.
Lục Văn Thụy, Mễ Lai Khắc cùng mấy tiểu bối nhìn thấy hiến tế đều rất cung kính chào hỏi hắn, tiếp theo mọi người được Phỉ Nhĩ dẫn vào thần điện, hôm nay bởi vì người đến ít hơn, cho nên bên trong thần điện có chút trống trải, Phỉ Nhĩ dẫn đầu đi lên dàn tế. Tiếp theo là Lục Văn Thụy, Mễ Lai Khắc, Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đều lục tục đi tới, bọn họ dừng tại phía trước dàn tế, nghe Phỉ Nhĩ bắt đầu niệm chú ngữ cầu phúc.
Sau một lúc lâu, Phỉ Nhĩ bước đi đến trước mặt Mễ Lai Khắc cùng Lục Văn Thụy, hắn đưa tay điểm điểm vào trên trán hai người, tiếp theo lại niệm một đống chú ngữ, đại khái qua khoảng 5 phút mới ngừng lại được, sau đó hắn ý bảo Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đưa lên nghi thức chúc phúc cho hai người, kỳ thật chỉ là đưa tay đặt ở trên trán hai người, dừng lại một lát là tốt rồi. Như vậy nghi thức liền hoàn thành, quả nhiên so với nghi thức khác, nghi thức định khế này đơn giản hơn nhiều. Mọi người thấy nghi thức đã muốn xong, liền lần lượt chúc phúc Lục Văn Thụy bọn họ, tiếp theo mọi người liền tản ra.
Nhóm người Lục Văn Thụy cảm tạ hiến tế, liền chạy về nhà để chuẩn bị công việc chuyển nhà của Mễ Lai Khắc, kỳ thật đồ đạc vốn sẽ không nhiều, chỉ là một ít da thú cùng một ít dụng cụ mà thôi, mọi người chỉ cần chốt lát liền thu phục, tiếp theo bắt đầu chuẩn bị liên hoan buổi tối, theo Lục Văn Thụy nói cái này gọi là “tiệc chào mừng”, ăn xong bữa cơm này, Mễ Lai Khắc sẽ chính thức vào ở nơi này.